Chương 135: Thế giới này quả nhiên không đơn giản.
Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ bước ra khỏi cánh cổng.
Thứ đầu tiên hai người nhìn thấy không phải là cảnh tượng kỳ dị gì, mà lại là hai tấm thẻ đen với họa tiết lông vũ trắng đang lơ lửng trên không trung.
Khi hai người chạm vào, một thông tin lập tức truyền vào trong tâm linh của họ.
Các mạo hiểm giả khi thám hiểm nếu muốn quay trở lại thị trấn cần phải mang theo tấm thẻ này.
Khi một mạo hiểm giả sắp phải nhận một v·ết t·hương chí mạng, hoặc người đó muốn trở về thị trấn, bọn họ cần kích hoạt lá bài trên tay nếu muốn trở về.
Nếu không có tấm thẻ, có lẽ cái thị trấn kia đã bị hủy diệt từ lâu, hoặc dân chúng trong thị trấn sẽ chỉ co ro trong cái mảnh đất bé tẹo ấy mà sống mòn.
Phải biết dù có tấm thẻ do Bạch Vũ Thần ban phước để hộ thân, nhưng mỗi tháng đều có hàng chục người t·ử v·ong trong khi thám hiểm.
Nên dân số của thị trấn trong cả ngàn năm qua vẫn quanh quẩn trên dưới 2 vạn người.
Lần thám hiểm này chỉ là một lần trải nghiệm của Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ nên hai người đương nhiên muốn giữ lại tấm thẻ.
Dù sao trong thị trấn đó vẫn còn vô số tri thức mà hai người còn chưa biết.
Giờ trước mắt hai người là một cảnh tượng tận thế.
Trước sau, trái phải, bầu trời mặt đất đều chìm trong lửa đỏ.
Mảnh vỡ thế giới nơi hai người đang có mặt là một mảnh vỡ khá nhỏ với một bán kính khoảng 5 cây số.
Mỗi mảnh vỡ thế giới đều tương đương với một căn phòng chứa đầy quái vật, và muốn đi đến mảnh vỡ thế giới kế tiếp, các mạo hiểm giả cần phải quét sạch ít nhất là 50% số quái vật.
"Ờm, có gì đó rất không đúng ở đây thì phải."
Lâm Lục Dạ trầm ngâm suy nghĩ.
Bạch Hồn bên cạnh nhanh chóng nhớ lại những ghi chép trong thư viện, hắn đã xin phép Tris xem xét qua tất cả các tư liệu về thường thức của thế giới này.
Thông thường ở những mảnh vỡ thế giới đầu tiên, đám quái vật sẽ rất yếu, là loại chuyên dùng để đấu với tân thủ.
Ánh mắt của hai người nhìn chằm chằm về phía trước.
Nơi đó đang có một ngọn núi lửa, không đúng, đó là một con slime khổng lồ.
Phần bên dưới của nó giống như dung nham nóng đỏ, phía bên trên là một lớp giáp gai đá như những núi lửa đang hoạt động, thi thoảng phun ra vô số nham thạch thiêu cháy mọi thứ.
Loài sinh vật tròn tròn, bật bật, nhảy nhảy như một quả bóng nhựa vốn cực kỳ vô hại, nhưng nhờ ngày mảnh vỡ thế giới đại đổi mới, giờ nó đã hóa thành một ngọn núi cao cả cây số.
Tên: Slime núi lửa.
Cấp độ: 101(Hoàng Kim cấp)
Nhìn vào con quái vật, Bạch Hồn lập tức nhận ra có gì đó không ổn, mảnh vỡ thế giới đầu tiên không nên chạm mặt boss ngay từ lúc đầu mới đúng.
"Ngày mà tất cả quái vật trở nên cuồng bạo, thời không trở nên hỗn loạn, các mảnh vỡ thế giới đại đổi mới chắc là ngày hôm nay đi.
Không biết hai ta là xui xẻo hay may mắn đây nữa."
Bạch Hồn ngước nhìn lên bầu trời của mảnh vỡ thế giới này, nơi các khe nứt không gian đang ngày càng mở rộng.
Trong cái thế giới đang đếm ngược đến sự hủy diệt này chẳng còn lại gì cả ngoài một con slime to đùng này, còn lại cũng chẳng có thứ gì đáng để hai người chú ý cả.
Bên cạnh hắn, Lâm Lục Dạ đang giương cung cài tên.
Mũi tên đang cài trên cung của cô nàng nhanh chóng được bọc trong 10 hào quang ánh sáng.
Bạch Hồn bên cạnh nhìn mà chẳng biết nên nói gì.
"Đánh một con quái cấp Hoàng Kim mà thôi, có cần phải đao to búa lớn như vậy, bọc hẳn 10 tầng Cộng Dồn Ấn Kí vào mũi tên không?"
Đã hơn 1 tháng trôi qua kể từ ngày Lâm Lục Dạ tỉnh lại, ngoài ban đêm sau khi cô sở hữu chức nghiệp thứ 2, Lâm Lục Dạ luôn cắm đầu vào việc đánh quái thăng cấp.
Giờ này cô đã tăng đến 152 cấp, trở thành một Kim Cương cấp cường giả.
Không chỉ vậy cô còn tu luyện phiên bản cải tiến của Thần Võ Đạo và liên tiếp đột phá 3 cảnh giới lớn là Luyện Thể, Trúc Cơ, Tẩy Tủy.
Chỉ còn kém một chút nữa có thể đột phá Thần Thông cảnh, trùng tu lại Thần Thể cảnh.
Không những vậy Hư Ảo Giới hay giờ là Thế Giới Hắc Ám cũng đã phát triển nhanh chóng, quy mô cũng không hề kém cạnh lúc đánh nhau với liên quân của Diệp gia.
Còn chưa kể cô nàng sở hữu 3 thiên phú SSS vô cùng bá đạo nữa.
Bạch Hồn tính toán sơ qua, sức mạnh của Lâm Lục Dạ giờ có thể tiêu diệt một Thánh Giả cấp với đòn t·ấn c·ông mạnh nhất của cô nàng.
Và giờ cô ấy đang sử dụng những thứ sức mạnh vô cùng bá đạo ấy chỉ để hủy diệt một con slime Hoàng Kim cấp.
Đây không còn là đại pháo đánh con muỗi nữa, đây là đại pháo đánh vi khuẩn!
Còn về phía con slime khổng lồ, con quái vật cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần, đôi mắt to lớn như đèn pha của nó soi về phía hai sinh vật bé nhỏ dưới mặt đất.
Cảm nhận được sự uy h·iếp, con slime phẫn nộ.
Nó muốn tung ra chiêu thức mạnh nhất tiêu diệt hai con côn trùng bé nhỏ này, đồng thời cũng tiện thể phá hủy luôn cái lồng giam đang giam giữ nó.
Cảm nhận được nhiệt độ tăng lên, Bạch Hồn dự tính nếu con slime đó mà tung chiêu, nó hoàn toàn có thể biến một lục địa chìm trong biển dung nham.
Nhưng thật đáng tiếc, con slime không thể chứng kiến cảnh tượng hoành tráng mà nó có thể tạo ra rồi.
Mũi tên của Lâm Lục Dạ đã rời cung, sóng xung kích mạnh mẽ tạo ra một vùng chân không dập tắt tất cả các đ·ám c·háy, xé toạc mặt đất thành vô số mảnh.
Mũi tên bay qua người con slime, xuyên thủng và nghiền nát nó thành vô số hạt bụi nhỏ.
Tốc độ mũi tên không hề suy giảm mà va thẳng vào vách ngăn của mảnh vỡ thế giới này, khiến cho bầu trời rạn nứt như thể được làm từ thủy tinh.
Tấm màng bảo hộ của mảnh vỡ thế giới vốn đã rất suy yếu vì ngày đại đổi mới nay còn phải hứng chịu một đòn t·ấn c·ông cực mạnh từ bên trong, nửa bầu trời lập tức sụp đổ, để lộ ra một khoảng hư không vô tận với thời không loạn lưu nghiền nát tất cả mọi thứ.
Sắc mặt của Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ lập tức thay đổi trở nên khó coi vô cùng.
Đây là thời không loạn lưu do vô số các vũ trụ song song v·a c·hạm với nhau mà tạo thành, không phải là thứ mà hai người có thể đụng vào.
May mắn khi con slime bị tiêu diệt, một cánh cổng thời không được mở ra ở phía đối diện với thời không loạn lưu, nếu không thì hai người buộc phải chạy về thị trấn trước khi quá muộn.
Hai bóng người nhanh chóng xuyên qua cánh cổng thời không trước khi mọi thứ bị cắn nuốt.
Khi ánh mắt mở ra một lần nữa, hai người phát hiện họ đang đứng trên nóc của một tòa nhà cao tầng cũ kĩ.
Phóng tầm mắt ra xung quanh, khắp nơi đều là những tòa nhà rách nát bị nhấn chìm trong màn sương mù mờ ảo.
Đây là một thành phố bị bỏ hoang như thể mảnh vỡ thế giới này đã trải qua ngày tận thế.
Và hiện tại, những tàn tích còn lại của nhân loại sắp bị hủy diệt một lần nữa.
Dù cho sương mù có dày đặc đến mấy nhưng chỉ cần nhìn bằng mắt thường cũng có thể chứng kiến ở phương xa đang có vô số trận chiến.
Trận chiến giữa những con quái vật khổng lồ.
Mảnh vỡ thế giới này có vẻ rộng lớn hơn rất nhiều so với mảnh vỡ vừa rồi.
Trong cảm nhận của Bạch Hồn, diện tích của thành phố này đã có thể sánh ngang với diện tích của tất cả lục địa trên một hành tinh.
Chỉ có diện tích lớn như vậy mới đủ để cho hàng ngàn con quái vật cao vài trăm mét loạn đấu, chém g·iết lẫn nhau.
Lâm Lục Dạ lại một lần nữa giương cung cài tên.
Bạch Hồn bên cạnh thấy vậy vội nắm chặt cây cung của cô nàng, tinh thần lực của hắn dễ dàng xâm nhập vào trong cây cung, cắt đứt nguồn ma lực cuồng bạo đang chảy xuôi bên trong thứ v·ũ k·hí ấy.
"Lục Dạ, chúng ta phải chạy trốn một lần là quá đủ rồi, lần này để ta đi.
Chỉ có mấy con quái Hoàng Kim cấp mà thôi, để ta đi đánh g·iết cũng vừa vặn."
Nghe ông chồng của mình nói vậy, Lâm Lục Dạ cũng nảy ra một ý tưởng.
"Được rồi đạo lữ của ta, vậy ngươi đi đánh quái, ta phụ trách đi tìm kiếm xem còn tri thức nào sót lại trong phế tích này hay không."
Hai người nhanh chóng phân công xong vai trò của mình.
Lâm Lục Dạ trong nháy mắt đã biến mất, còn bên người Bạch Hồn cũng xuất hiện một bóng người màu trắng với lỗ tai nhọn đặc trưng của tinh linh tộc, thân hình trong suốt tỏa ra ánh sáng trắng nhạt.
Đây rõ ràng là một Bạch Hồn Tinh Linh, nhưng chính xác hơn, đây lại là một "tế bào" rơi ra từ trên người Bạch Hồn.
Ném con dao phép thuật có được miễn phí từ mù hộp, Bạch Hồn lập tức ra lệnh cho phân thân của mình.
"Đi và xử lý sạch tất cả đám quái vật lảng vảng trong thị trấn này đi."
Tên phân thân gật đầu và nhanh chóng biến mất như một bóng ma.
Bạch Hồn lúc này lại rơi vào trạng thái rảnh rỗi, hắn lấy ra những nguyên liệu có được sau khi Lâm Lục Dạ đã bắn nổ con slime.
Tuy về mặt chiến đấu, Bạch Hồn có hơi yếu nhưng hắn vẫn đủ nhanh tay nhanh mắt để nhặt nhạnh chỗ tốt.
Chỗ tài liệu rơi ra từ con slime núi lửa kia phần lớn đều là Hoàng Kim cấp tài liệu, những thứ mà Bạch Hồn tiện tay có thể nặm ra nên hắn không hứng thú cho lắm.
Cái duy nhất có thể khiến hắn hứng thú là một thứ nhìn giống như một chữ tượng hình đỏ rực như dung nham.
Bạch Hồn lấy ra một tấm lá chắn tròn hắn vừa tiện tay chế ra từ đống sắt vụn trên nóc tòa nhà này.
Chữ cái bí ẩn kia giống như tìm thấy nhà của mình, nó tự động tan chảy và hòa vào làm một với tấm lá chắn bình thường kia.
Quá trình dung hợp này diễn ra trong năm phút, trong lúc này tấm khiên mới được nặn ra kia giống như được ném vào lò nung phát sáng phát nhiệt một lần nữa, đồng thời hình dạng của nó cũng không ngừng biến đổi.
Đến khi hình dạng của tấm khiên được cố định lại cũng là lúc quá trình dung hợp kết thúc.
Tấm khiên tròn sơ sài vài phút trước giờ xuất hiện thêm vô số các chi tiết trang trí hình ngọn lửa xoay tròn nhìn qua vô cùng bá khí.
Bạch Hồn cũng không nghĩ ra được, thứ phù văn kia còn có thể tự động chế tạo lại hình dáng v·ũ k·hí, hắn thử xem thông số của thứ v·ũ k·hí này, hắn mở bảng thông tin của v·ũ k·hí lên, xem thử thứ phù văn kia ngoại trừ việc làm v·ũ k·hí ngầu hơn liệu còn tác dụng nào khác hay không.
Hỏa Nham Lá Chắn (Hoàng Kim cấp):
Phòng ngự: tăng 200% khả năng phòng ngự.
Hỏa diễm nguyền rủa: bất cứ kẻ nào t·ấn c·ông vào tấm lá chắn này đều phải nhận hiệu ứng thiêu đốt gây sát thương bằng 10% chỉ số phòng ngự mỗi giây.
Hỏa diễm bảo hộ: tạo thành một lá chắn năng lượng có sức phòng thủ bằng 30% sinh mệnh tối đa, đồng thời thi triển hỏa diễm nguyền rủa cho tất cả kẻ địch trong phạm vi ảnh hưởng.
Hỏa nham bộc: Tự phong ấn bản thân trong một lá chắn nham thạch có sức phòng thủ bằng 30% lượng máu tối đa, khi lá chắn chịu quá nhiều sát thương sẽ tự động p·hát n·ổ gây sát thương bằng 100% sát thương hấp thụ từ kẻ địch.
"Xem ra thứ phù văn lấy ra được từ một con quái vật Hoàng Kim cấp có thể sử dụng để cải tạo ra một trang bị cấp độ Hoàng Kim cấp."
Nhưng nguyên lý của thứ phù văn này là gì chứ?
Ta có thể phục chế lại thứ phù văn này không?
Pháp tắc ở chủ thế giới khác biệt với pháp tắc của thế giới này, liệu ta có thể sử dụng phù văn ở nơi đó hay bất cứ thế giới khác hay không?
Trong đầu Bạch Hồn lúc này nảy lên vô số các câu hỏi.
Có lẽ trong thư viện của thị trấn kia có lưu trữ lại một số thông tin quan trọng, hắn không tin ở thư viện không ghi chép lại nguồn gốc xuất xứ của mấy cái thứ phù văn này.
Việc một kẻ ngoại lai như hắn mới tới nơi đây chỉ 1 ngày cũng có thể phát hiện ra những phù văn này, đừng nói gì tới những kẻ đã định cư ở nơi đây cả trăm, cả ngàn năm.
"Nghĩ lại thì, chuyện nghiên cứu mấy thứ đặc sản của thế giới này thì trở lại thị trấn rồi nói, trước tiên thu thập chút hàng mẫu trước đã."
Ở một phương hướng khác, một cuộc đồ sát đang diễn ra.
Trong lúc mấy con quái vật cao lớn nhưng những tòa nhà chọc trời đang cắn xé lẫn nhau, cắn nuốt máu thịt của nhau để có thể tiến hóa.
Một bóng trắng đã xuất hiện dùng một ánh mắt lạnh lùng nhìn tất cả bọn chúng.
Mục tiêu đầu tiên đã được khóa lại, đó là một sinh vật giống như một con rắn hổ mang khổng lồ với lớp vảy đen đầy gai góc.
Con rắn này đang chiếm thế thượng phong khi nó sử dụng thân thể của mình cuốn chặt lấy một con quái vật khác.
Chỉ thấy bóng trắng kia cầm trong tay một con dao vô cùng bình thường, nhưng khi con dao bé tẹo ấy lướt qua, vết cắt vô cùng sắc bén, cả một tảng thịt khổng lồ của con rắn bự lập tức biến mất.
Từ nơi xa Bạch Hồn cũng để ý tới phân thân của mình.
"Quả nhiên ta vẫn chỉ là một Hắc Thiết cấp yếu gà mà thôi, là một tên cấp độ 1 nhìn qua ai cũng có thể giẫm một cước."
Hắn vừa thầm thì vừa nở một nụ cười thiếu đánh, nhìn qua là biết trong đầu hắn đang có mấy cái kịch bản trang bức đánh mặt rồi.
Phân thân của Bạch Hồn tuy về mặt chỉ số cũng chỉ tương đương với Bạch Ngân cấp, nhưng thực tế sức chiến đấu của phân thân này cao hơn đẳng cấp rất nhiều, đặc biệt về sức mạnh tinh thần đã có thể sánh ngang với Bạch Kim cấp.
Sức mạnh tinh thần thông qua một vài loại pháp thuật đặc biệt giờ đã hóa thành kiếm ý bám lên trên con dao bé tẹo, khiến con dao trở nên vô cùng sắc bén.
Chỉ vài đường cơ bản, con rắn khổng lồ và cả con mồi của nó đều đã bị chia cắt thành vài khối, tất cả chiến lợi phẩm ngay sau đó đều được phân thân này thu gom.
Ngay sau đó, phân thân của Bạch Hồn lại một lần nữa biến mất như một bóng ma.
Thành phố hoang tàn vốn đang rất náo nhiệt khi là chiến trường của hàng ngàn con quái thú khổng lồ giờ bỗng trở nên yên tĩnh.
Đám quái thú này cũng đã là một đám Hoàng Kim cấp, chúng cũng dễ dàng cảm nhận được vô số sinh mạng của các đối thủ cạnh tranh mất đi mỗi giây.
Chúng biết một kẻ săn mồi vượt trội đã xuất hiện, trở thành bá chủ của mảnh vỡ thế giới này.
Không nhanh chóng đào tẩu thì ở lại chờ c·hết sao?