Xác c·hết của tên Chân Long tộc cứ như vậy mà rơi xuống.
Mất đi lý trí khống chế, thân thể của hắn từ một người bình thường dần hóa thành một con rồng khổng lồ, lớp vảy hoàng kim nay trở nên ảm đạm không sức sống.
Chứng kiến chiến lực mạnh nhất nhì trong đội ngũ truy quét cứ như vậy mà c·hết đi, rất nhiều Chân Tiên cảnh không dám lao lên chiến đấu với con điên trước mặt.
Dáng vẻ bị nhuộm đầy máu hiện tại của ả dọa tất cả mọi người, khiến không một kẻ nào dám lên trước một li.
Nhưng dữ tợn cũng chỉ là để dọa sợ kẻ thù.
Sau khi hấp thu hoàn toàn kí ức của một Thiên Tiên, Lâm Lục Dạ đã biết được thêm một loại thủ đoạn đặc thù của cảnh giới này, thế giới quy tắc.
Thông thường thì vô số các đầu quy tắc đan dệt với nhau tạo nên một thế giới.
Nhưng thế giới quy tắc lại đi ngược lại quá trình này.
Đó chính là dùng cả thế giới chỉ để nuôi một đầu quy tắc, và đầu quy tắc được tạo ra cực kỳ mạnh, là thứ vượt xa sức mạnh của Thiên Tiên cảnh thông thường.
Nhờ có nó, Lâm Lục Dạ mới có thể tiêu diệt một Chân Tiên cảnh dễ dàng như vậy.
Đương nhiên việc ngưng tụ ra thế giới quy tắc cũng phải trả một cái giá không hề nhẹ.
Bầu trời sau trong Hư Ảo Giới của Lâm Lục Dạ lúc này chỉ còn bóng tối, tất cả sao trời đã được đem đi chế tạo ra thế giới quy tắc rồi.
Mất đi sao trời cũng tương đương với Lâm Lục Dạ đã mất đi Quần Tinh Trận, không còn siêu máy tính ấy hỗ trợ, cô nàng cảm thấy hơi hối hận một chút.
Với cơ thể quá mức phức tạp, vốn đã quá khả năng xử lý của não bộ và linh hồn.
Tất cả các thông tin từ khắp nơi trong cơ thể truyền về giờ này đều r·ối l·oạn.
Giống như một xã hội bước vào công nghệ thông tin tự dưng mất đi máy tính, cả cơ thể cô nàng gần như t·ê l·iệt, việc cô nàng có thể lơ lửng trong không gian đã là một kỳ tích.
Giờ quan trọng là cô còn có thể uy h·iếp đám người này được bao lâu nữa trước khi chúng nhận ra sự bất thường của cô.
Ngay lúc này, một cơn gió mang theo sức mạnh tâm linh quét qua toàn bộ chiến trường.
Cảm giác ngột ngạt bao phủ, tất cả mọi người đều cảm nhận được một cảm giác bị nhìn chăm chú.
Bạch Hồn đã hoàn thành quá trình đột phá rồi.
Không cần phải giả bộ nữa, Lâm Lục Dạ thả lỏng cơ thể, nhắm mắt lại đón nhận cảm giác rơi tự do về phía lục địa rực lửa ngay bên dưới, trên khóe miệng cô xuất hiện một nụ cười nhạt.
Rất nhanh chóng, cô nàng không còn cảm nhận được cảm giác rơi tự do, có thứ gì đó đang đỡ lấy cơ thể của cô, loại khí tức quen thuộc này, không còn nghi ngờ gì, đây chính là Bạch Hồn đã đỡ cô.
Khi mở mắt ra, cô nghiêng đầu nhìn sang hai bên, nhưng ngay sau đó ánh mắt cô nàng lại tràn đầy phẫn nộ.
Mọi chuyện không hề giống với những gì cô nàng mong đợi.
Lâm Lục Dạ gằn giọng nói rõ từng chữ.
"A! Lâm Bạch! Ngươi đón đỡ đạo lữ của ngươi bằng cái quái gì đây hả?
Bế công chúa đâu!?
Những lời an ủi khích lệ đâu!?
Cảnh hôn nhau đâu!?
Ta đã cố tình tạo ra một khung cảnh lãng mạn như vậy rồi!
Thế mà ngươi lại dùng xúc tu để đón đỡ ta là có ý gì đây!?"
Lâm Lục Dạ vừa điều chỉnh lại dáng nằm sao cho thoải mái nhất vừa chửi, giọng nói đầy giận dữ của cô vang vọng tới mỗi một góc của Địa Lục giới.
Bạch Hồn lúc này chỉ muốn che lại cái mặt của mình.
Cả hai người sống cùng nhau 10 năm rồi, nhưng phần lớn thời gian đều chỉ có nghiên cứu, nghiên cứu, và nghiên cứu, thời gian nắm tay nhau trong 10 năm ấy có lẽ còn chưa đủ 10 giờ.
Hắn thật không nghĩ loại con gái như Lâm Lục Dạ cũng thích mấy cảnh lãng mạn như trong truyện ngôn tình.
Nhưng hắn cũng đành thở dài vậy, vì theo đúng như kịch bản, hắn sẽ c·hết trong trận chiến này.
Bạch Hồn bước chân trên nền đất nóng đỏ, trên bầu trời lúc này tràn đầy kẻ địch.
Dù Lâm Lục Dạ có cô gắng như thế nào, mọi nỗ lực của cô cũng không thể ngăn cản đội quân tiên nhân được Diệp gia triệu tập.
Nhưng thời gian cô câu kéo như vậy đã là quá đủ rồi.
Quá trình đột phá đã hoàn tất, nếu chỉ tính riêng cường độ linh hồn, Bạch Hồn tính sơ qua đã có lực lượng tinh thần tương đương 64 nghìn tỉ Độ Kiếp Nhân Tiên.
Một hít một thở của hắn hiện tại đều tạo ra những cơn gió tâm linh mạnh mẽ, ẩn chứa bên trong đó là sự hỗn loạn tâm linh khi 64 nghìn tỉ suy nghĩ của các tiên nhân đan vào nhau.
Những cơn gió này đối với Thiên Tiên cảnh trở lên thì không coi vào đâu, dù sao những người này cũng có lớp vỏ bọc thế giới bao quanh ngăn cách mọi ô nhiễm.
Nhưng đám Nhân Tiên cảnh thì thảm rồi.
Chúng chỉ có hai kết cục duy nhất khi những cơn gió tâm linh này đảo qua người chúng.
Một là vẫn giữ được lý trí của mình, nhưng thân thể chúng lại không thể chịu được ô nhiễm, chúng trở thành những con quái vật với hình thù đáng ghê tởm.
Hai là hóa thành một dạng phân thân khác của Bạch Hồn, với hình dáng, nhân cách và lối suy nghĩ giống y hệt bản gốc.
"Tất cả Nhân Tiên cảnh mau trở lại chiến hạm cho ta! Trận chiến này không có chỗ cho các ngươi!"
Từng tiếng quát ra hiệu rút lui xuất hiện khắp chiến trường, nhưng có vẻ mọi thứ đã quá muộn rồi.
Chỉ thấy cả chiến trường lúc này xuất hiện cả một đám bản sao của Bạch Hồn, số lượng quá nửa Nhân Tiên cảnh đã hóa thành nanh vuốt của tên Luyện Hồn Sư.
Chiến trường giờ đã loạn thành một bầy, Nhân Tiên cảnh và Thiên Tiên cảnh hoàn toàn bị đám lâu la mới chế tạo ra của Bạch Hồn quấy rầy không thoát tay ra được.
Nhưng đám Chân Tiên cảnh đang bao vây Bạch Hồn cũng không khá hơn là bao.
Bởi vì đám người này đang lơ lửng trên không trung không phải vì chúng muốn bay, mà là do cả đám đang bị Bạch Hồn dùng tinh thần lực đè ép đến nghẹt thở.
Trên gương mặt đám người này chẳng còn gì khác ngoài một vẻ khó tin, hoảng sợ.
Nhưng Bạch Hồn cũng nhanh chóng phải cau mày, hắn tuy có khả năng bóp nghẹt mấy tên này nhưng lại không thể nào lau đi sự tồn tại của chúng.
Hắn cảm nhận được, với khả năng hiện tại của bản thân, hắn cùng lắm cũng chỉ có thể bóp c·hết một Chân Tiên cảnh là cùng, không thể nào cùng một lúc g·iết cả ngàn Chân Tiên cảnh ở đây được.
Với lại, số lượng này cũng không phải quân số tối đa của kẻ địch.
Vì sợ quá nhiều Thiên Tiên cảnh trở lên xuất hiện có thể hủy diệt thế giới ngay lập tức, có thể khiến "Lâm Bạch" nhân cơ hội chạy thoát, nếu không Diệp gia đã dồn toàn bộ lực lượng vào truy bắt hắn rồi.
Để đối phó với kẻ địch đông hơn, Bạch Hồn cần một nguồn năng lượng mạnh mẽ hơn.
Chỉ thấy hắn nở một nụ cười đầy nham hiểm.
"Tới giờ bật hack rồi.
Vặn vẹo quy tắc trụ cột của thế giới, phủ định định luật bảo toàn năng lượng!"
Tinh thần lực mạnh mẽ vặn vẹo cả thời không.
Trong phạm vi 100 mét bao quanh Bạch Hồn xuất hiện một lĩnh vực với đủ mọi loại màu sắc đang luân chuyển liên tục.
Một vài Chân Tiên cảnh dựa vào thủ đoạn của mình đã có thể tránh thoát tinh thần lực trói buộc.
Đủ loại pháp thuật xuất hiện trong hư không đánh vào khu vực hỗn loạn do Bạch Hồn gây ra.
Nhưng lĩnh vực kia giống như là một lớp lá chắn bất khả x·âm p·hạm, tất cả những đòn t·ấn c·ông đánh vào lĩnh vực này đều biến mất.
Rất nhiều Chân Tiên kiêng kỵ không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng cũng có một vài người không tin tà, lao thẳng vào trong lĩnh vực tinh thần mà Bạch Hồn thả ra.
Ngay sau đó, chúng phải há hốc mồm kinh ngạc khi bước vào lĩnh vực này.
Nhìn từ bên ngoài, lĩnh vực của Bạch Hồn rất to lớn với một số người, đồng thời cũng vô cùng nhỏ bé trong mắt Chân Tiên cảnh.
Nhưng khi vào trong, các Chân Tiên mới nhận ra một sự thật, đây không phải một cái lĩnh vực, đây là một tiểu thiên thế giới!
Không gian trong thế giới này đã rộng ngang bằng với Địa Lục giới bên ngoài rồi, còn khó tin hơn nữa là thế giới này vừa được hình thành trong vài giây ngắn ngủi.
Thiên Tiên cảnh tiêu tốn không biết bao nhiêu cái vạn năm mới có thể tạo nên một thế giới, nhưng với Bạch Hồn, chỉ cần một suy nghĩ, trong nháy mắt hắn đã có thể tạo ra một thế giới to lớn.
Ở chính giữa thế giới ấy, bóng người của Bạch Hồn đã lớn đến mức dễ dàng nắm trong tay cả một hệ mặt trời.
Các Chân Tiên cảnh biết mình chơi ngu rồi, ở bên ngoài không tốt hay sao?
Tại sao đầu óc lại nóng lên chui vào tận mồm kẻ địch thế này.
Chúng muốn đi nhưng cũng không kịp, đủ loại pháp tắc, quy tắc giống như xiềng xích trói chặt lấy chúng, nghiền nát thân thể và linh hồn chúng.
Đám Chân Tiên cả đời ai cũng chinh chiến cả vạn năm, đánh qua không biết bao nhiêu trận chiến, nhưng từ xưa tới nay, đám người này chưa bao giờ đánh một trận mà cảm thấy biệt khuất như vậy.
Cả trận được có vài giây để trao đổi chiêu thức, nhưng khoảng thời gian còn lại thì bị tinh thần lực khóa chặt, bị huyết mạch uy áp dọa sợ, và đến giờ là bị cả một thế giới khóa cứng.
Đám Chân Tiên lại đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác, giờ thì chúng đã hiểu tại sao Diệp Hiên lại ra lệnh phải tiêu diệt "Lâm Bạch" bằng mọi giá rồi.
Chỉ thấy tên "Lâm Bạch" đó đang nở một nụ cười đầy nham hiểm, năng lượng thuần khiết sinh ra từ hư không đổ đầy từng tế bào, chính xác là từng Hư Ảo Thân bên trong hắn.
Bạch Hồn lúc này cảm thấy giống như nắng hạn gặp mưa rào.
Tinh thần hắn phát triển quá nhanh, mỗi một Hư Ảo Thân đều có thần hồn sánh ngang Độ Kiếp Nhân Tiên, nhưng do mỗi Hư Ảo Thân phần lớn tu vi mắc kẹt ở Luyện Khí cảnh, nên sức mạnh của các Hư Ảo Thân này có thể phát huy chưa tới 1%.
Có được nguồn năng lượng vô tận, tu vi của các Hư Ảo Thân tăng nhanh như cưỡi t·ên l·ửa.
Một giây qua đi, tất cả từ Luyện Khí cảnh đột phá đến Trúc Cơ, không cần đúc cái đạo cơ vững chắc gì cả, chỉ cần hấp thu càng nhiều năng lượng càng tốt.
Đồng thời, tu vi đột phá, tính lực tăng lên nhanh chóng, hệ thống các Hư Ảo Thân đã liên tục đổi mới 105 phiên bản công pháp tu luyện.
10 giây sau đó, đột phá Kim Đan, mỗi Hư Ảo Thân có mức năng lượng gấp 150 lần so với tu sĩ cùng cảnh giới, nhờ năng lượng cung cấp sung túc, cuối cùng hệ thống các Hư Ảo Thân cũng có thể tăng tốc tính toán, đổi mới thêm 523 phiên bản công pháp tu luyện.
Tốc độ đột phá, khả năng hấp thu năng lượng được tăng lên nhanh chóng, chỉ trong 0,1 giây, Bạch Hồn đã đột phá một hơi từ Kim Đan đến Hợp Thể cảnh, đột phá tận 4 đại cảnh giới.
Thực lực tăng càng lúc càng nhanh, chỉ cần đầy đủ tri thức, tính lực và năng lượng, Bạch Hồn trên lý thuyết có thể mạnh tới vô hạn.
Nhưng có vẻ Bạch Hồn đã tới giới hạn rồi, bởi vì trong đầu hắn hiện tại cũng chỉ có tri thức ở cấp độ Độ Kiếp Nhân Tiên.
Dù vậy, sức mạnh của hơn 64 nghìn tỉ Độ Kiếp Nhân Tiên được gộp chung một chỗ thì mạnh khỏi phải bàn, đó còn chưa kể tới tác dụng do công pháp mang lại sau không biết bao nhiêu lần đổi mới phiên bản.
Bạch Hồn giờ này cũng không biết hắn mạnh đến mức như thế nào.
Đám Chân Tiên cảnh nổ tung như pháo hoa khi vô tình rơi vào tầm mắt của Bạch Hồn, nổ đến một hạt bụi cũng không còn tồn tại.
Những kẻ còn sống sót sợ hãi trước thứ sức mạnh quá phi lý, chúng vội thử đủ mọi cách để chạy khỏi nơi nguy hiểm này.
Một vài Chân Tiên cảnh nhắm mắt, hy sinh hơn một nửa tu vi của mình cưỡng ép ngưng tụ ra một giọt chất lỏng với đủ mọi loại màu sắc xung quanh, một giọt chất lỏng nhưng lại giống như chứa đựng cả một thế giới.
Đây chính là lực lượng bản nguyên, là đầu nguồn của mọi loại sức mạnh, là thứ mà các Tiên Vương cảnh cũng phải tốn hàng vạn năm để ngưng tụ.
Chỉ dùng một giọt bản nguyên, toàn bộ quy tắc xiềng xích trong cái thế giới hỗn loạn của Bạch Hồn đều dễ dàng bị phá hủy, giống như băng tuyết tan dưới ánh mặt trời.
Nhờ có bản nguyên lực lượng, mấy tên Chân Tiên còn lại có thể thoát khỏi thế giới do Bạch Hồn nghĩ ra.
Bên ngoài lĩnh vực, rất nhiều Chân Tiên vẫn chưa biết nên làm gì tiếp theo, có hàng ngàn đồng bạn khác của chúng đang ở trong cái lĩnh vực kỳ lạ ấy.
Nhưng vài giây tiếp theo, hàng trăm Chân Tiên cảnh hốt hoảng chạy khỏi lĩnh vực do tên "Lâm Bạch" đã thả ra.
Sắc mặt của những người này đều vô cùng kém cỏi, nhìn bộ dạng là do tiêu hao quá nhiều mà ra.
Những kẻ này giống như bị điên, chúng không hề quan tâm đến đồng bạn của mình đang nghĩ gì, cứ một đường chạy vội rời khỏi chiến trường này càng sớm càng tốt.
"Mau chạy đi, chúng ta không phải là đối thủ của hắn!"
"Ai đó gọi người của Diệp gia giải quyết đi, chúng ta không phải là đối thủ! Chúng ta chỉ là giun dế!"
Tâm lý của các Chân Tiên cảnh thoát ra có vẻ không được ổn định cho lắm, nhưng tất cả mọi người cũng ý thức được, "Lâm Bạch" đáng sợ đến cái mức nào.
Bên trong lĩnh vực của mình, Bạch Hồn cau mày khi chứng kiến quy tắc lực lượng hắn hấp thu được từ linh hồn của mấy tên Nhân Tiên cảnh đang ngày càng ít đi.
Xem ra muốn phá vỡ định luật bảo toàn năng lượng không có dễ dàng như vậy.
Nhìn thì giống như Bạch Hồn có một nguồn năng lượng vô hạn, giúp tất cả Hư Ảo Thân trong người hắn đều đột phá đến Độ Kiếp Nhân Tiên.
Nhưng thực tế, chỗ năng lượng khổng lồ ấy chính là do đánh đổi quy tắc lực lượng mà có.
Đổi quy tắc lực lượng lấy năng lượng thuần khiết, ở tu tiên giới này giống như dùng một cân vàng đổi một cân bạc, hoàn toàn lãng phí kinh tế.
"Thôi, không nghĩ nhiều về cái vấn đề này nữa, đi ra ngoài trang bức rồi c·hết một cách thật hoành tráng nào."
Ở thế giới bên ngoài, người ta chứng kiến lĩnh vực đủ mọi màu sắc bao quanh "Lâm Bạch" đang nứt ra giống như một quả trứng sắp nở.
Ánh sáng thần thánh chiếu rọi khắp muôn nơi.
Một ngọn cây khổng lồ mọc lên che khuất cả thế giới, thứ mà sau này người ta gọi nó là Bạch Hồn Thần Mộc.