Để Cô Hàn không biết trong lòng mẹ vợ bản thân trông rất không đúng đắn. Chỉ biết tóm lại là trận ô long kia đã được hóa giải một cách đơn giản như vậy trong nội bộ nhà họ Lăng.
Đến nổi người nhà họ Để gọi tới anh cũng nói như vậy.
Sau đó tên nhà "báo" viết tin nhảm nhí kia đã ăn hai văn bản từ hai nhà Lăng Đế, chắc về sau hết dám làm nhà "báo" nhân dân nữa. Tên kia còn bị ép viết bài xin lỗi công khai trên mạng vì đã xâm phạm quyền riêng tư cá nhân, dù rằng sự tình vẫn khiến trên mạng dấy lên một trận phong ba nữa.
"Này... Không phải là bị quyền thế ép bách đổi trắng thay đen đó chứ?"
"Rất có khả năng. Chuyện trong nhà cho dù có xấu cũng ai nghĩ phanh phiu ra cho người ngoài chế nhạo chứ chưa nói đây còn là hào môn thế gia nhất định càng thêm coi trọng mặt mũi. Khả năng cao là vậy."
"Vậy rồi Đế gia đại thiếu có ngoại tình không? Tôi chỉ muốn biết vậy thôi"
"Không ai tò mò Lăng gia đại tiểu thư bị đối xử thế nào à?"
"Lầu trên để tôi nói cho cậu nghe. Theo tin tức xác thực thì Đế gia đại thiếu là đi ở rể, có nghĩ vợ chồng họ đang ở trong Lăng gia nhà chính, bên cạnh có cha mẹ vợ, xung quanh có người làm, cậu thử nghĩ xem Đế gia đại thiếu có thể ăn hiếp Lăng tiểu thư được ư?"
"Ai mà nói chắc được, lỡ họ đóng cửa ở trong phòng mới thế thì sao? Nghe đâu Lăng tiểu thư bây giờ như đứa bé bị tự kỷ nặng vậy, ai cũng không phản ứng, cho dù Đế gia đại thiếu có bắt nạt cô ấy thì cô ấy cũng không thể đi tố cáo"
"Ai, ai, rồi rốt cuộc là thế nào? Lăng gia có thể ra đây nói một tiếng chắc chắn được không? Cho dù chỉ là vì giữ hình tượng thế gia mà nói dối cũng đc."
"Lầu trên thật là... Mặc dù tôi cũng muốn biết."
Dù rằng việc tên chủ bài viết bị ăn hai văn bản chứng minh hắn đã ác ý nói sai sự thật nhưng chẳng ai chịu nhìn tới. Rốt cuộc đám người nhàm rỗi hóng chuyện trên mạng chỉ là muốn xem náo nhiệt. Mặc dù sau đó trên mạng đã dấy lên một làn sóng kêu gọi đến trang chính thức của Lăng thị tập đoàn, hi vọng họ có thể lên tiếng nói một câu.
Cuối cùng Lăng thị đã trồi lên, nhưng không nói một câu nào, chỉ tung ra một bức ảnh.
Đó là ảnh chụp cảnh tượng Đế Cô Hàn ôm cô vợ ngốc trên đùi ngồi dưới giàn hoa hồng leo, anh thì ôm eo cô vợ, vùi đầu vào cổ cô không biết nói gì đó, còn Lăng Vi thì ôm cổ anh, nở nụ cười ngây ngô hạnh phúc. Chỉ là một tấm ảnh thôi lại khiến người xem như cảm nhận được cái sự tình tứ kia sắp tràn cả ra ngoài luôn.
" Này... Không phải photoshop đi?"
"Lầu trên rốt cuộc muốn tin hay không muốn tin?"
"Eee, chỉ tôi thấy Đế thiếu đang làm nũng thôi sao? Tình quá đi trời ạ!"
"Rốt cuộc lúc đó họ nói gì vậy?"
" Tò mò ing."
"...+7."
"...+N."
"Lăng tiểu thư thật sự bị tự kỷ sao? Tôi thấy đâu có giống?"
"Đó là vì bên cạnh cô ấy có một người chồng quá ư mẫu mực biết chăm sóc có được hay không? Tôi có người quen là người làm trong Lăng gia nhà chính, Lăng tiểu thư ngoài Đế thiếu ra thì không có đối với ai như vậy hết"
"Cho nên họ là thật"
"Lầu trên... Dùng từ hình dung khó hiểu quá. Cơ mà Đế thiếu đối với Lăng tiểu thư vô cùng tốt, là thật"
Đối với chuyện này rất nhiều người ăn dưa hưng phấn đến mức bàn tán không ngừng, một số còn bị nhan sắc của hai người thu hút, gom về được không ít fan.
Thật ra cái quan trọng mà họ muốn xem có lẽ là cuộc sống hào môn chân thật đằng sau cái bề ngoài hào nhoáng hình thức thương mại hóa kia mà thôi. Bởi ai chẳng biết hôn nhân giữa các thế gia bình thường chẳng có tình yêu. Mười đôi thì hết chín đôi thò chân ra ngoài ngoại tình. Chồng cũng ngoại tình mà vợ cũng ngoại tình, họ muốn thấy được một tình yêu thật sự khó như lên trời. Quýnh quáng còn gặp tình giả nữa, mệt mỏi lắm.
Rốt cuộc thì câu hỏi hôn nhân hào môn liệu có hạnh phúc không luôn là vấn đề nhức nhối.
Thời điểm đó có một người trộm cắn móng tay nhìn tấm hình trên mạng, ghen tỵ hận nổ tung trong đáy mắt.
Vì sao?? Chỉ vì Lăng gia tiểu thư kia là người có gia có thể nên tất cả hạnh phúc đều là của cô ta mà không phải của Lý Giảng Tuyết cô sao!??
Đó vốn là bạn trai của cô mà!!
Vì sao cô ta đã bị như vậy rồi mà vẫn có thể có được hạnh phúc!?
Ông trời thật bất công!!! Cô không cam tâm!!!
Lý Giảng Tuyết ẩm ức đến đỏ cả mắt.
Nhưng thế thì sao? Cô ta cũng chỉ có thể co ro ngồi đây ghen ghét oán hận, một chút tâm tư muốn đi tranh đoạt với số mệnh cũng không dậy lên nổi.
Chỉ vì cô ta sợ rồi, không muốn trải nghiệm một lần nữa tình trạng những ngày qua. Cô ta suýt thì mất tất cả cố gắng nổ lực đi lên từ trước đến nay, mỗi lần ngẫm đến cô ta lại sợ đến hối hận xanh ruột.
Chung quy ra Lý Giáng Tuyết thật sự là người có trí tiến thủ, cũng có tâm cầu tiến, biết cố gắng vượt lên số phận.
Lúc trước Đế Cô Hàn chính là nhìn trúng điểm này mới quen cô ta, lại hào phóng cho cô ta tài nguyên, chỉ vì muốn nhìn thấy cô ta làm nên sự nghiệp. Đến cả việc Lý Giáng Tuyết đi lầm đường có khi anh còn chẳng biết, cơ bản là anh không quan tâm thôi. Lý Giáng Tuyết chưa từng khiến anh nảy sinh tình cảm khác ngoài sự thưởng thức. Hay có lẽ trong lòng anh sớm đã có một hình tượng cố định, những người anh từng quen không ít thì nhiều đều có một điểm giống nhau.
Tuy rằng không cam lòng là vậy nhưng nghĩ nghĩ, Lý Giảng Tuyết vẫn quyết định nhắn cho anh một tin, tranh thủ được chút nào hay chút đó, cũng để Đế Cô Hàn đừng hiểu lầm mình, có lẽ sau này sẽ thành đường lui của cô ta.
Lý Giáng Tuyết nghĩ nghĩ rồi cầm điện thoại lên viết.