Đế Quốc Nhật Bản

Chương 176: Tư mẫu mậu đỉnh và cuộc chiến sắp kết thúc




" Từ từ thôi, thả xuống từ từ thôi. "

Tiếng của các nhà khảo cổ học còn lớn hơn tiếng của các công nhân đang làm việc tại đây. Các công nhân cũng không thể nói gì bởi vì họ chính là nhà như vậy. Các nhà khảo cổ học coi cổ vật như mạng sống của mình và con cưng của họ nên họ mới la hét như vậy.

Các nhà khảo cổ la khổ như vậy là vì cần cẩu đang được các công nhân phối hợp với nhau đưa Tư mẫu mậu đỉnh xuống chiếc xe tải Dodge WC. Dodge WC là một loạt các xe tải tiện ích quân sự hạng nhẹ 4WD và 6WD hạng trung, được sản xuất bởi Dodge / Fargo trong Thế chiến II.

Cùng với Xe jeep 1⁄4 tấn được sản xuất bởi Willys và Ford, Dodge 1⁄2 tấn và 3⁄4 tấn chiếm gần như tất cả các xe tải hạng nhẹ 4WD được cung cấp cho quân đội Hoa Kỳ trong Thế chiến II - với Dodge đóng góp khoảng 337.500 chiếc 4WD (hơn một nửa so với xe jeep).

Cót két cót két

Ầm

" Phù, may mắn may mắn. Món đồ không có bị hư hại gì hết. "

Một số nhà khảo cổ học đi lên xe tải để kiểm tra Tư mẫu mậu đỉnh. Cho đến khi, kiểm tra xong và xác nhận là Tư mẫu mậu đỉnh không có bị vấn đề gì hết thì các nhà khảo cổ học mới thở dài một hơi.

Các nhà khảo cổ học đến đây khai quật là do đích thân Thiên Hoàng bệ hạ đưa đến đây để khai quật. Các nhà khảo cổ học sau khi nghe xong lời nói của Hirohito thì đã ngay lập tức chạy đến đây mà không có bất kỳ sự nghi ngờnào hết.

Bời vì sao ? Là do trước đây, Hirohito đã tiên đoán ra nhiều thứ và những thứ đó đã được xác nhận qua thời gian của nó. Nhật Bản cũng kiếm được rất nhiều lợi ích từ việc tiên đoán đúng của Hirohito.

Không chỉ có Tư mẫu mậu đỉnh là mục tiêu duy nhất của Hirohito mà vẫn còn những mục tiêu khác đang được các đội khảo sát và công nhân khác đang tiến hành khai quật. Nếu như theo kế hoạch mà không có cái gì bất ngờ thì chắc bây giờ họ cũng xong rồi.

Nam Kinh

" Đại soái, đây là nội dung của hiệp ước mà đại sứ quán của chúng ta từ Paris gửi về. Ngoại trừ nội dung của bản hiệp ước mà chúng ta đang đàm phán tại Paris thì còn có một bức điện tính mà Trương Quần gửi về cho chúng ta. "

Bạch Sùng Hy cầm lấy 2 bức điện báo đưa cho Tưởng Giới Thạch. Bạch Sùng Hy sau nhiều lần thoát chết dưới sự truy sát của quân đội Nhật Bản thì ông đã may mắn chạy đến khu vực do chính quyền Trung Quốc kiểm soát.

Và, ông được binh lính tại nơi đây phát hiện và được họ đưa đến bệnh viện để tiến hành chữa trị kịp thời. Nếu không thì ông đã không còn sống mà ở đây để bàn bạc với Tưởng Giới Thạch về các cuộc chiến gần đây giữa Nhật Bản với Trung Quốc.

Tưởng Giới Thạch nhận lấy bức điện báo từ tay Bạch Sùng Hy rồi ông trước tiên đọc bức điện báo mà Trương Quần gửi cho ông trước rồi mới đọc nội dung của bản hiệp ước sau.

Ông đọc bức thư của Trương Quần một lượt đều rất là hài lòng và vui mừng. Nội dung của bức thư nó là sau khi chiến tranh giữa Trung Quốc và Nhật Bản kết thúc thì nước Mỹ sẽ ủng hộ vô điều kiện Trung Quốc.

Nước Mỹ sẽ cho Trung Quốc vay một số tiền lớn không lợi tức, hỗ trợ nước xây dựng công nghiệp quân sự và những thứ khác làm sao để Trung Quốc có thể kiềm chế được Nhật Bản thì nước Mỹ sẽ ủng hộ hết sức mình.

Nhật Bản tất nhiên là biết đến điều này. Đơn vị tình báo KGB của nước này cũng không phải là ăn chay. Các đặc công của KGB sau nhiều lần điều tra và nghe trộm được thì họ xác định được kết hoạch của nước Mỹ đối với Trung Quốc.

Nhưng mà tiếc thay cho người Mỹ, chiến lược mà họ nghĩ ra rất có thể sẽ thất bại. Bởi vì, từ sau cuộc chiến tranh này, Nhật Bản sẽ không trực tiếp tham gia các cuộc chiến chiến trên thế giới mà chỉ buôn bán súng ống đạn dược mà thôi.

Sau khi chiến tranh xong thì nước này sẽ tiếp tục khởi công xây dựng phòng tuyến hoàng gia ở những nơi mà mình vừa chiếm được như là tỉnh phúc kiến và những tỉnh khác mà Nhật Bản chiếm.

Quay lại chủ đề chính.

Bành.

" Lẽ nào là như vậy, người Nhật đây là khinh người quá đáng. Chẳng lẽ bọn chúng không biết an quá no sẽ bị bể bụng sao. "

Tưởng Giới Thạch sau khi đọc xong bức thư của Trương Quần. Sau đó, ông chuyển sang bức thư có nội dung của bản hiệp ước xem kết quả cuối cùng của bản hiệp ước trong thời gian dài đàm phán như thế nào.

Tưởng Giới Thạch đọc xong nội dung của bản hiệp ước thì khuôn mặt của ông đã bắt đầu xanh lét khó chịu đến nổi sự phẩn nộ ở bên trong con người ông bộc lô ra. Tưởng Giới Thạch cũng không có nói nhiêu thấy cái gì gần nhất là đập và đạp phá hết mọi thứ trong phòng.

Nội dung của bản hiệp ước mà Tưởng Giới Thạch vừa mới đọc được tóm gọn như sau là các tỉnh và thành phố vẹn biển của Trung Quốc như là tỉnh Giang Tô và thành phố Thượng Hải đều thuộc về Nhật Bản. Đổi lại, Nhật Bản sẽ trả lại những vùng lãnh thổ đã chiếm khác và đền bù chính phủ Trung Quốc với giá tiền là 84 triệu bảng Anh.

Tưởng Giới Thạch đập đồ trong phòng được một lúc rồi ông mới bĩnh tĩnh lại và nhìn về phía Bạch Sùng Hy hỏi:

" Bây giờ, chúng ta có đủ binh lực và trang thiết bị hiện đại để phản công quân đội Nhật Bản hay không ? "

Bạch Sùng Hy nghe được Tưởng Giới Thạch hỏi mình thì ông cũng bắt đầu lo lắng nhẹ Mạc dù, ông không đọc các bức điện báo nhưng mà ông cũng biết trong bức điện báo mà Tưởng Giới Thạch vừa đọc. Ông cũng có thể đoán di được phần nào nội dung của bức điện báo đó nên ông cũng trả lời:

" Thưa đại soái, với binh lực và trang bị vũ khí của ta bây giờ. Nếu mà phản công thì chẳng khác nào đi tặng đầu người cho quân đội Nhật Bản. "

" Chẳng lẽ, chúng ta.... "

" Báo. "

Tuởng Giới Thạch còn chưa nói hết câu thì có tiếng ở bên ngoài cắt đứt lởi nói của ông. Cũng không lâu lắm thì mọt vị cảnh binh chạy vào thấy Tưởng Giới Thạch và Bạch Sùng Hy đang bàn vấn đề gì đó.

Đặc biệt là, vị cảnh binh nhìn xuống sàn thì thấy khắp nơi là mảnh vỡ của nhiều loại khác nhau như là sứ, gổ và nhiều thứ khác làm cho vị cảnh binh này bị toát mồ hôi hột. Tưởng Giới Thạch thấy cảnh binh nhìn xuống sàn thì ông cũng cảm thấy có hơi lúng túng nên ông lát nữa cho người dọn.