Cuồng Thám

Chương 615: Chương 615TIN TỨC TRỌNG ĐẠI





Buổi chiều, Triệu Ngọc dẫn đám người Trần Trác đi tới bệnh viện Bethune xác nhận nghi phạm.

Trước mắt, mặc dù đã lấy khẩu cung của A Bưu cùng tên tài xế, nhưng đối với tập đoàn lớn đứng phía sau màn, hiển nhiên là hai người bọn họ biết rất ít, nên chưa thể điều tra tin tức cụ thể của tập đoàn được.

Nếu so sánh thì lão Phong mới là một nhân vật mấu chốt. Ông ta là kẻ cầm đầu nhóm tội phạm này, từ xưa đến nay, đều là ông ta liên hệ với tập đoàn đứng phía sau kia, khẳng định sẽ biết nhiều tin tức hơn. Thế nhưng, thái độ của lão Phong lại vô cùng cường ngạnh, từ sau khi tỉnh lại đến nay vẫn không chịu nhận tội.

Có điều, đối với việc này, người có kinh nghiệm phong phú như Mã Nhuận Khuê cũng không sốt ruột. Ông biết, ở trong tập đoàn đang đứng phía sau kia, tất nhiên có một thứ gì đó kiềm chế lão Phong, cho nên lão Phong mới không chịu cung khai. Tiếp theo, chỉ cần bọn họ kiên nhẫn, điều tra ra các mối quan hệ, đến lúc đó sẽ không sợ lão Phong không chịu ăn ngay nói thật.

Còn nữa, lần điều tra này cũng không phải là hành động độc lập, Tổng cục Hình sự đã phái người đến tập đoàn khả nghi để tìm hiểu tin tức. Chuyện chèn ép giá cổ phiếu của nhà máy thuốc được làm trắng trợn như vậy, tin rằng tất nhiên sẽ có rất nhiều chứng cứ phạm tội còn lưu lại.

Đợi sau khi xác nhận ba tên bị tình nghi còn sống xong, bọn họ lại quay về Khoa Giám định pháp y của Cục Cảnh sát để xác nhận mấy tên tình nghi đã tử vong, đồng thời tra xét thi thể của bọn chúng.

Hiện nay, cảnh sát đã tra được thân phận của bọn chúng, mặc dù người đàn ông mặc áo gió đã tự tử, nhưng cảnh sát vẫn tìm được tin tức về thân phận của hắn ta.

Hóa ra, mấy người này đều đã làm thủ tục di dân, đã không còn mang quốc tịch Trung Quốc. Trước mắt, cảnh sát đang điều tra tin tức tài khoản của bọn họ, hy vọng từ đây có thể tìm được manh mối liên quan đến tập đoàn đứng phía sau.

Tiếp theo nữa, Triệu Ngọc lại đặc biệt dẫn cái vị tính tình nóng nảy Ô Phương Phương đi đến phòng giam trọng phạm để gặp vua trộm Đào Hương.

Có điều, mặc dù người này đã bị cảnh sát khống chế, nhưng cảnh sát vẫn luôn không thể xác nhận được thân phận của ông ta. Hiện tại, ngoại trừ lời khai của mấy người Thôi Lệ Châu ra, ai cũng không thể chứng minh, người đàn ông tinh thần có vấn đề này lại chính là vua trộm trong truyền thuyết!

Bởi vì người này có thân phận bí ẩn, hành tung quái dị, nên không có mấy người đã thấy được bộ mặt thật của ông ta. Từ xưa đến nay, vua trộm Đào Hương chỉ là một truyền thuyết được tồn tại trong dân gian, được mọi người truyền đi với đủ tình tiết vô cùng kỳ diệu, thậm chí còn được ca ngợi hết lời.

Cảnh sát thông qua đủ cách như xét nghiệm ADN, ảnh hình người, vân tay để tiến hành đối chiếu, nhưng không thể tìm thấy bất cứ thứ gì trùng khớp. Người này giống như căn bản không tồn tại trên thế giới, thật sự là một người đàn ông bí ẩn...

Đợi đến khi hoàn tất xác nhận tất cả nghi phạm, lúc này việc chuyển giao công việc của Triệu Ngọc mới tính là đã hoàn thành.

Tiếp đó, hắn từ biệt nhóm người Trần Trác cùng Mã Nhuận Khuê, sau đó gọi tổ viên của mình vào văn phòng, bắt đầu bàn luận kế hoạch những bước tiếp theo.

Nhiệm vụ lúc đầu của bọn họ chính là điều tra vụ án thi thể nữ không đầu, hiện tại tất cả mọi chuyện đều đã chấm dứt, đương nhiên sẽ chuẩn bị trở về Cục Cảnh sát Tấn Biên, tiếp tục tra án.

Có điều, bởi vì bỗng nhiên có được ảnh chụp của Bạch Lệ Lệ, tất cả bọn họ đều cảm thấy, nếu Đào Hương tạm thời vẫn không bị tổ chuyên án mang đi, vậy bọn họ cần phải điều tra thật kĩ từ Đào Hương mới được.

Ngô Tú Mẫn nói cho Triệu Ngọc, tối hôm qua cô đã sử dụng thuật thôi miên để thẩm vấn Đào Hương. Thế nhưng, ký ức của Đào Hương bị hao tổn nghiêm trọng, hỏi một đêm cũng không hỏi rõ được một hai chuyện.

Ký ức của Đào Hương tương đối hỗn loạn, đừng nói đến việc trần thuật lại những chuyện đã xảy ra trước đây, thậm chí có đôi khi lời nói cũng không thể nói lưu loát.

Trước đó Thôi Lệ Châu đã nói với Triệu Ngọc, cô ta đã từng cho Đào Hương đi kiểm tra cặn kẽ, bác sĩ nói, đầu của Đào Hương đã từng bị trọng thương, đại não có rất nhiều chỗ bị tổn hại. Loại trạng thái tinh thần không ổn định cùng tình trạng ký ức bị thiếu như hiện tại nhất định có liên quan đến lần bị tổn thương đó.

Mà cũng chính Thôi Lệ Châu đã nói, loại tổn thương này chính là mãi mãi, khả năng chữa khỏi là vô cùng thấp.

Từ nhỏ Thôi Lệ Châu đã đi theo Đào Hương mà lớn lên, thế nhưng cô ta cũng không nói rõ ràng, đầu của Đào Hương rốt cuộc là từng bị trọng thương vào lúc nào!

Bác sĩ nói, từ tình huống đại não bị tổn thương của Đào Hương mà nói, nhân tố tai nạn xe cộ, va chạm, bị người công kích đều có khả năng.

Thôi Lệ Châu tự cho rằng, triệu chứng của Đào Hương chính là sau khi ông ta trộm viên “Ngôi sao Tamil” mới xuất hiện. Cho nên, cô ta hoài nghi hẳn là trong lần đi trộm đó, Đào Hương đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Thế nhưng, bởi vì lúc ấy tuổi tác còn nhỏ, nên liên quan đến lần trộm cướp quy mô lớn như thế, Đào Hương cũng không để Thôi Lệ Châu tham dự vào cho nên cô ta cũng không biết tình huống cụ thể là như thế nào.

Ngay từ đầu, Triệu Ngọc còn từng cân nhắc, có nên sử dụng máy tìm lại ký ức của mình, nhìn trộm một chút ký ức của Đào Hương không? Nếu như có thể thấy được ký ức năm đó ông ta gặp được Bạch Lệ Lệ, liệu sẽ có phát hiện mới không?

Thế nhưng, đạo cụ tuy tốt, nhưng Triệu Ngọc lại đứng trước một bài toán khó. Đó chính là hắn không có cách nào xác định được thời gian chính xác khi Đào Hương gặp được Bạch Lệ Lệ, máy tìm lại ký ức chỉ có thể thu được đoạn video mười phút, nếu như không có lựa chọn thời gian chính xác, chỉ sợ là uổng phí hết.

Đương nhiên, Triệu Ngọc cũng đang suy nghĩ, nếu như sử dụng điểm tích lũy Kỳ Ngộ để cường hóa máy tìm lại ký ức, kéo dài thời gian ký ức mà nó thu lại thì liệu có khả năng thực hiện không?

Nhưng mà, khi hắn nhìn thấy điểm tích lũy cần thiết để cường hóa thì chỉ có thể chùn bước.

Hóa ra, nếu như muốn kéo dài thời gian lưu lại gấp đôi thì cần phải tiêu hao 1000 điểm tích lũy mới được! Đây không phải đùa chứ? Hiện tại hắn chỉ có hơn 40 điểm tích lũy mà thôi, nếu như thật sự có 1000 điểm tích lũy thì đã có thể lại tăng lên một cấp rồi!

Như vậy thì phương pháp sử dụng đạo cụ vẫn là không quá thực tế.

Có điều, ngoại trừ việc sử dụng đạo cụ ra, Triệu Ngọc ngược lại còn có một phương hướng tra án có thể cân nhắc, đó chính là liên quan đến thân thế của Thôi Lệ Châu.

Hiện tại đã thông qua ADN để chứng minh, Thôi Lệ Châu không có quan hệ máu mủ với tất cả những người Cách Cách, Đào Hương còn có Bạch Lệ Lệ, nếu là như vậy thì tấm ảnh kia hiển nhiên càng khiến người ta sinh nghi.

Nếu Bạch Lệ Lệ không phải là mẹ của Thôi Lệ Châu, vậy thì tại sao lại xuất hiện cùng Thôi Lệ Châu trên tấm ảnh chứ?

Cho nên, Triệu Ngọc cho rằng, nếu như có thể tìm được cha mẹ ruột của Thôi Lệ Châu, có lẽ lập tức có thể tìm được đầu mối quan trọng nào đó.

Thế là, lúc này hắn liền cầm lấy ADN của Thôi Lệ Châu, đi đến kho dữ liệu của quốc gia để đối chiếu, nhìn xem có thể tìm được cha mẹ ruột của cô ta hay không.

Không biết tại sao, từ khi dựa theo chỉ thị của phó bản Kỳ Ngộ gặp được Thôi Lệ Châu từ trên trời giáng xuống trong bệnh viện tâm thần thì Triệu Ngọc luôn cảm thấy, nữ phi tặc này không hề đơn giản!

Chẳng lẽ... Cô ta thật sự sẽ trở thành nhân vật mấu chốt để phá án và bắt giam hung thủ vụ án thi thể nữ không đầu sao?



“Ôi, ôi, tổ trưởng, xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện rồi...” Ai ngờ, Tăng Khả vừa ra ngoài không bao lâu, vậy mà đã phải vội vàng hoảng loạn chạy trở về.

Không thể nào?

Triệu Ngọc nhướng lông mày lên, trong lòng có tiếng nói, hôm nay mình còn chưa kịp mở quẻ đâu đó! Tại sao lại xảy ra chuyện chứ?

“Ông trời ơi...! Không phải chứ?” Ngô Tú Mẫn nhìn thấy dáng vẻ hốt hoảng của Tăng Khả, nhịn không được mà đứng dậy kinh ngạc nói: “Cậu tuyệt đối đừng nói với tôi là Đào Hương hay là cái cô Thôi Lệ Châu kia lại chạy trốn đấy!”

Tăng Khả nhanh chóng lắc đầu.

“Hay là... lại có sát thủ tới, diệt khẩu bọn người lão Phong?” Nhiễm Đào cũng chống hông, mở to hai mắt nhìn.

“Không phải, đều không phải như vậy!”

Lúc này Tăng Khả mới móc điện thoại di động của mình ra, mở phần mềm tin tức trên di động cho bọn họ nhìn.

Đám người sau khi xem xong thì không khỏi giật nảy mình, nhìn thấy đầu đề của bài báo đó viết: “Chấn kinh! Đạo tặc trộm cướp viên đá quý ‘Ngôi sao Tamil’ lại xuất hiện trong nhân gian, đã bị cảnh sát bắt được...”