Tiên thuật, pháp bảo, thần thông, cùng linh khí giữa đất trời rộng lớn, trong một đêm bỗng nhiên biến mất, tất cả Khu ma sư hóa thành phàm nhân.
Ba trăm năm sau, Ngũ Hồ nhập quan, gây ra một màn chấn động đại địa Hoa Hạ, cũng mang theo thiên bạt dạ hành, tận thế hủy diệt của Thần Châu.
Ngay trong đêm dài Vạn Pháp Quy Tịch, có một ngôi sao chiếu sáng rực rỡ ở đường chân trời.
Tâm Đăng hiện thế, ánh sáng khắp nơi, một thiếu niên mười sáu tuổi, chú định sẵn sẽ kết thúc sinh mệnh sau bốn năm nữa, bắt đầu tìm kiếm nơi phong ấn linh khí thiên địa.
Con đường phía trước chông gai trùng điệp, liệu có thể thành công.
Trần Tinh: “Quan trọng bây giờ có mỗi ta là Khu ma sư, mà ta chỉ sử dụng được mỗi thuật pháp phát sáng, biết làm thế nào đây?”
Kiên nhẫn chờ đợi, đợi lúc Định Hải Châu xuất hiện ở nhân gian, vận mệnh chúng sinh chìm nổi, thiên hạ đại loạn.
Trần Tinh: “Cho ta một võ thần hộ pháp bình thường có được không?
Hộ pháp của ngươi không phải rất giỏi đánh nhau sao?
Trần Tinh: “Đánh nhau thì có thể, nhưng hắn điên lên thì đánh cả ta luôn…”
Không có cách nào khác, trách thì trách ngươi u mê mỹ sắc đi.
Chuyển ngữ: Thiên Duyên
Nguồn: Mingtian, Thanh Phong