Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2222: Chương </span></span>2095 Sửa Chương



CHƯƠNG 2095.

-Đã xảy ra chuyện?

Diêm Bồi Công rất rõ ràng, hắn tìm đến chính mình tuyệt không phải chuyện gì tốt, hơn nữa còn là lén lút như vậy , xem ra là sợ bị người khác theo dõi, đây cũng là sự tình đã dự kiến trước, chỉ là không nghĩ tới đối phương đã nhanh như vậy xuống tay.

-Ừ… tôi nhận được tin tức, Lâm Nhất Đạo đã nhìn chằm chằm vào tôi, còn cho người đến cảnh cáo tôi, nếu không có gì bất ngờ, có khả năng tôi đã bị theo dõi rồi, nếu như vậy, thì tôi tạm thời không thể đi gặp Vủ Văn Linh Chi rồi, chú cũng không thể đi, rất nguy hiểm, tôi lo lắng nhất chính là hai mẹ con bị Lâm Nhất Đạo đào ra, cho nên tôi sẽ tìm cơ hội đem họ dời đi ..

-Đi đến chỗ nào?

-Ra ngoại quốc, hiện tại nhìn đến, chúng ta đã tính sai nước cờ, nếu như sớm đem các nàng rời đi, thì bây giờ đã tỉnh tâm, còn bâ giờ thì rất khó khăn.
Đinh Trường Sinh thở dài nói.

- Tương đối phiền toái, Trúc Vận còn dễ nói, vì không có dính dáng đến nàng, nhưng bây giờ có bị đưa danh sách đen hay không thì rất khó nói, về phần Vủ Văn Linh Chi, thì đừng nghĩ đên chuyện đi ra nước ngoài, nàng hiện tại còn bị truy nã, chuyện này không dễ làm .

Diêm Bồi Công rất rõ ràng, nếu hiện tại đem các nàng chuyển đi đến nước ngoài, sẽ có nhiều độ khó, hơn nữa một khi gặp chuyện không may, chắc chắn sẽ làm liên lụy đến Đinh Trường Sinh, đây là sự tình thực mạo hiểm.

-Việc này để cho tôi nghĩ biện pháp, nhưng bên này của chú, phải luôn chuẩn bị sẵn sàng, khi nào tôi nói cần tài chính, phải làm xuất ra cho tốt, nhất là mọi chuyện còn lại không thể để xảy ra sai sót, hôm nay tôi gặp vài người, nhưng ai cũng đều khuyên tôi không được xen vào vũng nước đυ.c này, nhưng dù không muốn thì tôi cũng đã dính nước rồi, không thoát ra được, chỉ có thể đành phải đánh một trận chiến cuối cùng…À… người của chú tại tỉnh Trung Bắc có thu thập được tư liệu gì không vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.

-Thu thập được một chút, nhưng tác dụng không lớn, bất quá có thể suy nghĩ đến một biện pháp, Lâm Nhất Đạo là người giảo hoạt, tâm ngoan thủ lạt, nhưng đối với hắn mà nói, con của hắn lại chỉ là một bị thịt, chúng ta có thể từ trên người cá nhân đứa con này xuống tay.

Diêm Bồi Công nói.

Bởi vì này hai người đều ở bên trong bóng đêm, mặc dù cách có hai thước xa, nhưng Đinh Trường Sinh có thể nhìn thấy rõ trên mặt Diêm Bồi Công biểu cảm, nhưng Diêm Bồi Công thì lại không nhìn thấy không rõ lắm Đinh Trường Sinh biểu cảm như thế nào, lúc thời điểm Diêm Bồi Công nói đến Lâm Bình Nam con của Lâm Nhất Đạo, trong ánh mắt lóe lên tàn nhẫn làm trong tâm Đinh Trường Sinh phải run lên, chó cùng bứt giậu những lời này quả nhiên là đúng vậy.

-À, hôm nay tại tỉnh thành tôi có đi tìm luật sư muốn lật lại bản án của Kỳ Phượng Trúc, thì phải thu thập chứng cớ, hiện tại chúng ta đang chờ cơ hội, nhưng cái cơ hội này khi nào đến, thì chúng ta chưa xác định được, chúng ta phải chuẩn bị chu đáo trước .
Đinh Trường Sinh nói.

Đinh Trường Sinh cùng Diêm Bồi Công trong bóng đêm đàm luận chừng một canh giờ, rồi mới cùng Diêm Bồi Công tách ra quay về nhà, lúc này Triệu Hinh Nhã còn chưa rời khỏi, nhìn bộ dạng nàng hẳn là còn muốn tiếp tục giao hoan tối nay nên không có ý định trở về.

Nhưng suy nghĩ đến tình cảnh nguy hiểm hiện nay của mình, Đinh Trường Sinh bảo Triệu Hinh Nhã hãy về nhà, trong đêm khuya hắn sẽ âm thầm đến nhà của Triệu Hinh Nhã, tuy rằng có chút phiền toái, nhưng mà ổn thỏa …. cẩn thận vẫn là tốt hơn

……………………………………………………………………………………………

Đinh Trường Sinh không đi gặp La Bàn Hạ, con người của ông ta xem như Đinh Trường Sinh nhìn thấu, mà hắn cũng không muốn gây thêm phiền toái cho Trọng Hải, từ lúc trải qua sự việc cùng vợ trước ồn ào huyên náo ly hôn, sau này Trọng Hải có rất nhiều việc rõ ràng rất cân nhắc, Trọng Hải một mặt cầu ổn, không tìm thêm việc, không gây thêm chuyện, dĩ nhiên cũng không muốn can sự vào, nhưng như thế mà Trọng Hải vẫn có thể thăng quan, đây là bản sự của Trọng Hải.
Đi một vòng, Đinh Trường Sinh lặng lẽ quay trở lại Bạch Sơn, về nhà tắm rửa, thay quần áo, liền đi đến thành ủy hội báo với Đường Bỉnh Khôn về kết quả lần đi kinh thành vừa rồi, dĩ nhiên, điều Đường Bỉnh Khôn muốn biết nhất vẫn là vấn đề Đinh Trường Sinh cùng người bên ủy ban phòng chống dịch bệnh trung ương liên hệ như thế nào rồi...

-Nói như vậy, không có cách nào khác tiếp cận sao?

Nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, Đường Bỉnh Khôn không cao hứng nói.

-Không cần thiết, vị Tề chủ nhiệm đó tuy rằng không nói phải làm sao, nhưng tôi có cảm giác là bởi vì còn có bằng hữu của tôi ở tại đó, nên không tiện nói, cho nên tôi đã lấy số điện thoại của ông ta, Đường bí thư có thể liên hệ nhờ người bên nhà khách Bạch Sơn tại kinh thành, sắp tới tết Trung thu rồi, biếu chút quà thơm thảo thử xem, nói ngắn lại là muốn tạo nên quan hệ thì phải làm linh hoạt, không nói gì to tát, chỉ cần người bên ủy ban phòng chống dịch bệnh trung ương ngầm thông báo trước thời điểm xuống kiểm tra chúng ta vài ngày, thì trong mấy ngày này chúng ta làm nhiều làm chút, dọn dẹp sạch sẻ một chút, đây là hiệu quả.
Đinh Trường Sinh suy nghĩ như vậy, sự thật thì cũng chỉ đành có thể là như thế mà thôi.

-Vậy nhìn đến cũng không có biện pháp nào tốt hơn hả?

Đường Bỉnh Khôn nói.

-Trước mắt chỉ là như thế, chúng ta không có biện pháp khác, bởi vì cả nước có bào nhiêu là thành thị giống như chúng ta, đều nhìn chằm chằm vào, nếu chúng ta làm quá lửa, việc này chỉ sợ phản tác dụng gây ra sự cố .

Đinh Trường Sinh đề nghị.

-Vậy được rồi, tôi sẽ dựa vào lời nói của cậu làm…

Đường Bỉnh Khôn bất đắc dĩ nói.

-Bí thư, thành phố thời gian qua không xảy ra việc gì khác à?

-Không có xảy ra việc gì? Làm sao lại không có xảy ra việc gì, đã vậy việc còn không nhỏ, Trần Kính Sơn đến hội báo mấy lần, người của trung tâm chăn nuôi gia súc không đồng ý phá dỡ di dời, bây giờ cho dù là có bồi thường cũng chưa di dời đi, lý do thì đủ loại, nào là gà đang đẻ trứng, nào là heo chưa đủ ký để xuất chuồng, nếu xử lý cả mấy việc này thì phải bồi thường như thế nào? Dù sao đó là kiếm cớ nói loạn, cậu trở về cùng Trần Kính Sơn thương lượng cho tốt, tìm ra phương án, chuyện này không thể kéo dài được nữa. Đường Bỉnh Khôn cũng là nóng nảy, trên miệng lúc nào cũng hối thúc cấp bách .
Đinh Trường Sinh vốn cho rằng mình đi nhiều ngày như vậy, khu bạch Sơn ít nhiều gì cũng có thể làm được chút sự kiện, cuối cùng thì chuyện gì cũng chưa có làm thành, trong long mang một cỗ lửa nóng quay trở lại khu ủy, Mai Tam Lộng nhìn thấy hắn trở về, lập tức tới văn phòng hội báo tình huống.

-Mai chủ nhiệm, mấy ngày nay bên Trần khu trưởng có tiến triển gì không vậy?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Không bất kỳ cái gì tiến triển, người tới tiếp xúc chỉ là cãi nhau, lúc bắt đầu thì tại phòng họp bên ủy ban khu ầm ĩ, đến sau này là ngay tại đại sảnh ủy ban khu ầm ĩ, Trần khu trưởng có một người làm sao có khả năng đối phó với nhiều người như vậy, cho nên ồn ào vài lần, lúc bọn họ lại đến thì Trần khu trưởng không tiếp đãi nữa, chuyện này phải gác lại.

Mai Tam Lộng báo cáo.
Đinh Trường Sinh nghe xong đại khái, dù sao chính là Trần khu trưởng không có làm cái gì cả.

-Gọi điện thoại nói với Trần khu trưởng là tôi đã trở về, có chuyện muốn gặp ông ấy..

Đinh Trường Sinh nói.

Đinh Trường Sinh vừa mới phân phó xong, thì Văn Nhược Lan liền đi đến, nhìn thấy Mai Tam Lộng đang cùng Đinh Trường Sinh nói chuyện, nàng đi đến cũng không chào hỏi ai, còn Mai Tam Lộng thì đang hội báo liền ngưng lại, Đinh Trường Sinh cũng hiểu, Mai Tam Lộng lâu nay vẫn luôn lẩn tránh người đàn bà lãnh đạo trên đỉnh đầu này, hơn nữa tuyệt không ở lâu cùng nàng trong một văn phòng.

- Mai chủ nhiệm, ông cứ tiếp tục hội báo đi, tôi đợi được mà….

Văn Nhược Lan nói.

Đinh Trường Sinh cười tủm tỉm nhìn Văn Nhược Lan, người đàn bà này, bây giờ là càng ngày càng càn rỡ, xem mình là không khí sao?