Nhưng hắn thân là cấp dưới, dựa vào chút quan hệ trước đây được Lăng Vi tin tưởng mà nói thay cô vài câu chứ nào dám nói hơn, sợ càng nói càng sai, lại sinh ra tác dụng phụ khiển mẹ Lăng có cái nhìn không tốt về mình. Rốt cuộc thì từ lúc mọi chuyện xảy ra bên phía nhà họ Lăng vẫn chưa hề lên tiếng nói lời nào tỏ vẻ về chuyện này cả, thật sự khiến người khó lòng phán đoán.
Kết quả là đến cuối cùng Thích Giản cũng không thể nghe được điều mà mình muốn nghe, hắn mang thái độ hùng hổ mà tới, rồi cứ thế mang khó chịu mà ra về, còn chẳng gặp được Lăng Vi lần cuối, đương nhiên cũng không có cơ hội khuấy cho nước đục lên thêm lần nữa.
Lúc này Đế Cô Hàn đang ngồi cùng vợ trong hoa viên, anh ôm mặt vợ ngốc, trịnh trọng nói: "Vợ, em tin anh không?"
Cô vợ ngốc của anh không nói lời nào, nhưng ánh mắt chăm chú nhìn anh như đang thay lời muốn nói.
Đế Cô Hàn trong lòng mềm mại, ôm cô thủ thỉ: "Vợ, vì em tin anh, cho nên anh sẽ không làm chuyện gì có lỗi với em đâu"
"Anh thề"
Buổi tối, lúc một nhà bốn người có mặt đầy đủ, sau khi ăn cơm tối xong người một nhà liền ngồi xuống sofa như đã hẹn trước... Đương nhiên Lăng Vi chỉ là dự thính.
"Chuyện trên mạng cậu biết rồi đi?"
Mẹ Lăng vốn đi không muốn để Lăng Vi nghe, mặc dù bây giờ cô có nghe cũng như không nghe thấy gì nhưng bà vẫn không muốn nó biết. Nhưng cuối cùng bà vẫn không nói gì mà mở lời trước, giọng điệu cũng không tính là khó chịu.
Đế Cô Hàn thản nhiên đáp: "Vâng, con mới nghe hồi chiều, do Thích giám đốc nói cho"
Nhìn anh trấn định tự nhiên như vậy ba mẹ Lăng dù không phải không tin anh nhưng vẫn rất cảm khái. Thẳng con rể của ông bà làm người thật sự quá tự tin. Mà sự tự tin đó lại thành điểm nhấn khiến anh trở nên đặc biệt trong mắt người khác.
Sự tự tin đó không phải khuyết điểm về mặt sự nghiệp có thể che lấp. Đó là bản tính con người, vô pháp làm giả.
"Cậu nói sao về chuyện này?"
Mẹ Lăng lại tiếp tục hỏi. Thái độ thật không giống đang hạch tội tí nào.
Đế Cô Hàn không rõ lắm, cũng không muốn suy đoán tâm tư của bà, anh nói: "Về việc tấm ảnh đó, chắc là chụp vào cái ngày con đi ra ngoài cách đây vài hôm"
"Chính là cái hôm anh bỏ a Vi ở nhà, hôm sau khiến nó bị sốt"
Mẹ Lăng im lặng. Tự nhiên thấy thằng con rể mình nó chính nhân quân tử nhỉ.
Đương nhiên mẹ Lăng sẽ không nói ra lời này, nhìn thằng con rể nó đắc ý qua không khéo lại muốn đạp cho nó một cái.
"Cho nên chuyện là vậy đó. Còn bài viết kia nói gì, nhất định toàn là lời bậy bạ. Bọn họ không biết nội tình nhà chúng ta, lại sợ nước không được đục, muốn kiếm chuyện để khuấy, con chẳng muốn quan tâm"
Đế Cô Hàn lúc này mới bày tỏ thái độ của mình trước bài viết kia, anh lạnh lùng nói: "Đương nhiên cần đưa người viết bài kia ra tòa, cho hắn nhận lấy hậu quả của việc bôi bát sau lưng người khác, làm tổn hại danh dự người ta"
Mẹ Lăng bất giác rùng mình trước sự ác liệt bất thình lình của thằng con rể. Bà bất chợt nhận ra bản thân đã không nhìn nhận đúng về Đế Cô Hàn. Nhưng ai biểu anh ở trước mặt họ nhìn như không được đứng đắn chi.