- Như vậy hiện tại sẽ có ba trường hợp là có thể diễn ra nhất, viện chiến lược có đề ra phương án gì?
Lý Anh Tú hỏi, Đào Duy Từ lập tức nói.
- Thần xin phép bệ hạ cho xây dựng tại các bản biển một hệ thống phòng ngự để đề phòng ngự tại các cảng biển để đề phòng bị tấn công.
Lý Anh Tú gật đầu nói.
- Chuẩn tấu, như vậy việc này giao cho khanh cùng Công bộ thảo luận, sau khi làm ra bản thiết kế có thể đưa lên cho Trẫm phê duyệt.
Đối với Đào Duy Từ Lý Anh Tú tương đối yên tâm, dù sao ngoại trừ mưu lược, chính trị Đào Duy Từ còn có cả kỹ năng thiết kế, có thể thiết kế ra các công trình quân sự, vũ khí quân sự. Năm xưa Đào Duy Từ thiết kế phòng tuyến sông Nhật Lệ chặn đứng quân Trịnh từ phía bắt đánh vào Nam vô cùng chắc chắn, mãi đến khi Nguyễn mạc thì quân Trịnh mới có thể vượt qua đây.
- Như vậy nếu chúng tập kích đường hàng hải của ta thì sẽ như thế nào? Hiện tại hải quân ta quy mô vẫn còn khá nhỏ, không thể bảo vệ được toàn bộ tuyến đường thương mại.
Hiện tại đối với Đại Việt con đường giao thương về phía Tây là vô cùng quan trọng, nếu bị tập kích quấy rối khả năng thiệt hại sẽ vô cùng lớn. Ước tình hằng năm lợi nhuận con đường này đem về cho Đại Việt lên đến hàng chục triệu quan đây. Nguyễn Bỉnh Khiêm mỉm cười nói.
- Tuy hải quân của ta còn khiêm tốn nhưng bệ hạ có thể lợi dụng Hải tặc đây.
- Hải tặc?
Lý Anh Tú ngạc nhiên. Nguyễn Bỉnh Khiêm vẫn nhẹ nhàng vuốt râu nói.
- Đúng vậy, là Hải tặc. Bệ hạ có lẽ không để ý nhưng tầm ảnh hưởng của Đại Việt đối với Hải tặc là vô cùng lớn, hằng tháng đều có Hải tặc ghé vào Đại Việt để mua súng, pháo, tiếp tế. Bởi vì sợ hãi Đại Việt mà bọn hắn không dám cướp phá các vùng ven biển của ta. Nếu bệ hạ có thể thu phục được đám Hải tặc này thì cả vùng Bắc hải đâu đâu cũng sẽ có tai mắt của chúng ta, tuy không đảm bảo chúng có thể bảo vệ được những thương thuyền của ta nhưng cũng có thể lợi dụng chúng cung cấp thông tin giúp thương thuyền tránh các đợt tập kích của lính đánh thuê. Hơn nữa có lực lượng Hải tặc này trong tay Đại Việt có thể bí mật tấn công những mục tiêu không ngoan ngoãn nghe lời đây.
Lý Anh Tú hít sâu một hơi. Ai nói quan văn sẽ nhân từ đây, bây giờ có đánh chết Lý Anh Tú cũng không tin. Quan văn càng giỏi lại càng âm hiểm, đến vậy mà cũng nghĩ ra được. Trần Thủ Độ bên kia cũng cười nói.
- Nguyễn đại nhân nói lời thật đúng với ý của ta. Chúng ta cũng có thể xây dựng một căn cứ Hải quân ở quân đảo Sắt để quản lý con đường giao thương này, đồng thời cho phép J6mlU đám Hải tặc đi vào để tiếp tế, lại dùng một đội Hải quân tấn công các đoàn Hải tặc không nghe lời. Vừa dùng gậy vừa dùng củ cà rốt để lợi dụng bọn hắn tin tưởng đám hải tặc này sẽ rất sẵn lòng đầu quân cho Đại Việt.
Lý Anh Tú suy nghĩ một lúc cuối cùng phun ra hai chữ.
- Chuẩn tấu.
Chính vì hai chữ này mà biết bao nhiêu nước gặp tai nạn, lực lượng hải tặc ở Bắc hải phát triển càng mạnh mẽ, không đủ không gian kiếm ăn, bọn hắn nhào sang cả Tây hải gây họa, điều này làm các nước bất mãn không thôi, thế nhưng biết làm sao được vì khi đó Đại Việt đã trở thành một nước lớn mất rồi.
Lý Anh Tú rời viện chiến lược đi thẳng đến điện Long An, dẫn theo viên Bách hộ đi vào thủ phủ. Thời gian này quá bận bịu hắn cũng quên mất việc sử dụng triệu hoán đây. Từ Hàn quốc trở về Lý Anh Tú thu được tổng cộng sáu lượt triệu hoán, xem như đầy đủ để hắn bổ sung vào quan viên đang thiếu hụt của Đại Việt.
“Đinh, chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Vinh quận công Giang Văn Minh”
“Đinh, chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công danh tướng Đinh Văn Tả”.
“Đinh, chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Hàn Xuyên bá Trần Tất Văn”.
“Đinh, chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Thái phó Phùng Khắc Khoan”
“Đinh, chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Tiến sĩ Lê Công Hành”.
“Đinh, chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Thác Cảnh Uy Viễn Chiêu Ứng Thành Cảm Hiển Linh Trác Vĩ Thượng Đẳng Thần Nguyễn Hữu Kính”.
Đọc xong Mỹ hiệu của Nguyễn Hữu Kính quả thực Lý Anh Tú muốn líu cả lưỡi. Thế nhưng quả thực lần này hắn vô cùng vui mừng, bởi vì lần này triệu hoán hệ thống quả thực quá thương yêu hắn rồi. Từ trong bệ đá cổ đi ra tổng cộng sáu người năm quan văn, và một võ tướng. Bọn hắn nhìn thấy Lý Anh Tú lập tức cúi chào.
- Chúng thần bái kiến bệ hạ.
Lý Anh Tú vui vẻ nói.
- Các khanh miễn lễ, các khanh có thể đến Trẫm thật vui mừng.
Nói rồi hắn lập tức quan sát thông tin của từng người. Người đầu tiên là Giang Văn Minh, một vị sứ thần nổi tiếng của Đại Việt đúng với câu nói “bất nhục quân mệnh” (không nhục mệnh vua). Nói Giang Văn Minh có lẽ ít ai nhớ nhưng giai thoại về hắn thì ai cũng biết. Khi đi sứ nhà Minh, Sùng Trinh hoàng đế ngạo mạn ra câu đối “đồng trụ chí kim đài dĩ lục” (Cột đồng đến giờ đã xanh vì rêu), Giang Văn Minh hiên ngang đáp lại bằng câu đối “Đằng giang tự cổ huyết do hồng” (Bạch Đằng từ xưa đã đỏ vì máu). Vì thẹn trước câu đối của Giang Văn Minh, Sùng Trinh vậy mà trả thù một cách hèn hạ, cho người trám đường vào mắt và miệng Giang Văn Minh rồi cho người mổ bụng xem “bọn sứ thần An Nam to gan lớn mật đến đâu”. Bất quá nghiệp quật đến nhanh, không được bao lâu Sùng Trinh cũng bị Lý Tự Thành dí chạy ra khỏi thành Bắc Kinh đến mức phải treo cổ tự vẫn.
Giang Văn Minh: Đỗ Thám Hoa dưới triều Lê Thần Tông, làm người cương trực, thẳng thắng, sẵn sàng hi sinh vì quốc thể. Tư Chất: (S). Kỹ năng: Nội chính.
Đánh giá của hệ thống cho Giang Văn Minh là không hề cao, bản thân Lý Anh Tú cũng cảm thấy rằng bản thân Giang Văn Minh không hề thích hợp với nhiệm vụ ngoại giao, bởi vì ông quá thẳng thắng, mà người xưa nói thẳng quá sẽ bị gãy, ngoại giao cần cương quyết nhưng cũng phải biết mềm mỏng, như vậy mới vừa bảo toàn được quốc thể, vừa bảo vệ được mạng sống của mình.
Tiếp đến là Đinh Văn Tả, dáng người hắn vô cùng thô kệt, dung mạo hung ác đúng với xuất thân của hắn là tướng cướp (bên page Cá Ướp Muối có đăng 1 bài về Đinh Văn Tả). Thế nhưng bên trong thân xác thô kệt đó là một tấm lòng trung nghĩa, là một mãnh tướng của họ Trịnh.
Đinh Văn Tả: Xuất thân tướng cướp, sau đó chuyển chức thành cán bộ nhà nước dưới thời Trịnh Tráng, đệ nhất thần thương thủ. Tư chất: (SSS). Kỹ năng: Thần thương thủ.
Thần thương thủ: Người này có khả năng bắn súng siêu quần, bách phát bách trúng.
Thân mang trong mình tư chất (SSS) của siêu cấp Boss, ấy vậy mà thân chỉ mang đúng một kỹ năng còn không bằng tiểu boss, Lý Anh Tú cảm thấy tiếc hận vô cùng.
Thứ ba chính là Trần Tất Văn, người này rất ít được thế nhân biết đến bởi hắn làm quan cho họ Mạc, mà họ Mạc lại là một triều đại rất gây tranh cãi trong lịch sử. Thế nhưng công tích của Trần Tất Văn đối với đất nước vô cùng lớn, chính hắn là người đã viết một bài biểu gửi cho Mao Bá Ôn – là tướng nhà Minh đang tập hợp quân ở biên giới nước ta để khuyên răng hắn rút quân. Sau con trai của Trần Tất Văn là tiến sĩ Trần Tảo cũng nhiều lần cùng cha bảo vệ biên cương của tổ quốc trước sự lăm le xâm lược của nhà Minh.
Trần Tất Văn: Danh thần nhà Mạc, có công lao gìn giữ và phát triển đất nước. Tư chất (SS). Kỹ năng: Ngoại giao, nội chính.
Người thứ tư có lẽ ai cũng biết chính là Trạng Bùng Phùng Khắc Khoan, người có công đem giống ngô về cho nước ta. Còn có giai thoại cho rằng Phùng Khắc Khoan chính là anh em cùng mẹ khác cha với Nguyễn Bỉnh Khiêm đây.
Phùng Khắc Khoan: Làm người trung nghĩa có công lớn với nền nông nghiệp nước nhà. Tư chất (SS). Kỹ năng: Toán học, nông nghiệp, ngoại giao.
Đánh giá của hệ thống đối với tư chất của Phùng Khắc Khoan tuy không đạt đến cấp độ siêu cấp Boss nhưng mang kỹ năng lại rất nhiều. Hắn không những giỏi ngoại giao, nội chính, còn giỏi cả thuật số các loại, biết điều gì là có lợi ích cho nước nhà. Cống hiến của Phùng Khắc Khoan đối với nền nông nghiệp Việt quốc không chỉ dừng lại ở việc đem về giống ngô mà còn dạy dân chúng cách trồng vừng, dệt the lược mỏng, còn mang về nhiều giống lúa tốt mang đến lợi ích to lớn cho dân chúng.
Người thứ năm chính là Lê Công Hành, nói vậy ít ai nhớ nhưng nếu nói ông tổ nghề thêu thì ai cũng biết đến hắn. Lịch sử còn ghi nhận Lê Công Hành chính là người nhảy dù đầu tiên của Việt quốc đây.
Lê Công Hành: Ông tổ nghề thêu, có công lớn trong việc phát triển nghề thêu và làm lọng của nước nhà. Tư chất (SS). Kỹ năng: Nghiên cứu, nhảy dù.
Nghiên cứu: Người này có thể tháo các máy móc, vật dụng ra để nghiên cứu học tập và tạo ra cái mới.
Nhảy dù: Người này can đảm phi thường, không sợ độ cao, là hạt giống tốt cho lính dù.
========================++
Thề luôn, trong các chương thì những chương triệu hoán là chương viết tốn thời gian và mệt mỏi nhất. Phải tìm danh nhân, đọc tiểu sử, nghiên cứu định kỹ năng cho họ, xem xét có phù hợp với Đại Việt không rồi mới bắt đầu viết. Mệt mỏi chết mợ.