Nhìn thấy Triệu Ngọc sợ tới nỗi mặt không còn chút máu, đại sư Trương lén lút liếc nhìn người đàn ông quét rác bên ngoài, trong mắt lộ ra vẻ tự mãn.
Người đàn ông quét rác muốn cười, nhưng nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp kia còn ở đây, đành phải tỏ ra rất hoảng sợ.
Hóa ra, tất cả những chuyện này đều là quỷ kế mà bọn họ đã dựng sẵn từ trước:
Bọn họ đã thấy Triệu Ngọc thông qua camera được lắp đặt dưới chân núi, bởi vì nơi này là một thôn xa xôi hẻo lánh, những người lạ mặt như Triệu Ngọc gần như nhìn thoáng là bọn họ có thể nhận ra ngay.
Để thăm dò tình hình, bọn họ sắp xếp sẵn người ở dưới chân núi phụ trách dò hỏi tình hình, giả dạng thành thôn dân tiến tới bắt chuyện với Triệu Ngọc, từ đó thám thính mục đích của Triệu Ngọc.
Lúc biết Triệu Ngọc thật sự đến tìm đại sư Trương để xem tướng thì bọn họ nhanh chóng lấy ra hơn mười kịch bản, bày sẵn kế hoạch lừa đảo nhắm vào Triệu Ngọc.
Lúc Triệu Ngọc đến nơi, bọn họ lại còn tỉ mỉ chuẩn bị, diễn vài vở kịch cho Triệu Ngọc xem.
Thật ra những kẻ cầm bùa chú vui vẻ tươi cười ở bên ngoài đều là người của bọn họ, bọn họ cố ý làm ra cảnh tượng đông như trẩy hội khiến Triệu Ngọc chủ quan cho rằng vị đại sư này rất linh nghiệm, người đến xem tướng rất nhiều.
Ngay cả cặp vợ chồng đến phá giải tướng chết sớm kia cũng là giả, đều là để làm cho Triệu Ngọc ấn tượng sâu sắc thông qua cách thức ám chỉ.
Nhưng mà gia đình bốn người đến phá giải oán khí trong chậu than lại là thật. Chẳng qua cách nói như chậu than thành tinh đều là âm mưu phía sau của đám thần côn nham hiểm này.
Đầu tiên bọn họ chôn chậu than vỡ xuống chân tường phía Nam của nhà người ta, sau đó sử dụng đạo cụ ma thuật có thể tạo ra lửa để dựng lên cảnh tượng cánh tay đứa trẻ bốc cháy vô cùng đáng sợ.
Sau một hồi thì đương nhiên cha mẹ của đứa trẻ rất sợ hãi, nên mới gấp gáp chạy đến tìm đại sư giải sát, bị lừa không ít tiền.
Sau nữa, người đàn ông quét rác nhân cơ hội bắt chuyện để moi thông tin từ Triệu Ngọc, thực chất giữa bọn họ đã có liên lạc với nhau, đại sư ngồi trong phòng đã sớm nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện của bọn họ.
Để cho Triệu Ngọc mắc câu, để hắn tự cho là trúng tà, bọn họ lại còn nham hiểm bỏ thuốc vào trong trà, sau khi uống vào sẽ làm cho tim đập nhanh, đổ mồ hôi trộm.
Vì thế ma nữ xuất hiện trong khu rừng phía sau đương nhiên cũng do đồng bọn của bọn họ giở trò. Để làm ra đặc hiệu như đang lơ lửng trên không thật, thậm chí bọn họ còn gắn sẵn đường ray trên mặt đất...
Lúc này, nhìn thấy Triệu Ngọc quả nhiên mắc câu, vị đại sư này đương nhiên cảm thấy đường làm quan rộng mở, tình thế bắt buộc.
Nhưng mà công phu trên mặt quả thật tuyệt, ông ta chỉ đành thở dài một hơi nói: “Ài! Chuyện đã như vậy, vì để giúp thí chủ tiêu tai, lão phu chỉ có thể cố mà làm thôi! Đến đây nào...” Đại sư Trương chỉ tay vào bài vị của các thần tiên: “Cậu hãy đứng trước bài vị của các tiên nhân, tôi sẽ làm phép cho cậu! Từ Lộ... Chuẩn bị dụng cụ đi...”
Đại sư gọi tên một người, người đàn ông quét rác kia vội vàng trả lời, sau đó mau chóng đi lấy các dụng cụ dùng để làm phép.
“Đại sư! Cứu tôi với...” Triệu Ngọc lảo đảo đi tới trước các bài vị, cả người run cầm cập, rõ ràng là hắn sắp không chịu nổi rồi!
“%¥#¥...” Lúc này đại sư lấy một lá bùa, giơ đến trước mặt Triệu Ngọc, miệng nhanh chóng niệm thần chú.
“A... A!!!” Bên cạnh tiếng đại sư niệm chú, Triệu Ngọc phối hợp kêu lên càng ngày càng lớn tiếng, giống như trong cơ thể thật sự có một con ác ma, đang ra sức vùng vẫy!
“%¥¥#...”
Thần chú của đại sư càng niệm càng nhanh, trong lòng bỗng nhiên nảy sinh sự nghi ngờ. Bởi vì trong lòng ông ta biết rõ Triệu Ngọc vốn không hề trúng tà, chỉ bị dọa mà thôi, một người bị hoảng sợ chỉ có nước run rẩy chứ không la to như vậy mới đúng?
Đang xảy ra chuyện gì?
Phản ứng của người này... Có phải hơi quá rồi không?
Giờ này khắc này, hai cô gái đứng bên ngoài cửa mỗi người một ý, cô gái mặc áo đỏ lộ vẻ mặt hoảng sợ, nắm chặt lấy cánh tay của đồng bọn, muốn rời khỏi chỗ thị phi này.
Nhưng mà cô gái mặc áo xanh còn lại thì hoàn toàn trái ngược, cô ta dùng ánh mắt đầy hoài nghi nhìn Triệu Ngọc, nhận định đây là vở kịch mà Triệu Ngọc và đại sư diễn cho mọi người xem, cho nên càng xem càng thích thú hoàn toàn không có ý muốn rời khỏi.
Người đàn ông tên là Từ Lộ kia ôm một đống đèn cầy còn có bảo kiếm, phất trần này nọ chạy tới cửa.
Đợi đến lúc anh ta nhìn thấy hai cô gái đang hưng phấn quan sát thì vội vàng lắc đầu nói với họ: “Hai cô, hai cô, đại sư nhà tôi đang làm phép, đừng nhìn nữa! Nhanh đi đi!”
“A...”
Ai ngờ, đúng lúc này, bệnh tình của Triệu Ngọc hình như trở nặng hơn, hai tay hắn hung hăng túm lấy tóc, tròng mắt đỏ bừng, lộ ra trạng thái điên cuồng.
“Đại sư... Đại sư... Ông còn lải nhải gì nữa, nhanh lên đi!!!” Triệu Ngọc hét lên điên cuồng, trong tiếng gào thét có lẫn tiếng kêu của ma quỷ khiến người ta sợ hãi.
Hả?
Trong lòng đại sư Trương giật mình, càng ngày càng có cảm giác không đúng, trên trán đã toát ra mồ hôi lạnh.
“Từ Lộ... Nhanh! Nhanh lên!”
Đại sư Trương vội vàng gọi Từ Lộ, Từ Lộ biết đã xảy ra chuyện, cũng mặc kệ hai cô gái đang đứng bên cạnh, nhanh chóng ôm mấy thứ đèn cầy này nọ chạy vào trong!
Đại sư Trương nhanh chóng rút cây phất trần ra, sau đó định làm phép.
Ai ngờ, trong lúc Triệu Ngọc đang điên cuồng thì đột nhiên hai tay vung lên, đụng bài vị thần tiên rơi xuống đất!
A!?
Đại sư kinh hãi, gấp rút quăng cây phất trần xuống, sau đó rút ra bảo kiếm!
Tay trái ông ta vẽ hình tròn, tay phải vẽ hình vuông, dùng mũi kiếm đâm vào Triệu Ngọc, miệng hét to: “Oanh! Yêu nghiệt phương nào, dám quậy phá ở phủ của Trương chân nhân này, còn không mau ra đây chịu chết!!”
Mũi kiếm của đại sư đâm một nhát, Triệu Ngọc bỗng nhiên xoay người lại, phát ra tiếng gầm thét: “A...”
Không ai có thể tưởng tượng nổi, trong lúc gầm thét, hai răng nanh khổng lồ bỗng dưng mọc trong miệng Triệu Ngọc, răng nanh dài khoảng hai thước, dưới ánh sáng rọi xuống đúng là khiến cho người khác hoảng sợ!!
Phút chốc...
Khi đại sư đang ra sức làm phép đột nhiên nhìn thấy hai cây răng nanh đáng sợ xuất hiện, nhất thời giật mình cứng đơ người không dám nhúc nhích.
Hửm?
Sao vậy?
Từ Lộ còn đang bày giấy mã đèn cầy, chợt thấy đại sư Trương không động đậy, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn...
Lúc này, Triệu Ngọc không chỉ đơn giản mọc răng nanh nữa, hắn sử dụng thiết bị cải trang tàng hình, nhớ lại một vài hình ảnh trong phim kinh dị, biến gương mặt mình thành gương mặt của ma nữ mà hắn cho rằng kinh khủng nhất!
Tóc móc ra dài như cỏ dại, trong chớp mắt đã dài đến ngang vai; tròng mắt trở nên vừa đỏ lại vừa to, khóe mắt còn đang rướm máu ra bên ngoài; răng nanh trong miệng bắt đầu nhúc nhích, đầu lưỡi càng ngày càng dài, thậm chí có thể liếm đến mũi!
Ôi cha mẹ ơi!
Á...
Từ Lộ ngẩng đầu lên nhìn thấy cảnh tượng này nhất thời sợ đến mức trợn mắt há mồm, ngồi xuống mặt đất! Không còn dám tin vào đôi mắt của mình nữa!
“Hu... Hu...” Trong khoảnh khắc, giọng nói của Triệu Ngọc đã biến thành giọng của ma nữ tiêu chuẩn, hắn gầm thét với đại sư Trương: “Gào grừ... Là ai? Là ai muốn tôi mau mau chịu chết hả! Hống...”
Hắn xông lên phía trước, mở miệng to với đại sư Trương, gào thét như sấm, miệng còn có mùi hôi...
A... A... A!
Chỉ một giây sau, đại sư Trương mới vừa rồi oai phong lẫm liệt liền lập tức vứt bỏ bảo kiếm, vội ôm lấy đầu chui xuống dưới bàn bát tiên!
“Grừ...”
Sau đó, Triệu Ngọc lại gầm lên với Từ Lộ, Từ Lộ xoay người bỏ chạy, “ầm” một phát, cái đầu đụng vào khung cửa, lập tức ngất đi...
Ken két...
Ai ngờ, ngay lúc Triệu Ngọc muốn muốn tiếp tục trêu chọc đại sư Trương thì tủ chén trong một góc phòng bỗng nhiên mở toang ra, chỉ thấy bên trong có một người phụ nữ trung niên dáng người cao to lao tới!
Tuy người phụ nữ này có vẻ vô cùng hoảng sợ, nhưng bà ta vẫn cầm lấy một cây gậy điện lóe sáng vọt tới trước người Triệu Ngọc, hung hăng đập vào hắn...