Sau khi kết thúc bữa tối cùng gia đình Roppu, Hajime vội vàng chuẩn bị một ít dụng cụ cần thiết rồi rời đi, bắt đầu hành trình khám phá trong đêm.
Mục tiêu của cậu là một loài thực vật cực kỳ hiếm có tên "Độn Địa Liên". Theo những tài liệu mà Hajime đã tìm hiểu, loài cây này là một sinh vật độc đáo, có trí tuệ không thấp, chỉ sinh sống trong những hang động sâu nối xuống dưới lòng đất.
Dựa theo những gì cậu tra được, loài cây này có hai khả năng đặc biệt.
Một là khi cảm thấy nguy hiểm, chúng sẽ độn thổ, kép cánh hoa lại, di chuyển như giun dưới mặt đất để tránh bị phát hiện. Chúng chỉ xuất hiện vào những đêm hiếm hoi khi song trăng cùng hiện trên bầu trời, khoảng thời gian mà mọi sinh vật trên hành tinh trở nên tĩnh lặng, an toàn để loài cây chui lên, phát tán hạt giống. Cũng chính là đêm nay.
Tiếp đó, chất dịch của Độn Địa Liên không chỉ là một chất kết dính mạnh mẽ mà còn có công dụng chữa lành v·ết t·hương, hỗ trợ tái tạo da một cách thần kỳ. Được ứng dụng trong các cuộc phẫu thuật cao cấp, này cũng là nguyên nhân nó hiếm, vì bị săn lùng khá nhiều, lại thêm không cách nào nuôi trồng nhân tạo, nên nó càng khó tìm.
Hajime cẩn thận di chuyển dưới ánh sáng mờ ảo của hai vầng trăng lam và hồng, không khí trong rừng trở nên tĩnh mịch, chỉ còn tiếng lá xào xạc khi gió nhẹ lướt qua.
Cậu bước từng bước chậm rãi, đôi mắt sắc bén quan sát mọi chuyển động xung quanh. Đội chắc Mũ Đá Cuội, Hajime cảm thấy tự tin hơn khi tiến sâu vào rừng. Cậu biết rõ đích đến của mình - một hang động nằm khuất giữa tán cây rậm rạp, nơi cậu từng phát hiện dấu hiệu khả nghi về sự tồn tại của Độn Địa Liên.
Khi tới gần, một khung cảnh kỳ diệu hiện ra trước mắt. Từ dưới lớp đất ẩm, một chiếc mũi khoan màu đen dần nhô lên, dài hơn một mét, phần bề mặt thô ráp ánh lên chút bóng mờ dưới ánh trăng.
Hajime nín thở, chăm chú quan sát. Mũi khoan đung đưa nhẹ nhàng một lúc, như đang cảm nhận không khí xung quanh. Rồi đột nhiên, nó mở tung ra thành tám cánh hoa đen tuyền ghép chặt như một chiếc khiên kiên cố. Từ bên trong, một lớp cánh hoa màu trắng tinh khiết hé lộ, lấp lánh trong ánh sáng mờ nhạt.
Hajime không khỏi ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của loài cây hiếm có này. Bốn chiếc vòi như những nhụy hoa bật ra từ trung tâm, bắn những hạt giống nhỏ li ti lên không trung.
Các hạt giống lấp lánh như kim sa, tỏa ra một ánh sáng nhè nhẹ trước khi rơi xuống mặt đất và biến mất vào lòng đất. Cảnh tượng giống như một đài phun nước tự nhiên, vừa hùng vĩ vừa tao nhã, khiến Hajime không khỏi cảm thán.
Hajime không để vẻ đẹp quyến rũ của Độn Địa Liên làm phân tâm. Nhẹ nhàng, cậu tiến từng bước cẩn thận tới gần, đôi mắt chăm chú quan sát những cử động nhỏ nhất của nó.
Khi khoảng cách đã đủ gần, Hajime bất ngờ vươn tay bắt chặt lấy gốc rễ của loài cây kéo nó ra ngoài. Độn Địa Liên lập tức cảm nhận được mối nguy hiểm, nó run rẩy khép lại tám cánh hoa đen, cố gắng độn thổ trốn đi.
Tuy nhiên, trước sức mạnh phi thường của Hajime, nỗ lực của nó trở nên vô ích. Cậu kéo mạnh, cả gốc rễ trồi lên khỏi mặt đất, chiếc cây run rẩy kịch liệt, những cánh hoa trắng tinh khiết khép lại như muốn tự bảo vệ mình, lắc lư trong tay cậu như cầu xin được thả ra.
Hajime thở hắt ra, một chút mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt, nhưng ánh mắt vẫn kiên định, không chút do dự. "Đây chính là thử thách cho hôm nay." Cậu tự nhủ.
Huyết Quỷ Thuật mà cậu kế thừa từ Nanami yêu cầu thời gian và sự tập trung cao độ khi dung hợp với các loài thực vật, đặc biệt là những loài có sức sống mãnh liệt như Độn Địa Liên. Lần trước, khi dung hợp với Nấm Mộng Ảo, để hình thành Mộng Ảo Bào Tử, Hajime đã phải mất hơn một giờ mới hoàn tất.
Với loài thực vật cổ xưa và mạnh mẽ như Độn Địa Liên, cậu biết mình sẽ phải đối mặt với một thử thách lớn hơn rất nhiều.
Từ trong cơ thể Hajime, năng lượng bắt đầu lan tỏa. Một cái kén máu lớn dần xuất hiện, nhanh chóng bao bọc cậu và Độn Địa Liên lại như một vỏ trứng khổng lồ.
Chiếc kén đỏ sậm như rực sáng trong ánh trăng lam hồng, tỏa ra một luồng năng lượng kỳ bí. Bên trong, Hajime cảm nhận được từng nhịp liên hệ của sinh mệnh trong Độn Địa Liên, cảm giác như cậu đang trò chuyện với nó qua từng dòng năng lượng.
Chiếc kén khẽ rung lên, ánh sáng nhè nhẹ hắt qua từng lớp màng mỏng. Bên trong, cuộc dung hợp giữa Hajime và Độn Địa Liên bắt đầu diễn ra, một cuộc đấu tranh giữa ý chí của cậu và sức mạnh tự nhiên của loài thực vật. Hajime biết rõ, để thuần hóa và đồng hóa sức mạnh của nó, cậu phải vượt qua cả sự kháng cự của loài cây lẫn giới hạn của bản thân.
Trời sáng lên.
Hajime bước ra từ chiếc kén máu vừa vỡ, ánh sáng đầu ngày len lỏi qua những tán cây chiếu lên người cậu. Cơ thể cậu tỏa ra một làn khí tự nhiên kỳ lạ, như thể vừa trải qua một sự tái sinh.
Cảm giác nhẹ nhàng và thoải mái bao phủ lấy cậu, Hajime nhấc tay lên, cảm nhận năng lượng mới đang lưu chuyển mạnh mẽ khắp cơ thể mình. "Nhanh hơn mình nghĩ." cậu tự nhủ, không ngờ tiến trình dung hợp với Độn Địa Liên lại trôi chảy đến vậy.
Hajime nhanh chóng kiểm tra những khả năng mới mà cậu vừa sở hữu. Đầu tiên là Độn Thổ, một khả năng đặc trưng của Độn Địa Liên. Cậu chỉ cần tập trung, cảm giác cơ thể hòa vào lòng đất như nước, di chuyển tự do trong đất mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Thứ hai, Hajime phát hiện ra cơ thể mình giờ chứa đựng một loại chất dịch đặc biệt, cậu đặt tên nó là Hợp Thành Sinh Dịch. Chất dịch này không chỉ giúp diệt trừ vi khuẩn mà còn có khả năng hàn gắn v·ết t·hương cực kỳ nhanh chóng.
Thứ ba là khả năng Cảm Giác Nguy Hiểm, giúp cậu cảm nhận được bất kỳ nguy hiểm nào đang đến gần. Nó giống như Haki Quan Sát của cậu, nhưng kết hợp với khả năng tự nhiên từ Độn Địa Liên, phạm vi cảm nhận của cậu giờ đã mở rộng hơn rất nhiều. Hajime thử nhắm mắt lại, tập trung vào không gian xung quanh, từng chuyển động nhỏ của gió và côn trùng đều hiện rõ trong tâm trí.
Cuối cùng, Hajime nhận ra một sự hiện diện quen thuộc trong tâm trí mình. Độn Địa Liên không biến mất sau khi dung hợp, mà trở thành một phần của cậu. Nó vẫn giữ ý thức riêng và có thể được triệu hồi bất cứ lúc nào.
Hajime thử triệu hồi, từ lòng đất một nhánh cây vươn lên, hình dạng giống hệt Độn Địa Liên lúc ban đầu. Nó rung rinh trong không khí, như thể đang chào hỏi.
"Triệu Hồi Địa Liên." Hajime mỉm cười, cảm nhận sự cộng hưởng giữa mình và loài thực vật mạnh mẽ này. Nanami cũng có vài năng lực tương tự hơn nữa chúng còn rất mạnh và đa năng.
Hajime kiểm tra cơ thể mình một cách kỹ lưỡng sau khi hoàn tất dung hợp với Độn Địa Liên. Điều khiến cậu bất ngờ nhất chính là cảm giác Huyết Quỷ Thuật dường như không thể kích hoạt được nữa.
Khi cậu cố gắng sử dụng, năng lượng như bị khóa lại và thay vào đó là một cảm giác... no bụng. Hajime ngồi bệt xuống đất, trầm tư suy nghĩ.
"Tại sao lại như vậy?" Cậu tự hỏi, rồi lặng lẽ nhớ lại toàn bộ quá trình dung hợp. Độn Địa Liên, một loài thực vật có khả năng vượt trội, mạnh mẽ hơn bất kỳ loại thực vật nào Nanami từng tìm thấy trên Địa Cầu. Hajime dần hiểu ra: "Không phải là mình không thể dùng Huyết Quỷ Thuật, mà là cơ thể mình đang tự cân bằng."
Cậu cảm nhận được hạt giống trong cơ thể, thứ mà Tamamo từng nhắc đến. Nó không ngừng hấp thụ và phân phối các sức mạnh trong cơ thể, giữ cho mọi thứ ở trạng thái ổn định. Hajime hiểu rằng Huyết Quỷ Thuật cần rất nhiều năng lượng để hoạt động và nếu cậu sử dụng nó quá mức, cơ thể sẽ tiêu hao lượng lớn chất dinh dưỡng, dẫn đến sự mất cân bằng nghiêm trọng.
"Hạt giống này… đang kiểm soát mình?" Cậu thầm nghĩ, không khỏi cảm thấy một chút khó chịu. Nhưng rồi Hajime lắc đầu. "Cũng đúng thôi. Nếu mình để mọi thứ mất cân bằng, có khi lại bị ép khô như cô Tamamo nói. Cơ thể mình đang cố bảo vệ chính nó."
Mặc dù không thể dung hợp mới thực vật, nhưng các năng lực cũ vẫn đủ Hajime dùng.
Hajime chậm rãi chìm sâu xuống lòng đất, cảm giác như đang bơi trong một biển đất mềm mịn. Cơ thể cậu di chuyển linh hoạt, giống như đất đai tự động nhường lối cho cậu đi qua. Sử dụng Haki quan sát, cậu dễ dàng nhận biết mọi thứ xung quanh, dù ở môi trường hoàn toàn tối đen.
Càng lặn sâu, không khí trở nên loãng hơn, nhưng cậu vẫn có thể hít thở nhờ năng lực từ trái ác quỷ. Dẫu vậy, Hajime nhận ra hít thở trong lòng đất vẫn có giới hạn và cậu cần phải sử dụng thể lực một cách tiết kiệm.
"Không khí ngột ngạt thật, nhưng ít ra vẫn dễ chịu hơn mình nghĩ."
Sau vài phút di chuyển, Haki quan sát của cậu bắt được một điều bất thường. Phía dưới, cách khoảng chục mét, cậu cảm nhận được một khoảng không lớn.
"Hang động?" Hajime tò mò, di chuyển nhanh hơn về phía đó.
Vừa thoát khỏi lớp đất nặng nề, Hajime bất ngờ trước không gian rộng lớn hiện ra trước mắt. Cả hang động sáng lên với ánh sáng xanh lục dịu nhẹ, phát ra từ những khối đá lấp lánh gắn đầy trên tường và trần. Hajime không khỏi sửng sốt: "Không thể nào... là Đá Ly Tâm!"
Hajime lấy chiếc đèn pin từ Ví Thần Kỳ, ánh sáng trắng quét qua hang động, làm nổi bật lên vẻ lung linh của những viên đá phát sáng màu xanh lục.
Mỗi khối đá tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, giống như một ngọn đèn lồng tự nhiên, tạo nên khung cảnh vừa hùng vĩ vừa huyền bí. Cậu bước chậm rãi, ánh sáng từ đèn pin làm ánh xanh lục phản chiếu, tựa như đang bước vào một biển sao.
"Đây chính là Đá Ly Tâm..." Hajime lẩm bẩm, cảm giác phấn khích nhưng cũng đầy cẩn trọng. Đá Ly Tâm không chỉ đẹp mà còn là một khoáng sản cực kỳ hiếm chỉ có trên hành tinh Koya Koya. Cậu đã từng đọc qua trong tài liệu, nhưng tận mắt chứng kiến, cậu mới thực sự cảm nhận được sức hút của nó.
Cậu quỳ xuống, cẩn thận nhặt lên một mảnh nhỏ, cảm giác mát lạnh truyền qua đầu ngón tay.
"Chỉ một mảnh nhỏ thế này thôi, khi v·a c·hạm với một mảnh khác, cũng có thể tạo ra lực đẩy đủ mạnh để một người tự do bay lượn." Hajime tự nhủ, mắt nhìn chăm chú vào viên đá trong tay.
Cậu nhớ lại những gì đã tìm hiểu. Đá Ly Tâm là lý do chính khiến đám người Hành Tinh Đen c·hiếm đ·óng hành tinh này.
Nguồn năng lượng sinh ra từ loại đá này có tiềm năng ứng dụng rất lớn, từ việc tạo ra trọng lực nhân tạo cho phi thuyền đến phát triển các thiết bị vận chuyển không cần động cơ đẩy. Những viên đá lớn hơn sẽ tạo ra lực đẩy mạnh hơn, thậm chí có thể khiến một ngọn núi nhẹ nhàng trôi nổi trên không.
Hajime cẩn thận thu gom các mảnh đá lại, để chúng tách biết rồi bỏ vào Ví Thần Kỳ. Nhóm của Nobita hẳn là đã trở về, cậu cũng nên quay lại tìm họ.
Nhưng chưa kịp đi ra, Hajime nghe được sâu trong đường hầm truyền đến tiếng bước chân.