Ta Tại Hỗn Loạn Tu Chân Thế Giới

Chương 85: Gặp lại cố nhân.



Chương 85: Gặp lại cố nhân.

Đảo mắt lại thêm vài ngày trôi qua.

Trước mắt Trương Dạ là nơi hắn từng đến một lần, Hắc Phường.

Cũng là nơi làm hắn trở nên có ác cảm, sự kiện bị Tiền Hữu Giám phản bội vẫn chưa nguôi ngoai được bao lâu lại được phản chiếu qua hồi ức.

"Nhịn lại, kiềm chế một chút. Vẫn chưa đủ mạnh.." Trương Dạ hít sâu một hơi khống chế lại tâm tình của mình, thẳng thắn đi vào bên trong.

Hơn một năm thời gian không quay trở lại, nơi này vẫn không thay đổi gì nhiều, tiếp tân vẫn là cô gái dáng vẻ phổ thông chủ trì.

Nhưng lần này Trương Dạ lại cảm nhận được sự khác lạ tỏ ra từ cô.

"Là cao thủ Tiên Thiên.. thật sự Tiên Thiên mọc đầy đất a.." Tự tin của Trương Dạ nhất thời bị đả kích, ngỡ rằng thực lực Tiên Thiên có thể tự do bay nhảy ở Trung Đô rồi.

Hắn lại không biết rằng, bản thân hắn mới là người bất thường. Vỏn vẹn hơn một năm thời gian, có ai từ Hậu Thiên tam trọng vèo vèo trùng kích lên Tiên Thiên một đường như hắn?

Dĩ nhiên không nói tới trường hợp một số thành phần sở hữu kim thủ chỉ bón tận miệng.

"Khách quan ngài ta cần giúp đỡ sao?" Nữ tiếp tân nở nụ cười công nghiệp chào đón.

"Ta muốn mua thông tin, loại thông tin cơ bản của các đệ tử trong các thế lực lớn"

Nữ tiếp tân ngay lập tức hiểu ý đáp, "Là loại thông tin lý lịch?"

"Đúng" Trương Dạ nhàn nhạt khẳng định.

"Vậy cảm phiền ngài đợi một chút, vì là loại thông tin cơ bản nên Hắc Phường sẽ chăm chước cho quý khách một ít" Tiếp tân cười nói, sau đó thì thầm to nhỏ với đồng nghiệp kế bên.



Người đồng nghiệp ẩn vào bên trong lớp màn sau quầy tiếp tân, đi ra với trên tay tầm 7-8 quyển danh sách dày cộm đặt lên bàn.

"Làm ta nhớ đến Bách Khoa Toàn Thư a.." Nhớ lại thời sinh viên, Trương Dạ thầm than một tiếng hãi hùng, đều từng là ác mộng của hắn.

"Của khách quan là 8000 linh thạch tất thảy, từ tam lưu thế lực cho đến số ít nhất lưu thế lực phổ thông đệ tử đều có trong danh sách. Chỉ có ẩn thế tông phái là chưa có, nếu ngài muốn.."

"Không, thế này là đủ rồi, đa tạ" Trương Dạ hiển hoá ra 8000 linh thạch trong túi đặt lên bàn, nhận lấy đống danh sách thu vào trong giới chỉ.

"Mua bán vui vẻ." Tiếp tân mỉm cười đầy thành ý.

Trương Dạ xoay người rời đi, đến khi lưng Trương Dạ khuất bóng thì ẩn sau lớp màn che bên trên tầng lầu, có một bóng đen mập mạp cùng với bóng đen cao gầy đang ngồi to nhỏ với nhau nhìn xuống bên dưới sảnh chính.

"Cảm thấy quen thuộc?" Bóng đen cao gầy nhỏ giọng hỏi.

"Đúng là có một chút, nhưng không thể nào đi, chính ngươi rõ ràng hơn ai hết" Bóng đen mập mạp đáp lời.

Không khí trở nên trầm lắng một lúc, bóng đen mập mạp thở dài, "Ta cũng không tin tà, lần trước thôi diễn đã phải bỏ ra quá nhiều đại giới, lần này không muốn lại đánh cược".

Bóng đen cao gầy đứng lên, ánh mắt loé lên hàn quang lẳng lặng không nói gì.

.......

Ra khỏi Hắc Phường, Trương Dạ không trở về mà tiến đến Tích Lâm thương hội ngay lập tức.

Vẫn cái không khí sang trọng sặc mùi tiền, khang trang làm ai cũng có cảm giác muốn vào đốt của đó.

Không muốn lãng phí thời gian, hắn tiến đến quầy hỏi ngay quản lý vấn đề chính.

"Tuyết tiểu thư có nhà không?"



Quản lý vẻ mặt khinh thường dè bỉu, "Thưa ngài, ngài có hẹn trước sao?"

"Không, ngươi chỉ cần báo một câu, Thiên Huyền đến đòi nợ." Trương Dạ mỉm cười đáp, tình huống cẩu huyết này hắn gặp qua nhiều nên cũng không muốn dây dưa, "Chỉ cần báo một tiếng cho cô ấy biết, còn lại ta không làm phiền ngươi".

Vốn quản lý còn muốn khinh thường, ngoài ý muốn bị vả mặt một phen chơi đùa, nghe nói như vậy cũng thu lại tâm tư mà đi sâu vào bên trong thành thật báo cáo.

Lát sau quản lý lại trở ra ngoài với thái độ tươi rói, đi bên cạnh là Tiêu Vận Tuyết cùng Hoa Thanh Mai hắn chưa bao giờ gặp mặt trực tiếp, ẩn ẩn có thể cảm thấy cực độ nguy hiểm toác ra từ người đàn bà này.

"Thiên huynh, lâu rồi không gặp" Tiêu Vận Tuyệt khoác trên người bộ sườn xám hở chân ngọc, dáng vẻ mười phần kiêu sa nhẹ giọng.

"Tuyết tiểu thư, không định mời ta vào trong sao?" Trương Dạ gật đầu mỉm cười đáp, ánh mắt lại dò xét Hoa Thanh Mai nghĩ trong lòng, "Có thể g·iết ta.. bản năng của ta đang cảnh cáo tránh xa người đàn bà này".

"Thất lễ, mời Thiên huynh theo Tiểu Tuyết" Tiêu Vận Tuyết khách khí một câu, xoay người đi vào trong Tích Lâm tiểu viện cùng dì Mai bên cạnh.

Trương Dạ đi theo sau cô, thoang thoảng cảm nhận được mùi hương mị hoặc thổi vào cánh mũi.

"Mị thuật lại tăng tiến.."

Đến bên trong khuê phòng của Tiêu Vận Tuyết, cô ngồi xuống giường, để Trương Dạ ngồi trên ghế.

"Thiên huynh sau một thời gian thay đổi thật chóng mặt, tiểu Tuyết tự thẹn không bằng" Tiêu Vận Tuyết dò xét hắn bằng cặp mị nhãn, tấm tắc khen ngợi.

Lời khen xuất phát hoàn toàn từ tấm lòng, khí chất của người nam tử trước mắt đã hoàn toàn thay đổi, có chút gì đó sắc bén, hung tàn, lại ẩn ẩn một chút hỗn loạn lai tạp bên trong.

Không như lần trước là vẻ non nớt, nhiệt huyết nam nhi máu lửa liều lĩnh tranh đoạt với trời cao.



"Thẳng thắn mà nói.. Thiên huynh còn mặt dày đến đây đòi nợ sao?" Cô nằm ngã một bên giường, tay chống má nhìn hắn mỉm nhẹ, âm giọng dè bỉu.

"Khụ.. chuyện kia là sai sót của ta. Để Tuyết cô nương chê cười, lời thề kia xem như hủy bỏ, mong cô nương không chê trách." Trương Dạ mặt già đỏ ửng vì ngượng, phần sai hoàn toàn nghiênt v

Lúc mới xuất tông du hành, cứ ngỡ Trương Dạ có điểm hơn người do được xuyên không. Mãi bị xã hội quật ngã về sau mới biết, núi cao còn có núi cao hơn.

Làm việc lúc nào cũng nên cẩn trọng, không được để bất kỳ sai sót nào xảy ra, nếu không phải đổi bằng mạng.

Tiêu Vận Tuyết hơi kinh ngạc đáp, "Không sao, xem như là ân cứu mạng lần trước ta trả đủ cho huynh. Sau sự kiện tranh mỏ linh thạch, Tích Lâm thương hội cũng không phải không có vốn liếng".

Nghe lại chuyện cũ, Trương Dạ tò mò hỏi, "Lúc đó là thế nào? Có thể kể chi tiết cho ta không? Thật ngại quá, có phiền phức bám lấy nên mọi chuyện đi xa dự tính ban đầu"

"Nên nói là Thiên huynh may mắn hay xui xẻo đây?" Tiêu Vận Tuyết tiếp lời, "Cũng không phải thiên đại bí mật, đúng là xảy ra tranh đoạt giữa các thế lực nhị lưu. Chuyện phân tranh tài nguyên của tông môn, triều đình thường không nhúng tay vào để giữ thế cân bằng"

"Thế nhưng không hiểu vì cơ sự gì, Kiếm Ma Tông năm đó lôi kéo được Tần Vô Khương làm hậu thuẫn, một đường phong sát toàn bộ thế lực tham gia vào chiến sự"

"Lẽ dĩ nhiên, ai dám chống đối triều đình? Hắn g·iết nhi tử, phụ mẫu cũng phải cam chịu, vì một khi bị Tần Vô Khương để ý, kết cục cũng chẳng tốt lành gì"

"Vì thế mà Kiếm Ma Tông một đường hạ các tông môn nhị lưu, thừa thế xông lên nhất lưu thế lực, tạo quan hệ với Tần Vô Khương khăng khít"

Mọi điều diễn ra y như đúc ký ức của người đầu tiên mà Trương Dạ ăn thịt, điểm này hẳn là tin chuẩn.

"Còn chuyện Kiếm Ma Tông bị diệt môn?" Nhớ tới sự kiện này, Trương Dạ vội truy hỏi.

"Đáng tiếc, không có tung tích, toàn tông bị diệt không chừa một mống nào" Tiêu Vận Tuyệt lắc đầu giải thích, "Bất quá có một điểm kỳ lạ, cũng chỉ là tin đồn nên ngươi tin hay không cũng được. Đám người diệt tông đang tìm một người"

Tìm người? Trương Dạ lập tức phủ nhận suy đoán với Chúc Ly, chính mắt hắn thấy nàng tự thân rời đi.

Hào môn danh gia vọng tộc không sợ hãi thế lực nhất lưu, ở Kiếm Ma Tông cơ hồ không có.

Chợt, hắn nghĩ đến chuyện cũ của Thiên Khải từng kể, có một người họ Độc Cô đơn thương độc mã, đạp thiên thành tiên.

"Chả lẽ thật sự tìm kiếm hắn và người có liên quan?"

Nhìn Trương Dạ trầm ngâm suy nghĩ, Tiêu Vận Tuyệt lớn giọng gọi hắn dậy, "Thiên huynh, chỉ là lời đồn, ngươi đừng để tâm quá sâu. Vậy, Thiên huynh hôm nay đến có việc gì cần Tiểu Tuyết giúp đỡ sao?"