Sau khi hoàn thành lá thư gửi cho anh trai, Hajime nhẹ nhàng gấp lại và đặt nó vào chiếc hộp, ánh mắt thoáng nét hài lòng.
Cậu tắt đèn, nằm xuống giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Và như bao lần trước, giấc mơ lại đưa cậu vào không gian quen thuộc, nơi tràn ngập màn sương mù dày đặc, với vẻ tĩnh lặng nhưng ẩn chứa những điều huyền bí.
Giữa lớp sương mù đó, một bóng hình cao lớn hiện ra, chính là Freeman, phần linh hồn khác của cậu, đang sống ở thế giới One Piece. Freeman đứng sừng sững, cơ thể rắn chắc và đầy vẻ uy dũng, trên làn da xanh xám hằn rõ dấu vết của những trận chiến và khổ ải. Hắn đang chờ đợi, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Hajime khi cậu tiến lại gần.
Ngay khi Hajime đứng đối diện Freeman, cả hai chạm vào nhau và ký ức của họ lập tức đồng bộ. Những hình ảnh, âm thanh, cảm xúc như dòng chảy tràn vào tâm trí của Hajime.
Qua ký ức của Freeman, Hajime biết được rằng Freeman đang lên kế hoạch cùng Quân Cách Mạng, một tổ chức bí mật đang chống lại quyền lực áp bức trong thế giới của hắn. Freeman và đồng đội của mình dường như đang thảo luận một kế hoạch quan trọng nhằm phá vỡ một thành trì của chính quyền đang bắt giữ anh.
Tuy nhiên, Freeman cũng đang đối mặt với nguy cơ khác. Do thân hình to lớn, mạnh mẽ và có vẻ chiến đấu tốt, hắn đã bị những kẻ buôn nô lệ đánh giá cao hơn và sắp bị bán làm nô lệ chiến đấu, không phải khổ sai như những tù nhân khác.
Hajime có thể cảm nhận được sự lo lắng của Freeman qua từng dòng ký ức, nếu trở thành nô lệ chiến đấu, Freeman sẽ phải lao vào những trận chiến sinh tử tàn khốc, điều này có thể trực tiếp làm bại lộ thực lực thật sự của hắn, điều mà hắn đang cần che dấu lúc này.
Sau một thời gian dài suy ngẫm và nghiên cứu, Hajime nhận ra một điểm thú vị, thời gian giữa hai thế giới mà cậu và Freeman đang sống không trôi qua đồng đều.
Mặc dù đã hơn nửa tháng trôi qua ở thế giới Doraemon, nhưng trong thế giới One Piece của Freeman, chỉ mới có bốn ngày ngắn ngủi. Phát hiện này làm Hajime thở phào nhẹ nhõm, sự chênh lệch thời gian này đồng nghĩa với việc cậu có thêm nhiều thời gian để lên kế hoạch và tìm cách giúp Freeman thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn.
Trong không gian sương mù quen thuộc, cả hai thường gặp nhau để trao đổi về các ý tưởng và khả năng. Một trong những chủ đề họ thảo luận nhiều nhất chính là những bảo bối từ thế giới Doraemon, đặc biệt là các bảo bối có khả năng vĩnh cửu cường hóa.
Tuy nhiên, việc tìm ra bảo bối phù hợp không dễ dàng, bởi cả Hajime và Freeman đều chỉ là những mảnh vỡ linh hồn của một thực thể trước đây. Ký ức của họ về kiếp trước không trọn vẹn, mà rời rạc và chỉ còn lại những đoạn ngắn.
Hajime nhận ra rằng ký ức của cậu về thế giới trước đây chủ yếu xoay quanh quãng thời gian cuối năm thứ tư đại học, thời điểm mà cậu mải mê nghiên cứu và hoàn thành dự án. Bên cạnh đó, cậu cũng còn lưu giữ vài ký ức mờ nhạt về thời thơ ấu, khi đọc những trang truyện Doraemon lần đầu tiên. Những ký ức này, tuy đáng giá, nhưng chỉ giúp cậu nhớ một vài bảo bối nổi bật và không có gì thật sự hoàn chỉnh.
Trong khi đó, Freeman lại nhớ nhiều về khoảng thời gian nghỉ hè sau khi tốt nghiệp cấp ba, thời điểm mà cậu đã dành nhiều thời gian xem các bộ anime như Attack on titan, JoJo, Naruto, vv... Chỉ là ký ức của Freeman đã hơn bảy năm trước, vì vậy nhiều chi tiết cũng trở nên mơ hồ và không đầy đủ.
Cả hai trao đổi, cố gắng ráp nối những đoạn ký ức rời rạc để hình dung về các bảo bối có thể giúp Freeman mạnh mẽ và bền bỉ hơn. Hajime nhớ đến những bảo bối mang khả năng cường hóa vĩnh cửu mà Doraemon từng đề cập, như Đèn Pin Phóng To (Growth Ray) Thuốc Viên Nhanh Và Chậm (Fast and Slow Pills) Hộp Tôi Luyện Siêu Năng Lực (Super Power Training Box) hoặc Viên Côn Trùng (Insect Pills). Tuy nhiên, cả hai đều không thể nhớ rõ chi tiết cụ thể hoặc điều kiện sử dụng, vì ký ức của họ chỉ là những mảnh vỡ không hoàn chỉnh.
Ngay khi cả hai đang trao đổi kế hoạch, Freeman đột ngột biến mất khỏi không gian sương mù, như thể có một lực mạnh nào đó kéo cậu ra ngoài. Hajime thoáng giật mình, đôi mày cau lại lo lắng. Sự biến mất đột ngột này thường chỉ xảy ra khi Freeman b·ị đ·ánh thức hoặc bị ảnh hưởng bởi một tác động mạnh mẽ từ thế giới One Piece.
Hajime suy nghĩ, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng một cảm giác bất an bắt đầu xâm chiếm. Việc Freeman biến mất đột ngột giữa cuộc trò chuyện quan trọng này có thể là dấu hiệu của một tình huống nguy hiểm.
"Chẳng lẽ… cậu ấy đã bị phát hiện hay b·ị b·ắt?" Hajime tự hỏi, lòng không ngừng trăn trở. Cậu nhớ lại tình huống hiện tại của Freeman, sắp bị bán làm nô lệ chiến đấu, điều mà Freeman lo ngại bấy lâu nay. Hajime tự nhủ phải hành động nhanh hơn nữa, nếu không Freeman có thể gặp nguy hiểm mà cậu không kịp can thiệp.
Vừa nghĩ, Hajime vừa tỉnh dậy, trở về hiện thực.
. . .
Thế giới One Piece, năm 1500.
Freeman tỉnh dậy trong không gian ngột ngạt của một chiếc tàu, cảm giác choáng váng bởi mùi biển mặn chát hòa cùng mùi dầu và gỗ mục.
Cậu bị trói chặt tay chân, nằm trong khoang dưới boong tàu, không gian tối tăm nơi các nô lệ b·ị b·ắt cóc đều bị nhồi nhét chồng chéo, mỗi người đều mang nét sợ hãi và tuyệt vọng. Đám người buôn nô có vẻ đã lợi dụng lúc cậu ngủ say để trói và đưa cậu lên tàu, chuẩn bị đem bán cho những đấu trường hoặc cho các băng hải tặc cần nhân lực chiến đấu.
Cố gắng giữ bình tĩnh, Freeman lắng nghe những lời nói vọng lại từ boong trên. Qua những câu nói lấp lửng và tiếng cười hả hê, cậu nắm được một số thông tin quan trọng.
Chiếc tàu này sẽ đi ngang qua Loguetown, thị trấn nơi sắp diễn ra buổi hành hình huyền thoại của vua hải tặc Roger. Đám thủ lĩnh buôn nô đều phấn khích, bàn tán không ngớt về sự kiện này và mong chờ được tận mắt chứng kiến khoảnh khắc lịch sử.
Freeman thở dài khi nghe vậy, cảm giác trống rỗng thoáng qua trong lòng. Cậu biết đây là thời điểm bắt đầu đầy biến động của một thời đại mới, nhưng không ngờ chính mình lại bị cuốn vào giữa những sự kiện lịch sử như thế.
Trong lòng, cậu thầm mong có được sự giúp đỡ từ người đàn ông mặc áo choàng xanh lá, thủ lĩnh của Quân Cách Mạng, người mà cậu đã gặp khi mới tham gia tổ chức.
Nhưng Freeman biết rằng khả năng này khá mong manh. Bây giờ, Quân Cách Mạng mới chỉ là những nhóm nhỏ hoạt động âm thầm, đang tìm kiếm và xây dựng lực lượng. Chính phủ Thế Giới vẫn chưa chú ý đến họ, bởi lẽ họ còn quá non trẻ và chưa có đủ sức mạnh để thực sự gây nguy hiểm cho chính quyền.
Thực tế, chính ký ức từ kiếp trước đã dẫn đường cho Freeman. Nhờ có những hiểu biết mờ nhạt nhưng quý giá về lịch sử và những nhân vật của thế giới này, cậu đã gia nhập Quân Cách Mạng từ khi tổ chức này mới manh nha hình thành, với hy vọng đóng góp vào cuộc đấu tranh trong tương lai. Nhưng tình cảnh hiện tại của cậu lại bấp bênh và đầy rẫy nguy hiểm, điều này làm cậu không chắc người đó sẽ đến cứu mình.
Trên boong tàu, cơn gió lớn bất ngờ nổi lên, dữ dội và mạnh mẽ đến mức cuốn bay đám người buôn nô lệ như những con rối. Những tên lính đứng gác bị gió quật ngã xuống boong, một vài kẻ thậm chí còn bị thổi bay xuống biển trong tiếng thét kinh hoàng.
Trong khoang tàu tối tăm, Freeman ngẩng đầu nhìn lên, trước mắt cậu là một hình bóng quen thuộc, sừng sững và uy nghi như một ngọn núi.
Người đàn ông đó mặc một bộ đồ màu xanh lá, gió lượn quanh thân thể như những chiếc ruy băng sống động. Trên mặt hắn là hoa văn kỳ lạ màu đỏ, trông vừa bí ẩn vừa đầy quyền uy. Không ai khác, đó chính là Monkey D. Dragon, thủ lĩnh của Quân Cách Mạng. Ánh mắt sắc bén của Dragon quét qua khoang tàu và khi nhìn thấy Freeman, ánh mắt đó thoáng dịu đi một chút.
"Freeman" Dragon cất tiếng, giọng trầm ổn và mạnh mẽ, mang theo một chút ngạc nhiên lẫn hài lòng. "Ngươi thay đổi rất nhiều so với lần đầu tiên chúng ta gặp nhau."
Freeman lặng người nhìn Dragon, không biết nên phản ứng ra sao. Mới vừa ròi, cậu hy vọng được nhìn thấy vị thủ lĩnh của Quân Cách Mạng một lần nữa, nhưng không ngờ rằng Dragon lại xuất hiện đúng vào thời điểm cậu cần giúp đỡ nhất.
Dragon bước đến gần Freeman, gió quanh thân hắn dường như lặng đi, chỉ còn lại sự bình thản nhưng đầy uy lực.
"Lúc trước, ta không rõ bằng cách nào ngươi lại tìm được đến Quân Cách Mạng và gia nhập chúng ta. Nhưng khi đó, ngươi chỉ là một con thú bị phẫn nộ chi phối, chỉ muốn lợi dụng sức mạnh của chúng ta để trả thù những kẻ buôn nô lệ. Ta thấy rõ sự hèn nhát và giận dữ che lấp bản chất thật của ngươi."
Freeman cảm thấy như bị xuyên thấu bởi ánh mắt Dragon. Những lời nói đó làm lòng cậu chùng xuống. Cậu biết những gì Dragon nói là sự thật. Khi mới gia nhập Quân Cách Mạng, cậu chỉ bị cơn giận dữ thúc đẩy, cậu tìm đến họ với hy vọng có thể trả thù những kẻ đã biến cuộc đời mình thành địa ngục.
"Nhưng bây giờ, ngươi đã khác." Dragon tiếp tục, giọng nói trầm tĩnh nhưng đầy sức nặng. "Ta có thể thấy ngươi đã tìm lại được lý trí, đã hiểu rõ mục đích thật sự mà ngươi theo đuổi. Bây giờ ngươi mới đúng là một chiến hữu của ta."
Lời nói của Dragon mang theo sức mạnh của niềm tin, làm Freeman ngỡ ngàng. Cậu cảm thấy một dòng cảm xúc mãnh liệt dâng lên, và đôi mắt cậu ánh lên quyết tâm.
"Dragon… cảm ơn ngài." Freeman nói, giọng nói kiên định hơn bao giờ hết. "Tôi đã tìm thấy lý do để chiến đấu không chỉ vì cơn giận dữ nhất thời, mà vì những điều quan trọng hơn nhiều."
Freeman cười nhẹ, đôi mắt ánh lên sự ôn nhu hiếm thấy. Mặc dù Hajime luôn miệng bảo sẽ tìm cách tăng cường sức mạnh cho cậu bằng những bảo bối trong thế giới Doraemon, nhưng thực tế, Hajime đã giúp cậu theo cách riêng rồi.
Trong ký ức của Freeman, mười năm sống hạnh phúc ở thế giới Doraemon đã thấm sâu vào tâm trí cậu, làm dịu đi những v·ết t·hương và phẫn nộ tích tụ từ kiếp trước. Sự yên bình và tình yêu thương mà cậu cảm nhận từ gia đình kiếp này đã thay đổi cậu rất nhiều, khiến Freeman giờ đây muốn làm một việc nhiều hơn trả thù - cậu muốn thay đổi thế giới này.
Nhớ lại ký ức của mình về thế giới trước, Freeman thầm biết ơn những ký ức đẹp đẽ ấy. Ánh mắt cậu đầy quyết tâm, cậu không chỉ muốn chiến đấu vì bản thân mà còn muốn tạo ra một thế giới nơi người khác không phải chịu những cảnh khổ sở như cậu đã trải qua. Nhìn về phía Dragon, cậu cười hỏi: "Ngài có gì để ăn không?"
Dragon khẽ nhướng mày, sau đó rút từ trong áo ra một túi thịt viên, cẩn thận đưa cho Freeman. "Đây là thịt viên đặc chế của Hải quân, làm từ thịt Hải Vương. Nó có thể cung cấp đủ chất dinh dưỡng cho một người trong cả tháng."
Không đợi thêm, Freeman vồ lấy túi thịt viên, ăn ngấu nghiến như thể đó là bữa ăn đầu tiên sau nhiều ngày nhịn đói. Cậu cảm nhận được nguồn năng lượng dồi dào lan tỏa khắp cơ thể, như thể mỗi tế bào đều được tiếp sức.
Từng thớ cơ bắp trên người cậu căng lên, cơ thể vốn đã cao lớn của Freeman phồng lên mạnh mẽ. Từ một ngư nhân gầy yếu vì bị đói khát, Freeman nhanh chóng biến thành một chiến binh khổng lồ cao 2m5, từng múi cơ bắp cuồn cuộn hiện lên, trông chẳng khác gì một quái nhân thực thụ.
Dragon chăm chú quan sát, đôi mắt dần lóe lên sự kinh ngạc. Từ cơ thể của Freeman, một uy áp mạnh mẽ bộc phát ra, không khí xung quanh rung chuyển, những kẻ buôn nô còn lại trên tàu đồng loạt ngã quỵ, mặt mày tái mét, cả người run rẩy. Dragon nhận ra ngay, đó chính là Haoshoku Haki hay Haki Bá Vương, một dạng năng lực hiếm có mà chỉ những người mang phẩm chất bá chủ mới sở hữu.
Freeman nhìn những kẻ xung quanh ngã rạp dưới chân mình, đôi mắt sáng rực, cảm nhận được sức mạnh vừa bùng lên từ sâu bên trong. Cậu không ngờ bản thân lại sở hữu loại sức mạnh đáng sợ này. Cảm giác đó mạnh mẽ, như thể mỗi tế bào trong cơ thể cậu đang kêu gào khát vọng tự do và chiến thắng.
Dragon đứng đó, ánh mắt ngưỡng mộ xen lẫn hài lòng. Hắn khẽ gật đầu, tự nhủ rằng sức mạnh và phẩm chất của Freeman đã vượt xa những gì hắn từng mong đợi. Cả hai đứng yên lặng trong phút chốc, cảm nhận sự kết nối của hai chiến hữu với cùng chung một lý tưởng. Cuối cùng, Dragon cất tiếng, giọng trầm và sắc bén: "Sức mạnh này của ngươi không phải để trả thù hay hủy diệt. Hãy dùng nó để thay đổi thế giới này, Freeman."
Freeman gật đầu, trái tim đập mạnh trong lồng ngực, biết rằng cậu đã tìm được con đường của mình. Đó là con đường của Quân Cách Mạng, của sự tự do và của một thế giới mới mà cậu sẽ cùng Dragon chiến đấu để tạo nên.