Anh vừa nghĩ như vậy thì đã nghe Thích Giản nói: "Để thiếu làm được cũng đủ "quang minh lỗi lạc", chẳng hề chột dạ chút nào hết. Chẳng bằng cho tôi thấy xấu hổ thay anh."
"Lúc này rồi anh còn ở trước mặt tôi diễn trò vợ chồng hòa hợp, Lăng Vi đều bị anh lừa gạt, anh không thấy hổ thẹn với cô ấy à?"
"Anh nói cái gì?"
Để Cô Hàn khó chịu nhíu mày.
Thích Giản lại chẳng biến sắc, ngược lại còn lấy lại phong độ trước đó, đầy khinh miệt lại mang theo bất bình nói: " Tự anh còn không biết sao? Chuyện xấu của anh đang đầy trên mạng, Lăng gia đều bị anh làm mất hết mặt mũi"
"Anh còn dửng dưng mà ngồi đây hưởng thụ sự tin tưởng của Lăng Vi."
"Muốn biết, tự anh lên mạng mà xem đi."
Thấy Đế Cô Hàn thật sự không rõ, Thích Giản đầy khinh thường nhắc một câu.
Đế Cô Hàn nhíu mày, cầm điện thoại chẳng mấy khi đụng tới lên, vào mạng.
Mà cũng chẳng cần Đế Cô Hàn tìm kiếm, anh vừa bật máy lên đã có tin nhắn gửi tới ồ ạt cho anh, đều là do đám bạn cây khế của anh gửi. Họ gửi nguyên cái tin đó cho anh, chẳng biết là có ý gì, là lo lắng thật hay đang muốn xem kịch vui mà vội vàng đi nhắc nhở anh. Kết quả cả ngày qua đến nay anh không hề mở máy nên tin nhắn cứ như đá chìm đấy biển, lúc này ồ ạt tới.
Đế Cô Hàn chỉ nhìn một cái sắc mặt đã trầm xuống, lạnh như băng.
Có lẽ là lần đầu anh bày ra biểu tình như vậy trước mặt Lăng Vi khiến cô sợ, vô thức kéo tay anh, nhìn anh chăm chăm. Bất giác Để Cô Hàn bị cái kéo này kéo về hiện thực, lúc nhìn lại thấy cô vợ ngốc bị dọa liền đau lòng ôm lấy cô: "Xin lỗi, làm em sợ rồi"
"Hừ."
Thích Giản ngồi ở đối diện khẽ khinh thường, cười nhạo: "Không phải là xin lỗi vì đã làm chuyện có lỗi với Lăng Vi sao?"
Đế Cô Hàn lúc này đã lấy lại bình tĩnh, không thèm đọc kỹ tin tức kia mà đặt điện thoại xuống, dùng ánh mắt hờ hửng nhìn hắn: "Thích giám đốc quản hơi rộng rồi đó. Dù sao thì vẫn cảm ơn anh nhắc cho cơ mà đây là chuyện riêng của nhà chúng tôi, không cần anh quan tâm"
"Mà chắc anh cũng chẳng định quan tâm, thích nghĩ gì thì nghĩ."
Nói xong Đế Cô Hàn không nhìn hắn nữa mà quay qua bật ti vi cho vợ anh xem. Đây là hoạt động thường ngày của cô, cũng là để cô nảy sinh nhiều phản ứng và biểu tình hơn.
Lăng Vi cũng không làm ra phản ứng gì ngoài ý muốn. Bởi vì đây là hoạt động quen thuộc nên anh vừa bật ti vi ánh mắt cô liền dán vào trong đó. Tuy rằng lâu lâu cô sẽ quay lại tìm anh nhưng đó vẫn là biểu hiện bình thường dạo gần đây của cô. Khi mức độ thân thiết của họ tăng lên, sự ỷ lại của cô với anh cũng tăng lên, không ai cảm thấy có gì lạ.
Riêng Thích Giản bởi vì đã từng tiếp xúc nhiều với cô trước đây, lại không rõ tình trạng của Lăng Vi, hắn cứ thấy Lăng Vi không giống người bị mất trí nhớ hoặc bị thiểu năng chút nào. Chẳng qua hắn chỉ nghi hoặc chứ không quá để bụng, đặc biệt là khi ở đây có một đối tượng cho hắn công kích.
Thấy Để Cô Hàn lợn chết không sợ nước sôi, Thích Giản bật cười một cách chế nhạo: "Hi vọng anh còn có thể mạnh miệng như vậy trước mặt chủ tịch Lăng"
Đế Cô Hàn vẫn không để ý tới hắn.
Chẳng qua nhìn như anh không để ý tới tin tức trên mạng, thật ra lúc này anh đang sắp xếp suy nghĩ để sau này nên nói thế nào với ba mẹ Lăng. Nhất định là họ đã biết, chẳng qua còn chưa có thời gian nói với anh. Cơ mà Đế Cô Hàn nghĩ một vòng, lại cảm thấy mình chẳng có gì phải chột dạ hay lo lắng. Con người anh vốn là quang minh lỗi lạc không phải giả bộ, thể là anh không thèm nghĩ nữa.
Chừng ít phút sau, mẹ Lăng trở về. Thích Giản liền theo bà lên lầu nói chuyện.
Trước đó lúc mới về bà có nhìn anh một cái đầy ẩn tình, Đế Cô Hàn trong lòng nói quả nhiên, ngoài mặt vẫn thản nhiên đón nhận ảnh mắt của bà. Sau khi hai người kia lên lầu, anh dẫn vợ ngốc đi dạo hoa viên, ngắm hoàng hôn.
Trên lầu, Thích Giản nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nhịn được nói: "Phu nhân, sao các vị lại chọn một vị con rể như vậy cho Lăng tiểu thư? Anh ta vốn là tên thiếu gia chỉ biết ăn chơi, làm người cũng không đoạn chính"
Mẹ Lăng liếc mắt nhìn hắn, giọng điệu vẫn từ tổn, không có vẻ gì là bị gợi lên tức giận: "Cậu rất hiểu Đế Cô Hàn?"
Thích Giản hơi khựng lại, giây sau đã mạnh miệng nói: " Thói xấu của Đế gia đại thiếu ở cái Đế Đô này ai không rõ"
Nói thì văn vẻ, thực chất chỉ là hùa theo dư luận trên mạng. Chắc còn có cái nhìn phiến diện mang theo tâm tư riêng, mẹ Lăng đâu phải hạng nữ lưu tầm thường mà nhìn không ra ẩn tình bên trong, chẳng qua bà không nói ra.
Thích Giản thấy bà im lặng, lại nhìn không rõ suy nghĩ của bà thì có hơi khó chịu bất an.