Đủ loại lời nói, nhưng vẫn không có một kết quả chính xác nhất, loại chuyện này, chỉ sợ thế lực hai bên đều không rõ rốt cuộc là ai mạnh hơn một chút, rất nhiều người đều đang âm thầm chờ mong Đảo Quang Minh va chạm với Hoành Sơn Thất Thái Bảo một lần.
Chính vào hôm nay, va chạm này đã tới!
Hoành Sơn Thất Thái Bảo, đã tới thành Ác Nhân! Miệng gọi to tên Trương Ức Thùy, còn nói rõ là muốn gặp người liều lĩnh này, rốt cuộc là nhân vật bậc nào, trong đó đã tràn ngập mùi thuốc súng.
Trương Thác chau mày, nhìn về phương xa. Hiện giờ tình hình ở thành Ác Nhân đã ổn định, nhưng Hoành Sơn Thất Thái Bảo xuất hiện, đúng là điều anh không ngờ tới, chuyện này hoàn toàn phá hủy tiến trình Trương Thác muốn hợp nhất thành Ác Nhân.
“Sao thế, Trương Ức Thùy, không nói rồi à?” Giọng nói của Hoành Sơn Thất Thái Bảo lại vang lên.
Ba Chí Tôn Tôn Minh, Hồng Thư, Nhậm Giai Kỳ đứng ở một bên, trên mặt không khỏi xuất hiện vài phần ý cười. Bây giờ có Hoành Sơn Thất Thái Bảo này xông ra diệt nhuệ khí của Trương Ức Thùy này, bọn họ đều vô cùng nguyện ý nhìn.
Chí Tôn Hải Vũ nghi ngờ nhìn Trương Thác.
Trương Thác đứng trong không trung, mặt quay về phía Hoành Sơn Thất Thái Bảo: “Các vị, đừng lén lút nữa, không bằng ra ngoài nói chuyện đi”
“Ra ngoài thì khỏi” Một giọng nữ vang lên: “Trương Ức Thùy, tôi biết anh có tâm tư gì, giai đoạn hiện giờ, Đảo Quang Minh anh ẩn giấu Chí Tôn ở trong thành Ác Nhân, không chỉ có mười hai người, chút chuyện ấy không thể gạt được bọn tôi.
Anh muốn chúng tôi vào thành, đơn giản là muốn đánh phục kích mà thôi, nhưng anh thực sự cho rằng, các anh có thể dựa vào ưu thế nhân số, đấu lại được bảy chúng tôi sao, hửm?”
Những lời này vang lên, cả thành Ác Nhân lại rơi vào trong kinh hãi.
Cái gì? Đảo Quang Minh này có cường giả Chí Tôn mai phục, hơn nữa không chỉ có mười hai người. Rốt cuộc Đảo Quang Minh này là thế lực gì? Rốt cuộc bọn họ có bao nhiêu cường giả Chí Tôn?
Trong lòng Trương Thác tràn ngập nghi ngờ, Đảo Quang Minh anh có bao nhiêu người, anh biết rõ nhất, chỉ truyền những lời dễ nghe ra bên ngoài mà thôi, từ đầu tới cuối vẫn luôn chỉ có mình anh. Bây giờ cố gắng lắm thêm Chí Tôn Hải Vũ, Chí Tôn Hải Vũ này chỉ vì ích lợi cho phép, Hoành Sơn Thất Thái Bảo lấy gì nhìn ra Đảo Quang Minh có bao nhiêu cường giả Chí Tôn?
Hơn nữa lời nói của Hoành Sơn Thất Thái Bảo này, sao nghe giống như đang tạo thế cho Đảo Quang Minh vậy nhỉ!
“Trương Ức Thùy, Hoành Sơn Thất Thái Bảo tôi thưởng thức anh, nếu như anh có tự tin, thì ra khỏi thành, nếu không mạng của thuộc hạ anh, chúng tôi lấy đi trước”
Mạng của thuộc hạ sao?
Trương Thác ngây ngốc một lát, sau đó chỉ nghe phía dưới truyền tới tiếng hét kinh hãi.
“Đại nhân Trương Ức Thùy, không hay rồi, đại nhân Y Ngọc Điệp đã bị bắt!”
Sắc mặt Trương Thác thay đổi, rất rõ ràng, đối phương đây là đang ép mình đi vào khuôn khổ! Lúc trước Trương Thác lấy chuyện Y Ngọc Điệp bị hãm hại, cường thế ra tay, tạo uy tín. Lúc này đối phương lựa chọn ra tay với Y Ngọc Điệp, lại đề xuất yêu cầu này trước mặt nhiều người như vậy, nếu mình mặc kệ, như vậy toàn bộ thế tạo ra lúc trước sẽ sụp đổ hoàn toàn.
Trương Thác hít sâu một hơi, đi, hay là không đi, trong lòng anh đang lựa chọn.
Hoành Sơn Thất Thái Bảo này, tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản gì, nếu đi mà đánh nhau, mình có bao nhiêu phần thắng?
Trương Thác biết rất rõ, mình không có một chút phần thắng nào, cho dù Chiến Linh đều xuất hiện, mình cũng chỉ có thể chạy trốn. Nhưng nếu không đi, mọi chuyện mình làm lúc trước đều uổng phí hết!
Trương Thác hít sâu một hơi, nhìn bảy Anh Linh ở ngoài thành phóng thích áp lực, sau đó cơ thể lóe lên, đi về phía đó.
Trong quá trình rời đi, khí mang màu tím quấn quanh người Trương Thác, trong tay ngưng tụ ra một thanh thần kiếm màu tím, thanh kiếm bắt đầu trở nên sáng trong, đây là đang ngưng tụ lực lượng Diệt Thế Ma Kiếm.