Ta Tại Hỗn Loạn Tu Chân Thế Giới

Chương 84: Có vay không trả.



Chương 84: Có vay không trả.

Ngày hôm sau, Trương Dạ nhờ người chuyển lời đồng ý cho Du Hy, được cô hẹn là 4 tháng sau chính thức diễn ra kỳ thi khảo hạch toàn thành.

Không bao lâu sau, Trương Dạ lại mặt dày đi vào bên trong Di Hương Lâu, lần nữa trực tiếp chạm mặt Du Hy.

"Cái kia, Hy cô nương.. ba tháng qua ta cầu cạnh ngươi một lần gặp mặt thành công, ắt là duyên nhỉ?" Trương Dạ gãi đầu cười cười nói.

"Hm? Cũng có thể xem là duyên.." Du Hy hơi bất ngờ khi nghe được, lại bị Trương Dạ c·ướp lời.

"Duyên đã có, chỉ thiếu nợ cho tròn hai chữ duyên nợ, chẳng thà Du Hy cô nương cho ta mượn một ít linh thạch.. sau này lên đời sẽ trả cô gấp mười!" Khuôn mặt hắn nghiêm chỉnh lẫm liệt nói.

"..." Du Hy bảo trì im lặng, trực tiếp vứt cho hắn giới chỉ, uổng công ban đầu cô còn tưởng hắn là gián điệp bên tông phái khác cài vào để lợi dụng, hiện tại xem ra không phải, vì không có nội gián nào nghèo như hắn.

Cô cũng chẳng hỏi lý do hắn phải giấu giếm thông tin làm gì, vì chính cô cũng có bí mật của chính mình, miễn là hắn không chạm đến ngưỡng giới hạn.

"Ta cũng không định ở tại Thông Thần quá lâu.. hy vọng ngươi mang lại cho ta chút kinh hỉ.."

......

"Ái chà.. vậy mà hơn 2 vạn linh thạch.. còn nhớ lúc trước ta đánh c·ướp.."

Trương Dạ thong dong trên đường lớn, ghé vào trong một tiệm thư tịch phổ thông đâu đâu cũng có.

Đây là một thư tịch vắng người không đáng nói tới, chủ quầy thấy hắn vào cũng mặc kệ tiếc rẻ lời chào.

Trương Dạ đi thẳng vào bên trong, tìm vài tựa sách tùy tiện lật vài trang xem xét.

Đúng như suy nghĩ của hắn, vài quyển điển tịch về cơ bản luyện đan, trận pháp, luyện khí, phù chú,... vẫn là tồn tại nhởn nhơ ở các tiệm sách.

Đọc vào cũng rất dễ hiểu, Trương Dạ quyết định học toàn bộ nghề phụ trong thời gian bốn tháng sắp tới.

Tu vi của hắn đã ở đỉnh tiêm, chỉ chờ thứ gọi là cơ duyên để đột phá nên không cần xúc tác gì nhiều.



Mà trong nội thể các thứ như lôi khí, lửa đen, thất sắc quang mang, bản nguyên chi khí, dịch đen đã cạn kiệt bằng một ngón áp út.

Nếu không nhanh chóng hồi phục, tiếp tới có lẽ rất lâu lần phục sinh tiếp theo mới xảy ra hoàn tất, hắn không dư dả thời gian để lãng phí chờ đợi một cách vô ích.

Sau khi chọn cho mình sách phương diện luyện khí, luyện đan, luyện phù, trận pháp,... đầy đủ loại nghề khác nhau, hắn bước đến quầy thanh toán.

Là bước khó nhằn nhất.

"Thanh toán, chưởng quầy"

"Của quý khách là 800 linh thạch tổng toàn bộ, nhiều như vậy rồi không muốn lấy nốt nghề còn lại sao?" Chưởng quầy nhấc cặp kính kiểm kê hỏi ngược.

"Tại hạ không có hứng thú với khôi lỗi.. khụ, cái kia, mua nhiều như vậy giảm giá một chút đi?" Trương Dạ ngó ngó xung quanh, ghé sát chưởng quầy nói nhỏ.

"Khách quan, ta nhập hàng cũng không lãi bao nhiêu, 750 là được" Chưởng quầy hiểu ý, ông mỉm cười dễ dàng hạ giá, tiểu tử lần đầu lên phố a, giúp hắn một chút.

"Vị chưởng quầy này, ngài vẫn không thấy có chút cao sao? Ăn nhiều sẽ mắc nghẹn" Trương Dạ mặt không biến sắc nói.

"Cái gì? Vẫn không đủ?" Nét mặt chưởng quầy đã hơi co giật, thái độ nhiệt tình cũng thu lại, "720.."

"Đại ca, ngươi là trời của ta.."

"Không thể, 720 là 720!" Chưởng quầy khẳng định chắc nịch nói.

Trương Dạ thở dài, xoay người đi ra khỏi cửa, hắn cố ý đi chậm từng bước làm chưởng quầy nhìn khó hiểu.

"Hắn sao lại đi chậm như vậy?"

"Ngươi không kêu ta quay lại?" Bước ra khỏi cửa, Trương Dạ ngoái ra sau không cam lòng hỏi.



"Tại sao?"

"Thật sự không kêu ta quay lại?" Trương Dạ cắn răng hỏi lại lần nữa.

"Mẹ nó.. xem như ta thua thiệt.." Hắn lắc đầu thở dài, sau một phen luận bàn võ mồm cùng chưởng quầy, hắn thành công hạ giá còn 700 linh thạch.

Tạt qua các tiệm làm ăn nhỏ, thuận tiện mua vài thứ vật liệu dùng để luyện tập, tổng cộng ngốn hơn một vạn linh thạch của hắn.

Trương Dạ bây giờ đã biết rõ lý do tại sao các chức nghiệp này lại dễ dàng làm giàu như vậy rồi, đến cả mảnh giấy vẽ bùa cũng tiêu tốn hơn 200 linh thạch!

Thuê một căn phòng đổi lấy sự riêng tư, Trương Dạ lập tức bắt tay vào việc đọc sách, bao nhiêu thường thức được hắn toàn bộ tiếp thu vào trong đầu.

"Ra là tu luyện đa dạng như vậy.. bắt đầu với vẽ phù trước, tạm thời chỉ nên vẽ loại phụ trợ cơ bản nhất, Tụ Linh Phù"

Hắn hiển hoá tấm bùa vàng trong tay.

"Theo như trong sách nói là tập trung chân khí vào đầu ngón, vẽ ra kết cấu của chú pháp không được sai lệch dù chỉ một ít nhỉ?" Tay Trương Dạ nhanh chóng tụ hợp luồng chân khí biến dị màu hồng nhạt, theo trí nhớ bắt đầu vẽ xuống từng đường.

ĐÙNG!!

Phù trong tay p·hát n·ổ làm hắn ngoài ý muốn giật mình, "Thất bại rồi? Ta rõ ràng không làm gì sai?"

Tiếp đến, hắn kiên trì lôi ra vài tấm bùa tiếp tục hoạ bút, quả thực lần tới kéo dài được lâu hơn, thậm chí đã sắp xong. Nhưng đến bước cuối cùng đều tự p·hát n·ổ một cách khó hiểu.

"Cái này.. tốn tinh lực quá rồi.." Lau mồ hôi trên trán, Trương Dạ tạm thời điều tức lại một chút.

"Ta không tin là không làm được!" Một khắc thời gian, hắn cẩn thận lôi ra bốn tấm bùa cuối cùng tiếp tục tập luyện.

Kết quả không khỏi làm mặt hắn đen một trận, rõ ràng toàn bộ đều đúng quy trình và cách thức, chi tiết không sai một li, thế mà cứ p·hát n·ổ ở đoạn kết phù?

"Xem như ta không có duyên, tiếp theo, luyện đan! Không có đan lô, bỏ qua.."

"Luyện khí cũng không có nguyên vật liệu, chỉ còn một cái có thể thử ngay bây giờ.. nguyên tố sư!"



Nguyên tố sư tên như mặt chữ, thay vì khống hoả như luyện đan thì nghề này lại trực tiếp khống cả bốn loại nguyên tố để phụ trợ chiến đấu.

Vấn đề nằm ở chỗ, chính vì luyện cả bốn loại nguyên tố nên hầu như ít ai có thể thuần thục vận dụng được cả bốn loại cùng lúc.

Độ khó dĩ nhiên là cực kì cao.

Nghĩ là làm, Trương Dạ lấy ra một thau nước và một cây nến đang đốt, bên cạnh là một ít đất đá cùng cây cỏ.

Trong lòng niệm chú pháp như trong sách để câu thông với nguyên tố, kiểm tra xem có tư chất phù hợp để làm hay không.

Tâm thần Trương Dạ buông lỏng, trong lòng lại thi thoảng cảm nhận được nước, lửa, đá, cây hiện hữu.

Giây phút hắn muốn nắm lấy khống chế, một lực lượng màu đen lại đánh gãy bốn loại nguyên tố kia khiến cảm ứng của Trương Dạ bị cắt đứt hoàn toàn.

"ARGG.." Đại não đau nhức kịch liệt, hắn nhận ra được thứ vừa rồi chen ngang là gì.

"Lại là nguyền rủa!? Thiên đạo nguyền rủa!? Nó là nguyên nhân chính làm ta thất bại trong mọi việc có liên quan đến tỉ lệ!?" Định thần lại một chút, Trương Dạ mạnh dạn đưa ra suy đoán.

Không ngoài lý do này, không có lý do nào khác hợp lí hơn nữa. Một tấm Tụ Linh Phù mà hắn còn không vẽ nổi dù đã làm đúng y toàn bộ quá trình? Quá kỳ lạ!

"Lão Thiên là muốn triệt đường sống của ta sao?" Trương Dạ thở dài một hơi, sách nguyền rủa hắn cũng đã đọc, nhưng phương pháp để giải nguyền thiên đạo hoàn toàn không có.

Dính cái mác nguyền rủa này, đi đâu cũng bị chú ý, làm việc lại không thuận lợi, sơ suất thì bị đuổi tận g·iết cùng vì thiên đạo chúc phúc.

Tạm không nghĩ, Trương Dạ từ bỏ việc kiêm tu các nghề khác, tiền mà hắn có được từ Du Hy xem như lãng phí.

"Hết tiền.. thì phải đi kiếm tiền, mà muốn kiếm tiền một cách có lợi cho ta nhất.." Trương Dạ trầm ngâm nhìn lên trần nhà suy nghĩ.

Khoé môi hắn cong lên một vòng tà mị, "Đi cuớp chứ còn cái gì?"

"Không, không thể gọi là c·ướp, nghe không chuyên nghiệp"

"Là mượn của người khác không trả, ừ, chính nó, ngày mai chuẩn bị một chút rồi đi mượn tiền"