Sau khi Triệu Ngọc và Mao Vĩ đưa thi thể của Khúc Bình về phòng giải phẫu của Khoa Giám định pháp y, thì Bạch Dương - chồng của Khúc Bình cũng vừa tới nơi.
Bạch Dương nhà một nhân viên kế toán, trước giờ anh ta làm việc ở một nhà máy trên tỉnh.
Sáng hôm nay, sau khi nhận được tin, anh ta mới gấp rút chạy từ tỉnh về.
Biết tin dữ vợ mình qua đời, cả người Bạch Dương trở nên đờ đẫn, nói chuyện với anh ta, phải mất cả buổi anh ta mới trả lời, hơn nữa nói năng lắp ba lắp bắp không rõ ràng.
Mặc dù trong lòng vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật này, nhưng anh ta vẫn phối hợp với cảnh sát, ký tên vào giấy đồng ý giải phẫu.
Cửa phòng giải phẫu đóng lại, một vài cảnh sát điều tra của tổ B có quen biết với Bạch Dương tới an ủi anh ta. Đúng vào lúc này, điện thoại của các cảnh sát điều tra vang lên, cấp trên thông báo tất cả các cảnh sát điều tra của Đội Trọng án lập tức trở về phòng phân tích vụ án để họp gấp.
Không cần nói thì ai cũng biết, cuộc họp khẩn cấp này chắc chắn là bàn về việc Khúc Bình bị giết hại.
Lúc này, Triệu Ngọc đã nắm được sơ bộ quá trình Khúc Bình bị giết.
Đêm qua, vì vụ án Miên Lĩnh có được manh mối quan trọng, Khúc Bình và một vài cảnh sát điều tra ở lại văn phòng Cục Cảnh sát khá muộn, đến hơn một giờ sáng mới lái xe về nhà.
Kết quả, không ai ngờ được rằng trên đường về nhà lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn dẫn tới mất mạng như vậy!
Dựa vào báo cáo của các cảnh sát điều tra khảo sát tại hiện trường, trước khi chiếc xe Subaru của Khúc Bình dừng lại, có dấu vết phanh xe rất rõ ràng. Có lẽ là chị ta đã gặp phải chuyện gì đó, nên đã hãm phanh gấp.
Nhưng qua kiểm tra, trên xe không có dấu vết đụng xe hay trầy xước, chứng tỏ chị ta không đụng phải vật gì cả.
Do vậy, có người đưa ra suy đoán, cho rằng lúc xảy ra chuyện, có thể Khúc Bình nhìn thấy trên đường có người cho nên mới phanh gấp, rồi xuống xe xem thử. Kết quả là bị người ta dùng dao đâm, rồi cướp đi cái túi trên xe!
Trùng hợp là, xe của Khúc Bình không được lắp thiết bị theo dõi hành trình, hơn nữa đoạn đường Cẩm Giang đang thi công công trình thu gom nước mưa, tất cả đèn đường đều tắt, camera cũng không hoạt động.
Từ đó có thể thấy rằng kẻ giết Khúc Bình, rất có thể đã lên kế hoạch cướp từ trước. Có thể tên này vốn định cướp tiền, nhưng do xảy ra tranh chấp với Khúc Bình nên mới đâm chết chị ta...
...
Không đúng!
Chắc chắn không đơn giản như vậy!
Triệu Ngọc ngồi trên băng ghế bên ngoài phòng giải phẫu, đập mạnh vào tay vịn, trong lòng thầm nghĩ: Suy luận tên cướp lỡ tay giết người hoàn toàn không hợp lý! Cái chết của Khúc Bình chắc chắn có uẩn khúc gì đó!
Cái khác thì không nói, chỉ riêng những gì mà Triệu Ngọc hiểu về bọn cướp, hắn có thể phán đoán ra được hung thủ giết Khúc Bình chắc chắn không đơn thuần chỉ là một tên cướp!
Bởi vì, nếu là vì tiền, thì sau khi nhìn thấy đối tượng muốn cướp đang mặc cảnh phục trên người, thì chúng chỉ có một lựa chọn duy nhất, đó là quay đầu bỏ chạy!
Hậu quả của hành vi cướp cảnh sát, chúng không gánh nổi đâu, cho dù là người có kinh nghiệm thì cũng sẽ lựa chọn bỏ chạy!
Mặc dù kết quả khám nghiệm tử thi vẫn chưa có, nhưng dựa vào hình ảnh hiện trường có thể nhìn thấy, trên người Khúc Bình có vô số nhát dao, hoàn toàn trở thành một cái xác máu!
Kẻ cướp lỡ tay giết người, sao lại đâm nhiều nhát như vậy?!
Suy đoán này hoàn toàn không đúng!
Nhưng mà...
Sau khi bình tĩnh lại, trong lòng Triệu Ngọc lại dấy lên từng cơn sóng khác. Hắn suy nghĩ, nếu cái chết của Khúc Bình không phải là một tai nạn bất ngờ, mà là một vụ mưu sát được sắp đặt từ trước... Vậy thì sẽ thế nào?
Là ai... muốn lấy mạng Khúc Bình?
Tại sao gã lại giết Khúc Bình?
Là do vụ án Miên Lĩnh sao?!
Nghĩ tới đây, cả người Triệu Ngọc lạnh ngắt, nổi cả da gà.
Có phải do Khúc Bình sắp điều tra được chân tướng vụ án Miên Lĩnh, cho nên mới bị mưu sát?!
Nếu thật sự là như vậy, thì có phải mình cũng đang trong tình thế nguy hiểm?!
Bà nội nhà nó!
Rốt cuộc là tại sao?
Cuộc họp khẩn cấp được tiến hành ở phòng phân tích tình hình vụ án, cái chết đột ngột của Khúc Bình tất nhiên đã gây ra một sự xáo trộn làm chấn động cả Cục Cảnh sát!
Ngay trước khi bắt đầu cuộc họp, các cảnh sát điều tra lại nhận được hai tin mới.
Một trong hai tin này đến từ trưởng Khoa Giám định pháp y Vương Phi, mặc dù thi thể vẫn chưa khám nghiệm xong, nhưng trưởng khoa Vương cho người tới báo rằng vết thương trên người Khúc Bình rất kỳ lạ, dù ở đằng trước cũng bị đâm rất nhiều nhát dao nhưng nhát dao đoạt mệnh lại là từ phía sau!
Con dao đó đâm từ tới sau lưng Khúc Bình, mũi dao đâm ngay trúng tim! Nghe nói người thực hiện hành động này rất lợi hại, con dao không chỉ lách qua phần xương bảo vệ tim, mà còn khiến người bị đâm chết ngay tức khắc, không kịp thốt ra lời nào!
Trong số các cảnh sát điều tra, không ít người có kinh nghiệm lâu năm, sau khi biết Khúc Bình bị chết vì chiêu này, suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu đó là, hung thủ chắc chắn là kẻ chuyên nghiệp!
Có thể, đây không phải là lần đầu tiên gã giết người bằng chiêu này!
Lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, thì tin tức thứ hai truyền tới. Tuy nhiên, đây lại là tin tốt, thì ra có cảnh sát điều tra phát hiện một con dao dính đầy máu trong một thùng rác, ở cách hiện trường nơi Khúc Bình bị giết hơn một cây số.
Con dao này rất có thể là hung khí giết chết Khúc Bình và đã được đưa tới Khoa Giám định pháp y để làm xét nghiệm. Được biết, trên con dao có dấu vân tay rất rõ, nếu đây chính là hung khí giết Khúc Bình thì chắc chắn sẽ biết ngay được hung thủ là ai!
Mặc dù sự việc chấn động, nhưng việc phân tích cái chết của Khúc Bình lại khá ngắn gọn. Bởi vì hiện giờ đang là thời điểm thích hợp nhất để phá án, lúc này nói nhiều cũng vô ích, quan trọng vẫn là tranh thủ thời gian tìm manh mối vụ án!
Trong cuộc họp, Cục trưởng Châu An Đông bày tỏ sự bất ngờ và nỗi thương tiếc của mình, sau đó yêu cầu mọi người, cho dù phải huy động toàn bộ lực lượng cảnh sát trong cục thì cũng phải nhanh chóng bắt hung thủ về quy án, đòi lại công bằng!
Đương nhiên, không cần Cục trưởng khích lệ, thì tất cả các cảnh sát điều tra của Đội Trọng án đã tràn đầy quyết tâm. Sau khi vụ án xảy ra, họ lập tức triển khai hành động, thu thập hết tất cả camera ở gần hiện trường, bắt đầu kiểm tra.
Có điều, nhanh nhất vẫn là thiết bị công nghệ cao của Khoa Giám định pháp y. Thông qua xét nghiệm, các pháp y đã chứng thực được con dao dính máu nhặt được từ thùng rác kia, chính là hung khí giết chết Khúc Bình.
Máu trên con dao là máu của Khúc Bình, còn hình dạng con dao hoàn toàn khớp với vết thương trên người Khúc Bình.
Tiếp theo, kết quả đối chiếu dấu vân tay trên con dao cho thấy, dấu vân tay này của một người tên là Hầu Mãnh. Người này có tiền án phạm tội rất nhiều lần, từng bị ngồi tù với tội danh cướp giật và tàng trữ vũ khí trái phép.
Hầu Mãnh!
Sau khi tiếp tục triển khai điều tra, hồ sơ về Hầu Mãnh nhanh chóng nằm trên bàn của các cảnh sát điều tra. Không còn nghi ngờ gì nữa, người này chắc chắn là kẻ tình nghi quan trọng nhất, cảnh sát quyết định lập tức hành động, truy bắt gã về!
Nào ngờ, khi xe đi bắt Mãnh Hầu vẫn chưa rời khỏi thì các cảnh sát điều tra lại nhận được một thông tin quan trọng khác. Thì ra, có cảnh sát điều tra nhìn thấy được bóng dáng của Hầu Mãnh từ trong rất nhiều camera lắp đặt ở gần hiện trường vụ án.
Đoạn băng ghi hình cho thấy, lúc đó đã là hai giờ sáng, Hầu Mạnh lảo đảo đi ngang qua trước ống kính, từ ống kính có thể nhìn rõ được trong tay gã đang ôm một cái túi của phụ nữ, mà cái túi này chính là cái túi của tổ trưởng Khúc Bình!
Chuyện đến nước này, vụ án đã quá rõ ràng rồi, không còn nghi ngờ gì nữa, hung thủ giết chết Khúc Bình chính là Hầu Mãnh.
Các cảnh sát điều tra ai nấy đều căm phẫn giận dữ, nắm tay siết chặt kêu lên răng rắc, hận không thể lập tức bắt tên hung thủ dã man điên rồ này về, báo thù cho tổ trưởng Khúc!
Bọn họ lần lượt lên xe, chạy ra khỏi cổng lớn của Cục Cảnh sát đi truy bắt tội phạm!
Triệu Ngọc đứng bên cửa sổ văn phòng, mắt nhìn chăm chăm ra ngoài cửa sổ, nhưng trong lòng vẫn giăng đầy mây đen u ám!
Cái chết của Khúc Bình thật sự quá đột ngột, quá kỳ lạ!
Tư liệu của cảnh sát đều được kết nối với điện thoại, Triệu Ngọc xem đoạn băng ghi hình liên quan đến Hầu Mãnh trên điện thoại của mình, cứ cảm thấy có gì đó không đúng lắm!
Thứ nhất, hung khí được phát hiện ngoài phạm vi một cây số. Trong đoạn băng, nơi mà Hầu Mãnh xuất hiện cách hiện trường chưa tới một cây số. Nhưng Hầu Mãnh trong đoạn băng ghi hình lại không hề cầm dao!
Thứ hai, xem bộ dạng liêu xiêu loạng choạng của Hầu Mãnh, hoặc là gã ta đã uống quá nhiều rượu, hoặc là đang phê ma túy. Khúc Bình dù có tệ thế nào thì cũng là một cảnh sát, một kẻ ngay cả đi cũng đi không vững như gã mà giết được Khúc Bình sao?
À...
Đột nhiên, Triệu Ngọc nhớ tới câu nói của trưởng phòng Vương Phi, nhát dao sau lưng Khúc Bình mới là nhát dao đoạt mạng.
Lẽ nào... Ở hiện trường còn có một hung thủ khác sao?!