“Oa da của hắn còn trắng hơn cả da ta, chạm vào thật mềm nha , người Tây Vực dưỡng da như thế nào vậy ? “
“Hắn chỉ sợ không phải người Trung Nguyên nha, có khi là người Tây Vực xa xôi , trời ạ không ngờ nam nhân tây vực lại đẹp trai như vậy, lần này tiểu Đình ngươi liền nhặt được bảo nha”.
“Đình Đình , ngươi không phải là đánh ngất ngươi ta đấy chứ ? , sau đó mang về trại làm ‘áp trai phu nhân’ ? “ .
“Đình Đình, ta nghĩ ngươi lập tức hạ cổ đi thôi, mỹ nam tử như vậy biết tìm đâu bây giờ, đợi hắn tỉnh dậy hắn bỏ chạy thì sao ? , vẫn là hạ cổ khống chế thì hơn nha”.
“Đình Đình, tỷ tỷ có một đầu Chu Sa Trùng Vương , là tứ phẩm Trùng Vương, mang nam nhân này cho tỷ tỷ chăm sóc thế nào ? “.
“Hừ, còn nói chưa bao giờ nhìn thấy nam nhân , nam nhân Miêu Tộc một đám thân hình thô to, da dẻ thì đen , sao có thể so với tiểu bạch kiểm này”.
_ _ _ _ _ _ _ _ _
Diệu di cùng Lam Đình cũng không biết đám thiếu nữ Miêu Tộc bị bỏ lại sau lưng bàn luận cái gì, lúc này nàng đặt nam tử thần bí trên giường, bàn tay liền vì hắn bắt mạch.
Lam Đình ở bên cạnh cũng không dám lên tiếng, không dám làm Diệu di phân tâm , mãi đến khi Diệu di buông tay ra , Lam Đình mới dám mở miệng.
“Diệu di, ca ca này . . . bị làm sao ?”.
Diệu di hai hàng lông mày cau lại , khó khăn lên tiếng.
“Hắn . . . thân thể hắn cực kỳ đặc biệt, chính a di cũng không biết giải thích thế nào, mạch tượng của hắn rất bình thường, cũng không có dấu hiệu suy yếu hay thương thế , hơn nữa thân thể người này . . . “.
Diệu di lúc này thật sự không biết nói gì , nàng muốn đưa nội lực vào cơ thể nam nhân kia nhưng nội lực nàng vừa đưa vào liền biến mất không còn giữ lại chút nào.
Diệu di không tin tà, liền đưa vào một con tiểu Trùng , dùng Cổ Trùng muốn xem thương thế nam nhân này ra sao , nào ngờ Cổ Trùng vừa nhập người . . . cũng liền mất liên hệ với nàng, như bị cái gì lập tức diệt sát vậy, phi thường đang sợ.
Diệu di không nói với Lam Đình cái việc này nhưng nàng đối với nam nhân này bắt đầu có kiêng kỵ , nàng thậm chí muốn mang việc này báo cáo cho tộc trưởng – Lam Phượng Hoàng.
“Hơn nữa thân thể ngươi này . .. a di cũng không có cảm giác bị suy yếu hay thương tật bên ngoài , a di không rõ vì sao hắn hiện tại không tỉnh lại nhưng mà . . . có lẽ cũng không thực sự nguy hiểm đến tính mạng”.
Lại nhìn nam tử đang nằm trên giường kia thật kỹ, Diệu di liền đi ra ngoài , nàng hiện tại cũng rất bận , sắp tới Miêu Tộc liền đón một đoàn khách phi thường quan trọng.
Đầu tiên Tây Thi liền dùng đạo lực bảo vệ 5 người sau đó đưa cả 5 trở về nhưng không có gì đảm bảo đạo lực của Tây Thi có thể chịu được không gian phong bạo .
Tây Thi hiện tại còn chưa tính là Thiên Đạo trưởng thành , chưa phải là trạng thái mạnh nhất của nàng, hơn nữa theo lời Độc Cô, thế giới cũ của hắn cơ hồ cao cấp hơn thế giới của Tây Thi nhiều tức là Thiên Đạo giới này mạnh hơn Tây Thi nhiều .
Vô Song dĩ nhiên sẽ không để nữ nhân của mình gặp nguy hiểm vì vậy hắn , Độc Cô cùng cả Tây Thi đều bàn bạc rất kỹ .
Sau đó thì ba người đưa ra quyết định, dùng đạo lực của Tây Thi, ma lực của Độc Cô cùng Vô Song bảo hộ toàn bộ 4 nữ nhân, về phần Vô Song chỉ sử dụng đạo lực của Tây Thi.
Kết quả thực sự khả quan, ít nhất khi xuyên giới thì lớp bảo hộ nữ nhân của Vô Song vẫn chưa bị hủy đi, chỉ có Vô Song là không tốt như vậy, Vô Song thân thể phi thường cường hãn lại thêm ngã xuống ngay rừng hoang có rất nhiều dây leo trợ giúp, hắn cũng không thật sự bị thương gì , quan trọng là Vô Song vượt qua không gian thông đạo , đại não của hắn bị chấn động không nhẹ, không có vài ngày khó lòng mà trở về như bình thường.
Lúc này cũng phải nói thêm, lần này trở về trên người Vô Song cũng mang theo một món quà của Độc Cô, cái này gọi là Huyền Sinh Quan.
Huyền Sinh Quan chính là quan tài mà Độc Cô dùng để giữ phân thân của Vô Song lúc trước, cái quan trọng nhất là Huyền Sinh Quan khi cần có thể thu lại như vòng cổ, Vô Song liền để phân thân của mình trong này , cũng vì có Huyền Sinh Quan , Vô Song hiện tại tuy bất tỉnh nhưng cũng không phải không biết cái gì , cũng tuyệt không nguy hiểm.
Vô Song về cơ bản hắn vẫn thanh tỉnh, điều duy nhất làm Vô Song lo lắng là . . . những nữ nhân của hắn ra sao .
Hắn không lo nữ nhân của mình gặp nguy hiểm khi xuyên giới nhưng địa điểm của các nàng thực sự làm Vô Song lo lắng.
Lý Thu Thủy sau 2 năm chỉ nghiên cứu Cửu Âm Chân Kinh , thực lực của nàng đã rất mạnh, hiện tại tuy vẫn chưa bằng Thiên Sơn Đồng Mỗ nhưng cũng chẳng kém đi bao nhiêu.
Mai Siêu Phong cũng được Vô Song chữa trị ánh mắt, nàng không còn là người mù, nàng tu luyện cũng là Cửu Âm Chân Kinh phiên bản đầy đủ , nàng hiện tại chưa phải tuyệt thế cao thủ nhưng cũng không đến mức không thể bảo vệ mình .
May mắn duy nhất là Vô Song đã thông báo trước cho nữ nhân của mình , hắn để lại cách liên lạc với đám người Thiên Long Giáo , chỉ cần các nàng không bị rơi vào tình trạng quá mức nguy hiểm , muốn tìm người Thiên Long Giáo có lẽ cũng không khó.
Nằm trên giường không thể cử động, Vô Song bản tâm khẽ thở dài, hắn cảm thấy . . . thời gian trôi qua thật chậm , quả thực không dễ chịu chút nào .