Chương 3106
Đây là sự tính toán dựa theo tình trạng trọng thương hiện giờ, nếu không phải như thế vậy thì chắc chắn răng những vết thương trên người anh chỉ cần nửa ngày là có thể khỏi rồi.”
Trong lúc Trương Thác chuẩn bị rời khỏi đó thì cửa phòng đột nhiên bị ai đó đá văng.
“Âm!”
Đứng ở chỗ cửa phòng chính là một người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi.
Sau khi người đàn ông kia nhìn thấy Trương Thác thì hơi sững sốt một chút, sau đó lập tức xoay người hét toáng lên: “Ông đây đã đoán được từ lâu rồi, cái con nhỏ đên tiện như mày ra ngoài ăn vụng đúng không?”
Sau đó người đàn ông kia giơ tay ra, kéo người đứng bên cạnh mình đến trước cửa phòng.
Đó chính là một người phụ nữ khoảng hơn hai mươi tuổi, tướng mạo cũng không thể nói là quá đẹp, thế nhưng cũng có thể gọi là ưu tú. Ánh mắt sáng ngời của cô ta như biết nói, lúc này đang tràn đầy vẻ kinh ngạc nhìn về phía Trương Thác đang đứng trong phòng.
Người phụ nữ này đang bị người đàn ông kia nắm tóc, người đàn ông đó cũng không nói gì mà nhanh chóng tát mạnh vào mặt người phụ nữ kia, rồi nói: “Mau đánh nó cho tao”
Ngay sau đó, ba người đàn ông cường tráng đứng sau lưng tên đàn ông kia nhanh chóng xông thẳng về phía Trương Thác, không nói lời nào nhanh chóng động tay động chân.
Trương Thác theo bản năng muốn trả đũa thế nhưng lúc này tốc độ của anh lại không bằng ba tên đàn ông kia, ngay cả lực lượng cũng yếu hơn người bình tường. Cú đấm của Trương Thác bị mấy tên đàn ông kia nhẹ nhàng cản lại.
“Chết tiệt, còn dám trả đũa sao? Mau đánh chết nó cho tao”
Ba người kia nhanh chóng đánh Trương Thác, mỗi một cú đấm đều vô cùng độc. Khi những cú đấm kia nện vào người Trương Thác, máu tươi ở những vết thương cũng không ngừng rỉ ra. Trương Thác cũng biết tình trạng của mình hiện giờ vì thế cũng không trả đũa, chỉ dùng hai tay bảo vệ đầu mình, tránh để mình bị thương nặng hơn.
Ba người đàn ông kia đều nhìn thấy những vết thương đang rỉ máu của Trương Thác, mặc dù ba người họ ra tay vô cùng nặng thế nhưng khi nhìn thấy máu rỉ ra ở chỗ vết thương của Trương Thác thì cảm thấy hơi e dè một chút, sau đó quyết định ngừng tay lại. Bọn họ không ngờ người này không hề phản kháng lại.
Người đàn ông ngoài cửa nhìn thấy cả người Trương Thác toàn là máu thì vung tay lên: “Đủ rồi, chúng ta đi thôi”
Sau khi anh ta nói xong câu này thì lại quay sang chỉ người phụ nữ kia: “Con kia, chuyện hôm nay tao sẽ tới tìm người nhà của mày tính sổ sau, mày cứ chờ đó cho tao!”
Sau khi nói xong, mấy tên đàn ông đó nghênh ngang rời khỏi đó.
Còn người phụ nữ đang đứng ở cửa thì nhanh chóng chạy vào phòng, nhìn Trương Thác đang nằm trên đất, cả người đầy máu như thế thì vô cùng hoảng hốt: “Anh… anh không sao chứ, tôi gọi xe cứu thươn cho anh nhé.”
Người phụ nữ vừa nói vừa lấy điện thoại ra.
“Không cần đâu” Trương Thác đè tay người phụ nữ kia xuống, sau đó chật vật đứng dậy.
Người phụ nữ kia vội vàng đỡ Trương Thác dậy: “Không được đâu, anh bị thương rồi!”
Người phụ nữ vẫn vô cùng kiên quyết, nhanh chóng gọi điện thoại.
Trương Thác thấy thế thì cũng không nói gì nữa, nếu như có sự trợ giúp của thuốc thì có lẽ vết thương của anh sẽ mau khỏi hơn.