Lý Anh Tú quyết định xử lý Chân vương tại chỗ mà không giải về Khai kinh không phải là ý nghĩ nhất thời. Quả thực nếu hắn chưa phát sinh quan hệ với Kim Đức Mạn thì giải Chân vương về Khai kinh hành quyết vừa có tác dụng dằn mặt Kim Đức Mạn, vừa chấn nhiếp quan lại và dân chúng Hàn quốc. Thế nhưng hiện tại Kim Đức Mạn là nữ nhân của hắn, nếu Lý Anh Tú hành quyết Chân vương trước mặt dân chúng Hàn quốc đối với Kim Đức Mạn sẽ vô cùng bất lợi, dù sao Chân vương vẫn là một hoàng tộc đây, nên hắn quyết định sẽ đích thần giết chết Chân vương tại ngoài chiến trường, không cho phép hắn có cơ hội trở về Khai kinh.
Lý Anh Tú cũng không vội vã quay trở về mà đến doanh trại ở Dương Sơn gặp Đinh Lễ, vừa mới đến Định Lễ, Nguyễn Xí lập tức đi ra tạ tội.
- Thần cầm quân bất tài, để Chân vượt chạy thoát nguy hại đến bệ hạ, xin bệ hạ giáng tội.
Lý Anh Tú liền đỡ hắn YMYm6 lên nói.
- Binh bất yểm trá, Chân vương lại là kẻ xảo quyết, các khanh không biết địa hình nơi đấy để hắn chạy thoát cũng là chuyện thường. lần này xem như là có một kinh nghiệm, đánh đến nơi nào cần phải hỏi dò dân chúng nơi đó kỹ lưỡng.
- Thần đã rõ ràng.
Hai người cùng nói. Lý Anh Tú lại nói tiếp.
- Giờ để binh sĩ nghỉ ngơi, tù binh khanh sắp xếp để bọn hắn lên trên núi đào khoáng thạch màu đen đó xuống đây. Trẫm muốn giám định xem nó là cái gì.
Lý Anh Tú đề quân Đại Việt ăn no ngủ kỹ, còn tù binh? Đương nhiên là phải lao động suốt đêm rồi. Ở cái thế giới này cũng không có cái gì gọi là nhân quyền, hay hiệp ước nhân đạo với tù binh các loại, tại đây ngoại trừ Đại Việt ra thì nhân mạng rẻ như chó. Còn sống đã là điều may mắn lắm rồi.
Sáng hôm sau từng xác mây chưa bên trong từng viên đá màu đen được từng đoàn tù binh mệt mỏi cõng về được bày trước sân của doanh trại. Lý Anh Tú đúng giờ được Trần Thư gọi dậy lập tức đi đến kiểm tra.
- Than đá, đúng là nó, đúng là than đá rồi.
Lý Anh Tú vừa nhìn thấy những hòn đá đen xì xì lập tức vui mừng hô lớn, không ngại nhọ bẩn hắn cầm những quặn than đá trên tay nâng niu tựa như báu vật. Đúng vậy, vừa nghe Trần Quốc Toản miêu tả về hầm mỏ của Hàn quốc Lý Anh Tú lập tức nghĩ đến than đá, hắn lập tức muốn đến Dương Sơn để kiểm tra mỏ này. Trong lịch sử Việt quốc phát hiện ra than đá từ rất sớm, tầm thế kỷ thứ XVII, nhưng triều đình cho nó là “quái thạch” nên đã hạ lệnh tống giam “quái thạch”, duy chỉ có Trạng Bồng Vũ Duy Thanh biết được đó không phải là quái thạch mà là than đá. Vũ Duy Thanh có kiến thức khoa học, biết rõ nguồn cơn tâu lên triều đình xin khai thác thứ tài nguyên quý giá này thế nhưng không được triều đình phê chuẩn, thế là quái thạch tiếp tục bị tống giam chung thân. Mãi hai trăm năm sau việc khai thác than đá mới được chú ý đến, khai thác chưa được bao nhiêu thì người Pháp đến và hốt trọn.
Lại nói về than đá là một thứ tài nguyên quý giá vô cùng của thời kỳ công nghiệp hóa, nó có rất nhiều công dụng từ những cái lớn lao như làm nguyên liệu đốt, luyện kim cho đến cái nhỏ nhặt như làm bút chì, lọc nước,... Nói chung nó là một thứ tài nguyên trời phú vô cùng đa dụng.
Đặc biệt là trong tình hình trước mắt khi Lý Anh Tú muốn hướng đến động cơ hơi nước. Nếu không có than đá thì đừng mơ đến động cơ hơi nước làm gì, bởi những nguyên liệu khác vận hành nó cực kỳ tốn kém, chỉ có than đá là phù hợp mà thôi.
Lý Anh Tú nói.
- Chuyện này tuyệt đối không được để cho người khác biết, để tù binh khai thác thêm một chút bí mật đem đến chất lên tàu trở về Đại Việt đi.
=================Ta là đường phân cách================
Từ lúc Thừa Mệnh hoàng đế rời đi, Khai kinh bỗng nhiên trở nên xao động, đầu tiên chính là sự tử vong bất ngờ của hàng loạt quan viên bên trong triều đình, nhất phẩm có, cửu phẩm cũng có, bọn hắn cái chết rất khác nhau, có người bị lọt xuống hầm cầu chết, con người bị chó cắn rồi bị dại chết, có người lúc đi qua cầu không biết bị ai xô đẩy rơi xuống sông chết,... muôn hình kiểu dáng chết trở thành một đề tài thú vị cho dân chúng bàn tán, càng vui vẻ hơn chính là sau đó Thiện Đức nữ vương tuyên bố những kẻ này đều là những tham quan, dân chúng đều hướng lên trời cảm tạ ông trời mở mắt cho bọn hắn một vị nữ vương anh minh đây. Thế nhưng quan viên trong triều vô cùng lo sợ, bọn hắn biết đây chính là tác phẩm hoặc là của Thiện Đức nữ vương, hoặc của Thừa Mệnh bệ hạ, bởi những người chết kia đều là những người có tư tưởng chủ hòa đứng ra phản đối Thiện Đức nữ vương. Điều này làm bọn hắn đối với nữ vương trở nên kiên kỵ không ít.
Chuyện thứ hai chính là Thiện Đức nữ vương phát động lệnh tổng động viên, kêu gọi tráng đinh gia nhập quân ngũ để chống lại Triều quốc xâm lược, đặc biệt chính là những người gia nhập quân đội gia đình đều được cấp ruộng đất, còn ruộng đất lấy từ đâu thì chính là từ những quan viên mới chết kia. Đám này kim tinh ruộng đất số lượng vô cùng lớn, đủ để cho Kim Đức Mạn cấp phát cho một vạn quân đây.
Các trại huấn luyện binh sĩ nhanh chóng được xây dựng lên, toàn bộ vũ khí trang bị mới cho binh sĩ Hàn quốc đều là chiến lợi phẩm từ quân của Chân vương, đao kiếm, thương kích không kể đến, nhưng vẫn có đến sáu ngàn khẩu súng hỏa mai, hơn bốn mươi ổ pháo thu được từ chiến hạm cấp một của lính đánh thuê cũng được tháo xuống giao cho Hàn quốc, dù sao Đại Việt cũng không dùng thứ này. Những thứ vũ khí đó đủ sức trang bị cho hơn mười ngàn tân binh của Hàn quốc. Chịu trách nhiệm huấn luyện cho tân binh hiện tại là quân Củng Thần của Trần Nhật Duật.
Hai ngày sau Thừa Mệnh bệ hạ đã trở về đến Khai kinh, tin tức Chân vương tử trận, toàn bộ quân phản loạn đã bị tiêu diệt lan tỏa khắp kinh thành, chính dân chúng Hàn quốc cũng không ngờ Chân vương lại dễ dàng bị tiêu diệt đến như vậy.
Elina vẫn đứng trước cổng thành chờ đại quân trở về, vừa nhìn thấy nàng Song Vỹ Hồng đã tự động phi nước đại lao đến, nó phanh gấp trước người nàng, hai vó trước tung lên, sau đo cái đầu ngựa to chà bá khẽ cọ cọ vào người nàng như làm nũng. Elina cười vuốt ve đầu nó hỏi.
- Ha ha, Song Vỹ Hồng, lần này ngươi bảo vệ chủ nhân tốt chứ?
- Hí, hí.
Song Vỹ Hồng cao ngạo giương cao cái đầu của nó như một lời khẳng định. Lý Anh Tú cười khẽ đưa tay ra nói.
- Được rồi, cách xa vợ ta ra một chút, ngươi còn dám cọ nữa ta lập tức sẽ ghen đấy.
- Chàng lại đi ghen với ngựa?
Elina lườm hắn một cái, tiếp lấy tay hắn đỡ nàng lên ngựa, hai người dẫn trước chạy về hoàng cung bỏ lại những ánh mắt nhìn hâm mộ của dân chúng. Bây giờ cả kinh thành ai cũng biết Elina tiểu thư chính là hoàng hậu tương lai của Đại Việt đây, biết được bọn hắn lại càng hâm mộ tình cảm của Thừa Mệnh hoàng đế dành cho Elina tiểu thư khi lặn lội từ bên kia đại lục đến chỉ để giải cứu giai nhân. Lý Anh Tú không biết rằng mình đã trở thành người tình trong mộng của không biết bao nhiên mỹ nhân của Hàn quốc đây.
Đến cung lần này Kim Đức Mạn cũng không có chờ Lý Anh Tú, dù sao hiện tại Hàn quốc công việc rất nhiều, mặc dù Lý Anh Tú để Bạch Liêu giúp việc cho nàng nhưng vẫn cần đến Kim Đức Mạn quyết sách. Lý Anh Tú tắm rửa một chút liền đi dùng cơm cùng Elina, hắn kể cho nàng nghe chiến trận như thế nào, thậm chí khuếch đại lên chính hắn đã solo kill với chỉ huy sứ của Chân vương, đích thân bắt sống hắn làm Elina cười vui vẻ không thôi, dù sao võ nghệ của lang quân mình như thế nào Elina vẫn biết rõ, đánh bại binh sĩ bình thường còn có thể, nếu muốn đánh tay đôi với chỉ huy sứ đối phương thì hơi khó. Lý Anh Tú buồn bực nói.
- Nàng không tin ta? Hắn hiện tại còn đang bị giam bên trong nhà lao đây, hôm sau ta dẫn nàng đi tìm hắn hỏi cho ra nhẽ.
Elina mỉm cười vỗ vai hắn nói.
- Được rồi, thiếp tin, thiếp tin lang quân của thiếp là uy vũ nhất.
- Vậy mới được đây.
Lý Anh Tú đương nhiên đắc ý đến. Hết ngày hôm đó Lý Anh Tú cũng vẫn không gặp được Kim Đức Mạn, ban đêm Lý Anh Tú gọi Bạch Liêu và chúng tướng đến nói.
- Như các khanh đã thấy, nếu Đại Việt muốn phát triển về phía Đông, Hàn quốc tuyệt đối là một vị trí chiến lược cần phải nắm chắc. Hiện tại Đại Việt xem như đã đầu tư lớn vào nơi này, việc còn lại chính là phải bảo vệ và khai thác nó.
Tất cả mọi người gật đầu rõ ràng, đầu tư tiền, xây dựng doanh trại, huấn luyện binh lính, hầu như tất cả mọi cơ sở để lập quốc Đại Việt đều cho Hàn quốc cả, chi phí tuyệt đối không nhỏ. Lý Anh Tú nói tiếp.
- Trẫm đương nhiên sẽ không ở lại đây lâu, chờ đợi Đinh Lễ quay về thì Trẫm sẽ trở về Đại Việt. Nơi đây vẫn cần một người để trông coi tất cả công việc. Do đó Trẫm lựa chọn hai người. Thứ nhất là Bạch Liêu, ngươi trông coi toàn bộ chính vụ, đồng thời hỗ trợ cho Thiện Đức nữ vương xây dựng Hàn quốc. Trẫm muốn lần sau đến Hàn quốc đã có thể trở thành một tiền đồn vững chắc cho quân viễn chinh Đại Việt.
- Tuân lệnh bệ hạ, thần nhất định không phụ lòng tin của bệ hạ.
Bạch Liêu lập tức cam đoan nói. Lý Anh Tú gật đầu, lần này đi phía Đông hắn mới cảm nhận được tài năng của Bạch Liêu, mặc dù đầu thai kiếp khác hắn còn rất trẻ nhưng làm việc vô cùng cẩn trọng, lại xảo quyệt, quả thực có thể ở bên cạnh Trần Quang Khải không ai là người tầm thường.
- Còn một người nữa sẽ quản toàn bộ quân vụ, tổ chức huấn luyện cho quân đội Hàn quốc. Người này Trẫm chọn Nguyễn Hữu Dật.