Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1916



1805

Trời đã chiều, có nghĩa là oi bức của ngày hôm nay sắp đi qua, nhưng mà cuộc sống về đêm của Hồ Châu giờ mới bắt đầu, Giang Bình Qúy sau khi tan việc, trực tiếp đi đến quán cơm của cậu em vợ.

Một bình trà còn chưa có pha xong, thì Đinh Trường Sinh đã tới rồi, hai người cũng không có ngồi tại trong phòng có điều hòa, mà là ra hậu viện ngồi dưới gốc một cây táo, trước mặt có một cái bàn,

-Anh Giang, anh có nhớ hay không, em đã từng nói rồi, núi không chuyển, chỉ có nước chuyển, nói không chừng chúng ta có thể sẽ có ngày cùng một chỗ gặp nhau, anh xem một chút, em nói không sai chứ?

Đinh Trường Sinh vừa cười vừa nói.

-Ài, thời gian qua thực nhanh, mới đó mà đã bao lâu rồi, tôi nhớ lần đầu tiên cậu tới tìm tôi, chúng ta cũng là ở nơi địa phương này .

Giang Bình Qúy cũng cảm khái nói.
-Anh Giang, lần này em tới tìm anh, chính là muốn cùng anh nói ra, em đây đơn thương độc mã đến khu Tân Hồ này, anh phải giúp em đấy.

Đinh Trường Sinh thừa dịp còn chưa có uống rượu, trước tiên đem mục đích của mình nói rõ ra.

Rất hiển nhiên, giao tình là thứ yếu đấy nếu so với lợi ích, hơn nữa, Đinh Trường Sinh cùng Giang Bình Qúy giao tình cũng không có mặn mà đến mức mới câu nói đầu tiên, thì Giang Bình Qúy không có đến tình trạng có thể vì hắn mà giúp không tiếc cả mạng sống, ngày trước vấn đề của Tưởng Văn Sơn vấn, lúc đó cũng là một vấn đề giao dịch, Giang Bình Qúy bán Rẻ Tưởng Văn Sơn, sau khi Tưởng Văn Sơn ly khai Hồ Châu, thì Đinh Trường Sinh thuyết phục Thạch Ái Quốc thực hiện lời hứa hẹn ban đầu với Giang Bình Qúy.

Vì vậy lúc này Đinh Trường Sinh nói nhờ Giang Bình Qúy giúp hắn, chuyện này cũng không phải là vấn đề giao tình, mà còn phải có chia sẻ lợi ích, luận thực lực mà nói, Đinh Trường Sinh khả năng thực lực không đuổi kịp Dương Trình Trình rồi, ít nhất Dương Trình Trình còn có chồng công tác tại tỉnh ủy, chỗ đó thả cái rắm thì phía dưới địa phương phải nghe thấy. ..
Thế nhưng Đinh Trường Sinh lại cũng có chỗ ưu thế, hắn là nam, hơn nữa da mặt thì dày, còn nữa là tại Hồ Châu lăn lộn lâu như vậy, cũng không phải là không có quan hệ, ít nhất là có phó bí thư thành ủy Trọng Hải là hậu trường của hắn, với lại lần này hắn có thể đảm nhiệm khu trưởng khu Tân Hồ, xem ra thì La Bàn Hạ cũng là xem trọng hắn đấy, mà những người này lại có thể trực tiếp quyết định tiền đồ của Giang Bình Qúy.

Giang Bình Qúy cười cười, nói ra:

-Nói đi, cậu muốn tôi làm cái gì?

-Em đối với khu Tân Hồ không quen thuộc, hiện tại cán bộ khu Tân Hồ như thế nào rồi?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Thật ra thì cậu tới thật đúng lúc, Dương Trình Trình đến đây thời gian cũng không dài, lúc trước Lưu Thành An đem khu Tân Hồ kinh doanh thành két sắt của mình, mà Lưu Thành An cùng Dương Nam Phi đều là do lãnh đạo cũ lưu lại, hiện tại cơ bản đều bị thanh trừ hết rồi, còn dư lại những cán bộ này thì lật không nổi bao nhiêu sóng gió, bất quá, cậu cần phải lưu ý chính là phó bí thư khu ủy Trần Chấn Hoa cùng chủ nhiệm văn hóa thông tin Dương Thúy Hồng, bọn họ là thân gia, những người này là đại biểu cho phái bản địa khu Tân Hồ, cũng là người của Lưu Thành An lưu lại, trong khi cậu cùng Dương Trình Trình đều là người thuộc về từ bên ngoài đến đây, tôi nói như vậy, cậu hiểu chưa?
Giang Bình Qúy cười cười nói.

-Xem ra cái khu Tân Hồ này, trình độ phức tạp cũng hề kém so với trên thành phố a ..

Đinh Trường Sinh nghe Giang Bình Qúy vừa phân tích như vậy, tự đáy lòng cảm thán nói.

-Ài, nào có địa phương nào mà thanh tĩnh đâu, tôi cũng hiểu là nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, chuyện sau này tôi không quản đến, dù sao lời nói này của tôi cũng không cần tính đâu .

Giang Bình Qúy hờ hững nói ra.

Đinh Trường Sinh chợt đã minh bạch ý tứ của Giang Bình Qúy, đây là Giang Bình Qúy đang dò hắn đấy...

-Anh cũng không thể nói như vậy được, tôi còn trông cậy vào anh ở khu Tân Hồ này, hơn nữahai anh em chúng ta nếu là hữu duyên ở chỗ này gặp lại, nên cột lại làm một, ít nhất không thể để lãng phí cơ hội một cách vô ích, với lại tiền đồ của anh còn rộng thoáng vô cùng, lãnh đạo Trọng Hải của tôi cũng không chỉ một lần nhắc đến anh, còn có Đường chủ nhiệm tổ chức cán bộ, nói anh tại khu Tân Hồ làm công tác tốt lắm, đây không phải là lúc nào anh cũng nằm trong mắt của lãnh đạo sao .
Đinh Trường Sinh nói.

Lời này Giang Bình Qúy nghe được trong nội tâm rộng thoáng hơn rất nhiều, trước đây làm thư ký bí thư thành ủy xám xịt phải ly khai Hồ Châu thì Giang Bình Qúy trong nội tâm vẫn luôn là tự ti không cam lòng đấy, nhất là nhìn thấy bây giờ Đinh Trường Sinh bò lên như thế này, trong nội tâm thấy không công bằng, có đôi khi hắn suy nghĩ, bản thân mình lúc ấy lựa chọn cùng Đinh Trường Sinh hợp tác có phải là sai lầm hay không? Nhưng mà lại vừa nghĩ tới hiện tại cảnh ngộ của Tưởng Văn Sơn, thì trong lòng của hắn cũng âm thầm thấy mình may mắn.

…………………………………………………………………………………….

Lâm Nhất Nam không thể tưởng được Đinh Trường Sinh cuối cùng kiên quyết lựa chọn sẽ là Đào Nhất Minh, trong mắt hắn thì hai người kia ôn hòa có khả năng thích hợp làm thư ký hơn, nhưng mà Đinh Trường Sinh hết lần này tới lần khác vẫn lựa chọn Đào Nhất Minh.
Trong lòng của hắn, âm thầm đã gán cho Đinh Trường Sinh một cái nhãn hiệu, đó chính là một kẻ khuấy động đâm người, đây là dựa trên quan hệ từ trên thành phố nghe nói, mà Đào Nhất Minh cũng là một kẻ hay gây chuyện đau đầu, nhìn xem bình thường thì Đào Nhất Minh bất hiển sơn bất lộ thủy, vào lúc thời khắc mấu chốt thì sẽ gây ra sự cố.

-Nhất Minh a, tôi không nghĩ tới Đinh khu trưởng lại chọn lựa cậu làm thư ký, bởi vì biểu hiện của cậu làm cho tôi rất lo lắng, trẻ tuổi khí thịnh là quyền của cậu, nhưng mà chuyện này tuyệt không phải là là điều mà có thể dựa vào để làm tiền vốn về sau…

Lâm Nhất Nam vốn định nói thêm vài câu nữa, nhưng mà nghĩ tới gia đình của thằng này, thì thấy mình có nói nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng gì, hãy để cho cha của hắn giáo dục thì tốt hơn…
-Lâm chủ nhiệm, cám ơn anh, tôi nhớ kỹ rồi, chuyện ngày hôm nay hoàn toàn tại vì bí quá hoá liều, tôi đại khái cũng hiểu rõ một chút về tính nết của Đinh khu trưởng, vì vậy mới nói ra như vậy đấy, về sau sẽ không làm thế nữa.

Đào Nhất Minh cười cười nói ra.

-Tốt lắm, tan việc thì đi về trước đi, tôi còn phải làm thủ tục giấy tờ cho cậu.. .

Lâm Nhất Nam nói ra.

Đào Nhất Minh gãi đầu, sau đó tan việc, bắt đầu từ ngày mai phải cùng theo Đinh Trường Sinh làm thư ký, từ trước cho đến nay đây là cơ hội lần đầu tiên, vì vậy hắn đặc biệt quý trọng, hắn tiến vào đội ngũ nhân viên công vụ là dựa vào bản lĩnh của bản thân thật sự đi khảo thi đấy, chứ không ai biết rõ cha của hắn là ai, nếu như mọi người biết, khẳng định là sẽ không tin hắn có cái năng lực như thế rồi.
Vì vậy để không cho người nào biết rõ thân phận chân thật của mình, hắn vẫn luôn là ở bên ngoài thuê phòng ở, mà cha của hắn Đào Thành Quân thì luôn là ở tại cư xá thành ủy, nhưng mà lần này thì khác, hắn đã sớm nghe cha của mình không chỉ một lần ở trước mặt mình nhắc qua Đinh Trường Sinh, vì vậy nếu làm thư ký cho Đinh Trường Sinh, như vậy đối với Đinh Trường Sinh thì phải cẩn thận tìm hiểu cho rõ….

-Cái gì? Con làm thư ký cho Đinh Trường Sinh?

Trưởng thư ký Đào Thành Quân thành phố Hồ Châu nghe xong con của mình làm thư ký cho Đinh Trường Sinh, thì vô cùng sửng sốt, sau đó chỉ đành cười khổ, chính mình toàn gia coi như không tệ, mình là thư ký trưởng, con mình hiện tại cũng là làm thư ký….