Trương Thác nhìn vẻ mặt tràn đây sung sướng của Y.
Ngọc Điệp, không khỏi vui vẻ nói.
“Thật sự ngon như thế à?”
“Đương nhiên là rất ngon!” Y Ngọc Điệp dùng sức gật đầu.
“Tôi đã lớn như thế rồi, nhưng chưa từng được ăn qua món nào ngon như thế, trời ạ, rốt cuộc anh làm cách nào mà nấu ra được hương vị này thế”
“Nếu như cô thích ăn, tôi có thể…”
Trương Thác vừa mới mở miệng, lời còn chưa nói hết, Y Ngọc Điệp đã tranh nói trước.
“Có thể mỗi ngày nấu cho tôi ăn ư? Thật sao? Thật sự rất cảm ơn anh! Chẳng qua tôi sẽ không ăn chùa của anh đâu, tôi sẽ trả tiền, đưa mã hóa máy truyền tin của anh cho tôi, tôi kết bạn với anh, chuyển khoản cho anh”
Trương Thác liếc mắt nhìn cô ta, vốn dĩ anh muốn nói, nếu như cô thích ăn, tôi có thể dạy cô nấu như thế nào, chỉ cần dùng đúng gia vị, điều chỉnh lửa thì hương vị sẽ không kém xa, kết quả không nghĩ đến, người này hoàn toàn không cho mình nói chuyện.
Trương Thác lắc đầu, mở máy truyền tin của mình ra.
“Trương Ức Thùy, tên rất hay, có ngụ ý gì thế?” Y Ngọc Điệp nghiêng đầu, kết bạn với Trương Thác.
Trương Thác cười nói: “Tôi họ Trương, trong tên của bà xã tôi có chữ Thùy”
“Wow” Y Ngọc Điệp há to miệng.
“Được lắm, anh đổi tên vì bà xã mình, thật đúng là hâm mộ, bà xã anh đúng là quá có lộc ăn.”
Y Ngọc Điệp nói xong, lại chất đây món ngon vào miệng, sau khi ăn như hổ đói, Y Ngọc Điệp hài lòng xoa bụng.
“Được rồi tôi đã ăn no, tôi còn phải đi làm việc, buổi tối tôi lại đến, ha ha ha”
Y Ngọc Điệp cất tiếng cười to, giống như một người phụ nữ điên vậy, đi ra khỏi nhà Trương Thác.
Sau khi Y Ngọc Điệp rời đi được mấy phút, Trương Thác nhận được một khoản tiền do Y Ngọc Điệp chuyển khoản, chín trăm triệ Ở nền văn minh tâm trái đất, mỗi một thầy giáo ở học viện tiền lương cơ bản mỗi tháng là bốn triệu, có thể nuôi được một gia đình, chín trăm triệu đối với một thầy giáo mà nói đã là tiền lương mấy chục năm.
Trương Thác không khỏi cảm thán, cho dù ở nơi nào thì ngôi sao chính là nhân vật có tiền.
Tiện tay ném bát đũa vào bên trong máy rửa bát, Trương Thác liên lạc qua với Hoàng Trạch Minh, sau đó thảnh thơi ra khỏi nhà, đến chỗ hẹn ở khách sạn Uyển Thanh.
“Mọi chuyện sắp xếp như thế nào rồi ngồi vào ghế chủ vị, mở miệng hỏi.
“Đại nhân, tốc độ phát triển của sự việc nằm ngoài dự đoán của chúng ta, ngay vừa rồi, ba học viện lớn đồng thời tuyên bố hợp tác đã đạt thành với Đảo Quang Minh chúng ta.
Từ hôm nay trở đi Đảo Quang Minh của chúng ta sẽ phụ trách tất cả trị an của ngoài thành, tất cả cường đạo đều sẽ không xuất hiện nữa, đồng thời ruộng tốt và tiền mặt đều đã được.
chuyển đến, giấy thông hành đặc biệt cũng đã được đưa tới, theo tin tức mà tôi có được thì hiện tại ít nhất có mười lăm cơ quan truyền thông đang ráo riết đưa tin liên quan đến chuyện này, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, buổi tối hôm nay, trong mười người sẽ có bảy người thảo luận về Đảo Quang Minh của chúng ta, đám cường đạo kia cũng rất thành thật, toàn bộ đều ẩn náu, về chuyện sản xuất mặt nạ, có nguyên một công xưởng hoàn toàn phục vụ cho chúng ta”
“Tốt lắm” Trương Thác khế gật đầu.
“Mọi chuyện cứ như vậy đi, phân phát ruộng tốt xuống dưới, giấy thông hành đặc thù cũng phân phát, để một số cường đạo có cơ hội vào thành, ông tìm thêm mấy người, đi Trương Thác cướp một số đội xe, làm như thế nào không quan trọng, dù sao chỉ cần biết Đảo Quang Minh chúng ta ra tay”
“Rõ” Hoàng Trạch Minh khom người chuẩn bị rời khỏi phòng họp.