Em Là Của Anh

Chương 6



Khu biệt thự, phòng khách.

Vĩnh Huy buồn bực nằm trên ghế sofa.

Chuyện gì xảy ra vậy trời?! Bản thân vì sao ăn tát còn chưa biết, đã vậy còn gây lộn rồi đuổi người ta đi nữa?!! Aizzz... bây giờ làm sao a~???

Có không nên cấp cho Phương tiếng xin lỗi?

Không được, thật là mất hình tượng.

Cốc cốc - gõ cửa

- Vào đi.

- Thiếu gia, thông tin cậu cần có rồi.

Vĩnh Huy lười nhát rồi dậy.

- Đọc ta nghe.

- Vâng.

Trần Duy Phương, 18 tuổi, hiện sống ở cô nhi viện XXX, ở khu 11. Đang làm nhân viên cho quán bar XXX, khu 15. Sau khi

- Khoan đã, sống khu 11 sao lại làm ở khu 15?

- Theo tôi nghĩ chắc cậu ấy không muốn ai biết mình làm việc ở quán bar, song theo điều tra thì chủ cô nhi viện chỉ biết cậu Phương làm nhân viên cho nhà hàng nào đó.

- Tiếp tục đi.

Sau khi cậu Phương 5 tuổi thì được một người phụ nữ tên Trần Vy nhặt về. Cha Trần Vy biết được thì ra lệnh vứt cậu Phương nhưng Trần Vy không đồng ý vì trong nhà cần đứa dọn dẹp. Cha Trần Vy là một con nghiện cờ bạc, hầu như không có ở nhànên nhà rất bừa bộn. Thế là cậu Phương được nhận nuôi. Lúc lên 7, cha Trần Vy thua lớn nên quyết định bán cậu Phương cho bọn buôn người. Ông ta đem cậu Phương bán với giá 20 triệu.

- Khốn kiếp, ông ta còn là người sao?

Vĩnh Huy đập bàn. Dám đem Phương đi bán, gan thật lớn mà!

- Thiếu gia bình tĩnh đi ạ!

Vĩnh Huy hai tay xiết chặt, hận không thể đem ông ta giết đi.

Sau khi bị bán, bọn buôn người đem cậu Phương sang bến cảng, khuynh vác hàng hóa vào kho. Ngày 3 bữa cơm nhưng không có thịt cá gì, tối thì ngủ trong kho, kiêm luôn việc giữ hàng. Ngoài cậu Phương ra có không ít cô nhi cũng như vậy. Năm cậu Phương 15 tuổi, cả đám cô nhi cùng lên kế hoạch trốn thoát nhưng chỉ riêng cậu Phương là trốn không thành, bọn chúng đánh cậu Phương rồi ra lệnh cho cậu làm tất cả mọi việc, lượng công việc tăng gấp 4 lần trước. Trong lúc cậu Phương làm việc thì chủ cô nhi ngỏ ý muốn chuộc cậu Phương, bọn chúng là bọn buôn người đương nhiên không bỏ qua cơ hội, trực tiếp ngã giá 60 triệu. Chủ cô nhi viện đồng ý. Hiện tại còn nợ hơn 30 triệu, nên cô nhi viện XXX đang đứng trước nguy cơ sụp đổ.

Hờ, 30 triệu?! Được lắm, lần này em đừng hòng rời khỏi tôi.

Vĩnh Huy cười gian tà, lòng âm mưu đem Duy Phương về làm vợ.

- Dương quản gia, đem người đến bến cảng xử lý bọn buôn người đó đi, bảo bọn họ làm cho sạch sẽ vào, còn nữa cấp cho cái nhi viện XXX một cái trợ cấp và bảo rằng chúng ta đã trả nợ 30 triệu kia giúp cô nhi viện, mọi chuyện còn lại cứ để ta giải quyết.

- Vâng.