“Bà xã, em nói rất đúng!” Trương Thác mang vẻ mặt nghiêm túc: “Em là vợ anh, anh tìm em sao có thể lén lén lút lút được, anh phải đường đường chính chính mới được, em đợi đó, anh đi chuẩn bị ngay đây!”
Trương Thác nói xong, chuẩn bị chui ra khỏi cửa sổ, nhảy ra bên ngoài.
“Anh quay lại cho em” Lâm Ngữ Lam kéo áo anh lại: “Nói chuyện chính đi, tin tức liên quan đến buổi hội đàm, anh đã biết được bao nhiêu rồi?”
Trương Thác ngồi lên chiếc giường lớn đó của cô: “Biết một chút, quy tắc hình như đã thay đổi so với trước kia rồi”
“Đúng” Lâm Ngữ Lam rót một ly nước cho anh, rồi ngồi bên cạnh anh: “Lần này, là tam đại thế lực ở thành chính này đang nhằm vào các anh, đợt này, bọn họ cố ý không thiết lập độ tuổi thành viên tham gia hội đàm nữa, chính là muốn ép người ở thế hệ trước đứng phía sau các anh ra. Bây giờ bên ngoài đều truyền nhau sau lưng đám người Bạch Trình có thế giới thần thánh, còn anh thì sao? Người đứng phía sau anh là ai? Đây là chuyện mà bọn họ muốn biết nhất hiện tại”
“Bà xã” Trương Thác nắm bàn tay trắng nõn và mềm mại của Lâm Ngữ Lam: “Liên quan đến chuyện này, anh đã sớm muốn hỏi em rồi, người đứng phía sau anh là ai vậy? Lúc đầu em để lại chiếc nhãn cho anh là con đường thông đến tâm Trái Đất, em cố ý lan truyền ba chữ đảo Ánh Sáng ra ngoài, kêu anh làm rạng danh đảo Ánh Sáng ở tâm Trái Đất này. Những chuyện này, hình như rất nhiều năm trước đã có người làm rồi, là ai vậy? Ai đã dẫn em tới tâm Trái Đất?”
Lâm Ngữ Lam hé miệng, rồi lại lắc đầu: “Ông xã, những chuyện này em không thể nói được, anh phải tin em, em sế không hại anh”
“Đương nhiên anh tin em rồi” Trương Thác không chút do dự: “Được rồi, bà xã, nếu em đã không nói, vậy anh có thể hỏi em, người đứng phía sau em đó có phải là họ Lục không?
“Lục?” Lâm Ngữ Lam hơi sững sờ, sau đó mở miệng đáp: “Ông xã, anh đừng hỏi em, em không thể nói gì hết, nhưng em có thể nói cho anh biết, anh muốn làm gì thì cứ dũng cảm ra tay mà làm, ở tâm Trái Đất này, không có người nào có thể làm gì được anh”
Trương Thác mỉm cười: “Xem ra người phía sau em đó cũng không đơn giản đâu nhỉ. Người đã tặng đồ cho anh lúc trước, rõ ràng không phải là người của nền văn minh bề mặt Trái Đất, cô ta có thể tùy tiện xuyên qua tâm Trái Đất và bề mặt Trái Đất, có liên quan đến thế giới thân thánh không? Là Thiết Tăng Thiên Á tìm được em sao?”
“Ông xã, em đã nói rồi, em không thể nói gì với anh hết”
Lâm Ngữ Lam đứng dậy: “Không phải em cố ý giấu anh, mà là vẫn chưa đến lúc, nếu anh còn tiếp tục hỏi nữa, thì em sẽ tức giận thật đấy!”
Lâm Ngữ Lam hếch căm, trông rất đáng yêu.
“Được rồi được rồi” Trương Thác nhéo cái mũi vểnh lên của cô: “Anh không hỏi nữa không phải được rồi sao. Nhưng mà bà xã, có một câu em nói khiến anh rất có hứng thú.”
“Câu gì cơ?”
“Anh muốn làm gì thì cứ làm cái đó. Vậy bây giờ anh có một chuyện lớn phải làm” Trên gương mặt của Trương Thác lộ ra một nụ cười kỳ lạ.
Trong lòng Lâm Ngữ Lam sinh ra một loại dự cảm không tốt: “Anh muốn làm gì?”
“Em sẽ biết ngay thôi” Khi anh vừa dứt lời, cả người đã nhảy ra khỏi cửa sổ.
Đang lúc Lâm Ngữ Lam suy nghĩ xem anh muốn làm gì, thì lại nghe thấy trước cửa chính của biệt thự, truyền tới giọng nói của anh.
“Lâm Ngữ Lam, hẹn hò đi! Nay là đêm trăng tròn hoa thăm, không phải là lúc hai chúng ta quấn quýt hay sao?”
Giọng nói của Trương Thác rất lớn, gần như truyền khắp toàn bộ khu dân cư, khiến rất nhiều người nghe được rất rõ ràng.
Trong biệt thự bên cạnh, đám người Bạch Trình đang chơi poker ba lá, thì nghe thấy giọng nói này truyền vào trong tai.
“Đậu má, lão đại chơi trò này cũng lớn thật!” Bạch Trình vọt đến bên cửa sổ.