Trường hợp thứ nhất đương nhiên là đối phương vui vẻ tiếp đón, tận tình đưa Đường Lưu Vũ về lại trạm trung chuyển, song phương vui vẻ kết giao bằng hữu. Khả năng này không lớn, đám người này gây ra chuyện lớn như vậy, nhất là món v·ũ k·hí lôi điện có sức công phá đáng sợ kia, đoán chừng là không thể về được nữa. Trường hợp thứ hai có khả năng cao hơn, đó là đối phương lập tức trở mặt, quay sang muốn xử lý hắn. Cái này cũng không chắc lắm, người áo đen có vẻ là một kẻ dễ nói chuyện. Nhưng cũng không loại trừ khả năng tên này và người của hắn muốn dùng vũ lực cưỡng chế gia nhập.
Đường Lưu Vũ chỉ mới sử dụng năng lực trong thời gian ngắn. Hắn cũng không biết nếu dùng lại thì có khả năng phát sinh biến cố gì hay không. Vân Lam đã luôn dặn dò hắn rằng tuyệt đối không thể tùy tiện kích hoạt năng lực này. Tuy hiện tại Đường Lưu Vũ đã khống chế được một phần nhưng ít dùng đến vẫn sẽ tốt hơn, nhất là khi hắn mới kích hoạt nó cách đây chưa lâu.
Trường hợp đầu tiên là tốt nhất, nhưng nếu xảy ra cái thứ hai thì đúng là rất phiền phức. Năng lực của đối phương là gì vẫn chưa rõ, lại thêm các v·ũ k·hí với sức mạnh đáng sợ, muốn thoát thân mà không dùng đến năng lực là chuyện tương đối khó khăn. Đường Lưu Vũ không phải là kẻ giỏi về đầu óc như Tư Cẩn Ngôn, việc phải xử lý như thế nào khiến hắn đau đầu không thôi.
Nhóm cứu viện của người áo đen đến chậm hơn Đường Lưu Vũ nghĩ. Trong thời gian chờ đợi, hắn và người áo đen cũng tranh thủ giao lưu “tình cảm” thắt chặt mối quan hệ bằng hữu. Người áo đen này gọi là Bất Ngữ, có vẻ giống danh hiệu hơn là tên thật. Hắn đến từ một trong bảy đại đế quốc nhưng không nói rõ là nơi nào. Ở đế quốc gia, tổ chức của tên Bất Ngữ này có quyền lực rất lớn, chưa đến mức một tay che trời nhưng gần như tương đương với chính phủ đương nhiệm. Trước khi quốc gia kia trở thành đế quốc, bọn hắn phụ thuộc vào tổ chức của Bất Ngữ nên vui lòng chia sẻ quyền lực. Hiện tại thời thế đã khác, chính phủ muốn lên nắm toàn quyền, từng bước từng bước chèn ép. Tổ chức này cũng không ngồi yên chịu trận, âm thầm phản công trong bóng tối. Kết quả chính là một trận chiến đã nổ ra cả trong bóng tối lẫn ngoài ánh sáng. Bất Ngữ chỉ nói sơ qua chứ không kể rõ chi tiết về chuyện này, hắn chỉ tiết lộ để Đường Lưu Vũ hiểu thêm về sự cường đại của tổ chức, thuyết phục tên này gia nhập.
Sau tổ chức, Bất Ngữ cũng giới thiệu thêm về bản thân và lý do xuất hiện ở đây. Hắn là một trong những thủ lĩnh kế nhiệm tiếp theo của tổ chức kia. Khác với Vương Hiệu hay những người khác còn phải tham gia tranh đoạt, chức thủ lĩnh của Bất Ngữ trong tương lai rất vững chắc. Nguyên nhân cụ thể là gì không rõ, nhưng Bất Ngữ sẽ ngồi lên vị trí kia trong vòng một trăm năm nữa khi thủ lĩnh hiện tại lui về phía sau màn. Để đảm bảo vững chắc hơn cho quyền lực của mình, lúc này Bất Ngữ đang đi khắp nơi tìm kiếm bảo vật nâng cao thực lực, đồng thời chiêu mộ thêm thân tín. Những thân tín này đều phải là kẻ có năng lực vượt trội, đồng thời trung thành tuyệt đối với hắn. Bất Ngữ đánh giá cao năng lực của Đường Lưu Vũ nên mới đưa ra lời chào mời. Thân tín của thủ lĩnh đời tiếp theo nghe có vẻ rất hấp dẫn, nhưng Đường Lưu Vũ thích một công việc bình thường với mối quan hệ bình đẳng hơn. Cho nên đoạn giới thiệu này của Bất Ngữ đã phản tác dụng, khiến hắn càng thêm kiên quyết từ chối lời đề nghị kia.