Lúc này, giữa bầu trời, quạ đen dày đặc bao phủ toàn bộ bầu trời, điềm xấu trong lời đồn này đã đến và muốn vây kín Thành Thánh.
“Cậu, đưa Trương Thác rời khỏi đây ngay” Lạc Thiên Cơ chỉ vào người ở hàng đầu tiên, người sở hữu một trăm năm mươi mét anh linh.
Người này không hề nói lời vô nghĩa, xoay người đi vào một gian phòng.
Lạc Thiên Cơ nhìn quạ đen trên bầu trời, hít một hơi thật sâu: “Giết!”
“Giết!”
Tiếng hét giết chóc vang lên mạnh mẽ.
Hàng nghìn bóng người trong thế giới thần thánh lao thẳng lên trời, đánh nhau với đám quạ đen dày đặc, máu đen từ trên trời rơi xuống Thành Thánh, trong khoảng thời gian ngắn, những tường thành cao ngất gần như tan rã chỉ còn một phần mười.
Bầu trời tối sâm, người ở tâm trái đất dường như cảm nhận được sự không ổn này, không một ai dám phát ra tiếng động.
Người nhận lệnh của Lạc Thiên Cơ đưa Trương Thác rời đi, cõng Trương Thác vẫn còn đang hôn mê phóng thẳng đến trung tâm Thành Thánh, ở nơi này có một lối đi có thể dẫn thẳng lên bề mặt trái đất.
Trương Thác nằm trên lưng người này đi vào lối vào của con đường thì có một bóng người xuất hiện, dáng người của bà ta rất nổi bật, lông mày tràn đây cám dỗ, đối với đàn ông mà nói có thể lấy mạng người, mỗi một động tác của bà ta đều vô cùng mê người, là một ma nữ hàng thật giá thật.
“Muốn đưa người trên lưng đi đâu hả” Ma nữ đứng chặn trước lối vào, nhìn về phía người cõng Trương Thác trên lưng.
Người cõng Trương Thác dùng dây thừng thô trói chặt Trương Thác sau lưng, cậu ta nhìn chằm chằm ma nữ trước mặt, cậu ta cảm nhận được mối nguy hiểm rất lớn trên người ma nữ này.
Kiểu người có một trăm năm mươi mét anh linh, nói không ngoa thì cậu ta hoàn toàn có thể nghiền nát tôn chủ, nhưng lúc này mồ hôi trên trán đã chảy xuống, cậu ta còn chưa ra tay nhưng đã cảm giác được một loại áp lực từ trên người ma nữ, chính là như vậy.
“Buông tên nhóc kia xuống, thế nào” Ma nữ duỗi eo, bộ quần áo màu đen trên người bà ta chỉ đủ che đi những bộ phận quan trọng, vòng eo mảnh khảnh vô cùng quyến rũ làm cho người ta không nhịn được muốn ôm vào lòng.
Mà người cõng Trương Thác trên lưng không dám nghĩ đến những thứ này, ngay lúc ma nữ duỗi eo, cậu ta đột nhiên tăng tốc, lao vào con đường kia.
“Này, sao không trò chuyện nhiều hơn với người khác chứ?” Vẻ mặt của ma nữ đầy u oán, bà ta ngoắc ngoắc ngón tay.
Lúc ma nữ ngoäc ngoäc ngón tay, cơ thể của người cõng Trương Thác không thể làm ra bất cứ hành động nào nữa.
Ma nữ chậm rãi bước đến bên cạnh người nọ, khuôn mặt quyến rũ: “Cậu trai nhỏ này, tôi đã không trò chuyện với người khác mấy chục năm rồi, tôi nói chuyện với cậu đấy, sao cậu lại không quan tâm đến tôi như vậy chứ? Cậu có biết không, cậu như vậy không đáng yêu chút nào đâu, nếu đã như vậy thì tôi sẽ làm thịt cậu”
Lúc ma nữ đang nói chuyện, bà ta đưa tay chạm vào má của người nọ, nhẹ nhàng xẹt qua sườn mặt đối phương, trong phút chốc, móng tay của ma nữ đột ngột vung lên đâm vào sườn mặt của người nọ, móng tay của ma nữ còn sắc nhọn hơn cả mũi kiếm tạo thành năm cái lỗ máu đáng sợ trên mặt người nọ.
Dưới cơn đau dữ dội, người nọ không thể cử động, trong cổ họng phát ra một tiếng gầm thét đau đớn, vô cùng quỷ dị.
“Khanh khách!” Ma nữ che miệng cười, tiếng cười êm tai giống như chuông bạc: “Vui thật, vô cùng vui, đã lâu rồi không được chơi đùa vui như thế này!”
Trên mặt ma nữ tràn đầy ý cười, nhưng một giây tiếp theo, nụ cười trên mặt đột nhiên biến mất: “Nhưng mà, trước khi chơi, còn có chuyện quan trọng cần xử lý. Tên nhóc này mới là mục tiêu của mình”