Triệu Chính Khải vẫn ôm bình rượu như cũ, thường thường dốc lên uống một ngụm, ăn một củ lạc, châm thêm một điếu thuốc, khi khói thuốc chậm rãi được phun ra, ông ta híp mắt lại, nhìn về phía ánh mặt trời xuất hiện ở phía xa, trong miệng lẩm bẩm: “Bóng tối bị xua tan, ánh dương sắp kéo đến, nhưng không biết còn cần đến bao lâu ánh sáng này mới rải xuống mặt đất, dù sao thì từ thời gian hiện tại cho thấy, vẫn là bóng tối chiếm giữ nhiều hơn. Trương Thác, tiếp sau đây thứ mà cậu phải đối mặt, sẽ là mắt xích quan trọng nhất trong cuộc đời cậu, mong rằng cậu vẫn có thể mang tới những bất ngờ này cho tôi Khi Triệu Chính Khải nói đến hai chữ bất ngờ, ông ta quay đầu liếc mắt nhìn về phía Rolls-Royce đang đỗ trên sân thượng, có quỷ mới biết ông ta đã chuyển con xe lên sân thượng như thế nào.
Trong ánh sáng mặt trời dâng lên, Trương Thác nằm tay Lâm Ngữ Lam, đối diện với mặt trời mới mọc, đi ra khỏi lối vào Vương Lăng.
“Đi thôi bà xã, ăn sáng rồi phải đi làm việc chính nữa”
“Ông xã” Lâm Ngữ Lam nắm ngược lại bàn tay to của Trương Thác, lại càng dùng sức hơn: “Sau này cho dù xảy ra chuyện gì, em vẫn sẽ ở bên cạnh anh.”
Lần trước Lâm Ngữ Lam mất tích, cho đến khi gặp Trương Thác ở tâm Trái Đất, chỉ là bởi vì cô không muốn bản thân mình không thể giúp được anh bất cứ chuyện gì, lần này trở về cô đã có năng lực như vậy, cô sẽ không tiếp tục trở thành người ngáng chân anh nữa, thậm chí trong hành động sau này của anh, cô có thể trở thành một trợ lực lớn, đối với cô của hiện tại mà nói, năng lực này của cô, và chiến linh phía sau chính là vốn liếng để cô của hiện tại có thể tung hoành ở bề mặt Trái Đất.
Ngay khi hai người lái xe trở về thành phố, trên con đường ở trong thành phố đã ngựa xe như nước.
Bởi vì sự vùng dậy của Nhất Lâm mà toàn bộ Châu Xuyên được rất nhiều thương nhân tới thăm, có rất nhiều người đi tới loại thành phố nhỏ tuyến ba như Châu Xuyên này để tìm cơ hội, khiến cho Châu Xuyên bước vào trong cảnh phát triển rất nhanh.
Việc mua nhà ở Châu Xuyên cũng không giống với ở những khu vực khác, hoàn toàn không cần phải nộp tiền an ninh xã hội bao nhiêu năm mới có đủ điều kiện, vì vậy, mỗi một bất động sản lớn ở Châu Xuyên đều đã bị tranh mua không còn, số lượng dân cư tăng vọt lên, đây chính là một lợi ích to lớn mà một xí nghiệp dẫn đầu có thể mang lại cho một thành phố.
Ngay cả những người lãnh đạo của thành phố Châu Xuyên cũng không ngờ có một ngày Châu Xuyên sẽ xuất hiện một xí nghiệp đứng đầu toàn quốc, thay đổi toàn bộ thành phố đến Vậy.
Sự gia tăng dân số khiến cho con đường ở Châu Xuyên lập tức trở nên đông đúc, e rằng dân bản địa Châu Xuyên có thể nào cũng không ngờ con đường mười kilomet trong thành phố có thể tắc tận hai tiếng, đây chính là chuyện mà chỉ có thành phố tuyến một mới xảy ra.
Trong khoảng thời gian này, Nhất Lâm cũng thu hút vô số nhân tài.
Trương Thác và Lâm Ngữ Lam bước vào trong Nhất Lâm, phát hiện ra trong tòa nhà cao tầng Nhất Lâm này có đến sáu mươi phần trăm đều là gương mặt lạ hoäc, số ít là một vài nhân viên cũ, bọn họ nhìn thấy Lâm Ngữ Lam, lập tức đứng dậy chào hỏi, còn những nhân viên mới đó thì lại nhìn với vẻ mặt ngơ ngác, không biết cô gái trẻ tuổi và xinh đẹp này là ai, có địa vị cao như vậy ở Nhất Lâm.
Ở trước thang máy chuyên dụng thuộc về các quản lý cấp cao, có mấy tinh anh thương nghiệp ăn mặc đúng mực đang đứng ở nơi đó, bọn họ cầm túi công văn, mặc quần áo hàng hiệu đắt tiền, cho dù là nam hay nữ, thì đều ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ, mang đến cho người ta một loại cảm giác giàu kinh nghiệm và lanh lợi. Bọn họ đứng ở nơi đó, nhẹ giọng tán gẫu, nói đến một vài chuyện về mặt công việc, đối với phương diện công việc, bọn họ đều rất có quan điểm của mình, tất cả toàn là tinh anh.
Trương Thác và Lâm Ngữ Lam cũng đi tới nơi này, hai người đều chưa từng gặp mấy quan lý cấp cao nam nữ này bao giờ, chắc hẳn là nhân tài mới được tuyển vào trong khoảng thời gian này.
Sự xuất hiện của Lâm Ngữ Lam lập tức thu hút ánh mắt của rất nhiều người, trước đây cô đi đến nơi nào, cũng đều rất bắt mắt, hoàn toàn là trung tâm của phần lớn ánh mắt.
Hiện giờ, sau khi trải qua chuyến đi tới tâm Trái Đất, khí chất trên người Lâm Ngữ Lam lại được nâng cao, đặc biệt là khí chất lãnh đạo đó, đã có sự thay đổi rõ ràng vào thời điểm cô đảm nhiệm chức chủ soái vạn quân, trên người còn tản ra một loại khí thế mạnh mẽ, khiến người không tự chủ được mà để ý đến.
Một quản lý cấp cao tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, để tóc ngắn, gương mặt đẹp trai, nhẹ nhàng đẩy gọng kính viền vàng trên sống mũi mình một cái, nở nụ cười với Lâm Ngữ Lam, rồi chủ động duỗõi tay: “Chào cô, tôi là Nghiêm Thừa Lượng, cô là đồng nghiệp mới tới sao?”