Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2223: Chương </span></span>2096 Sửa Chương



CHƯƠNG 2096.

-Văn chủ nhiệm, tôi hồi báo xong rồi…

Mai Tam Lộng nói, sau đó hướng phía Đinh Trường Sinh gật đầu, rồi liền đi ra ngoài.

Đinh Trường Sinh nhìn về phía Văn Nhược Lan, nói:

-Văn chủ nhiệm… có việc sao?

-Ừ…, là về vấn đề phá dỡ di dời, Trần khu trưởng làm kiểu như thế này, cả đời cũng không di dời được, cứ người đến là có tranh cãi ầm ĩ, cứ tranh cãi như vậy thì giải quyết được cái gì chứ, mấu chốt là tôi đã nhìn ra, có thể ý của Trần khu trưởng là không muốn di dời cái trung tâm đó, nếu lãnh đạo có suy nghĩ như vậy, thì cái công việc này còn có cách làm sao?

Văn Nhược Lan nói.

Văn Nhược Lan lời này nói ra làm cho Đinh Trường Sinh quá bất ngờ, trước đó thì Văn Nhược Lan không tán thành cồng tác di dời, còn có lúc thuyết phục mình đừng có đồng ý phá dỡ di dời, nhưng thái độ hiện tại thì ngược lại, nghi ngờ phương pháp làm việc của Trần Kính Sơn, cái chuyển biến này thật lớn khiến Đinh Trường Sinh phải giật mình.
Hả? Văn chủ nhiệm không phải là luôn phản đối phá dỡ di dời sao? Bây giờ lại chuyển hướng ngược lại đây?

Đinh Trường Sinh cười nói.

-Ai…nói không dễ nghe, nếu cứ phản đối thì khác gì trứng chọi đá, hơn nữa đã lãnh đạo quyết định rồi, chúng ta cũng chỉ có cách thi hành mà thôi, dù sao ý thức trong tổ chức cũng phải có..

Văn Nhược Lan nói.

Biến hóa của Văn Nhược Lan làm Đinh Trường Sinh nhất thời không rõ người đàn bà này đang đang đánh cái chủ ý gì, nhưng là vô luận là đánh cái chủ ý gì, thì nàng không còn có ý kiến phản đối đó là chuyện tốt.

-Vậy chị xem phải làm sao bây giờ? Tôi nhìn thấy Trần khu trưởng không có chiêu gì, lát nữa ông ta sẽ tới họp đấy .

Đinh Trường Sinh nói.

-Thật ra thì rất đơn giản, tôi biết một chút, đại đa số các nhà chăn nuôi gia súc kia, cơ bản bọn họ không có trực tiếp ở tại trung tâm chăn nuôi, nếu có đến thì cũng là nhìn xem tình huống xong thì liền rời đi, những người hoạt động tại trung tâm chăn nuôi đại đa số đều là người làm công, cho nên tôi đề nghị của tôi là mở cuộc họp gặp gỡ tất cả mọi người, dứt khoát nên đến hiện trường họp, để cho bọn họ cũng thấy được tình huống thật sự tại cái trung tâm chăn nuôi gia súc này.
Văn Nhược Lan nói.

Đinh Trường Sinh hai mắt tỏa sáng, cái chủ ý này của Văn Nhược Lan thật đúng là rất hay, chẳng những là các hộ chăn nuôi không ở tại trong trung tâm nuôi dưỡng, ngay cả văn phòng của trung tâm cũng không có người làm việc tại bên trong đó, cho nên phàm là tổ chức cuộc họp, liền đem tất cả những người này đều kéo đến bên trong cái trung tâm chăn nuôi đi, để cho bọn họ tự mình thể hội một chút cái mùi hôi thối ô nhiểm đến mức độ nào, sự thật là sông Thanh Hà ô nhiễm chính là theo từ thượng du mà đến, chảy qua nội thành, lúc đến mùa hè, ruồi muỗi bay loạn không nói, dọc theo bờ song, khu dân cư cũng không dám mở cửa sổ, thậm chí làm ảnh hưởng đến giá cả nhà đất phòng cho thuê tại ven sông …

-Cái chủ ý này không sai.

Đinh Trường Sinh cười nói.
Đang nói chuyện thì Trần Kính Sơn kẹp lấy cái cặp tài liệu đi đến..

-Đinh bí thư, trở về cũng không nghỉ ngơi một chút sao?

Trần Kính Sơn ân cần thăm hỏi nói, Văn Nhược Lan đứng lên chào Trần Kính Sơn rồi cũng ngồi xuống.

-Trần khu trưởng, tình huống của khu Bạch Sơn gần đây như thế nào đây?

-Cơ bản không có việc gì, chủ yếu là vấn đề phá dỡ di dời không thể đạt được nhất trí, cứ gom người lại cùng một thì nhao nhao ầm ĩ, làm cho tôi đau cả đầu.

Trần Kính Sơn nói.

-Nhao nhao ầm ỉ, những người này nếu đã ưa thích ầm ĩ, vậy chúng ta tìm một chỗ nhàn rỗi để cùng nhau ầm ĩ đi… .

Đinh Trường Sinh trong lời nói có hàm ý nói.

Trần Kính Sơn không rõ Đinh Trường Sinh có ý gì, ngẩng đầu nhìn Văn Nhược Lan, nhưng người đàn bà này giống như là không có việc gì liên quan đến vậy, làm cho Trần Kính Sơn trong lòng hồi hộp ..
Đinh Trường Sinh không biết Văn Nhược Lan vì sao chuyển biến, Trần Kính Sơn không biết Văn Nhược Lan đang giở ra cái trò gì, người đàn bà này đúng thật có bản lĩnh, dưới thời Tôn Truyền Hà thì Tôn Truyền Hà cũng rất nghe lời của nàng , hiện tại lại bắt đầu rót mật ngọt cho Đinh Trường Sinh rồi, có lời đồn đại nàng đã lên giường với Tôn Truyền Hà, nhưng Đinh Trường Sinh còn trẻ như vậy, không đến mức bụng đói ăn quàng đàn bà a, Trần Kính Sơn cẩn thận quan sát Văn Nhược Lan, thấy nàng đúng là vẫn rất xinh đẹp, nếu như nàng mê hoặc, cũng có thể Đinh Trường Sinh sẽ không chịu nổi.

Ngay trong thời gian Đinh Trường Sinh đi Bắc Kinh, Thành Công đã hẹn gặp Văn Nhược Lan, hắn chỉ thị Văn Nhược Lan là nương tựa vào Đinh Trường Sinh, bằng mọi cách châm ngòi quan hệ của Đinh Trường Sinh và Trần Kính Sơn, việc này tuy rằng nghe qua rất đơn giản, nhưng làm mà không để lại dấu vết gì thì xác thực là không dễ, Văn Nhược Lan không biết Thành Công rốt cuộc có ý tứ gì, nhưng vì cái công ty của em trai mình, nàng cũng chỉ đành làm theo lời Thành Công nói, Thành Công thậm chí còn nói nàng có thể áp dụng bất cứ thủ đoạn gì, ngầm ám chỉ nếu cần thì ngay cả dụ hoặc Đinh Trường Sinh lên giường thì cũng có thể, bởi vì hắn biết Đinh Trường Sinh rất ưa thích loại đàn bà lớn tuổi như nàng, Văn Nhược Lan tuy rằng không muốn, nhưng nàng cũng chỉ đành giả vờ không hiểu rõ, cùng Thành Công lá mặt, lá trái chỉ là vì để cho công ty em trai mình yên ổn…
-Ông Trần, ngày mai mở cuộc họp, hẹn gặp các hộ trong trung tâm chăn nuôi, bất quá không họp ở nơi này, mà mở cuộc họp ngay tại trong trung tâm chăn nuôi, chúng ta cùng đến hiện trường, bảo nhân viên văn phòng trung tâm chăn nuôi hiện tại liền chuẩn bị hội trường để ngày mai họp, mà mấy người công tác tại văn phòng cái trung tâm chăn nuôi đó, đã bao lâu không đi đến trung tâm chăn nuôi đó làm việc rồi?

Đinh Trường Sinh tung ra một đề tài như vậy, làm Trần Kính Sơn sửng sốt, ông theo bản năng nhìn về phía Văn Nhược Lan, và khẵng định trăm phần trăm cái chủ ý này là của Văn Nhược Lan đề ra .

-Đinh bí thư, tình huống chỗ đó không thích hợp để mở cuộc họp đâu...

-Tôi đã đi đến chỗ đó rồi, dư sức là được, về sau tất cả những vấn đề trao đổi về phá dỡ di dời đều sẽ mở cuộc họp ngay tại trung tâm chăn nuôi, để cho các lão bản đó xem thấy kiếm tiền trong một hoàn cảnh làm ô nhiễm đến mức như vậy, nói với bọn họ, tất cả các hộ chăn nuôi phải có mặt, ai không có mặt xem như là sau này sẽ không còn trao đổi thương lượng nữa..
Đinh Trường Sinh nói như đinh chém sắt.

Trần Kính Sơn sửng sốt, nói:

-Vậy được, tôi sẽ sắp xếp, còn tiền thành phố đáp ứng bồi thường vẫn còn chưa tới, chúng ta hay là lại đi thúc giục một chút?

-Um…, chuyện này để tôi làm, chúng ta phân công ra, ông phụ trách liên hệ các hộ nằm trong diện phá dỡ di dời, ngày mai mười một giờ có mặt tại trong trung tâm chăn nuôi họp, không được vắng họp.

Đinh Trường Sinh phân phó nói.

-Mười một giờ? Quá muộn a?

Trần Kính Sơn hỏi.

-Không muộn đâu…sáng sớm ruồi bọ muỗi mòng còn chưa thức dậy hết, lúc trưa trời nóng mới là náo nhiệt.

Đinh Trường Sinh nhàn nhạt nói, Trần Kính Sơn hiện tại cũng không dám tưởng tượng ngày mai là cái cảnh tượng gì, trên trăm nhân người áo mũ chỉnh tề ở bên cạnh một đống phân lớn mở ra cuộc họp, cái mùi vị hôi thôi kia, vừa nghĩ đến thì đã muốn nôn khan rồi.
Trần Kính Sơn cùng Văn Nhược Lan vừa đi, Đinh Trường Sinh một mình rơi vào trầm tư, hắn nghĩ đến không phải là sự tình Bạch Sơn, chủ yếu vẫn là sự tình Lâm Nhất Đạo, so sánh với việc làm này tại khu Bạch Sơn, thì chuyện Lâm Nhất Đạo quá khó làm, nếu không cẩn thận, có khả năng kiếm củi ba năm liền thiêu trong một giờ, phía trước toàn bộ công việc tính toán đều hóa thành hư không.

-Bên đó đã xong việc chưa vậy anh?

Đinh Trường Sinh lúc này thấy cần thiết phải kéo Đỗ Sơn Khôi về bên cạnh mình, lúc này Đỗ Sơn Khôi vẫn đang bồi tiếp Tưởng Mộng Điệp đi khắp nơi khảo sát.

-Tưởng tiểu thư đang khảo sát xưởng dược tại huyện Hải Dương, vẫn chưa có quyết định đầu tư, có chuyện gì hay không?

-Có…, anh nói với nàng tạm thời đến Bạch Sơn đi, tôi bên này cần có anh xử lý một vài việc.
Đinh Trường Sinh nói.

Đỗ Sơn Khôi nghe ra, Đinh Trường Sinh đang cấp bách, có thể sự tình không nhỏ, cho nên cúp điện thoại liền đi vào trong xe ngồi chờ, qua một hồi, thấy Tưởng Mộng Điệp từ bên trong xưởng dược bước nhanh ra.