Sáng sớm, ngay sau khi Trần Quốc Toản đánh bại Lưu Thế Anh, Phía bắc sông Hồng, một kỵ binh Mông Cổ đang phi ngược hướng hành quân của đội quân Nguyên đông như kiến cỏ, chỉ thấy đội ngũ đen xì như dài vô tận không thấy điểm cuối ở đâu. Đến giữa đội quân, gặp một lão tướng quân cưỡi hãn huyết bảo mã, đầu đội mũ da cừu, thắt lưng đeo thanh kiếm cong được chạm khắc tinh xảo, chuôi đao còn có viên lục bảo bằng ngón cái trong suốt, nhìn qua là biết giá trị không nhỏ.
- Bẩm báo đại tướng quân, quân tiên phong của ta đã bị quân Đại Việt do Trần Quốc Toản lĩnh binh đánh bại, Lưu Thế Anh và Lưu Nguyên đều t·ử t·rận, tàn quân đang chạy về đại quân của ta.
Lý Hằng trầm ngâm nghe kỵ binh báo cáo lại. Lý Hằng là vị tướng đánh đông dẹp bắc hàng trăm trận chiến lớn nhỏ của nhà Nguyên, trong đó có những trận đại chiến như Tương Dương, Phàn Thành với quân Tống. Lý Hằng cũng là người đánh bại Văn Thiên Trường vị thừa tướng hiển hách cuối cùng của nhà Tống, là người đã kết liễu triều đại Nam Tống qua trận hải chiến ở Nhai Môn, là công thần được xếp hàng thứ 3 của nhà Nguyên cùng với A Lý Hải Nha. Trong chiến dịch này, dù trên danh nghĩa là phó tướng của Thoát Hoan nhưng thực chất, Lý Hằng và A Lý Hải Nha là 2 người điều hành chính cuộc chiến này, mọi kế hoạch đều qua tay họ trước khi được Thoát Hoan đồng ý.
Lý Hằng là lão tướng đã 50 tuổi, nhưng thân hình cao lớn vô cùng cường tráng, ánh mắt nấp sau hàng lông mày rậm rạp mang thêm một chút âm hiểm khó lường. Khẽ gật đầu và cho tên kỵ binh truyền tin lui xuống.
Lý Hằng quay sang nói với thân binh bên cạnh:
- Bảo với Khác Bột Hải thu nhận tàn binh của Lưu Thế Anh vào quân hắn, toàn quân tiến nhanh hướng tới sông Như Nguyệt. Bảo Khác Bật Hải vẫn theo kế hoạch cũ, không cần phái kỵ binh truy kích quân Đại Việt làm gì.
Thân binh vâng lệnh rời đi, Lý Hằng liền thúc ngựa đi về phía giữa đoàn quân, tới một chiếc xe ngựa to lớn dài đến 4 trượng, rộng 3 trượng vô cùng xa hoa được kéo bởi 12 con ngựa Đại Uyển phía trước. Lý Hằng chắp tay khom người nói:
- Bẩm Trấn Nam Vương, mạt tướng Lý Hằng xin cầu kiến.
Bẩm báo xong, một lúc sau hoạn quan vén rèm bước ra dùng giọng the thé báo.
- Trấn Nam Vương có lệnh, mời tướng quân vào lều nói chuyện.
Lý Hằng cúi người vâng lệnh, xuống ngựa cởi mũ, kiếm giao cho cấm binh bên ngoài giữ trước khi bước lên xe ngựa.
Bên trong xe ngựa vô cùng xa hoa tỏa mùi thơm nhè nhẹ, nền được trải thảm lông cừu lún tới mắt cá chân, bên ngoài dù thời tiết nóng bức nhưng trong xe ngựa vẫn vô cùng mát mẻ. Hướng về phía chủ vị, Lý Hằng khom người hành lễ:
- Bái kiến Trấn Nam Vương, bái kiến Tả thừa đại nhân.
Ngồi trên chủ vị là Thoát Hoan - Trấn Nam Vương, con trai thứ 9 của Hốt Tất Liệt, Hoàng tử của Đại Nguyên. Thoát Hoan thân hình vạm vỡ, to béo, khuôn mặt tròn tròn đặc trưng của người Mông Cổ. Phía sau có thái giám đang phe phẩy quạt cho hắn. Trong quân cấm mang theo nữ nhân, Thoát Hoan là Hoàng Tử của Đại Nguyên nếu muốn hắn có thể mang thị nữ theo hầu mình. Nhưng Thoát Hoan vẫn tuân thủ quy định trong quân. Đây là điều rất tốt, được các lão tướng như Lý Hằng vô cùng hài lòng.
Bên trái Thoát Hoan là lão tướng A Lý Hải Nha, đã 60 tuổi, tóc của hắn bạc đi rất nhiều, vài năm gần đây thế lực của A Lý Hải Nha trong triều rất lớn, dù bị nhiều quan viên đàn hặc vì việc này nhưng hắn vẫn rất được Hốt Tất Liệt - Hoàng Đế Đại Nguyên trọng dụng. Hốt Tất Liệt phong hắn là Tả Thừa của hành tỉnh Hồ Quảng kiêm Tả Thừa hành tỉnh An Nam - Chiêm Thành, A Lý Hải Nha là người chịu trách nhiệm lớn nhất trước Hốt Tất Liệt trong việc thành lập Tả thừa hành tỉnh An Nam-Chiêm Thành cũng chính là cuộc xâm lược Đại Việt và Chiêm Thành mà quân Nguyên đang tiến hành. Ngoài ra, hắn cũng là người phụ trách công việc hải ngoại của Hốt Tất Liệt. Có thể nói hắn là ông vua không ngai của Đại Nguyên cũng không sai.
A Lý Hải Nha nổi tiếng với sự tàn bạo trong các chiến dịch trước đây của mình, qua vài năm trong chính trường thì hắn không còn trực tiếp lên trận như Lý Hằng, Toa Đô, Ô Mã Nhi thay vào đó hắn đóng vai trò như tham mưu thứ nhất của Thoát Hoan kiêm tổng quản hậu cần trong chiến dịch xâm lược Đại Việt lần này.
- Tướng quân bình thân, trong quân không cần nhiều lễ nghi như vậy. Tướng quân ngồi xuống rồi chúng ta cùng bàn.
Thoát Hoan rất khiêm tốn trước các lão tướng, việc trong quân hắn cũng không dám quyết bừa, tất cả đều tham khảo theo ý kiến của các vị lão tướng này. Tài năng của các tướng như Lý Hằng, A Lý Hải Nha, Toa Đô,... được chính cha hắn Hốt Tất Liệt công nhận, bọn họ đều là những chiến thần của nhà Nguyên, trước mặt họ không tới lượt Thoát Hoan múa rìu qua mắt thợ. Hắn chỉ cần ngoan ngoãn làm Trấn Nam Vương là được.
Lý Hằng đi về phía chiếc bàn trống bên phải Thoát Hoan ngồi xuống, lập tức có thái giám bê rượu sữa ngựa và bánh lên mời Lý Hằng. Đợi thái giám rời đi, Lý Hằng chắp tay báo:
- Bẩm Trấn Nam Vương, Tả Thừa đại nhân, tin tức vừa báo về quân tiên phong của Lưu Thế Anh đã bị quân Đại Việt do Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản đánh bại, bản thân Lưu Thế Anh cũng b·ị c·hém đầu. Trước khi tới đây bẩm báo, mạt tướng đã tạm thời điều Khác Bột Hải đứng ra thu nhận tàn quân của Lưu Thế Anh, tiếp tục tiến tới bờ sông Như Nguyệt kế hoạch. Quân Đại Việt đã rút về tập trung phòng thủ sông Như Nguyệt như dự liệu của ta.
A Lý Hải Nha tiếp lời:
- Lưu Thế Anh bại trận là điều có thể đoán trước, quân của hắn chỉ là Tân Phụ quân, sức chiến đấu không cao. Có chăng chỉ là c·hết sai địa điểm chúng ta tính toán một chút thôi, xem ra tướng cầm quân của Đại Việt cũng có chút tài năng. Lý Hằng tướng quân, ngài nên lưu ý thêm cho Khắc Bột Hải chủ trương chỉ cần vây hãm cánh quân này của địch ở sông Như Nguyệt là được. Ngoài ra, thư trả lời của Toa Đô đã tới, mời tướng quân xem.
Lý Hằng lấy cuộn da dê do hoạn quan đưa cho mở ra xem. Xem xong, Lý Hằng trầm ngâm tính toán một chút nói:
- Tốt rồi, mọi chuyện đang tiến triển theo đúng kế hoạch của chúng ta.
Thoát Hoan, nâng chén rượu sữa ngựa lên nói:
- Có 2 vị tướng quân đi cùng đúng là phúc khí của quân ta. Nào, chúng ta cùng chúc cho kế hoạch của chúng ta tiến hành thuận lợi, sớm thu phục được cái đất An Nam cứng đầu này.
Lý Hằng, A Lý Hải Nha đưa mắt nhìn nhau rồi cùng nâng chén lên nói lời “vô mông” Thoát Hoan.
Canh 5, doanh trại Đại Việt, trong lều chính Trần Quốc Toản đã giáp trụ chỉnh tề, đang ngồi trước bản đồ xem xét lại tin tình báo các quân đưa tới. Trần Quốc Toản vẫn còn lo lắng về hành động bất thường của quân Nguyên ngày hôm qua.
Vén rèm bước vào, trên tay Nguyễn Hoài Bộc là bữa sáng được lão làm riêng cho Trần Quốc Toản, thấy Trần Quốc Toản vẫn chăm chú xem tin báo, lão Bộc mở lời nói:
- Mời cậu chủ dùng bữa. Cậu chủ vẫn còn lo lắng về hành động bất thường của quân Nguyên ngày hôm qua sao?
Nguyễn Hoài Bộc vừa nói, vừa đặt khay thức ăn xuống chiếc bàn thấp vừa hỏi. Trần Quốc Toản ngồi xuống bàn, nhận khay đồ ăn từ lão Bộc bắt đầu vừa ăn vừa nói:
- Chú Bộc, đúng là cháu vẫn còn lo lắng về hành động của quân Nguyên. Từ hôm qua cháu đã xem lại các chiến báo từ các nơi gửi đến nhưng vẫn không thể phán đoán ra vấn đề ở đâu, các cánh quân đều đang hoàn thành nhiệm vụ của mình. Mọi việc đều quá thuận lợi. Chú biết không, trước khi tới đây Hưng Đạo Vương đã nhắc cháu tuyệt đối không được chủ quan, dù quá trình có thuận lợi thế nào thì khi chúng ta tới gần chiến thắng nhất cũng chính là lúc nguy hiểm nhất. Vì rất có thể tất cả những thành công trước đó chỉ là kế của địch để dụ chúng ta vào cái bẫy của chúng. Một cái bẫy lớn.
- Hưng Đạo Vương dạy phải lắm. Cậu chủ cũng không cần lo lắng quá, tất cả những gì có thể làm chúng ta đều đã làm. lão Bộc tin rằng những gì cậu chủ sắp xếp ngày hôm qua là những gì tốt nhất ta có thể làm bây giờ. Giờ chúng ta chỉ cần bình tĩnh quan sát động tĩnh của kẻ địch để phán đoán bước tiếp theo là được. Lo lắng nhiều có khi sẽ làm loạn bố trí của ta, lúc đấy có thể sẽ rơi vào kế nhiễu địch của chúng.
Trần Quốc Toản hơi dừng đũa nghĩ một lúc rồi nói:
- Chú nói cũng phải. Xem ra giờ chỉ có thể ngồi đợi diễn biến tiếp theo thôi.