Ma là gì? Nói nôm na một câu cho dễ hiểu: ma tính nghĩa là ích kỷ!
Thà ta phụ hết người trong thiên hạ chứ không để người trong thiên hạ phụ ta...
Mọi người đều biết câu này, một câu nói rất nổi tiếng của đại gian hùng Tào Mạnh Đức - Tào A Man, hay còn gọi là Tào Tháo.
Nào giờ tính cách của Giang Bình An tràn đầy sự thiếu hụt bởi cuộc sống ở kiếp trước quá mờ nhạt, thiếu bạn bè, thiếu tình yêu, không tài năng, không lý tưởng. Hắn cô đơn đến độ phải nuôi hai con cá vàng làm bạn.
Vậy vì sao hắn không chơi với bạn bè? Chơi thì có nhưng hắn tiết kiệm tiền, nên đâu thể có mặt mọi lúc mọi nơi, bạn bè đi tiệc tùng, đi tăng hai, tăng ba... Tăng nào chia tiền cũng 500, một triệu trở lên, Giang Bình An lúc đó đâu thể gánh hết được.
Tất nhiên không phải nhóm bạn nào cũng sang chảnh như vậy, cũng có nhóm bạn nghèo rủ nhau lai rai rượu đế ở phòng trọ, mỗi lần nhậu nhẹt chỉ mất tầm 100k. Nhưng vì làm việc tăng ca kiếm tiền nên Giang Bình An cũng không nhiều thời gian liên hệ, thử hỏi làm từ 7-8h sáng, tăng ca đến 8-9h đêm mới lết được về nhà, sức đâu mà ngồi nhậu lai rai thêm 1-2 giờ nữa. Nhưng trên hết là có lần nhóm bạn bị lừa, mua trúng rượu giả pha hóa chất, sau đó nhập viện suýt c·hết 2-3 em, may mắn là cứu kịp thoát c·hết và Giang Bình An bữa đó cũng không tham gia... Cuối cùng nhóm bạn nhậu nghèo cũng tan rã!
Chính vì kiếp trước khốn khó, nên khi hồn xuyên qua kiếp này, Giang Bình An tánh tình lại quá thánh mẫu khi nắm bàn tay vàng uy lực quá lớn.
Hắn xót thương tất cả dân nghèo, muốn chăm lo cho tất cả. Điều này không có gì sai. Nhưng ác nỗi hắn lại quá nhân nhượng kẻ thù địch, hắn không biết chuyện đánh rắn phải đánh cho dập nát cái đầu, đánh hổ thì phải đánh cho đến c·hết đừng thả hổ về rừng mà mang hậu họa về sau!
Giờ đứng trước linh đường của bạn thân Phổ Nghi, nhìn đám kẻ địch cười nói hỉ hả mà lòng hắn đau đớn hối hận khôn nguôi. Giá như hắn cứng rắn ngay từ đầu, đánh nát bét hết đám kẻ địch, không cho chúng đường sống thì giờ đâu có cảnh âm dương cách biệt.
Thực ra Giang Bình An đâu phải bó tay hết cách trước c·ái c·hết của cha con Phổ Nghi... Hắn cũng đang cứu giúp hai cha con tội nghiệp này, nên đâu có xác mà bỏ vào áo quan.
Giang Bình An dùng số tiền lớn vài trăm triệu HP mua hai viên đan dược Cửu Cửu Hoàn Hồn đan cho hai cha con uống. Nhưng n·gười c·hết như đèn tắt, hai cha con không uống được, hắn cho thuốc xuất hiện luôn trong dạ dày hai người để dược tính tan ra.
Đan dược này có giới thiệu, phải mất 9*9 là 81 ngày thì mới biết cứu được hay không. Trong thời gian 81 ngày này thân thể của người uống đan dược sẽ không hư thối. Nhưng khi hết 81 ngày nếu không sống lại, cả thân thể sẽ tan thành một vũng nước chỉ còn trơ lại bộ xương, rất là thê thảm.
Xác suất cứu sống theo lời nhà sản xuất đan dược là 50/50 tùy theo linh hồn lực của người cần cứu, nếu mạnh thì sống lại còn yếu thì c·hết luôn. Điều hay ho nhất của đan dược này nằm ở chỗ nếu sống lại, các cơ quan nội tạng bị phá hư sẽ được phục hồi hoàn toàn kể cả trúng độc nặng, chính vì lẽ đó nên Giang Bình An chọn loại đan dược kỳ lạ này.
Xác suất cứu sống 50% là cao hay thấp? Nếu như trường hợp bình thường thì là quá thấp, còn đối với người đã tắt thở thì lại cao ghê gớm. Giang Bình An phải kiên nhẫn chờ 81 ngày, trong thời gian này hắn không dám thả hoàng hậu Hải Đường ra, vẫn để nàng ở trong không gian trữ vật. Giang Bình An sợ khi thả ra, nàng sẽ quá thương tâm chịu không nổi, thà rằng chờ qua 81 ngày, có kết quả rồi thì dễ tính hơn.
Riêng cha con Phổ Nghi được hắn sắp xếp bỏ trong căn phòng luyện tập trọng lực ở Sông Bé, nơi đó rất an toàn và yên tĩnh, lại có siêu cấp mỹ nhân ảo Venus quan sát ngày đêm giúp Giang Bình An, hễ có động tĩnh gì là báo ngay.
...
Đâu ai biết Giang thủ tướng đang đứng túc trực linh sàng cho Thịnh Đế Phổ Nghi nhưng thực tế đang tìm cách cứu Phổ Nghi và cũng đang... lên kế hoạch trả thù.
Hàng trăm phái đoàn tề tụ đông đảo tế bái một cách hênh hoang, nhưng ngông nghênh nhất lại là phái đoàn của Bắc Kinh, mấy chục người trong phái đoàn này xem đại sảnh đường của Thịnh Cung như chốn không người, bọn chúng thèm thuồng Thịnh Cung và sự giàu có ở nơi đây ra mặt. Thậm chí có vài tên dê cụ dám động tay động chân với các các thị nữ xinh đẹp trong Thịnh Cung, nhưng lũ vô tri này đâu biết tất cả thị nữ đều là người máy.
Nhìn cảnh này, người thân xót xa, chỉ có Giang Bình An là lạnh mặt cười khẩy:
"Trước khi diệt vong con người ta thường trở nên điên cuồng. Điều này quả nhiên không sai!"
Ngay trong ngày thứ hai của q·uốc t·ang, khi tất cả phái đoàn đã đến đông đủ, phía Bắc Kinh bắt đầu gây hấn, tạo sức ép. Tân chủ tịch Trung Hoa nổ pháo t·ấn c·ông đầu tiên:
- Giang Bình An thủ tướng. Chúng ta rất đau buồn khi Thịnh Đế Phổ Nghi băng hà, nước không thể một ngày không vua. Sao Giang thủ tướng lại không cho hoàng tử kế vị ngai vàng?
Nhìn vẻ mặt nhơn nhơn đắc ý của kẻ thù, Giang Bình An mặt mày lạnh tanh, trả lời ngắn gọn:
- Hoàng tử cũng đã băng hà.
Tân chủ tịch Trung Hoa: - Ồ... thế là Đại Thịnh đế quốc không còn người kế vị ngai vàng. Vậy ngay tại nơi đây đông đủ các quốc gia lớn bé, ta dùng thân phận chủ tịch nước Trung Hoa, là một thành viên của Liên Hiệp Quốc, là một thành viên của Liên Minh Thịnh Vượng... Yêu cầu được xác nhập lại Đại Thịnh đế quốc, tức cả Hoa Nam ngày xưa, trở lại thành lãnh thổ của nước Trung Hoa. Cả hai vùng Hoa Bắc và Hoa Nam vốn chung một nhà, không có lý do gì phải chia cắt nhau nữa, đặc biệt là khi Thịnh Đế Phổ Nghi không còn và không có người kế vị hợp pháp.
Lúc này tân tổng thống Mỹ cũng nhảy ra ủng hộ nhiệt liệt ý kiến trên:
- Ta lấy thân phận tổng thống Mỹ tuyên bố ủng hộ quyết định cho Hoa Bắc và Hoa Nam hoà nhập trở lại cả trong tổ chức Liên Hiệp Quốc và cả trong Liên Minh Thịnh Vượng. Một Trung Hoa thống nhất sẽ giúp thế giới ngày càng ổn định và bền vững hơn.
Bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp...
Cả đại sảnh đường giắt đầy lụa trắng t·ang t·óc nay dường như biến thành một cuộc họp báo quốc tế bất đắc dĩ.
Sau lời ủng hộ của tân tổng thống Mỹ, một tràng pháo tay biểu thị đồng tình của các phái đoàn đã vang lên nhiệt liệt, bọn họ dường như đã điên hết rồi, không còn biết đây là tang đường. Tràng pháo tay vừa dứt, các nước đại quốc khác cũng nhảy ra góp lời kêu gọi Đại Thịnh đế quốc sát nhập lại với Bắc Kinh.
Cả đại sảnh đường chỉ còn có tiếng phát biểu nhao nhao của các phái đoàn, các cận vệ Hoàng Gia và các thị nữ mặc áo tang vẫn đứng im bất động làm nhiệm vụ, không lên tiếng phản bác, cũng không nhíu mày khó chịu. Hiện trường lại xuất hiện thêm rất nhiều phóng viên, tuy không phỏng vấn nhưng lại chụp ảnh quay phim loang loáng, có tổ còn truyền hình trực tiếp.
Chủ tịch Hà, Hamani Diori, U Nu là ba người khách nhân, dẫn đầu ba phái đoàn ủng hộ Đại Thịnh đế quốc, giờ thấy tình hình căng thẳng bất lợi cho Đại Thịnh, U Nu nóng nảy định nhảy ra lấy lại công đạo cho Đại Thịnh đế quốc, nhưng chủ tịch Hà nhận được ánh mắt ra hiệu của Giang Bình An nên đã giữ chặt lấy U Nu, không cho ông này lên tiếng.
Hamani Diori cũng quan sát thấy tình hình rất là kỳ lạ, đặc biệt là biểu hiện bình chân như vại của Giang Bình An, quá đặc biệt, quá ổn định... Hamani Diori quyết định vẫn tin tưởng Giang thủ tướng, không lên tiếng, tĩnh quan kỳ biến.
...
Gần hai chục nguyên thủ của các đại quốc đều lên tiếng ủng hộ Bắc Kinh, ngươi một câu, ta một câu... kéo dài suốt hơn nữa giờ, sau đó là cả trăm phái đoàn quốc gia khác cũng giậu đổ bìm leo, ủng hộ Bắc Kinh, quyết kéo Đại Thịnh đế quốc đi vào vũng bùn hủy diệt...
Giang Bình An kiên nhẫn nghe đám người điên cuồng này nhao nhao hơn một tiếng, cuối cùng tân chủ tịch Trung Hoa thấy tình hình không ổn, tại sao chỉ có bên mình công kích ra chiêu còn đối phương thì vừa mềm như bông, vừa cứng như thép, cứ lù lù bất động không chút xi nhê, ông ta hốt hoảng kêu mọi người im lặng để hỏi dò ý bên kia, không thể để bên này tự biên tự diễn như một đám hề được. Đi đánh nhau cũng phải có đối thủ, nếu không có đối thủ thì làm sao đánh nhau?
Tân chủ tịch Trung Hoa: - Tất cả mọi người xin hãy im lặng trong giây lát. Ta đại diện cả nước Trung Hoa cảm ơn mọi người đã vì chính nghĩa, vì lẽ phải mà ủng hộ hợp nhất Hoa Nam và Hoa Bắc. Giờ xin mời Giang thủ tướng, người đứng đầu cao nhất hiện giờ trong Đại Thịnh đế quốc phát biểu về nguyện vọng hợp nhất Hoa Nam và Hoa Bắc.
Chính chủ vừa lên tiếng, cả đại sảnh đường lập tức im phăng phắc, ai cũng biết đã đến lúc gay go hấp dẫn. Hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào Giang Bình An, hắn đang đứng im lặng hơn cả tiếng, cả người lộ vẻ nhỏ bé mong manh khi đứng bên áo quan to lớn rực rỡ của Thịnh Đế Phổ Nghi, đặc biệt là khi kết hợp với khuôn mặt nhợt nhạt lạnh tanh của hắn.
Giờ nghe kẻ thù kêu đích danh, Giang Bình An cảm thấy máu huyết sôi trào trong người, một luồng lệ khí cực lớn trong hắn chợt dâng lên và tỏa ra xung quanh, làm mọi người bỗng nhiên thấy lạnh người, cứ như thể là nhiệt độ đột ngột hạ xuống 1-2⁰c...
Giang Bình An bước chân lên trước vài bước và làm một hành động khiến mọi người bất ngờ: hắn cởi áo vest đang mặc trên người ra, chỉ còn lại một chiếc áo sơ mi trắng bên trong. Sau đó hắn phất tay cất chiếc áo này vào không gian và lấy chiếc áo nhuốm máu của bạn thân lúc lâm chung ra để khoác lên mình.
Vừa mặc vào chiếc áo tỏa mùi máu tươi nồng nặc này, cả người Giang Bình An biến đổi khí chất ngút trời, giờ hắn đứng đó, thân thẳng như một ngọn thương bất khuất sắc nhọn, khuôn mặt không còn lạnh tanh mà trở nên ma mị và tàn nhẫn...
Chủ tịch Hà thấy vậy liền than thở xót xa trong lòng: