Con Rể Quyền Quý

Chương 2730



Chương 2730

Người có động tác giống với anh ta, cũng không chỉ có những người ở trong biệt thự này của bọn họ.

Lâm Ngữ Lam là ai, thì người ở trong khu dân cư này đều biết rất rõ, hiện tại, có người ở trong đêm tối, lớn giọng như vậy nói ra lời này với cô, rõ ràng là muốn nhằm vào Võ Vương màt Lần này, khiến rất nhiều quần chúng thích hóng hớt nổi lên hứng thú, cho dù là văn minh gì đi chăng nữa, cũng vẫn không thiếu những người thích xem náo nhiệt.

Cửa lớn tòa biệt thự mà Lâm Ngữ Lam đang ở bị đẩy ra, sĩ quan phụ tá Chu nổi giận đùng đùng đi ra ngoài: “Họ Trương kia, rốt cuộc anh đã xong chưa hả, anh giống y thằng hề vậy, anh có biết không?”

“Cô gái ngang ngược, gọi tướng quân nhà các cô ra đây đi” Trương Thác chống hai tay vào nạnh, bộ dáng rất lưu manh: “Tôi nói cho cô biết, tướng quân nhà các cô là người phụ nữ của tôi, tôi ngủ với cô ấy chắc rồi!”

“Anh cút đi cho tôi!” Lâm Ngữ Lam đỏ mặt, phóng một đường linh khí ra ngoài, trực tiếp đánh nát hàng rào bảo vệ trong sân.

“Ôi ôi ôi, cô gái nhỏ cũng nóng tính quá nhỉ, đợi đó, sớm muộn gì cũng khiến em ngoan ngoãn nhoài vào lòng anh thôi!”

Trương Thác cười một tiếng, rồi bước nhanh đi.

Lâm Ngữ Lam đứng bên trong cửa, tức đến cả người run lên, cô thực sự không ngờ chuyện lớn mà anh muốn làm, lại chính là cái này!

Trương Thác huýt sáo mồm, thảnh thơi đi về nơi ở của mình, hồi tưởng lại vừa rồi xuyên qua cửa lớn, nhìn thấy bộ dáng thở hổn hển, và run rẩy đó của Lâm Ngữ Lam là lại mỉm cười đắc ý, hiện giờ bà xã này của mình, càng lúc càng đáng yêu.

Sáng ngày hôm sau, Trương Thác tự nhiên tỉnh dậy.

Sau khi rời giường, anh kéo màn gió, phát hiện ra mấy tên Bạch Trình này đang đứng ở trước căn biệt thự độc lập của Lâm Ngữ Lam, mà phía trước người đám người Bạch Trình còn có mấy chục phóng viên nữa, tay cầm đủ loại thiết bị ghi hình, không ngừng quay và chụp bọn họ.

Trương Thác đi ra khỏi cửa, có Trình Mặc Hàn đang đứng ở trong sân.

“Đại nhân, anh dậy rồi” Trình Mặc Hàn nghe thấy tiếng động phía sau, cung kính chào hỏi.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Trương Thác nhìn phía bên đám người Bạch Trình với vẻ mặt nghi ngờ.

Trình Mặc Hàn cười cười: “Đại nhân, công lao vĩ đại của anh ngày hôm qua đã hoàn toàn truyền ra ngoài rồi, hôm nay có không ít truyền thông mò tới đây, đám người Bạch đại nhân đang tổ chức một buổi chụp ảnh lưu niệm với các phóng viên”

“Lưu niệm? Lưu niệm cái gì?”

“Anh nhìn biểu ngữ đó đi” Trình Mặc Hàn duõi ngón tay chỉ.

Trương Thác nhìn qua, thấy đám người Bạch Trình giương một tấm biểu ngữ, trên biểu ngữ viết một hàng chữ lớn, vô cùng bắt mắt.

“Đếm ngược ngày Trương Ức Thùy vào phòng của nữ chiến thần, ngày thứ hai”

Trương Thác đảo trắng mắt, mấy con hàng này thật đúng là xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện!

Từ đây có thể nhìn ra được Lâm Ngữ Lam cũng không có ở nhà, mà sĩ quan Chu cũng không có ở đây nốt, bằng không biết loại tình huống này, sĩ quan phụ tá Chu đã sớm nổi điên rồi.

Khóe miệng của Trương Thác nhếch lên một nụ cười, nếu đã muốn chơi, vậy không bằng chơi lớn một chút cũng hay, anh hỏi Trình Mặc Hàn: “Điều tra một chút cho tôi, xem hiện giờ Lâm Ngữ Lam đang ở đâu?”

“Sắp đến ngày hội đàm, cho nên Lâm tướng quân đi chọn lễ phục” Trình Mặc Hàn rất nhanh đã cho Trương Thác một vị trí chính xác. Ở thời đại thông tin hóa này, hành tung của mỗi cá nhân gần như đều không có sự riêng tư. Cho dù là nữ chiến thần thì cũng như vậy, chỉ cần xuất hiện ở nơi có camera thì sẽ bị người nhìn thấy.

Mười mấy phút sau, Trương Thác xuất hiện trong một trung tâm thương mại.

Trong một cửa tiệm được trang trí sang trọng, Lâm Ngữ Lam đang đi cùng với Võ Vương đi chọn lễ phục thích hợp, chuẩn bị cho buổi hội đàm sắp diễn ra. Trong tiệm, khắp nơi đều treo lễ phục đắt tiền, giá cả của mỗi một bộ đều đủ để khiến nhà giàu có bình thường phải lui bước.