Ngày hôm sau vừa rạng sáng, Đinh Trường Sinh đi ra ngoài mua điểm tâm sáng, lúc đẩy cổng ra, thì thấy Trần Lục cách chỗ không xa đang chờ đợi mình.
Trần Lục suy nghĩ một đêm, hắn tìm đến Đinh Trường Sinh, chẳng phải là hy vọng mình có thể một ngày nào đó thay thế Đường Cửu Sơn, hắn tự nhận mình không có bản lãnh kia, cũng không đảm lược, hắn đến đây là vì Đinh Trường Sinh, hắn và vợ mình đã thương lượng một đêm, cho rằng cũng đáng giá thử một lần, ít nhất hiện tại là có thể giải quyết được vấn đề sinh kế, hơn nữa đứa bé sắp ra đời, tại Bắc Kinh chi phí đắt đỏ, vào bệnh viện lại càng là nuốt tiền không chừa một thứ gì….
-Như thế nào, đang đợi tôi sao?
-Ừ…, tôi nghĩ cũng nên thử một lần.
Trần Lục trịnh trọng nói.
-Tốt lắm, …tôi muốn về sau anh lưu ý động tĩnh của Đường Cửu Sơn, nếu như hắn đối với người trong tòa nhà này gây bất lợi, thì anh phải kịp thời báo cho tôi biết, tôi cũng có thể giới thiệu vài bằng hữu tại nơi đây cho anh nhận thức, phần còn lại thì phải dựa vào chính bản than anh rồi.. . Đinh Trường Sinh nói…
………………………………………………………………………………………………..
Tề Tam Thái tại ước định một nơi chờ Đinh Trường Sinh đến, nhìn thấy bộ dạng thần thái Đinh Trường Sinh tỏa sáng, trong lòng không khỏi chua xót, nhìn thằng gia hỏa kia trong đoạn thời gian này đúng là không tệ, cò khả năng là hắn đã hốt được Tần Mặc lên giường rồi, tiểu tử này vận khí tốt thực sự không phải là bình thường.
-Chào anh… sớm như vậy, để cho anh phảichờ lâu.
-Không có, tôi vừa mới đến một chút…
-Người hẹn khi nào thì đến?
Đinh Trường Sinh nhìn nhìn xung quanh, không có người nào khác, sáng sớm quán cà phê còn chưa có bao nhiêu khách.
-Đã hẹn đến đây, nhưng hắn ta cũng nói trước, không giúp đỡ gì được nhiều đâu, cả nước có nhiều thành thị năm nay đều làm công tác xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp như vậy, bọn hắn đến lúc đó cũng là phân ra từng tổ đi xuống kiểm tra, đến lúc đó không phải là dựa theo lộ tuyến quy định mà đi, nếu làm như vậy thì không có ý nghĩa, cho nên là không biết trước là sẽ đến thành thị nào, sau khi nghiệm thu xong rồi, về phần thành thị nào đạt, có thể thông qua hay là không, thì ai cũng không biết. Tề Tam Thái nói.
-Tôi biết, nhưng ít nhất chúng ta có thể biết được thời gian ở trên xuống, để chúng ta chú ý đến thao tác một chút chứ ..
Đinh Trường Sinh đối với lời nói của Tề Tam Thái thì không thể nào tán thành.
-Vậy được rồi, lúc hắn đến đây, thì cậu cứ trao đổi với hắn.
Tề Tam Thái cũng muốn cùng Đinh Trường Sinh hợp tác, nên mới cố mà làm tìm được người làm trong ủy ban phòng chống dịch bệnh trung ương, nhưng người ta nói cũng có đạo lý, không tiện thao tác trước, đó là do từ bên trong ủy ban phòng chống dịch bệnh trung ương qui định trước rồi, thì làm sao mà thao tác đây?
Quả nhiên, hơn mười phút sau, một vị nam nhân nhìn qua hơn 40 tuổi tới..
-Tề chủ nhiệm, vị này là Đinh Trường Sinh bí thư khu ủy khu Bạch Sơn của thành phố Bạch Sơn, Đinh lão đệ, vị này chính là Tề chủ nhiệm mà tôi đã nhắc đến. Tề Tam Thái giới thiệu.
Vị Tề chủ nhiệm này nhìn thấy Tề Tam Thái mang đến chính là một tên tuổi còn trẻ, thật đúng là không ngờ tới này tiểu tử này lại là một bí thư khu ủy, dạo này bên dưới các địa phương dám lớn mật bắt đầu dùng cán bộ trẻ tuổi đến trình độ này sao?
Chính mình lăn lộn cả đời, cũng chỉ là làm đến cấp chánh xử, nhìn xem người ta, còn trẻ như vậy đã là cấp chánh xử rồi, đúng là không có cách nào so sánh được…
Tề chủ nhiệm vốn là suy nghĩ nếu tiểu tử này muốn cầu cạnh hắn, thì hắn sẽ phát huy cái oai của mình, nào ngờ cuộc nói chuyện kế tiếp chẳng những là làm vị Tề chủ nhiệm không hiểu nỗi, ngay cả Tề Tam Thái cũng hoài nghi đầu óc Đinh Trường Sinh có phải hay không bị hư mất rồi, gặp mặt Tề chủ nhiệm không dễ dàng, nếu đã gặp mặt, còn không nhanh chóng vào mục địch của mình đi… Nhưng Đinh Trường Sinh chỉ nói lan man một ít chuyện về địa phương của mình, còn mời Tề chủ nhiệm lúc nào có thời gian thích hợp thì đến Bạch Sơn du ngoạn, mình nhất định sẽ thật tốt chiêu đãi, mãi cho đến khi Tề chủ nhiệm cáo từ rời đi, hắn cũng không nói một câu về vấn đề nghiệm thu xây dựng thành phố sạch đẹp kia…
-Này… trong hồ lô cậu bán thuốc gì vậy?
Tề Tam Thái thấy Tề chủ nhiệm đã rời đi, lúc này mới hỏi.
Đinh Trường Sinh cười nói:
-Nếu đã nói trước, việc này không dễ làm, tôi lại đưa vấn đề này ra, đây không phải là tạo cho Tề chủ nhiệm nan đề sao, tôi thây thôi khỏi cần nhờ vả nữa, chi bằng tôi quay trở về tự mình cố gắng đem hoàn cảnh làm cho tốt, tự dựa vào bản sự của chúng ta mà làm tốt cái công tác xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh này… Đinh Trường Sinh nói một câu làm cho Tề Tam Thái rung động đến tâm can, Tề Tam Thái cũng nhìn ra Đinh Trường Sinh nói đây là lời nói thật lòng.
Có thể là ĐinhTrường Sinh đã đem số điện thoại của mình đưa cho Tề chủ nhiệm, mà hắn cũng lấy số điện thoại phòng làm việc, số điện thoại di động của Tề chủ nhiệm, sự tình kế tiếp khẳng định không thể cứ ở bên ngoài mà trao đổi….
Vốn Tề Tam Thái muốn cùng Đinh Trường Sinh cùng đi Bạch Sơn, nhưng lại có việc nên không đi được, vì thế Đinh Trường Sinh quyết định chính mình ngày hôm sau âm thầm bay thẳng về Giang Đô…
Xong xuôi hết thảy sau đó, Đinh Trường Sinh ngồi ở bên trong sân nhà Tần Mặc, nhìn bầu trời tối đen, mặc dù đang là mùa hè, nhưng ở Bắc Kinh thì khó mà nhìn thấy được trời sao…
Hắn hiện tại nhớ tới lời nói Tiếu Hàn, biết Chu Hồng Kỳ có cuộc sống sinh hoạt cũng không tốt, nhưng Chu Hồng Kỳ lại không có liên lạc qua cùng với hắn, điều này làm cho Đinh Trường Sinh càng trở lên buồn phiền, có thể là mình từ trước đến nay cũng chưa từng được nàng thật sự để tâm đến, nhưng chính mình khi biết nàng sống không tốt, thì lại tràn đầy lo lắng. Nhìn nhìn trên điện thoại số điện thoại của Chu Hồng Kỳ, đã đã lâu chưa từng gọi nàng, nhưng lúc này lại cũng không hạ quyết tâm được liên hệ với nàng, cũng không biết nàng hiện tại như thế nào rồi?
Đang suy nghĩ đến việc Chu Hồng Kỳ, thì Tiếu Hàn điện thoại gọi đến, trong sân rất an tĩnh, tiếng chuông đện thoại tnghe qua rất chói tai, Đinh Trường Sinh vì không muốn để cho Tần Mặc nghe được, nhanh chóng bấm nghe.
-A lô? Chuyện gì?
Đinh Trường Sinh thấp giọng nói.
-Có phải là em vẫn luôn chờ điện thoại của chị, nhanh như vậy liền nhận nghe, trước kia em đâu có có nhanh như vậy tiếp nhận điện thoại của chị a.
Tiếu Hàn tại bên trong điện thoại cười khanh khách nói.
-Có chuyện gì không vậy chị?
Đinh Trường Sinh bất vi sở động, lúc này đang ở ngoài sân, nhưng cũng là tại trong nhà của Tần Mặc , cho nên hắn muốn mau chóng kết thúc cú điện thoại này. -Chị đang nằm nhớ em lắm, em có thể đến với chị không?
-Chị à…., bây giờ chị cũng có bạn trai, tuy rằng chị đã ly hôn được tự do, nhưng cái loại tự do này cũng là có hạn độ, hơn nữa, Trần tổng cũng không tệ lắm, chúng ta...
-Ôi, mới có thời gian không gặp, không thể tưởng được em đã làm chánh nhân quân tử rồi, lúc trước khi chị chưa có ly hôn, khi đó em đối với chị đè ra làm cái gì, em không nhớ sao? Hiện tại lại còn nói lời như vậy, thật là làm cho chị thương tâm … .