Cuồng Thám

Chương 1617: Chương 1617SỰ THẬT ĐỘT NHIÊN XUẤT HIỆN (1)





Chương 1617SỰ THẬT ĐỘT NHIÊN XUẤT HIỆN (1)

Hai giờ rưỡi rạng sáng, Triệu Ngọc vẫn ở trong phòng sách nghiên cứu vụ án với Jacob.

Mà cùng lúc này, toàn bộ nhân viên cảnh sát cùng với nhân viên ban ngành liên quan của Kosovo đều được Jacob huy động bắt đầu tìm kiếm dấu vết liên quan tới vụ án ví tiền giết người.

“Cậu nói xem... Chúng ta có cần phải tìm hầm trú ẩn đó hay không?” Jacob nói với Triệu Ngọc: “Tôi nghe nói những cái hầm trú ẩn đó vốn không đơn độc, mà là một hệ thống hầm trú ẩn giống như hang động dưới đất vậy. Tôi nghi ngờ... tên hung thủ bí ẩn đó đã lợi dụng những cái hầm trú ẩn này để di chuyển người bị hại, cho nên chúng ta mới không bắt được hình ảnh của hắn ta trong camera!”

“Con bà nó, tin tức quan trọng như vậy mà sao tôi chưa từng nghe anh nhắc tới? Vậy anh còn chờ cái gì nữa?” Triệu Ngọc trừng mắt lên: “Còn không mau đi điều tra đi? Biết đâu hung thủ còn ở trong đó đấy!”

“Ừ, đừng nóng nảy, đừng nóng nảy!” Jacob giơ tay ra hiệu cho Triệu Ngọc bình tĩnh lại: “Yên tâm đi, tôi đã phái người đi tìm rồi! Nhưng cần thêm chút thời gian nữa, bởi vì trước đây, việc xây dựng quảng trường Giải Phóng đã khiến một phần hầm trú ẩn đó bị vùi lấp rồi! Tôi sẽ bảo bọn họ lục soát toàn bộ quảng trường suốt đêm nay...”

“Tốt lắm!” Triệu Ngọc hậm hực nói: “Dù sao tôi cũng không có thời gian đâu, các anh tự xem rồi làm đi!”

“À phải rồi, tôi vẫn chưa hỏi cậu bên Female Miêu sao rồi?” Jacob không nhịn được mà hỏi một câu.

Thấy Triệu Ngọc lắc đầu, Jacob biết Triệu Ngọc không muốn nói nhiều về chuyện này cho nên tiếp tục thảo luận tình tiết có liên quan tới vụ án ví tiền giết người.

“Tôi nói thật nhé...” Triệu Ngọc nhíu chặt chân mày, nói: “Tôi có cảm giác không hay lắm, nếu hung thủ dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để giết chết ba người thì tôi chỉ có thể nghĩ đến một động cơ giết người duy nhất thôi!”

“Ồ? Nguyên nhân gì?” Trong mắt Jacob lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Giết hàng loạt!” Triệu Ngọc nói: “Tôi cho rằng chỉ có giết hàng loạt mới có thể bị hung thủ trả thù tàn bạo đến vậy! Tôi nghĩ chắc anh cũng có nghe được một số chuyện xấu trước đây liên quan đến tướng quân nhỉ?”

“Chuyện này...” Jacob giật nảy mình, vội vàng nhìn về phía cửa rồi mới hoảng hốt nói: “Triệu Ngọc à, cậu không nên nói lung tung. Đừng nói là không có, cho dù có cũng không thể nói ra!”

“Hả? Nghe ý của anh tức là không có à?”

“Đúng vậy! Tôi có thể lấy danh dự của mình để bảo đảm điểm này, tướng quân Wilkorn chưa từng tham dự vào những tội ác như đàn áp tàn sát chủng tộc.” Jacob đảm bảo: “Cậu không biết đâu, nếu nói dễ nghe thì ban đầu, Kosovo thuộc về phe phản kích tự vệ! Còn nói khó nghe chính là phe bị xâm lược đó! Chúng tôi không có năng lực đi xâm lược người khác thì làm sao giết người hàng loạt được?”

“À...” Triệu Ngọc khẽ gật đầu.

“Còn nữa.” Jacob lại nói: “Lời giải thích này không hợp lý! Tướng quân và quân lính thì có lẽ có tham dự vào chiến tranh, tham dự vụ việc xấu xa nào đó. Nhưng còn người thợ sơn đó thì vì cái gì? Lúc ấy, người đó chỉ mới tám tuổi, một đứa trẻ tám tuổi có thể phạm vào tội ác tày trời gì mới khiến cho hung thủ trả thù điên cuồng như vậy?

Mặc dù vụ án này đã có manh mối nhưng dù thế nào thì tôi cũng không thể nghĩ ra được rốt cuộc hung thủ làm vậy là vì cái gì? Tại sao phải làm như vậy?”

Điều Jacob nghi ngờ cũng là điều mà Triệu Ngọc vẫn chưa nghĩ ra được.

“Trừ điểm này ra thì...” Triệu Ngọc nói: “Còn có một vấn đề nữa cũng làm cho người ta cảm thấy khó hiểu, nếu như động cơ giết người là đến từ hơn hai mươi năm trước, vậy thì tại sao đến bây giờ hung thủ mới bắt đầu trả thù? Trong hơn hai mươi năm qua, hắn ta đang làm cái gì?”

“Tôi cũng có nghĩ tới vấn đề này.” Jacob tiếp lời: “Tôi cho rằng chỉ có hai trường hợp: một chính là bị thương hay mắc bệnh nặng, gần đây mới khỏi bệnh. Mà một trường hợp khác thì chỉ có ngồi tù thôi!”

“Ồ? Vậy sao?” Triệu Ngọc suy nghĩ một lúc, lại cảm thấy lời Jacob nói rất có lý, thế là hắn nói: “Hình như nếu như thuộc về trường hợp trước thì không khó tra ra đâu nhỉ?”

“Trường hợp sau cũng không khó!” Jacob đáp một cách chắc nịch: “Ở Kosovo, vốn không hay có người bị ngồi tù hai mươi năm. Tôi đã phái người đi điều tra rồi, đoán chừng sẽ nhận được tin tức nhanh thôi. Tuy nhiên... Nếu muốn sàng lọc từng nghi phạm thì cần phải có thời gian!”

Jacob vừa nói tới đây thì điện thoại di động của anh ta bỗng reo lên. Sau khi kiểm tra, anh ta nói cho Triệu Ngọc với vẻ tiếc nuối: “Người của chúng tôi đã tìm được một hầm trú ẩn ở gần quảng trường Giải Phóng, nhưng do để trống lâu năm không sửa sang lại cho nên bên trong hầm trú ẩn đã bị ngập nước rồi! Ở trong hoàn cảnh ấy thì hung thủ không thể sử dụng nó để di chuyển người bị hại được.”

“Ừm...” Đương nhiên là Triệu Ngọc cũng rất thất vọng.

Nếu hung thủ không lợi dụng hầm trú ẩn thì có nghĩa là bọn họ vẫn không thể hiểu được rốt cuộc hung thủ đã làm cách nào mới có thể bí mật đi đến quảng trường Giải Phóng.

“Hiện giờ, chúng tôi đã tìm được hai người đã từng ở trong hầm trú ẩn này, còn có một người lính đã từng ở chung đại đội với đội trưởng Hiến binh.” Jacob nói tiếp: “Nhưng mà bọn họ không cung cấp được manh mối nào có ích. Chúng tôi đã cho bọn họ xem ví tiền nhưng bọn họ lại nói rằng chưa từng nhìn thấy, cũng không biết bên trong đó có bí mật gì cả.”

Jacob thấy Triệu Ngọc vẫn yên lặng không nói gì cho nên bổ sung thêm một câu: “Đúng rồi, ngày mai chỉ có một chuyến bay thẳng từ Pristina tới Maroc thôi, tôi đã đặt vé cho cậu rồi, là chuyến mười một giờ rưỡi sáng… Cậu nói đúng!” Jacob nói: “Luôn luôn đặt ra giả thiết, rồi không ngừng phủ định! Hai ngày qua, tôi theo cậu học phá án rất thích thú, ha ha...”

Tuổi tác của Jacob cũng xấp xỉ Miêu Khôn, cũng xem như là cha chú của Triệu Ngọc, mà anh ta có thể nói ra lời nói khiêm tốn này đúng là hiếm thấy.

Vì vậy, Triệu Ngọc nhẹ nhàng vỗ anh ta một cái xem như đáp lại.

Nhưng mà trong lòng hắn vẫn còn đang suy nghĩ rất nhiều chuyện. Chẳng hạn như hắn không biết mình chưa xin phép mà đã bay thẳng tới Maroc thì phòng Đặc Cần sẽ có thái độ thế nào?

Mà về phương diện khác, đó là sự cố chấp của một thám tử khiến hắn không muốn từ bỏ vụ án ví tiền giết người vào lúc này, hắn rất rất muốn phá xong vụ án này trước khi đi.

“Tôi biết, cậu đã cố gắng hết sức rồi!” Jacob thở dài nói: “Cậu cứ yên tâm, một khi vụ án có tiến triển gì mới thì tôi sẽ liên lạc ngay với cậu! Giống như... lúc cậu giúp đỡ Juliet điều tra phá được vụ án tranh sơn dầu giết người vậy!”

“Hừ hừ...” Triệu Ngọc cười khan, không ngờ tin tức của Jacob lại nhanh nhạy đến vậy.

Nhưng chẳng mấy chốc, hắn đã hiểu ra rằng rất có thể là Miêu Khôn đã tiết lộ những tình huống liên quan tới vụ án tranh sơn dầu giết người cho anh ta biết.

“Lão Jac, anh không cần phải thăm dò tôi đâu!” Triệu Ngọc nói thẳng không hề kiêng kỵ: “Triệu Ngọc tôi là một người minh bạch rõ ràng, nói chuyện giữ lời, đợi tôi giải quyết chuyện của Miêu Khôn xong sẽ trở lại Kosovo phá án giúp anh! Vả lại... Bây giờ vẫn còn quá sớm để chúng ta nói những lời này!” Triệu Ngọc vén tay áo lên, nói: “Không phải chuyến bay vào mười một giờ sáng mai à? Từ giờ tới lúc đó vẫn còn không ít thời gian, chúng ta không thể lãng phí thời gian như vậy được. Còn nữa, cái mũi của tôi rất thính, dường như tôi đã ngửi được mùi hương quen thuộc đó rồi!”

“Hả? Mùi gì?” Jacob tò mò hỏi.

“Đương nhiên là mùi sự thật sắp được phơi bày rồi!” Triệu Ngọc trả lời đầy thâm ý.

Không ngờ Triệu Ngọc vừa mới dứt lời thì cứ như là ông trời hiển linh vậy, điện thoại di động của Jacob lập tức rung lên.

“A lô?” Jacob nghe điện thoại ngay trước mặt Triệu Ngọc, nhưng vừa mới nghe được vài câu thì anh ta đã đứng bật dậy khỏi ghế sofa, cả người cũng run lẩy bẩy mà thét lên: “Anh nói cái gì? Anh nói lại lần nữa cho tôi nghe xem? Các anh đã tìm được động cơ giết người của hung thủ rồi sao!!?”