Cuồng Thám

Chương 300: Chương 300KIM ĐỒNG NGỌC NỮ





Triệu Ngọc biết rằng nếu mình không tập trung phá án thì sẽ không thể mở quẻ Cấn ra được. Hơn nữa, dù có quẻ Cấn giúp đỡ hay không thì hắn cũng muốn dùng hết sức lực để phá vụ án này.

Mặt khác, đối diện với những tấm bảng trắng dán đầy tài liệu của vụ thi thể trong két sắt, Triệu Ngọc lại có một cảm giác rất quen thuộc! Giống như lúc phá vụ án chặt tay vậy, hắn láng máng cảm thấy manh mối đang ở ngay trước mắt mình, chỉ là mình chưa nhìn ra mà thôi!

Vậy... rốt cuộc là sai ở đâu?

Chẳng lẽ... là động cơ gây án?

Vì sao hung thủ lại muốn bỏ đói bọn họ tới chết?

Nếu hung thủ là một tên biến thái cuồng giết người, như vậy... hắn ta nên chọn thủ đoạn máu me hơn mới đúng chứ? Như thế mới hợp với tính cách hắn ta, không phải sao?

Vì sao cứ phải là phương pháp bỏ đói người ta tới chết?

Chậc chậc...

Triệu Ngọc ngẩn người nhìn những tấm ảnh người chết trên bảng, những dòng suy nghĩ lướt nhanh trong đầu, muốn tìm ra một điều gì đó quan trọng.

Có khi nào... hung thủ từng trải qua cảm giác bị bỏ đói, nên hắn ta cũng muốn người khác nếm trải cảm giác này? Chẳng lẽ hung thủ là một tên có tâm lý vặn vẹo nghiêm trọng?

Nhưng mà... vì sao hắn ta lại chọn những người này?

Còn nữa... Triệu Ngọc im lặng suy nghĩ, giống như trong đầu hắn vừa mới lóe lên một chi tiết quan trọng nào đó cần phải nắm bắt.

Không ngờ đúng lúc này thì cửa phòng làm việc lại mở ra, Cục phó Loan dẫn thư ký Tống Siêu và chủ nhiệm Lâm vào phòng làm việc.

“Cục phó Loan!” Tất cả cảnh sát điều tra đều đứng lên, bày tỏ lòng kính trọng.

Tin tức của Đội Trọng án rất nhanh nhạy, mọi người đều đã nhận được thông tin bên lề. Vì Cục phó Loan đã xử lý xong những chuyện hỗn loạn mà các Cục trưởng tiền nhiệm gây ra, hơn nữa bà ta cũng có quan hệ rất rộng, cho nên hiện giờ cấp trên đang phác thảo lệnh điều động, chuẩn bị chính thức bổ nhiệm bà ta lên làm Cục trưởng Cục Cảnh sát Dung Dương.

“Các đồng chí đã vất vả rồi!” Cục phó Loan tới gần từng người chào hỏi, thái độ rất bình dị gần gũi, hòa ái dễ gần: “Mọi người vừa phá xong một vụ án lớn là vụ cướp ngân hàng, vốn cần được nghỉ ngơi thật tốt! Vậy mà bây giờ lại phải tiếp tục làm việc để phá thêm một vụ án nữa, điều này khiến tôi cảm thấy rất áy náy! Mọi người thật sự đã rất vất vả!”

“Thật ra...” Cục phó Loan nói tiếp: “Cục Cảnh sát vốn nên tổ chức một buổi tuyên dương khen thưởng mọi người! Nhưng mà... mọi người cũng biết đấy…” Bà ta cố ý chỉ chỉ ra bên ngoài: “Hiện giờ đang trong thời điểm rất nhạy cảm, tuy chúng ta phá được nhiều vụ án, lập được nhiều công lao, nhưng chúng ta vẫn phải chăm chỉ hơn nữa để khiến cho những người không tin chúng ta phải xem xét lại!”

“Một khi chúng ta có thể phá được vụ án xác chết trong ngân hàng trước bọn họ, tôi muốn nhìn thử xem còn ai dám đứng trước mặt người của Cục Cảnh sát Dung Dương chúng ta diễu võ dương oai nữa không!”

Bốp bốp bốp... Bỗng chốc tiếng vỗ tay vang lên rầm trời trong phòng làm việc. Những lời của Cục phó Loan quả thật đã nói đúng chỗ đau trong lòng những người ở đây, trở thành những lời cổ vũ hữu dụng nhất.

“Tôi sẽ không nói thêm lời thừa gì nữa! Tôi hoàn toàn tin tưởng thực lực của Đội Trọng án chúng ta!” Cục phó Loan dõng dạc nói: “Ngay cả vụ án Miên Lĩnh và vụ cướp ngân hàng mà mọi người đều có thể phá một cách ngoạn mục, tôi tin chắc vụ án xác chết giấu trong ngân hàng lần này cũng không làm khó được mọi người!”

“Cục phó Loan yên tâm!” Miêu Anh dùng dáng vẻ quân nhân tiểu chuẩn cung kính chào bà ta.

Cục phó Loan thân thiết kéo tay cô, nói: “Tiếp theo đây tôi muốn thông báo với mọi người ba chuyện tốt. Tiểu Tống, chuẩn bị xong chưa?”

Tống Siêu cầm một tập giấy tờ, vội gật đầu.

“Được!” Cục phó Loan mỉm cười nói: “Tiền thưởng của vụ án Miên Lĩnh đã được phát xuống rồi! Năm trăm nghìn đấy, đã phá vỡ kỷ lục tiền thưởng của cảnh sát trên toàn thành phố Tần Sơn chúng ta! Chuyện tốt này lại tới với Cục Cảnh sát Dung Dương chúng ta, đúng là vinh quang không gì sánh được! Tôi vẫn dựa theo nguyên tắc đã đề ra từ trước để phân chia tiền thưởng. Danh sách đều đã làm xong hết rồi, mọi người chỉ cần ký vào là chiều nay nhận tiền ngay!”

“Hoan hô...”

Vừa nghe nói đến việc nhận tiền thưởng, tất cả cảnh sát điều tra trong phòng đều vui mừng hoan hô thật to, phấn khích cực kỳ.

“Chuyện thứ hai,” Cục phó Loan nhìn thoáng qua Triệu Ngọc, nói: “vì biểu hiện xuất sắc của đồng chí Triệu Ngọc, sau khi lãnh đạo thảo luận đã quyết định để đồng chí Triệu Ngọc tạm thời giữ chức tổ trưởng tổ A, hợp tác với tổ trưởng Miêu cùng phá vụ án xác chết trong ngân hàng lần này!”.

“Wow!”

Thông báo bổ nhiệm vừa được nói ra, trong phòng lập tức vang lên những tiếng thán đầy kinh ngạc.

Tuy mọi người đều biết rằng sớm muộn gì Triệu Ngọc cũng sẽ được thăng chức, nhưng ai cũng nghĩ hắn sẽ tới tổ B thay thế vị trí của Miêu Anh, còn Miêu Anh sẽ lên chức đội trưởng!

Cuối cùng, không ngờ Triệu Ngọc lại leo thẳng lên vị trí dẫn dắt tổ A! Dù sao ai cũng biết, trong tổ A còn một tổ trưởng đương nhiệm chính quy nữa! Ngoài ra, tổ A còn có những thành viên đã làm việc nhiều năm như Bành Hân hay Lưu Học Sơn. Còn Triệu Ngọc, dù gì hắn cũng chỉ vừa được lên làm cảnh sát điều tra chính thức cách đây không lâu, vậy mà bây giờ lại leo lên đầu những lão thành để ngồi. Kiểu bổ nhiệm thế này đúng là mới thấy lần đầu.

“Chúc mừng cậu, Triệu Ngọc!” Cục phó Loan tuyên bố xong thì liền chúc mừng hắn.

Nhưng Triệu Ngọc lại nhíu mày hỏi: “Ồ... Ừm... Cục phó Loan! Tổ trưởng tạm thời là sao? Bao giờ mới được lên chính thức?”

“Triệu Ngọc!” Miêu Anh thấy Triệu Ngọc trâng tráo như vậy thì vội vàng nhắc nhở.

“À à à...” Không ngờ Cục phó Loan lại hiểu rất rõ bản tính của Triệu Ngọc, bèn cười nói: “Triệu Ngọc, tôi biết cậu sẽ nói thế mà! Vậy để tôi nói với cậu luôn, chỉ cần cậu phá được vụ án này, khiến phân cục chúng ta nở mày nở mặt lần nữa, vậy thì việc bổ nhiệm chính thức không phải trót lọt rồi sao?”

“Ồ...” Triệu Ngọc nghe vậy thì vội đứng nghiêm, cung kính cúi chào bà ta: “Lãnh đạo yên tâm, tổ trưởng Triệu tôi chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”

Cạc cạc cạc...

Trong nháy mắt, độ dày siêu cấp của da mặt Triệu Ngọc lại khiến kiến thức của những người ở đây được nâng lên một tầm cao mới, trên đầu bọn họ giống như có mấy con quạ bay qua...

“Đồng chí Miêu Anh à!” Cục phó Loan quay sang Miêu Anh, giọng điệu như đang trấn an: “Theo lý mà nói thì lần này chức vị đội trưởng của cô cũng sẽ được chuyển thành chính thức mới đúng, nhưng mà... Bởi vì chuyện lần trước nên tạm thời chưa xin cho cô được! Cô hãy kiên nhẫn thêm một chút! Chờ tới khi Mao Vĩ khỏe mạnh trở về rồi lại bàn cũng không muộn!”

Ồ...

Cục phó Loan nói mấy câu này khiến những người đứng xem đột nhiên hiểu ra. Xem ra, sau khi Mao Vĩ ra viện thì chức tổ trưởng tổ B sẽ là của anh ta! Mà lúc Mao Vĩ nhận chức thì cũng sẽ là lúc Miêu Anh được nâng lên làm đội trưởng!

“He he he...”

Không ngờ sau khi Cục phó Loan nói xong thì Triệu Ngọc lại cười gian, vừa đánh giá vừa nói với Miêu Anh: “Tổ trưởng Miêu, bây giờ cô không lên chức được... vậy không phải chúng ta cùng cấp rồi sao? Ha ha ha... Không ngờ cô cũng sẽ có ngày hôm nay!”

Miêu Anh tức giận liếc hắn một cái, nhưng hắn lại càng được nước lấn tới: “He he he, tổ trưởng Miêu à, sau này hãy giúp đỡ nhau hơn nhé! Cục phó Loan, chị yên tâm, hai vị tổ trưởng A, B chúng tôi... Ừ, cũng có thể gọi là kim đồng ngọc nữ được đấy! Có cặp kim đồng ngọc nữ chúng tôi ở đây chẳng khác nào song kiếm hợp bích, sức mạnh vô địch, chị cứ yên tâm đi!”

Éc éc... Thấy dáng vẻ không biết xấu hổ của Triệu Ngọc, tất cả cảnh sát điều tra trong phòng đều suýt ngã ngửa, có người còn suýt nôn hết những gì mới ăn ra...

“Được được được! Song kiếm hợp bích! Ồ ồ, kim đồng ngọc nữ!” Cục phó Loan nuốt một ngụm nước bọt, cũng kinh ngạc đến nỗi ngây cả ra.

“Triệu Ngọc!” Miêu Anh nắm tay lại thật chặt, khớp ngón tay vang lên răng rắc, sắp không nhịn nổi nữa.

“À, đúng rồi! Còn chuyện thứ ba nữa!” Vào lúc quan trọng nhất, rốt cuộc Cục phó Loan cũng tỉnh táo lại, vội dời chủ đề: “Đây cũng là một chuyện đáng mừng! Tôi vừa nhận được thông báo từ cấp trên, đồng chí Lý Bối Ni đã kết thúc kỳ thực tập, chính thức trở thành một thành viên trong đội cảnh sát chúng ta!”

“Woa!”

Nghe nói Lý Bối Ni đã trở thành nhân viên chính thức, Triệu Ngọc vỗ tay rất lớn, liên tục chúc mừng.

Lý Bối Ni lại giống như chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, cả người ngẩn ngơ.

“Cô bé ngốc!” Triệu Ngọc vội ôm vai cô rồi nói với các cảnh sát điều tra đứng xung quanh: “Tôi nói với mọi người rồi đấy, Lý Bối Ni là em gái của tôi, hiện tại em gái đã trở thành nhân viên chính thức, tôi cảm thấy rất vui vẻ! Tối nay, đội chúng ta tới nhà hàng Hàm Thần ăn mừng! Tôi mời, ai không tới chính là không nể mặt Triệu Ngọc ông đây!!!”