Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 162: Vạn năm nữa.



Chương 161: Vạn năm nữa.

Lựa chọn cách dưỡng thai như thế này, rõ ràng Lâm Lục Dạ muốn hướng đứa trẻ này đi theo con đường tu luyện truyền thống, không đi tu luyện theo cái hướng không thể diễn tả như cha mẹ nó.

Bạch Hồn cũng hiểu rõ tại sao Lâm Lục Dạ muốn làm vậy.

Suy cho cùng hai người dù có không phải người như thế nào thì cũng từng là con người.

Nhìn lại thì giờ Bạch Hồn là một cái cây linh hồn, còn Lâm Lục Dạ lại là một cái bảng trạng thái.

Trong thâm tâm của cả hai vẫn muốn tu luyện thông thường hơn là đi vào đường tà đạo như hiện tại.

Dù hệ thống tu tiên ở cái thế giới này có hơi nhiều hố một chút, nhưng nếu hai người chú tâm vào nghiên cứu công pháp cho đứa trẻ, nó vẫn sẽ có tương lai tươi sáng.

Bạch Hồn tiếp tục nhìn vào đứa trẻ đang trong khoang dinh dưỡng mà cau mày.

"Lục Dạ, ta nhìn cái tình huống phát triển của con chúng ta có vẻ hơi chậm thì phải."

Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy Lâm Lục Dạ đang ngượng ngùng gãi đầu.

"Đạo lữ của ta, xin lỗi vì vấn đề này chưa tham khảo ý kiến của ngươi, nhưng ta sử dụng một vài bí pháp giúp đứa bé tăng thêm tư chất tu luyện ngay cả khi nó chưa được sinh ra."

Lật tung mớ tri thức trong đầu của mình, Bạch Hồn tìm thấy một vài thông tin về loại bí pháp được Lâm Lục Dạ sử dụng.

Đây là loại bí pháp chuyên được dùng cho con cháu của các đại năng ở tu tiên giới hoặc mấy cái huyền huyễn thế giới.

Khi đứa trẻ được ra đời chắc chắn sở hữu thể chất đặc biệt, thần thể thánh thể có được dễ dàng.

Tốc độ tu luyện nhanh chóng, trời sinh thân cận đại đạo, ngộ tính siêu việt người cùng lứa,...

Đương nhiên loại bí pháp dưỡng thai này cũng có hạn chế của riêng nó.

Thứ nhất nó tiêu hao một số lượng tài nguyên khổng lồ, cần vô số thiên tài địa bảo để bồi bổ.

Điều này không phải là vấn đề với Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ hiện tại.

Dù sao với các truyền thừa trên Bạch Hồn mạng xã hội có thể đem lại vô số tài nguyên cho hai người.

Hạn chế thứ hai là thời gian để đứa trẻ được sinh ra dài hơn những đứa trẻ bình thường rất nhiều.

Khi dùng bí pháp, người mẹ sẽ phải mang thai đứa con trong hàng vạn năm để đứa trẻ có thể ra đời một cách hoàn hảo nhất.

Trong giai đoạn này nếu dưỡng thai không tốt, hay phụ nữ có thai mang bụng bầu ra đấu pháp có thể ảnh hưởng đến thai nhi.

Nhưng Lâm Lục Dạ vốn không có khả năng này vì cô không thể mang thai ngay từ đầu.

Việc cô cần làm đơn giản rất nhiều, đó là đem khoang dinh dưỡng chứa đứa con của mình tới một nơi an toàn và chờ hàng vạn năm đi qua là được.

Và giờ này, tuổi thọ với hai người họ đã không còn là vấn đề quá lớn.

Cái hai người quan tâm chính là an toàn của thai nhi này mà thôi.

Trước mắt bọn họ còn có một trận chiến với thiên đạo, không biết quy mô của trận chiến này ra sao nhưng để đứa trẻ lại ở Đại Huyền thế giới là không hề an toàn chút nào.

Sau này hai người có thể còn phải đối mặt với hai kẻ có hệ thống là Lâm Bạch và Diệp Hiên.

Lúc này, cả hai tạm thời ném mấy cái ý tưởng xa xôi ấy sang một bên và bàn bạc đến chuyện nên cất giấu đứa bé đi nơi nào cho an toàn.

Cuối cùng hai người đã đồng thời lựa chọn Thế Giới Hắc Ám của Lâm Lục Dạ.

Vì thế giới trong thân thể cô nàng còn có quá nhiều thiếu sót về pháp tắc, nên trên lý thuyết, Lâm Lục Dạ chỉ có thể tính là nửa thiên đạo.

Nhưng chừng đó là quá đủ để cô nàng có thể tạo ra một nơi an toàn cho đứa trẻ.

Nó có thể sống và phát triển mà không sợ hắc ám bên trong thế giới ăn mòn.



Không chỉ vậy, Lâm Lục Dạ còn dùng một Luân Hồi Thân để trông non khoang dinh dưỡng 24 trên 24.

Còn Bạch Hồn trong thân thể hắn cũng có một thế giới, nhưng đó là một thế giới thông tin, một thế giới giả lập không có vật chất, hoàn toàn không phù hợp để trông trẻ chút nào.

Trong lúc cặp vợ chồng còn đang lựa chọn nơi để bảo vệ đứa bé, lên kế hoạch cho hàng tá những dự án bồi dưỡng đứa con vài vạn năm sau mới ra đời của họ.

Vòng ngoài của Đại Huyền lúc này gà bay chó chạy, trở nên hỗn loạn vô cùng.

Vạn Đạo Tông, tông môn lớn nhất nhì vòng ngoài của Đại Huyền lúc này đang gặp phải một đối thủ vô cùng khó chịu.

"Hắc Vũ cung! Thiên Đạo số 36!

Hôm nay tới để khiêu chiến tông chủ của Vạn Đạo tông và các vị cao thủ!"

Âm thanh này một lần nữa vang lên khiến cho gương mặt của tất cả các đệ tử ở Vạn Đạo tông phải biến sắc.

Sắc mặt của các Kim Đan trưởng lão cũng chẳng khá hơn là bao.

Chỉ có tông chủ của Vạn Đạo tông, một vị Hóa Thần cảnh mới đột phá không lâu không hề lo lắng về kẻ tới khiêu chiến.

Mấy năm qua, tu hành giới không hề yên ổn một chút nào.

Đầu tiên là tất cả quái dị trong thế giới đột nhiên biến mất.

Một tháng sau đó một thế lực thần bí gọi là Hắc Vũ đã xuất hiện và bắt đầu khiêu chiến các tông môn khác, tiêu diệt ma đạo tu sĩ, khiêu chiến các thiên kiêu yêu nghiệt nổi tiếng.

Có thể nói là người của Hắc Vũ đi đến đâu là đánh một đường đến đó.

Tuy tu vi của đám Hắc Vũ này vô cùng kỳ quái, không thể xác định thể hệ tu luyện của chúng như thế nào.

Nhưng có một điều chắc chắn, thứ võ đạo của Hắc Vũ cung không thuộc về thời đại này, chính xác hơn là thế giới này.

Rất nhiều các thế lực nhỏ bị Hắc Vũ cung đánh đến cửa, rất nhiều thiên tài b·ị đ·ánh ra bóng ma.

Đối với các thế lực bá chủ của vòng ngoài này, hành động của Hắc Vũ cung vẫn chưa đi quá giới hạn, chỉ dừng lại ở mức tiểu đả tiểu nháo.

Nhưng khoảng 3 ngày trước, tất cả thành viên của Hắc Vũ cung đột nhiên biến mất không một dấu vết.

Các tông môn nhỏ ôm nhau khóc ròng, cuối cùng cái thế lực tai tinh kia cũng đã biến mất.

Nhưng lúc này, ác mộng lại tới với các tông môn lớn.

Một thành viên của Hắc Vũ cung tự xưng là Thiên Đạo Số 36 xuất hiện.

Chỉ thấy cô nàng này giống như bọc mình trong một chiếc áo choàng đen cỡ lớn, dưới lớp áo choàng là một bộ áo giáp hiện đại bó sát cơ thể, nhìn qua bộ giáp có sức phòng hộ chắc chắn, đồng thời cũng tôn lên những đường cong tuyệt mỹ trên thân thể cô nàng.

Gương mặt của Thiên Đạo Số 36 bị che đi bởi mặt nạ quạ đặc trưng của Hắc Vũ cung, mái tóc trắng vô cùng nổi bật.

Dù không thể nhìn ra tu vi của cô gái này sâu cạn như thế nào, nhưng có một điều chắc chắn, thủ đoạn cô nàng này sử dụng là thủ đoạn thuộc về võ đạo.

Tất cả những kẻ từng đối đầu cô nàng đều b·ị t·hương do kình lực gây ra, một loại thủ đoạn mà chỉ có những võ giả cấp thấp mới sử dụng.

Bình thường với lá chắn linh khí của mình, các tu sĩ có thể dễ dàng chặn được tất cả những đòn t·ấn c·ông cấp thấp như vậy.

Nhưng giờ, loại kình khí kia có thể dễ dàng tổn thương tất cả các Nguyên Anh cảnh đối đầu với nó, dù cho họ có sử dụng bất kỳ loại phòng ngự nào chăng nữa.

Một đường khiêu chiến, một đường bất bại.

Một người chỉ dùng một thủ đoạn duy nhất cũng có thể đánh bại không biết bao nhiêu cái Nguyên Anh lão tổ.

Và ngày hôm nay, người này muốn khiêu chiến tông môn đầu tiên có Hóa Thần cảnh tông chủ tọa trấn.

Trên đỉnh ngọn núi cao, Vạn Đạo tông tông chủ Sở Tiền ăn mặc đơn bạc giống như một đạo sĩ nghèo, đầu tóc lôi thôi, trên người lúc nào cũng bốc lên mùi rượu nồng nặc.



Nhìn kiểu gì đây cũng là một con sâu rượu thay vì một thiên tài tu tiên.

Tuy uống rất nhiều rượu nhưng ánh mắt của người này lại sắc như kiếm, một ánh mắt có thể uy h·iếp bất cứ đối thủ nào dám đối mặt.

Ánh mắt sắc bén ấy nhìn về phía chân núi, nhìn về thành viên Hắc Vũ cung kia.

Nhưng chỉ sau một cái nhìn, Sở Tiền lập tức biết mình không phải là đối thủ của người dưới chân núi.

Ngay lúc này, một tiếng thét nữa lại vang lên.

"Hắc Vũ cung! Thiên Đạo số 36!

Hôm nay tới để khiêu chiến tông chủ của Vạn Đạo tông và các vị cao thủ!"

Tiếng thét này không còn ôn hòa như trước.

Tất cả tu sĩ lúc này đều cảm nhận được có thứ gì đó kèm theo âm thanh này đang lan tỏa khắp Vạn Đạo tông.

Họ đều cảm nhận được có gì đó nhói nhói bên trong thân thể mình, cái cảm giác giống y như những kẻ đã đối đầu với Thiên Đạo Số 36 miêu tả khi đối đầu cô ta.

Người phụ nữ điên này!

Cô ta đang muốn treo lên đánh cả Vạn Đạo tông đúng nghĩa đen sao?

Chợt một pháp lực hào quang giống như vô số dải lụa ánh sáng bao quanh lấy sơn môn của Vạn Đạo tông.

Tất cả thành viên trong tông môn lúc này đều cảm nhận được loại kình lực khó chịu đang du tẩu trong thân thể mình bỗng nhiên biến mất.

"Tông chủ! Là tông chủ ra tay rồi!"

Cả Vạn Đạo tông và những người tới xem náo nhiệt đều dồn ánh mắt lên trên bầu trời, nơi Hóa Thần cảnh tông chủ đang từ trên trời rơi xuống nhẹ nhàng như bồ công anh bay trong gió.

"Tại hạ là Vạn Đạo tông tông chủ, vị cô nương này, xin chỉ giáo."

Nói rồi Sở Tiền kết ấn của một loại pháp thuật nào đó, đánh vào bên trong chiếc hồ lô rượu ông ta để bên hông mình.

Hồ lô rượu không ngừng rung động, ánh vàng chiếu ra bốn phương tám hướng.

Một chiếc phi kiếm sặc mùi rượu chui ra bắn về phía người của Hắc Vũ cung.

Không có sự hủy diệt lan tràn cả vạn dặm, chỉ có một kiếm vô cùng sắc bén bay ra với ý chí có thể xuyên qua mọi trở ngại.

Cảm nhận được khí thế sắc bén của một kiếm này.

Thiên Đạo Số 36 nâng một ngón tay về phía trước, một cái búng tay vang lên, kình lực lan tỏa làm biến dạng cả vùng không gian phía trước.

Bị một lực trùng kích mạnh mẽ ngăn cản, phi kiếm với tốc độ mà mắt thường không thể quan sát đã chậm đi trông thấy.

Cô nàng khá bất ngờ khi thấy đòn t·ấn c·ông này vẫn có thể tiếp tục bay về phía trước.

Vì vậy, thêm hai tiếng búng tay nữa vang lên ngay sau đó.

Thêm hai đợt kình lực nữa xuất hiện biến thanh phi kiếm của Sở Tiền thành một con diều bay trong giông bão.

Nó bị thổi ngược lại bởi áp lực khủng kh·iếp và găm trên mặt đất.

Qua đợt giao phong này, tất cả mọi người đều có thể dễ dàng thấy được ai mạnh hơn ai.

"Cô nương quả nhiên lợi hại, tại hạ cam bái hạ phong."

Cái răng cái tóc là góc con người, chỉ nhìn qua cái cách ăn mặc cũng phần nào phản ánh tính cách một người.

Sở Tiền có thể lên làm tông chủ của Vạn Đạo tông là vì hắn là người mạnh nhất, nhưng đồng thời hắn cũng là một kẻ sống khá cẩu thả buông tuồng.



Vạn Đạo tông tông chủ nhận thua nhanh như vậy khiến cho rất nhiều người bất ngờ.

Dù sao Nguyên Anh lão tổ cũng đã ngẩng cái mũi lên mà nhìn trời rồi, theo suy nghĩ của mọi người thì Hóa Thần cảnh lão tổ còn càng phải kiêu ngạo hơn nữa.

Nhưng người khác nghĩ gì là chuyện của họ, Sở Tiền thu hồi lại thanh phi kiếm vào trong hồ lô rượu của mình, sau đó hắn vô cùng tùy ý mà ngồi bệt xuống bậc thềm đá phía dưới.

"Cô nương, tuy có hơi thất lễ nhưng tại hạ thật sự muốn biết truyền thừa của cô và Hắc Vũ cung rốt cuộc là gì.

Nhìn kiểu gì nó cũng giống như võ đạo nhưng lại không phải võ đạo."

Sở Tiền hỏi cũng câu lên sự tò mò của tất cả mọi người xung quanh.

Dù sao mục đích của Thiên Đạo Số 36 tới đây là để chính danh cho thần võ đạo, không để đám tu sĩ này coi thần võ đạo do Lâm Lục Dạ phát minh ra là mặt hàng ở dưới đáy xã hội.

Nên chẳng có lý do gì mà cô nàng phải giấu giếm.

"Có lẽ tất cả các ngươi đã nghe tới 36 động đi."

Tất cả mọi người nghe được câu nói này bắt đầu trầm ngâm.

"Có ai nhớ 36 động là cái gì không? Tại sao ta nghe nó có vẻ quen quen thế nhỉ?"

"Nếu không có người nhắc tới ta cũng suýt nữa quên mất, đó là 36 động thiên xuất hiện cùng một lúc với 108 tiên nhân đạo trường và 72 đảo."

"Ta nhớ ra rồi, ta cũng từng đi qua nơi đó.

Kết quả ta chẳng thu hoạch được bất cứ thứ gì ngoài truyền thừa của một thứ gọi là thần võ đạo.

Nhìn qua là biết đây rõ ràng là võ học nên ta cũng không thèm nhìn luôn, dù sao cũng chỉ là một thứ vô dụng chẳng có gì đặc sắc."

Rất nhiều người bắt đầu bàn luận, nhưng toàn bộ ý kiến của mọi người tỏ ra đều không hề xem trọng truyền thừa của Lâm Lục Dạ.

Nhưng rồi bất chợt mọi người mới nhớ tới, chẳng phải thủ đoạn mà Thiên Đạo Số 36 sử dụng chính là võ đạo hay sao?

Chẳng lẽ người của Hắc Vũ cung tu luyện chính là thứ thần võ đạo này?

Đám người này giờ mới bắt đầu nhớ lại cảnh tượng đệ tử của Hắc Vũ cung đè chưởng môn nhà mình ra ma sát mặt đất, bị đệ tử Hắc Vũ cung đ·ánh đ·ập.

Trời ạ!

Bọn họ đã lãng phí cơ duyên gì thế này!

Lúc này rất nhiều kẻ từng đi qua 36 động bắt đầu nhớ lại truyền thừa thần võ đạo đã được ghi vào trong đầu mình.

"Thần võ đạo này là cái quỷ gì đây!

Nếu dựa trên truyền thừa nói tới thì tốc độ phát triển của người tu luyện nhanh gấp vài chục thậm chí cả trăm lần tu sĩ!"

"Dù tuổi thọ có không bằng tu tiên giả nhưng sức mạnh quả thực không thể khinh thường!"

Thần võ đạo sau khi được Lâm Lục Dạ ưu hóa nhiều lần đã dễ học hơn rất nhiều so với bản gốc.

Và nó càng dễ dàng hơn nữa nếu người tu luyện nó cầu xin thu được Vĩnh Dạ ấn ký.

Đây là thứ ấn ký được Lâm Lục Dạ ban cho thông qua Bạch Hồn mạng xã hội.

Nhưng về số phận của những người có Vĩnh Dạ ấn ký sau đó có còn là của họ không lại là một dấu hỏi.

Lúc này Thiên Đạo Số 36 biết nhiệm vụ của mình đã kết thúc, cô nàng quay đầu rời đi.

"Xem ra các vị cũng đoán ra được nguồn gốc truyền thừa của Hắc Vũ chúng ta rồi.

Các vị, Hắc Vũ cung chúng ta sẽ khai tông lập phái ở Thanh Bình quận trong vòng 1 tháng nữa, hi vọng đến lúc đó các vị sẽ có mặt đầy đủ."

Nói rồi Thiên Đạo Số 36 ném ra vô số th·iếp mời tinh chuẩn rơi vào tay của tất cả mọi người.

Chưởng môn các phái lúc này thẫn thờ nhìn vào tấm thiệp đỏ trong tay.

Thì ra Hắc Vũ cung cho người đánh bọn họ chỉ là để ra oai phủ đầu.