– Cậu lập tức đến thôn Hoàng Thủy Loan, đem chuyện này dừng lại, rút lại lời hứa của cậu với dân chúng, nếu không thì toàn bộ trấn Độc Sơn sẽ bị hỗn loạn.
Bí thư Trương Nguyên Phòng quyết không để xảy ra chuyện như thế này, ông hôm nay gọi Đinh Nhị Cẩu đến là muốn cho hắn rút lại lời hứa hẹn đối với thôn Hoàng Thủy Loan.
Chân tướng sự việc theo lời nói của Trương Nguyên Phòng nghiêm trọng đến như vậy ấy ư, nghiêm trọng đến nỗi những đồng chí khác không có cách nào làm tốt công tác vận đông dân chúng vì Đinh Nhị Cẩu?
Dĩ nhiên không phải, ở đâu cũng có giang hồ, mà giang hồ trấn Độc Sơn chính là Trương Nguyên Phòng, đối với ông ta mặc kệ người phương nào cũng đừng nghĩ làm thành khi chưa thông qua ông , với lại thằng Đinh Nhị Cẩu đến trấn Độc Sơn chưa có bao nhiêu ngày, đã nghĩ đến chuyện lấy thu phục lòng người sao? Xã hội tiến bộ phát triển, vẫn luôn tồn tại song song hai loại : tập đoàn lợi ích quấy nhiễu cùng với tập đoàn lợi ích tiến bộ như đánh cờ vậy, bây giờ Trương Nguyên Phòng đã có cảm giác được chính mình đang ở tình cảnh nguy hiểm, cảm giác này từ khi Tôn Quốc Cường chết đi thì càng xuất hiện rỏ ràng, không có ai biết ông ta hiện tại đã chẩn bị sẵn mọi chuyện, đối ngoại thì tuyên bố con của mình đang đi học tại Bắc Kinh, còn mẹ của đứa bé thì ở lại Bắc Kinh để chăm sóc đứa bé, thỉnh thoảng ông cũng đi Bắc Kinh, nhưng thân đã làm một quan viên, nếu muốn thần không biết, quỷ không hay khi trốn đi, thì không có dễ dàng như vậy.
Lẽ ra thời khắc mấu chốt này, Trương Nguyên Phòng ít xuất hiện mới là tốt nhất, từng bước một lập kế hoạch trốn đi. Nhưng đáng nói là trước khi khi ông rời đi, thì không cho phép bất cứ kẻ nào khiêu chiến với quyền uy của mình. – Bí thư Trương, chuyện này tôi không làm được, tôi không thể tự đánh vào mặt của mình, hôm trước vừa mới hứ hẹn, hôm nay lại rút lời về, trong mắt dân chúng, chúng ta còn có danh dự để nói sao? Nói thẳng lần nữa, chuyện này tôi làm không được.
– Tiểu Đinh, tại sao cậu cố tình không hiểu chứ ! Đấy là làm loạn, tôi biết cậu còn trẻ tuổi làm việc theo cảm tính, một lòng muốn làm ra chút chuyện cho dân chúng, nhưng cậu phải cân nhắc tình huống thực tế, đây là làm việc liều lĩnh.
Trương Nguyên Phòng căm tức, ông vốn tưởng rằng sau khi chủ tịch Trọng Hoa đi rồi, Đinh Nhị Cẩu chắc chắn là sẽ cụp cái đuôi lại mà đối nhân xử thế, dù sao chổ dựa lớn nhất đã bị đổ, nhưng là không ngờ tới thằng này ngược lại là càng ngày càng cứng đầu không thức thời . – Liều lĩnh trách nhiệm như thế nào tôi tự gánh chịu, cùng với ủy ban trấn không liên quan đến bất cứ người nào, bí thư Trương, nếu không còn có chuyện khác, tôi có việc phải đi.
Đinh Nhị Cẩu nói xong đứng lên, Trương Nguyên Phòng thấy hắn lại dám như nói chuyện với mình như vậy thì muốn nổi điên lên, mấy ngày hôm trước bởi vì chuyện của Tôn Hải Anh con gái Tôn Quốc Cường bị hắn xen vào, ông đã là tích tụ nổi giận trong bụng rồi, lần này lửa tức lại bị Đinh Nhị Cẩu triệt để đốt cháy lên hôm nay .
– Đinh Trường Sinh, ngươi có còn… một chút nào tính kỷ luật tổ chức không ?
– Bí thư Trương, hành vi của tôi cùng tính kỷ luật tổ chức thì có quan hệ gì? Tôi phạm vào một kỷ luật nào vậy ? Tôi muốn làm chút chuyện cho dân chúng, đó là phạm vào kỷ luất à? Đó là tội ác sao? Nói xong hắn cũng không quay đầu lại đã bước đi ra khỏi phòng làm việc của của Trương Nguyên Phòng, cửa không khóa Đinh Nhị Cẩu rõ ràng nghe thấy được tiếng động bên trong cái ly đang vỡ nát trên đất.
Ngày đó Tào Bạch Phượng đã tới, hắn phê năm vạn đồng tiền cho đồn công an , nhưng khi Tào Bạch Phượng đi lên phòng tài chính lấy số tiền kia, thì được thông báo còn phải cần có chữ ký của bí thư đảng uỷ Trương Nguyên Phòng ký tên mới được, điều này có ý nghĩa gì ? Chì có ý nghĩa Đinh Nhị Cẩu ở tại trấn Độc Sơn làm cái gì cũng không được, phải dựa theo quy định mức phê mà cũng không được, nhân sự bên trên thì hắn không quyền lên tiếng, tài chính bên trên hắn vẫn không có quyền lực, những chuyện này làm cho Đinh Nhị Cẩu rất uất ức, đã vậy còn bị Tào Bạch Phượng cười nhạo một trận, cho nên phải nói là trong nội tâm Đinh Nhị Cẩu cũng đang có có lửa, bất quá là hắn đang cố ẩn nhẫn, chỗ dựa vào của hắn đã mất nên phải tạm nhân nhượng mềm yếu vì lợi ích toàn cục, nhưng Đinh Nhị Cẩu hôm nay dùng hành động thực tế nói cho tất cả mọi người ở trấn Độc Sơn, ta Đinh Nhị Cẩu Bất cũng không dễ để cầm như vậy mà bóp, chuyện sau này ta chờ xem sẽ kết thúc ra sao . Văn phòng ủy ban trấn Độc Sơn tập trung ở trên tầng 2 , đó là một cái lầu nhỏ, cho nên chỉ trong chốc lát, chuyện phát sinh cãi lộn ở văn phòng bí thư lan truyền khắp ủy ban trấn, nửa giờ sau, từ văn phòng đảng ủy ra thông tri, sau mười phút nữa sẽ tổ chức cuộc họp của thường ủy, cuộc họp này do Trương Nguyên Phòng triệu tập, rất hiếm khi thấy có cuộc họp của ban thường ủy, ngày trước có chuyện gì chỉ cần một câu nói, nhiều lắm là đối với những thường ủy khác cũng chỉ gọi điện thoại thông báo một tiếng là xong, có đôi khi gọi giọ điện thoại là do trưởng ban phòng đảng ủy Dương Hòa Bình gọi, Trương Nguyên Phòng cũng chả buồn tự mình gọi điện thoại, trong những ngày đầu đầu có ít người trong thường ủy còn phê bình kín đáo, nhưng về sau thấy cũng chả có giải quyết được gì, nên mọi người cũng chẳng cần bận tâm đến. Lúc này tất cả mọi người đếu ý thức được cuộc họp đột xuất ban thường ủy có khả năng vì chuyện cãi lộn vừa mới phát sinh tại văn phòng bí thư có quan hệ, nhưng cụ thể bởi vì sao cãi lộn thì mọi người cũng không rõ ràng lắm, vì vậy các cán bộ thường ủy đều lục tục tiến vào trong căn phòng họp, không có ai ồn ào nói chuyện, ai hút thuốc thì hút thuốc, ai uống trà thì uống trà, mọi người đều chờ đợi hai nhân vật chủ yếu.
Đinh Nhị Cẩu tới thật sớm, hắn biết rõ đây là Trương Nguyên Phòng ghim hắn, muốn thông qua bàn thường ủy đảng tạo cho hắn áp lực, để cho hắn hiểu rằng , tại trấn Độc Sơn là do Trương Nguyên Phòng định đoạt, ông ta mới là người đứng đầu, cũng là biểu thị công khai quyền uy của người đứng đầu tuyệt đối không ai có thể xâm phạm . Lương Hà Hoa lặng lẽ nhìn Đinh Nhị Cẩu, cô có cảm giác được người trẻ tuổi này rất không bình thường, bây giờ Lương Hà Hoa cột sống đã dần dần đứng thẳng, không ngoài nguyên nhân, đơn giản là chị của cô đang là tình nhân của Vu Toàn Phương, mà ông ta đang tạm thời nắm quyền chủ tịch, mặc dù là tạm thời nắm quyền chủ tịch huyện, nhưng đó chỉ là vấn đề trình tự mà thôi, lâu nay chưa nghe nói người nắm quyền chủ tịch huyện chỉ làm có một thời gian ngắn rồi thôi, trừ phi người đó có vấn đề, cho nên việc Vu Toàn Phương chừng nào chuyển sang chính thức là chủ tịch huyện chỉ còn là thời gian, vô tình chuyện này như một liều thuộc trợ lực giúp cho dã tâm của Lương Hà Hoa nhen nhóm lên.
Cô đang do dự trong cuộc họp này sẽ cho thấy lập trường của mình, dùng để cải biến hình tượng lấu nay của mình, điều này rất là trọng yếu, bởi vì cho tới bây giờ, mọi người vẫn xem cô như là một bông hoa dùng để bài trí . – Tất cả mọi người đã đến đông đủ chưa ? Chúng ta vào họp nhé.
Trương Nguyên Phòng tay cầm chén trà tiến vào phòng họp, nhìn lướt qua trưởng ban đảng ủy Dương Hòa Bình đang ngồi ghi chép hỏi.
– Chỉ có là chủ nhiệm của đội vũ trang Đỗ là không có tới, báo là có chuyện, xin vắng mặt.
Dương Hòa Bình đứng lên nói ra .
– Vậy thì tốt, chúng ta bắt đầu họp đi, trước tôi có vài lời, vừa rồi tôi và đồng chí chủ tịch Đinh bởi vì vấn đề công tác đã xảy ra một ít tranh cãi, đến cuối cùng vẫn không dàn xếp được, cho nên tôi triệu tập cuộc họp đột xuất của thường ủy đảng bộ để thảo luận về chuyện này, mọi người tích cực phát biểu ý kiến, câu chuyện là về việc đồng chí chủ tịch Đinh muốn tại thôn Hoàng Thủy Loan phát triển gieo trồng các loại hoa với thôn dân, mọi người đều biết, thôn Hoàng Thủy Loan của chúng ta là nơi trước giờ duy nhất đảm bảo thu hoạch dù là bị hạn hán hay lụt lội, địa thế bằng phẳng, đất đai phì nhiêu, vẫn luôn là trồng các loại hoa màu lương thực, hiện tại giờ muốn chuyển qua thành cây hoa kiểng, như vậy là không phù hợp, bởi vì quốc gia đang lấy phương châm về trồng cây hoa màu lương thực làm chủ, đây là một sự vi phạm, phương pháp làm việc của đồng chí chủ tịch Đinh có vấn đề, tôi đề nghị đem hai chuyện này ra để mọi người nghiên cứu thảo luận phát biểu ý kiến. Trương Nguyên Phòng vừa bắt đầu họp liền đem mọi chuyện bày ra, chụp mũ lên đỉnh đầu của Đinh Nhị Cẩu … .