“Được rồi” Trương Thác khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía đám Chí Tôn Hồng Thư: “Ba vị nói, thành Ác Nhân quản lý như vậy sao? Không bằng chúng ta hỏi ý mọi người xem!”
Sau khi Trương Thác nói xong, hít sâu một hơi, rồi giọng nói như chuông đồng vang khắp thành Ác Nhân.
“Các vị, các vị cho rằng Đảo Quang Minh tôi có thể quản lý thành Ác Nhân không? Chí Tôn Hồng Thư nói trong lòng mọi người không ổn định! Mọi người nói cho tôi biết, trong lòng mọi người có ổn định hay không!”
Giọng nói của Trương Thác mới vang lên, trong thành Ác Nhân truyền tới tiếng đáp đồng thanh.
“Ổn định!”
Sắc mặt đám Chí Tôn Hồng Thư thay đổi, bọn họ không nghĩ tới, tốc độ Đảo Quang Minh lấy lòng người lại nhanh tới vậy!
Trương Thác mỉm cười: “Ba vị, nghe thấy chưa, lòng dân ở trong thành Ác Nhân không loạn, chuyện này do Trương Ức Thùy tôi quyết định. Từ giờ trở đi, công việc lớn nhỏ trong thành Ác Nhân do Chí Tôn Hải Vũ quản lý, mãi đến khi ba người bàn bạc ra một kết quả, mỗi người, cho tôi một kết quả vừa lòng!”
Trương Thác cố ý nhấn mạnh hai chữ, chỉ cần anh không đồng ý, cho dù là kết quả gì, cũng không thành lập, chỉ cần không thành lập, thành Ác Nhân này vẫn do Chí Tôn Hải Vũ quản lý.
Sắc mặt đám Hồng Thư khó coi tới cực hạn, nhưng không dám trực tiếp mở miệng phản đối, bởi vì bọn họ nhìn thấy, linh khí màu tím ngưng tụ bên cạnh Trương Ức Thùy đang càng ngày càng đậm, rất rõ ràng, Trương Ức Thùy chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Khi ba người không biết nên làm thế nào, một tiếng cười †o đột nhiên vang lên.
“Ha ha ha! Hay cho một Đảo Quang Minh, hay cho một Trương Ức Thùy, đủ cuồng vọng, ha ha ha ha!”
“Tôi vốn tưởng bảy người chúng tôi đã đủ liều lĩnh, nhưng không nghĩ rằng, đột nhiên xuất hiện một nhân vật liều lĩnh hơn!”
“Thành Ác Nhân vốn là nơi bảy bọn tôi nhìn trúng, trên đường tới gặp phải đám hỗn tạp Kiếm Cốc, thanh lý một lát, nhưng không nghĩ tới chậm trễ chút thời gian, để Đảo Quang Minh cậu nhanh chân tới trước một bước!”
“Không bằng đế chúng tôi nhìn xem, rốt cuộc Trương Ức Thùy của Đảo Quang Minh là nhân vật cấp bậc nào!”
Từng giọng nói vang lên, ở trong đêm tối đen, bảy Anh Linh tự nhiên xuất hiện, trên những Anh Linh này tỏa ra uy thế, khiến Trương Thác đều cảm thấy tim đập nhanh.
“Là… Là Hoành Sơn Thất Thái Bảo!”
“Hoành Sơn Thất Thái Bảo đến rồi!”
Trong đám người, vang lên tiếng kêu kinh hãi.
Bên ngoài thành Ác Nhân, bảy Anh Linh trôi nổi, đại biểu cho thế lực mới cất cao nhất ở khu Vạn Sơn, Hoành Sơn Thất Thái Bảo.
Hoành Sơn Thất Thái Bảo, một thế lực ngang trời xuất thế, có thể kéo tất cả cường đạo ở khu Vạn Sơn, có địa vị cường đại ngang với mỗi thành trấn lớn. Thành viên trung tâm, lại càng trực tiếp trùng kích tới chủ thành Vạn Sơn, đấu với chủ thành Vạn Sơn có tới có lui, mỗi người đều là cường giả Chí Tôn.
Đã từng có người đề cập tới một vấn đề như thế này, đó chính là Đảo Quang Minh so với Hoành Sơn Thất Thái Bảo, rốt cuộc bên nào mạnh hơn một chút.
Thế lực hai phe này, đều ngang trời xuất thế ở khu Vạn Sơn, không người nào biết rốt cuộc sau lưng bọn họ có gì, cũng không người nào biết hai thế lực này có con bài chưa lật nào, mọi thứ chỉ là suy đoán mà thôi.
Có người nói, có khả năng Đảo Quang Minh sẽ mạnh hơn một chút, dù sao tốc độ Đảo Quang Minh quật khởi quá nhanh, số lượng Chí Tôn siêu nhiều, nội tình tất nhiên là sâu đậm.
Cũng có người nói, Hoành Sơn Thất Thái Bảo càng mạnh hơn, dù sao bảy người kia có khả năng trực tiếp trùng kích chủ thành khu Vạn Sơn, mà Đảo Quang Minh, tuy người đông thế mạnh, nhưng chỉ trà trộn ở thành trấn tuyến hai, ở phương diện cao thủ đứng đầu, vô cùng khuyết thiếu.