Trung niên nhân nhe chiếc răng đen nồng mùi hôi hám, dứt khoát cắn mạnh vào một bên mặt Trương Dạ kéo ra ngoài.
Lớp da bị thô bạo cắn đứt khiến cho lớp dịch dung lập tức bị phá bỏ để lộ nguyên hình nhân loại của Trương Dạ.
Nhưng gương mặt Trương Dạ lại chẳng phải là Trương Dạ, nó cứ vặn vẹo thay đổi liên tục không cố định một mặt nào cả.
Nếu hắn có thể nhìn vào gương, liền biết đây đều là những người từng bị hắn thôn phệ qua.
Trương Dạ nhăn mày vội lắc người sang bên tránh né theo bản năng, tay hắn vươn ra cố nắm lấy đầu trung niên nhân định đẩy ra nhưng lại lần nữa chạm vào không khí.
"Loại 3!?"
Nhận thức tình hình có phần không đúng, Trương Dạ đưa tay lên miệng cắn đứt ngón trỏ vứt ra một hướng ngẫu nhiên.
Quay lại với trung niên nhân, tác động vật lý không được, Trương Dạ đành dùng lực lượng biến dị của hắn truyền vào phần bị trung niên nhân tiếp xúc để kiểm tra.
Trung niên nhân lộ ra vẻ mặt ghét bỏ trên khuôn mặt khô khốc, dùng thêm sức lực bám vào người Trương Dạ không buông.
"Không hiệu quả.. chân khí không hiệu quả, vật lý không hiệu quả!?"
Giằng co một lúc, bụng Trương Dạ bỗng cảm thấy lạnh toát, Trương Dạ cúi xuống kiểm tra tình hình gương mặt không khỏi biến sắc.
Nguyên lai con quạ đen kia bằng cách nào đó vẫn chưa c·hết, còn đang đâm chiếc mỏ nhọn vào bụng Trương Dạ không ngừng mổ vào hút máu.
Quạ đen dường như thực lực đại tiến, chắc chắn đã nhân lúc thần không biết quỷ không hay mà ra tay với Trương Dạ, bởi chiếc mỏ nhọn của nó đối Trương Dạ hoàn toàn không tạo ra ảnh hưởng nếu bị t·ấn c·ông dưới 10 nhát.
Chứng tỏ đây là năng lực của nó!
Tay Trương Dạ đưa xuống nắm thóp con quạ đen hung bạo rút ra, để một lỗ máu to bằng ba ngón tay chụm lại xuất hiện dưới bụng Trương Dạ.
Tình huống nghiêng về phần bất lợi, Trương Dạ nảy sinh ý định từ bỏ cho lần phục sinh tiếp theo.
Chợt hắn nhận ra điều dị thường.
Lúc tương tác với con quạ, thần thức hắn vậy mà cảm nhận rõ được sự tồn tại của trung niên nhân.
Quạ đen kêu oai oái, tan chảy trong tay Trương Dạ hoá thành chất lỏng biến mất.
Trung niên nhân trong lúc đó nghiễm nhiên sẽ không dừng lại, tiếp tục đưa hai tay ra che mắt Trương Dạ ngăn chặn tầm nhìn của hắn.
Trương Dạ bị che khuất tầm nhìn, lại không thể chống trả được khiến hắn có vài phần bất lực, chỉ đành dựa vào thần thức mà phán đoán.
"Làm thế nào mới được.."
"Ó ó..!" Tiếng quạ kêu lại vang lên xung quanh, Trương Dạ tập trung tìm cho ra vị trí chính xác để bắt nó trong tay.
Chỉ có bắt nó, mới có cơ hội đánh g·iết tên trung niên sau lưng đang đeo bám.
Chân khí hoá hình thành một bàn tay, Trương Dạ chộp về một hướng nhưng lại trật lất.
Quạ đen đắc ý bay vài vòng thị uy, nó nhẹ nhàng né khỏi từng cú bắt vụng về không một chút nào nghiêm túc.
Đến khi nó không muốn chơi đùa nữa, lại đâm vào người Trương Dạ vô thanh vô tức mà hút máu.
Đối thần thức Trương Dạ, quạ đen vậy mà biến mất trong hư không, hắn không cảm nhận được quạ nhỏ bất cứ nơi đâu trong vòng 100m.
Mà hai bàn tay hôi hám che mắt hắn, giờ đây lại dùng sức ấn vào hai bên dùng lực hòng muốn xé toạc đầu Trương Dạ ra thành hai nửa.
Ấn đường đau nhức, máu đen cũng chảy ra theo vết rạch xuất hiện ở nơi trán, cùng lúc với cơn đau ở vai cũng được hiển hiện rõ.
"ARGG..!!"
Trương Dạ nhịn cơn đau buốt não, chộp lấy con quạ đang khoét lỗ trên vai. Đồng thời tay còn lại tung chưởng đánh mạnh vào đầu trung niên nhân phía sau.
Đầu trung niên nhân lỏng lẽo bị khí lực Trương Dạ đánh cho ngã về sau, hai tay cũng theo đó mà buông khỏi người hắn.
Suy đoán hoàn toàn đúng, Trương Dạ phấn khích nhân cơ hội tiếp tục tung đòn chấm dứt trận chiến trước khi có thứ gì đó khác đến chung vui.
"Độ Ma Kiếp Trảm!" Hai ngón tay Trương Dạ khép lại, vẽ ra một đường tròn to bằng một cái đầu người, sau đó ấn vào giữa hình tròn bắn ra một cỗ chân khí màu vàng tiến thẳng đến trung niên nhân.
Ngỡ như sự việc đơn giản đến không ngờ, con quạ trong tay chợt tan chảy để lực lượng kiếm kĩ địa cấp Trương Dạ vung ra v·a c·hạm với mặt đất vô ích.
"Chậc.. khó chịu thật đấy, rốt cuộc làm sao mới g·iết được ngươi?" Thương thế trên người lãnh đã hơn hai ba phần, tiếp tục dây dưa, đường thắng sẽ hoàn toàn biến thành con số không tròn trĩnh.
Trung niên nhân ngã chổng xoài dưới đất, chật vật dựng hắn dậy y như ban đầu, vẻ mặt chẳng có chút nào gọi là phẫn nộ hay đau đớn.
Chỉ có vẻ thèm khát lộ rõ trong ánh mắt sâu hút kia.
"Trăng lên, trăng lên.. Hậu Tố diễu hành.." Trung niên nhân lẩm bẩm ra vài ngôn ngữ khó hiểu, tay hắn đưa xuống bụng đâm thủng một lỗ.
Viễn cảnh tiếp theo làm Trương Dạ không khỏi hít hơi lạnh kinh hãi.
Tay trung niên nhân đưa sâu vào bên trong bụng, móc một sợi dây dài màu đen kéo ra từ bên trong, khuôn mặt trung niên nhân bỗng hung tợn cười to.
"Kiệt kiệt kiệt!!"
"Là.. ruột.." Ý nghĩ rút lui thậm chí đã tồn tại, đối phương căn bản là quái vật, Trương Dạ hắn so thế nào được?
Trung niên nhân cầm sợi ruột đen phóng về phía Trương Dạ với tốc độ chớp nhoáng, tiếng quạ cũng kêu lên cùng lúc.
Sợi ruột đen được vung ra về hướng Trương Dạ, tốc độ quá nhanh cơ hồ là không cho Trương Dạ đường tránh thoát, hắn đành lấy tay ra đỡ đòn.
Xoẹt.
Bàn tay Trương Dạ bay lên trời, máu đen theo đó phun ra như suối rưới đầy mặt trung niên nhân đang cười biến thái.
"Vậy mà cắt.. thân thể Tiên Thiên như cắt rau?" Trương Dạ thậm chí có phần không tin được, nhưng cũng ráng nhịn lại để lý trí có thể hoạt động tối đa công suất.
Trương Dạ không đặt sự chú ý lên trên trung niên nhân, trái lại quan sát dị động trên cơ thể.
"Ngươi đây rồi!" Chỉ còn một tay, hắn dồn toàn bộ khí lực gia tốc chộp lấy con quạ đen đang gặm nhắm phía sau lưng hắn.
Lần này Trương Dạ không định khống chế nó nữa, thay vào đó, bàn tay Trương Dạ hoá thành dịch nhầy màu đen bao lấy quạ nhỏ bên trong hấp thụ.
Hắn đánh mắt lên nhìn trung niên nhân trước mắt, khuôn mặt âm tình bất định.
Trương Dạ khẳng định không đấu lại người đàn ông này!
"Ta cũng chẳng còn đường lui, đã vậy thì tới đi!" Trương Dạ gầm to một tiếng, bao nhiêu loại lực lượng bên trong đều được hắn phô hết ra ngoài.
Trung niên nhân sửng sốt một chút, lẳng lặng không đáp mà chỉ cất tiếng cười kiệt kiệt.
Thấy đối phương không động, Trương Dạ lại càng không động, chỉ đứng đó nhìn chằm chằm đối phương khi đang thôn phệ quạ đen.
Quạ đen trong tay biến thành chất nhờn, nhưng cũng chẳng thoát khỏi được đống dịch nhầy nơi tay.
Tình hình trở nên choáng ngợp, không khí căng thẳng kéo dài đến nửa nén nhang thì trung niên nhân bắt đầu động thủ.
Trung niên nhân dùng ruột đen quật tới một đường thẳng, Trương Dạ lập tức tránh né nhưng vẫn nhận một ít sát thương bởi tốc độ cách biệt.
"Mẹ kiếp.. ta phản đòn thế nào được!? Tay ta căn bản đều bận rộn!"
Hàng chục cú vung toàn bộ đều trực tiếp đánh về hướng Trương Dạ không cho hắn ý đồ nghỉ ngơi, người Trương Dạ vốn thương tích đã nhiều, nay lại còn nhiều hơn những vết ngoài da.
"Không thể tiếp tục thế này.. Lần sau! Lần sau lại đấu!"
Chân khí hao hụt, Trương Dạ đành dùng kế tẩu vi thượng sách, hắn quay người lại điên cuồng chạy trốn vào rừng trúc theo lối mòn.
Bản năng cho hắn biết, rừng tre cũng có vấn đề. Tại một nơi hỗn loạn như tuyệt địa, thực vật cây cối mọc xanh đều như vậy, sao mà không có vấn đề?
Nên hắn chạy! Cắm đầu chạy vào sâu bên trong! Hắn sớm đã lưu lại đường lui, diễn biến kế tiếp chỉ lấy thêm thông tin cho hắn!
Vụt.. vụt..
Tam Lôi Bộ Pháp thi triển, lưng Trương Dạ in hằn các vết dài đẫm máu lưu bên trên, trung niên nhân như oan hồn bám riết mãi theo sau không ngừng nghỉ.
Tốc độ con quỷ sau hắn không nhanh không chậm, nhưng bằng một cách quỷ dị nào đó luôn đuổi kịp Trương Dạ từ phía sau.
Trung niên nhân đưa tay vào miệng kéo cái lưỡi dài của hắn ra, chiếc lưỡi dài thòong tận 8m vụt tới người Trương Dạ tựa công dụng của chiếc roi.
Lưỡi dài vươn ra quấn vào cổ Trương Dạ siết chặt ngăn chặn hô hấp của Trương Dạ, trung niên nhân nhờ đó mà kéo Trương Dạ về sau rút ngắn khoảng cách của cả hai từng chút một.
Ánh mắt trung niên nhân lộ ra vẻ thích thú xen phấn khích, cảm giác cắn nháp con mồi dần dần rơi vào tuyệt vọng dĩ nhiên luôn là tuyệt vời như vậy.
"Ta liều con mẹ ngươi!" Trương Dạ cắn răng, âm thầm vận chuyển Tẩu Vi Phân Thân thoát khốn khỏi khống chế nhất thời từ chiếc lưỡi ướt nóng hổi.
Thân hình Trương Dạ huyễn hoặc phân ra làm hai, chân khí của hắn triệt để chạm đáy khiến tốc độ năm phần chậm đi.
Khói bụi chân khí diễn ra bao phủ khắp không gian để Trương Dạ hoà mình vào trong phần bụi khói đó. Trung niên nhân ấy vậy mà không bị phân tâm, trực tiếp vụt qua phía bản thể Trương Dạ thay vì phân thân không một chút chần chừ dù tầm nhìn bị giới hạn.
"AH!!!? Ngươi rốt cuộc..!" Trương Dạ hét thảm một tiếng, ruột đen của trung niên quất qua phần thịt má phía trong để Trương Dạ cảm nhận cơn đau thấu ruột gan.
Sự không thành, Trương Dạ thở hổn hển tiếp tục phóng vào sâu phía trong, cung đường tre dường như không có điểm dừng nên Trương Dạ chỉ biết chạy, chạy để giữ mạng!
Một tay đứt lìa, một tay tiêu thụ sắp xong quạ đen, cả người không chỗ nào là không trọng thương, Trương Dạ đã sắp đến giới hạn bởi lượng máu chảy ra đã quá nhiều.
Trung niên nhân ma mị cười một tiếng, dễ dàng áp sát từ phía sau chỉ cách 1m so với Trương Dạ. Chiếc lưỡi ghê tởm lại lần nữa vươn ra m·ưu đ·ồ khống chế Trương Dạ dày vò.
Khoảnh khắc lưỡi ướt vừa tiếp xúc thân thể Trương Dạ, một bóng đen vụt lên từ phía sau tung cước đá vào người trung niên nhân.
Trung niên nhân bất ngờ bị t·ấn c·ông ngã lăn sang một bên rừng trúc, chấn gãy các thanh tre xanh mượt.
GRUH!!!!!!
ĐÙNG!!!!!!
Bất chợt, một tiếng gào rú vang lên cùng t·iếng n·ổ to làm thần hồn Trương Dạ run rẩy.
Nghĩ cũng đừng hòng nghĩ, Trương Dạ tháo chạy không màng lại phía sau, người không tồn tại dù chỉ một phần trăm chân khí, hắn như người trần mắt thịt té ngã rồi lại bò dậy mà chạy trối c·hết.
Phân thân c·hết sau khi vừa tung đòn! Thần hồn ảnh hưởng! Cái c·hết đang đến gần!!