Cuồng Thám

Chương 1572: Chương 1572THÁM TỬ NỔI TIẾNG VÀ ĐẠO DIỄN NỔI TIẾNG





Chương 1572THÁM TỬ NỔI TIẾNG VÀ ĐẠO DIỄN NỔI TIẾNG

Hai ngày sau, mười chín giờ mười lăm phút tại sân bay quốc tế thủ đô.

Ngay khi Lý Phi Phàm và một nhóm ngôi sao nổi tiếng đi ra tới cửa sân bay đã lập tức kéo theo một loạt âm thanh ồn ào huyên náo. Mà các phóng viên truyền thông, còn có fan hâm mộ của các ngôi sao này đã chờ ở đây từ sớm lập tức lao tới như con thiêu thân.

Các fan đam mê điện ảnh cầm hoa tươi tặng cho thần tượng mà mình yêu quý; các phóng viên thì rối rít cầm micro tìm cơ hội thích hợp để phỏng vấn...

Chỉ trong thoáng chốc mà đèn nhấp nháy cùng với âm thanh răng rắc đã vang lên rất là náo nhiệt...

Tuy nhiên, nhóm ngôi sao do Lý Phi Phàm dẫn đầu đã có chuẩn bị từ trước, truyền thông và người hâm mộ còn chưa kịp nhào tới gần thì đã có một nhóm bảo vệ che chắn bên cạnh, tạo ra một lối đi cho bọn họ rồi.

Nhân lúc này, các ngôi sao bắt đầu dựa vào tình huống của riêng mình để đối đáp khác nhau, có người lấy lý do đi đường mệt mỏi không muốn nán lại lâu cho nên đã cúi đầu đi ra ngoài.

Mà có người do gần đây cần xuất hiện trước mặt công chúng cho nên lựa chọn nhận cuộc phỏng vấn của truyền thông, hoặc là gặp mặt, ký tên và chụp ảnh chung với fan hâm mộ của mình...

Do trước đây đã có tin tức sắp phải đi Hollywood quay phim, đạo diễn nổi tiếng Lý Phi Phàm vừa làm náo động buổi giao lưu điện ảnh lần này, ông ta rất vui vẻ, dễ tính. Ông ta chẳng những nhận lấy hoa tươi các fan hâm mộ đưa tới mà còn đồng ý nhận cuộc phỏng vấn của các phóng viên nữa.

Phải nói rằng trong số rất nhiều người có tiếng và thế lực thì độ nổi tiếng và ảnh hưởng của Lý Phi Phàm là cao nhất, nếu đổi thành ngày thường thì ông ta sẽ không tùy ý tiếp nhận phỏng vấn như vậy.

Cho nên các phóng viên vừa thấy cơ hội khó có được này thì lập tức xông về phía Lý Phi Phàm như ong vỡ tổ, trong phút chốc đã khiến cho những ngôi sao điện ảnh khác rất là lúng túng.

Lý Phi Phàm nhìn thẳng vào ống kính, nói từ những kinh nghiệm đã nhận được trong buổi giao lưu đến chi tiết quay phim ở Hollywood. Đạo diễn nổi tiếng nói chuyện vui vẻ, hài hước dí dỏm liền nhận được tiếng vỗ tay reo hò của phóng viên và các fan hâm mộ.

Hôm nay, đạo diễn Lý cũng phấn chấn vô cùng, bày tỏ mình nhất định sẽ cố gắng hết sức để quay được một bộ phim điện ảnh xuất sắc đáng mong đợi, làm vẻ vang cho sự nghiệp điện ảnh nước nhà, để cho fan điện ảnh toàn thế giới biết “made in china” không chỉ là buôn bán sản phẩm, mà cũng có tác phẩm văn nghệ nữa...

Các ngôi sao thấy hôm nay tâm trạng của đạo diễn Lý phấn chấn cho nên đến cuối phần phỏng vấn thì đều tụ lại bên cạnh đạo diễn Lý để gửi lời chúc mừng và khích lệ của bản thân!

Mặc dù mọi người đều mang vẻ tươi cười ấm áp hòa thuận nhưng sự thật là đều đang theo đuổi suy nghĩ riêng của mình, có người muốn nhân cơ hội này nịnh hót đạo diễn Lý; có người thì nguyền rủa sau lưng ông ta, cầu mong phòng vé của ông ta thất bại; còn có người cố ý cướp ống kính, oán trách Lý Phi Phàm đoạt sự nổi bật của mình...

Buổi phỏng vấn vẫn luôn kéo dài hơn hai mươi phút, Lý Phi Phàm mới được trợ lý nhắc nhở đi theo lối đi do các nhân viên bảo vệ tạo ra để rời khỏi sân bay, bước thẳng về phía đoàn xe của mình.

Tuy đẳng cấp của hội nghị giao lưu điện ảnh Châu Á Thái Bình Dương lần này không cao, cũng không phải là hội nghị chính thức cho nên Lý Phi Phàm không dẫn theo nhiều nhân viên, chỉ dẫn theo hai trợ lý và hai vệ sĩ cùng tham gia thôi.

Lúc này, chiếc xe thương vụ Toyota Alphard của ông ta đang đợi ở ven đường bên ngoài sân bay, hai trợ lý đã chuyển hành lý của ông ta xong và đã mở cửa đứng đợi.

“Ai ui...”

Lý Phi Phàm duỗi người một cái, bước thẳng lên xe hơi, sau đó ngồi lên ghế nằm thoải mái.

Sau khi hai trợ lý lên xe, xe hơi chậm rãi chạy ra khỏi sân bay, đi về phía ngôi biệt thự ở thủ đô của Lý Phi Phàm...

Lúc này, một trợ lý trong đó như thường lệ mở bản ghi nhớ trên điện thoại di động ra, bắt đầu báo cáo những sắp xếp trong cả ngày mai cho Lý Phi Phàm nghe.

Lý Phi Phàm nghe báo cáo của trợ lý thì lười biếng vắt chân lên trên ghế dựa ở hàng trước, cảm thấy miệng khô bèn lấy một chai soda từ trong ngăn giữ ấm của xe hơi ra, ngửa cổ uống...

Nhưng ông ta còn chưa uống cạn chai nước thì chiếc xe đã bất ngờ thắng gấp lại, hại cả người ông ta bị đổ dồn về phía trước, suýt chút nữa đã té từ trên ghế ngồi xuống, nước từ trong chai soda cũng vẩy ra, đổ lên phần áo trước ngực ông ta...

“Mẹ kiếp, làm cái gì vậy?” Lý Phi Phàm vội vàng lấy tay lau chùi, tức giận mắng: “Cậu lái xe kiểu gì vậy hả?”

“Xin... Xin lỗi ông chủ...” Lúc này, tài xế ngồi trên ghế lái trước mặt quay đầu lại, ngượng ngùng nói với Lý Phi Phàm: “Ông đã bị bắt!”

Tài xế từ từ cởi mũ ra, bất ngờ để lộ gương mặt của Nhiễm Đào.

“Hả? Chuyện gì vậy?” Lý Phi Phàm siết chặt chai soda, nhíu mày hỏi: “Anh nói cái gì?”

“Ừm... Ừm...”

Thật ra nếu là bình thường thì khi Nhiễm Đào hô xong câu “Ông đã bị bắt!”, chắc chắn sẽ có một đội quân hùng hậu lao vào trong xe hơi, còng tay Lý Phi Phàm lại mới đúng. Nhưng Nhiễm Đào đã đợi cả buổi trời mà xung quanh vẫn chẳng có hành động gì khiến cho hắn ta rất bối rối.

“Tôi nói...” Nhiễm Đào sợ sệt nói: “Ông đã bị bắt! Tôi là cảnh sát!”

Bốp!

Nhưng không ngờ Lý Phi Phàm lại ném thẳng cái chai vào mặt Nhiễm Đào, sau đó cất cao giọng mắng: “Tên tài xế tâm thần này từ đâu ra vậy? Tiểu Lưu, Tiểu Hầu, ủa?” Mãi cho đến lúc này, Lý Phi Phàm mới phát hiện ra chẳng thấy vệ sĩ của mình đâu cả?

Trợ lý thấy vậy cũng đâm ra hoang mang, vội vàng lấy điện thoại di động ra nhưng lại không biết nên làm gì?

Kết quả, đúng vào thời khắc quan trọng này, cửa xe bị đột ngột mở ra, Triệu Ngọc là người đầu tiên thở hồng hộc, xông tới mắng Nhiễm Đào: “Đào à, cậu dừng sai chỗ rồi, làm hại tôi phải chạy bộ thêm một trăm mét nữa đó!”

“Hả?” Nhiễm Đào cuống quýt nhìn ra phía ngoài cửa sổ mới phát hiện mình đã phạm vào sai lầm cấp thấp, lập tức nhận lỗi: “Xin lỗi! Tại tôi mải lo đọc mấy câu lời kịch kia...”

Loạt xoạt loạt xoạt...

Lúc này, cửa xe bên còn lại cũng bị người mở ra, chỉ thấy bên ngoài lại có một nhóm cảnh sát thở hổn hển chạy tới...

“Đừng nhúc nhích!” Lúc này, Triệu Ngọc mới ấn ngã Lý Phi Phàm lên trên ghế dựa, vừa đeo còng tay vào cho ông ta vừa lớn tiếng hỏi: “Nói, tên ông là gì?”

“Hả?” Lý Phi Phàm bị dọa sợ run rẩy nói: “Các... Các anh không biết tôi là ai sao? Các anh... Các anh đang... Bắt cóc!?”

“Cảnh sát!” Triệu Ngọc còng tay ông ta lại xong mới lấy lệnh bắt giữ ra và nói: “Lý Phi Phàm, tôi nói cho ông nghe một tin tốt, ông đã bị bắt rồi!!!”

...

Nửa tiếng sau, bên ngoài phòng thẩm vấn của Cục Cảnh sát thủ đô.

“Triệu Ngọc.” Liên lạc viên Trần Trác nghiêm túc nói với Triệu Ngọc: “Sở trưởng Tiêu không yên tâm cho nên đang trên đường tới đó rồi! Bà ấy bảo tôi chuyển lời lại với anh, nếu muốn được phê duyệt đơn xin kéo dài thời gian giam giữ thì tối nay phải hỏi cho ra được một vài thứ! Nếu không.” Trần Trác nghiêm túc nói: “Chúng ta không thể hoãn chuyến bay đi Mỹ của ông ta được!”

“Được rồi, tôi đã biết rồi!” Triệu Ngọc trả lời lấy lệ một câu rồi bước vào phòng nghe bên cạnh phòng thẩm vấn.

“Tổ trưởng.” Miêu Anh lập tức đi lên phía trước nói: “Em đã cho phong tỏa chặt chẽ tin tức rồi, trợ lý và vệ sĩ, tài xế của Lý Phi Phàm đều đã bị khống chế!”

“Tốt lắm!” Triệu Ngọc hỏi: “Vậy... người thân của ông ta hiện giờ thế nào?”

“Tiểu Thôi đã đi làm rồi.” Miêu Anh nói: “Con trai của Lý Phi Phàm đang trọ ở trường, còn người vợ Vân Đóa Nhi của ông ta thì đang ở nhà một mình. Tiểu Thôi đang tra xét xem có đội săn ảnh nào xung quanh đó hay không, sau khi xác nhận an toàn thì cô ấy sẽ dẫn người vào...”

“Ừm...” Triệu Ngọc gật đầu dặn dò Miêu Anh: “Lời chứng của vợ ông ta cũng vô cùng quan trọng! Khi nào bà ta tới thì anh giao lại công việc thẩm vấn bà ta cho em nhé! Đến lúc đó, em không cần phải quanh co với bà ta, cứ nói thẳng vào vấn đề để xem bà ta có phản ứng thế nào?”

“Anh yên tâm đi, em biết phải làm sao mà!” Miêu Anh gật đầu rồi bắt đầu đi làm chuẩn bị.

“Tổ trưởng.” Lúc này, Tăng Khả đã chạy từ Phụng Bình tới xuất hiện trước mặt Triệu Ngọc, nói với hắn: “Em đã thu thập thông tin của Lý Phi Phàm rồi, bọn em cũng nhận được kết quả so sánh thân thể của ông ta qua video rồi! Lần này, em cũng đã gọi chuyên gia trên cả nước tới, sẽ tranh thủ dùng tốc độ nhanh nhất để so sánh với người trong video!”

“Tốt lắm, cậu đi làm đi!” Triệu Ngọc vỗ lên bả vai Tăng Khả, sau đó lại vẫy tay với Ngô Tú Mẫn và nói: “Chị Ngô, thời gian không đợi người, bây giờ cứ bắt đầu đi! Chúng ta phải mau chóng bắt tên ác ma giết người này mở miệng mới được!!!”