Ba Lăng lại không có cổ kỵ mà nhắc nhẹ mẹ Lăng một cái, nhẹ giọng nói: "Bà bình tĩnh lại chút đi, nó chỉ ở rể nhà chúng ta chứ không phải là người hầu của con gái chúng ta."
Mẹ Lăng nghẹn lời. Bà trừng chồng, rõ ràng bà không có ý đó. Nhưng giây sau bà cũng ý thức được lời của mình không hợp lẽ nên không phản bác, chẳng qua bà vẫn xót con mà nói bóng nói gió: " Nhưng nó cũng không nên để a Vi ngồi đợi như vậy. A Vi nó còn chưa từng đợi chúng ta như vậy đâu. Thế mà nó cũng nỡ lòng được."
Ba Lăng bó tay với bà. Ông mặc kệ bà xoay quanh con gái trong khi Lăng Vi lại không chút nào phản ứng với họ, đương nhiên cũng không nghe lời mẹ Lăng trước vào trong nhà, đôi mắt sáng trong kia vẫn cứ đăm đăm nhìn ra cổng, ông nhìn dì Lưu hỏi: "Cô Hàn có nói là đi đâu không, rồi bao giờ về?"
"Cậu chủ không bảo đi đâu, tôi chỉ nghe man mán hình như là có người gọi điện thoại tới, sau đó cậu chủ mới đi. Có điều cậu chủ đã nói mười lăm phút sau sẽ về, tính ra chắc cũng sắp về rồi đó. Là cô chủ nhất định muốn ở đây đợi"
Dì Lưu biết gì nói nấy, mặc dù còn chưa biết Đế Cô Hàn có thật sự về đúng giờ không.
Ba Lăng nghe xong thì hài lòng gật đầu. Tuy ông không nói gì nhưng ông cũng xót con, biết rõ Đế Cô Hàn cũng không cố ý, còn ý thức được phải về sớm, ông yên lòng.
Vậy giờ chỉ cần đợi anh về thôi.
"Con à, vào nhà rồi đợi nhé"
Mẹ Lăng vẫn đang phấn đấu quên mình với cô con gái ngốc nghếch của họ, chẳng qua dù bà nói gì cô cũng không để ý, ba Lăng nhìn mà bất lực.
Cũng may họ không đợi bao lâu phía cổng đã vang lên tiếng xe.
Họ còn chưa kịp phản ứng là người con gái đang ngồi như tượng trên ghế nãy giờ đã lao ra ngoài như một mũi tên.
"A Vi!"
Ba Lăng đối với hành vi lao đầu vào mũi xe giống như tự sát này của cô con gái mà vẻ trầm ổn đều không giữ được.
Két...
Tiếng bánh xe bị ép ngừng lại đột ngột ma sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai như đánh thẳng vào lòng họ.
Chiếc xe của Đế Cô Hàn ngừng lại ngay khoảnh khắc đau tim kia. Cửa xe nhanh chóng bật mở, Đế Cô Hàn mở cửa lao ra, thành công đón được cô vợ ngốc đang lao tới không màng sống chết.
"Vợ ơi là vợ, em muốn dọa chết anh à"
Đừng nói ai, đến cả Đế Cô Hàn cũng muốn trụy tim với cô vợ ngốc.
Chẳng qua ôm trong lòng thân hình mềm mại của cô vợ, lời nặng nề gì anh cũng không nói ra được, chỉ đành thở dài cho qua.
"Vợ à, em đợi anh lâu lắm rồi hả. Xin lỗi, anh về rồi đây. Sau này sẽ không đi đâu nữa"
Khoảnh khắc vừa lái tới gần anh đã nhìn thấy cảnh tượng ồn ào ở cửa nhà, biết cô vợ ngốc có thể đã chờ mình nãy giờ, tim anh mềm nhũn, cũng đau lòng chết được. Bất giác những lời đó nói ra như thuận theo tâm ý, chính anh không chút cảm thấy lấn cấn mà chỉ muốn làm nhiều hơn vì cô vợ ngốc.
Chấp nhất như được khắc vào xương tủy với anh cũng thật là ngốc.
Rốt cuộc em thích anh nhiều ít vậy vợ...
"Cậu đi uống rượu!?"
Bỗng nhiên âm thanh có chút cao vút mang theo khiển trách của mẹ Lăng bay tới khiến anh giật mình.
Thì ra trong lúc anh ôn tồn với cô vợ thì ba mẹ Lăng đã chạy tới theo cú hù dọa suýt vỡ tim vừa rồi. Lúc này mẹ Lăng đang nhìn anh giận dữ, có một giây Đế Cô Hàn ngẩn ra vì không rõ nguyên nhân.
Chẳng qua giây sau anh đã biết vấn đề ở đâu.
Mặc dù anh chỉ đi vào quán bar có chưa tới mấy phút nhưng bên trong đầy người say xỉn, chỉ đụng chạm nhẹ cũng bị lay dính mùi
rượu chứ đừng nói anh còn uống hai ly. Nó không khiến anh say nhưng lại để cho người ta dễ dàng nhận ra anh đã uống rượu.
Rõ ràng trong mắt mẹ vợ, anh bỏ vợ anh ở nhà chờ anh còn mình thì đi uống rượu.
Đế Cô Hàn vốn không thấy việc mình làm sai chỗ nào, nhưng lúc này ôm thân hình có hơi lạnh của cô vợ ngốc, anh bỗng thấy chột dạ, dành hạ giọng cam đoan: "Sau này con sẽ không đi nữa"
Mẹ Lăng không dễ dỗ như vậy, nhưng khi bà muốn nói gì nữa lại bị ba Lăng giữ lại. Ông khẽ liếc bà, nói: "Người sống trên đời đương nhiên là phải đi lại kết giao bạn bè, tự nhiên là có tụ tập xã giao"
Rõ ràng thân là đàn ông, ba Lăng cũng từng là thiếu gia công tử, ông hiểu rõ hơn ai hết bất cập của Đế Cô Hàn mà mở miệng giải thích cho anh.
Mẹ Lăng nghe xong thì hừ một tiếng vô cùng mạnh mẽ rồi quay đầu đi, dù ít nhất là bà không nói nữa.
Không phải mẹ Lăng không hiểu, nhưng chính là tình cảm khiến bà không muốn hiểu. Phụ nữ chính là được quyền được tùy ý như vậy. Nếu bà gặp phải tình huống này mà ba Lăng cũng vậy, bà nhất định sẽ chia giường với anh ngay.