Cuồng Thám

Chương 299: Chương 299THIÊN LÝ SOI CHIẾU





Thời tiết càng lúc càng nóng, điều hòa trong văn phòng tổ A đã mở đến mức nhỏ nhất có thể, thế nhưng trên trán các cảnh sát điều tra vẫn đổ đầy mồ hôi, cảm giác như có ngọn lửa đang cháy phừng phừng trong lòng.

Vào giờ phút này, tất cả cảnh sát đều vây xung quanh bảng trắng, tập trung toàn bộ tinh thần để phân tích vụ án giấu xác trong ngân hàng.

Trước khi đánh cược với Vương Thánh Nghiêu, Triệu Ngọc cũng đã lo lắng không biết có phải tổ bọn họ đã tìm ra được manh mối phá án rồi, vì thế họ mới ăn nói ngông cuồng, dám chắc chắn và tự tin đánh cược với Miêu Anh như thế?

Tiếc là bây giờ Triệu Ngọc không có đạo cụ để nghe trộm, cho nên hắn mới bí quá hóa liều, nhân lúc hỗn loạn lẻn vào văn phòng của tổ đặc biệt để lục lọi.

Kết quả, khi hắn tìm ra được tài liệu điều tra của đối phương mới biết, ngoại trừ những thi thể mà bọn họ vừa tìm ra thì cũng vẫn chưa khoanh vùng được bất kỳ nghi phạm nào. Bấy giờ Triệu Ngọc mới yên tâm lại, khuyến khích Miêu Anh đồng ý với vụ cá cược của Vương Thánh Nghiêu.

Có điều, cho dù là vậy, cảnh sát điều tra của Đội Trọng án cũng vô cùng lo lắng. Họ lo là cuối cùng vẫn không thắng được đối phương, sẽ bị người ta nhục nhã.

Vì vậy, vừa quay về văn phòng, mọi người cũng không kịp thưởng thức niềm vui sướng khi phá được vụ cướp ngân hàng mà đã vội vã dựng bảng trắng, dán tài liệu lên rồi tiến ngay vào trạng thái làm việc.

Theo tài liệu mà Triệu Ngọc đánh cắp được, nạn nhân thứ sáu được phát hiện trong két sắt của chi nhánh ngân hàng Tần Sơn ở đường Giải Phóng.

Tại chính nơi này, họ từng phát hiện được thi thể của nạn nhân thứ ba tên là Đông Vân.

Quả thực đám người Vương Thánh Nghiêu không phải ngồi chơi không, bọn họ không hề dùng cảnh khuyển hoặc máy móc tiên tiến gì để tìm kiếm, mà chỉ căn cứ vào phương thức gửi thi thể vào két sắt của hung thủ để tìm ra được.

Bọn họ phát hiện, mỗi một két sắt mà hung thủ dùng đều có quy luật. Đó là lần nào hắn ta cũng nộp trước tiền giữ két của mười năm, sau đó liền biến mất không dấu vết!

Trong dịch vụ két sắt này, hắn ta có thể xem như là người giàu có ra tay rộng rãi, hơn nữa cũng có rất ít người đóng tiền kiểu vậy. Vì thế, bọn họ thông qua bản ghi chép nộp tiền, nhanh chóng khoanh vùng được mục tiêu!

Sau đó, bọn họ lại tìm khắp những ngân hàng có dịch vụ giữ két ở Tần Sơn một lượt nữa, nhưng không phát hiện ra thêm cái két đáng nghi nào.

Sau khi kiểm tra thi thể, bên Khoa Giám định pháp y đã chứng thực, tình huống của nạn nhân thứ sáu và những nạn nhân khác đều giống nhau, đều chết vì đói.

Kết quả so sánh cũng đã có, nạn nhân tên là Trương Hồng Nhiên, nam, năm nay 38 tuổi, là một tài xế xe vận tải. Vào hai năm trước, nạn nhân mất tích trong một lần chở hàng đi. Sau đó cảnh sát đã tìm thấy xe, nhưng người thì không thấy đâu cả!

Trong bản báo cáo kiểm tra thi thể cũng chỉ rõ rằng nạn nhân này đã chết vào hai năm trước.

Đến đây, toàn bộ thời gian gây án của hung thủ đều đã rõ ràng. Bắt đầu từ bảy năm trước với nạn nhân là Đoạn Đại Thành cho đến người cuối cùng là Trương Hồng Nhiên, mỗi năm hung thủ đều dùng cùng một phương pháp để giết một người, đồng thời bảo tồn thi thể bằng cách hút chân không rồi gửi vào két sắt của ngân hàng.

Nếu cứ chiếu theo quy luật này để suy đoán, vậy thì năm nay rất có thể hung thủ sẽ ra tay lần nữa!

Tuy hung thủ không chọn một mốc thời gian cố định để ra tay nhưng bây giờ đã qua tháng sáu, nếu không nhanh chóng bắt được hắn ta thì có khi sẽ lại xuất hiện nạn nhân mới!

“Chúng ta đã tìm lâu lắm rồi nhưng vẫn không tìm được điểm giống nhau giữa các nạn nhân. Ngoại trừ đôi vợ chồng kia là có liên quan với nhau thì các nạn nhân còn lại không hề có mốt liên kết gì!” Miêu Anh nói: “Vì vậy, khả năng hung thủ ngẫu nhiên chọn đại một người để giết là rất lớn! Chúng ta chỉ có thể triển khai điều tra từ tình huống mất tích của nạn nhân và hình ảnh mà camera trong ngân hàng quay được!”

“Chính xác!” Bành Hân nói: “Tôi đã nghe các tiền bối nói, loại vụ án mà cảnh sát sợ nhất chính là kiểu giết người không theo quy luật! Hung thủ và nạn nhân không hề có quan hệ gì, bởi vậy cũng không thể dùng những phương pháp thông thường để điều tra!”

“Đúng đấy!” Tiểu Lưu nói: “Theo như cách thức mà hung thủ xử lý thì đây là một người rất cẩn thận và bình tĩnh, suy nghĩ thấu đáo tỉ mỉ, để lại rất ít sơ hở! Muốn tìm được, quả thực là vô cùng khó khăn!”

“Tổ trưởng Miêu!” Trương Cảnh Phong nói: “Tôi đã nói chuyện với các chuyên gia mô phỏng chân dung của phòng Điều tra mất tích, bọn họ nói là hung thủ trong video ăn mặc quá kín đáo, không thể phục hồi lại diện mạo của hung thủ như vụ án cướp ngân hàng trước đó được! Con đường video này không ổn rồi!”

“Tôi cũng đã điều tra cách ăn mặc của hung thủ!” Tiểu Lưu nói: “Hắn ta mặc đồ rất bình thường, đều là kiểu phổ thông, rất khó tìm ra được!”



“Vậy… vali chứa thi thể thì sao?” Miêu Anh lại hỏi.

“Chuyện này là do tôi điều tra!” Lương Hoan trả lời ngay: “Kiểu dáng của vali không giống nhau, không có nhãn hiệu rõ ràng. Tôi đã phát tất cả các bức ảnh chụp vali xuống dưới! Cảnh sát nhân dân sẽ đến các trung tâm mua sắm hoặc các khu chợ để tìm kiếm! Cần phải đợi một khoảng thời gian mới có kết quả!”

“Ừ…” Miêu Anh nhíu mày, bỗng nhiên theo thói quen mà nhìn về phía Triệu Ngọc, nói: “Triệu Ngọc, anh là người đồng ý vụ cá cược, đừng nói với tôi là ngay cả một hướng suy nghĩ anh cũng không có nhé?”

“Có!” Triệu Ngọc nói với vẻ hết sức đứng đắn: “Hướng suy nghĩ của tôi là chúng ta sẽ phái hai người đi giám sát theo dõi mọi động tĩnh của đối phương. Một khi bọn họ tìm được hung thủ, tôi sẽ đi đánh nhau và ngăn cản bọn họ, sau đó mọi người sẽ xông lên bắt hung thủ trước, cho bọn họ chưng hửng một phen! Sao, nghe có hay không?”

Đệt…

Các cảnh sát điều tra ở hiện trường suýt chút nữa đã té xỉu…

“Đã đến lúc này rồi mà anh còn giỡn được!” Miêu Anh buồn bực nói: “Tôi nói cho anh biết, nếu chúng ta thua thì tôi sẽ tính ba quyền của Vương Thánh Nghiêu vào đầu anh!”

“Đừng đừng đừng…” Triệu Ngọc vội vàng xua tay, nói: “Tôi cảm thấy nếu xét trên một vài khía cạnh khác thì hung thủ cũng rất tùy ý, chứ không có suy nghĩ kín đáo lắm đâu. Cho nên chắc chắn sẽ có sơ hở thôi! Chúng ta cứ cẩn thận tìm thử lần nữa xem sao!”

“Ví dụ như?” Miêu Anh hỏi.

“Ví dụ như…” Triệu Ngọc chỉ vào cái bảng trắng rồi nói: “Sáu thi thể, một cái giấu ở ngân hàng Đồng Xuyên, hai cái giấu ở chi nhánh đường Giải Phóng, còn lại thì đều giấu trong ngân hàng ở đường Ngọc Hoa! Chuyện này… không có bất kỳ quy luật nào, thoạt nhìn thì giống như hung thủ chỉ chọn bừa thôi vậy! Nhưng mọi người thử nghĩ đi, nếu hắn ta giấu sáu cái thi thể ở sáu ngân hàng khác nhau, vậy thì tỷ lệ bị phát hiện sẽ nhỏ hơn đúng không?”

“Không hẳn đâu!” Lý Bối Ni bỗng nhiên nói chen vào: “Đàn anh, em thấy ngược lại thì đúng hơn! Em đã phân tích rất kỹ, không phải hung thủ không muốn gửi thi thể vào những chỗ khác nhau, mà là vì không có nhiều ngân hàng ở Tần Sơn có dịch vụ gửi két! Anh xem…”

Lý Bối Ni chỉ vào bảng trắng rồi phân tích: “Bỏ cái thi thể giấu ở ngân hàng Đồng Xuyên đi, những thi thể còn lại đều được gửi trong két sắt thuộc ngân hàng Tần Sơn! Điều này chứng minh là hung thủ đã suy nghĩ rất cặn kẽ! Trong số rất nhiều ngân hàng hiện nay thì chỉ có kho két sắt của ngân hàng Tần Sơn là có quy định lỏng lẻo nhất, là nơi có thể dễ dàng lợi dụng nhất!”

“Chẳng hạn như ngân hàng Đồng Xuyên, rõ ràng quy định của bọn họ nghiêm ngặt hơn ngân hàng Tần Sơn rất nhiều. Muốn đăng ký thì phải chứng thực họ tên, hơn nữa camera của bọn họ cũng được giữ lại lâu nhất! Hung thủ chỉ dám gửi thi thể một lần ở đó, sau này cũng không dám đến đó để gửi nữa!”

“Ngoài ra, những ngân hàng kiểu như Đại Giang thì việc quản lý kho két sắt của họ càng nghiêm ngặt hơn nữa. Mỗi lần muốn gửi vật phẩm gì thì đều phải kiểm tra bằng tia X-quang! Hung thủ tuyệt đối không dám đến đó để gửi thi thể!”

“Ồ…” Nghe Lý Bối Ni phân tích xong, Triệu Ngọc mới ngộ ra. Thì ra không phải là hung thủ không muốn gửi mỗi thi thể ở các ngân hàng khác nhau, mà chỉ là không đủ điều kiện mà thôi!

“Lần này, ngân hàng Tần Sơn bắt buộc phải gánh chịu hậu quả rồi!” Lưu Học Sơn than thở: “Chính vì lỗ hổng trong việc quản lý kho két sắt của bọn họ nên mới khiến cho bọn tội phạm có cơ hội lợi dụng! Không những hung thủ giết người có thể nhờ đó để xử lý thi thể, mà cửa hàng phi pháp còn có thể dùng nơi đó làm nhà kho an toàn! Lần này ngân hàng không thể chối tội được nữa rồi!”

“Anh nói đúng, các lãnh đạo của ngân hàng không thể không biết những lỗ hổng này!” Lý Bối Ni cầm một phần tài liệu lên, nói: “Thế nhưng họ chỉ mở một mắt nhắm một mắt cho qua, bởi vì như vậy mới có thể kiếm tiền được! Theo số liệu biểu hiện, dịch vụ gửi két của ngân hàng Tần Sơn thu được nhiều tiền nhất trong các ngân hàng! Lợi nhuận trong vòng một năm có thể đạt đến con số hàng triệu! Đây chính là một khoản tiền thu vào không hề nhỏ!”

“Theo tôi, chúng ta còn phải cảm ơn đám cướp ngân hàng kia vì chuyện này đó!” Đại Phi hơi cảm thán: “Nếu không phải bọn họ lỡ tay mở ra cái két sắt này, thì không biết năm nào tháng nào những thi thể này mới có thể xuất hiện trước mặt người đời nữa! Nếu mấy chục năm sau mới phát hiện, vậy thì chẳng thể nào phá được!”

“Đúng vậy, đây chính là thiên lý soi chiếu!” Miêu Anh nói: “Bất cứ ai cũng phải chịu trách nhiệm về những tội ác mà mình đã gây ra! Chính vì vậy, chúng ta phải nhanh chóng bắt lấy tên hung thủ điên rồ này, trả lại công bằng cho nạn nhân!”