Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 171: Thả bả.



Chương 170: Thả bả.

Một mảnh vỡ thế giới lớn nhất và gần Đại Huyền thế giới nhất.

Cánh cổng không gian đột ngột xuất hiện giữa cánh đồng tuyết lạnh giá.

Bước ra từ cánh cổng ấy là Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ đã khôi phục lại dáng vẻ vốn có của họ.

Một tinh linh điển trai trong trạng thái linh hồn đang phát ra ánh sáng dịu nhẹ, trong thân thể gần như trong suốt ấy có vô số điểm sáng như bầu trời sao, đạo bào trên người hắn giờ vô cùng rách rưới với những rễ cây trắng đã đâm xuyên qua.

Đứng cạnh hắn là một cô nàng cung thủ khoác lên người chiếc áo choàng lông vũ đen tuyền, bên trong chiếc áo choàng ấy là một bộ đồ bó sát tôn nên những đường cong nóng bỏng, cô đeo một chiếc mặt nạ quạ làm toát lên một vẻ thần bí quyến rũ.

Sẽ không có gì đáng để nói ở đây nếu làn da cô nàng không trắng như n·gười c·hết, hay cái bóng dưới chân cô không ngọ nguậy như một con quái vật với hình dáng không xác định, thi thoảng mọc ra vài cái xúc tu.

Hoặc thi thoảng cơ thể cô nàng giống như một bức ảnh chụp bị hỏng.

Khi nhìn cô ta có thêm đầu, khi nhìn cô có thêm tay hoặc chân.

Hai người lúc này nhìn chân thân của nhau và cười.

Cả hai người họ giờ này đang dắt tay và càng ngày càng trở nên tà dị.

Tất cả các loại quái vật ở mảnh vỡ thế giới này đã lập tức rời khỏi đây ngay khi cảm nhận được sự hiện diện của hai người.

Những con vật nhỏ ngoài bán kính 100 mét bắt đầu chạy tứ tán.

Còn những con vật khác trong bán kính 100 mét không phải vì chúng không muốn chạy mà là không thể chạy.

Có cáo tuyết vừa chạy ra khỏi hang thì những cành cây trắng trong thân thể nó chui ra, thân xác con vật nhanh chóng khô héo, linh hồn nó hóa thành thực thể và cắn nuốt những gì còn lại của chính thân xác mình.

Và bước ra không phải là một con cáo nữa mà là một tinh linh trong dáng vẻ một thiếu nữ nhỏ nhắn đeo chiếc mặt nạ cáo.

Có quạ trắng đang đậu trên cây, chuẩn bị bay đi thì nó lại bị chính cái bóng của mình cắn nuốt.

Và chui ra từ cái bóng ấy lúc này là một cô gái trong bộ trang phục tiêu biểu của tổ chức Hắc Vũ.

Chỉ trong nháy mắt hàng trăm quyến tộc mới đã được Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ chế tạo ra chỉ bằng khí tức của mình.

Hai người đã cố gắng thu liễm lại khí tức của mình nhiều nhất có thể nhưng phạm vi ảnh hưởng vẫn bao quanh bán kính 100 mét.

Dù sao hai người giờ này cũng dùng chân thân của mình để đi lại chứ không dùng vỏ bọc con người nữa.

Chỉ khi sử dụng chân thân, hai người họ mới có thể sử dụng toàn bộ sức mạnh vốn có.

Lần này hai người sẽ phải đi chu du qua khá nhiều thế giới, nên họ cần dùng toàn bộ sức mạnh của mình.

Bạch Hồn nhẹ nhàng vung tay, có những thứ gì đó nhỏ li ti giống như phấn hoa bắt đầu chui ra khỏi thân thể hắn.

Từ những hạt bụi siêu nhỏ chúng bắt đầu căng phồng và hóa thành hàng trăm triệu Hư Ảo Thân.

Đây là lần đầu tiên sau nhiều năm sống còn khổ hơn cả nô lệ, các hóa thân của Bạch Hồn mới có thể hưởng được một chút tự do ngắn ngủi.

Với Bạch Hồn thì việc một người nghiền ép tiềm lực của mình thì chẳng có gì là sai trái cả.

"Lục Dạ, em có đủ người không vậy?"

Bạch Hồn giờ mới nhớ ra cô vợ của hắn dù sức chiến đấu của hóa thân rất mạnh nhưng về số lượng lại chỉ có 3 triệu Luân Hồi Thân.

Để trả lời cho sự nghi ngờ của Bạch Hồn, thân thể Lâm Lục Dạ bắt đầu tách ra làm 6 người.

Đây là đại diện cho 6 kiếp của cô ta.

Mỗi kiếp cô đều có một lực lượng quyến tộc của riêng mình.



Kiếp đầu Nữ Vương Đại Mạc mang theo một đội quân hàng vạn cung kỵ binh du mục, với các chiến binh đã được gắn chặt với con ngựa của mình như nhân mã trong truyền thuyết.

Kiếp thứ hai là một nhà khoa học được bảo hộ bởi quốc gia, có thể thấy xung quanh cô ta lúc này là một lực lượng vệ sĩ đông đảo các binh sĩ cầm súng, xe cảnh sát, xe bọc thép của q·uân đ·ội bao quanh.

Kiếp thứ ba, Dạ Đế của Lâm Dạ đế quốc.

Đám quyến tộc ở đời này nhìn mạnh mẽ hơn hai đời trước rất nhiều lần.

Không chỉ có một vài thuộc hạ như Lâm Dương, Phương Hoa,...

Mà vị nữ đế này còn sở hữu một đội quân của cả một đế quốc gồm hàng tỉ binh lính, xe tăng, máy bay, phi thuyền,...

Đến lượt kiếp thứ tư của cô nàng gọi ra quyến tộc.

Nhưng đội hình này làm Bạch Hồn nhìn thấy cũng phải bất ngờ.

Vì Lâm Lục Dạ không chỉ triệu hồi ra tổ chức Hắc Vũ của mình, cô còn triệu hồi ra những kẻ đã từng đi theo mình như quân đoàn lính đánh thuê, hay các binh sĩ của Pháo Đài Phương Bắc.

Cô ta còn triệu hồi ra cả hai thế lực Tiên Phủ và Pháp Sư Tháp, hai cái thế lực chỉ nói qua sẽ tạm thời nghe lệnh cô trong trường hợp khẩn cấp.

Đáng tiếc cô ta không thể triệu hồi ra các Pháp Thần hay Chân Linh cảnh luyện khí sĩ.

Nhưng điều đó chưa chắc đã là tốt.

Lâm Lục Dạ tuy không có nhiều nhận thức lắm về hai cảnh giới trên, nhưng cô chắc chắn mình sẽ cạn kiệt năng lượng trước khi có thể triệu hồi ra đám người này.

Kiếp thứ 5 của Lâm Lục Dạ lại không có bất cứ một quyến tộc nào được cô triệu hồi ra.

Đơn giản vì cô đã đem các thành viên Hắc Vũ cung ở tu tiên giới đi chế thành Quần Tinh Trận rồi.

Còn hiện tại, kiếp thứ 6 của cô nàng đang được bao quanh bởi một đàn sói bóng đêm đủ mọi kích thước.

"Được rồi đạo lữ của ta, vì ta đã cắt giảm hóa thân của mình về lại 3000 người, nên số người bên ta tham gia vào kế hoạch này là không đủ.

Vì vậy ngươi chịu khó lựa chọn thành viên bên trong quyến tộc của ta để hoàn thành kế hoạch này nhé."

Bạch Hồn nghe vậy thừa biết ý của Lâm Lục Dạ là gì.

Cô vợ của hắn lại muốn thử phân tranh với hắn về số lượng quyến tộc đây mà.

20 năm qua, Lâm Lục Dạ không chỉ đang khôi phục lại sức mạnh của mình, cô nàng còn tiếp tục đào sâu vào nghiên cứu cuốn Thông Quá Khứ.

Nếu Bạch Hồn có thể lôi tương lai của mình để tăng cường sức mạnh thì Lâm Lục Dạ cũng có thể lôi sức mạnh từ quá khứ của mình.

Và kết quả hiện tại cô có thể lôi ra tất cả những kẻ từng nghe lệnh của mình từ quá khứ để làm quyến tộc.

Giờ cô nàng đã có cả một quân đoàn anh linh trỗi dậy từ quá khứ để làm q·uân đ·ội cho mình.

Đương nhiên cô chỉ có thể lôi kéo những kẻ từng có nhân quả với mình từ quá khứ, đến cả đám Pháp Sư Tháp và Tiên Phủ từng nói chơi sẽ để cô chỉ huy giờ này lại thực sự phục vụ cho cô.

Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Lâm Lục Dạ, Bạch Hồn vô cùng cẩn thận trong việc lựa chọn các thuộc hạ của Lâm Lục Dạ tham gia vào kế hoạch lần này.

Hắn cảm nhận được ánh mắt của cô nàng bắt đầu trở nên đầy sát ý khi muốn lựa chọn một vài cô gái tham gia vào kế hoạch.

Bạch Hồn chỉ có thể lắc đầu cười khổ, đúng là yandere có khác.

Vì vậy sau một giờ lựa chọn.

Ngoại trừ các thành viên của tổ chức Hắc Vũ hồi còn ở Hỗn Độn giới ra, tất cả những người được chọn khác đều là nam giới.



Trên tay của mọi người lúc này đều đang cầm khí vận của cả thiên đạo và Đại Huyền thế giới ý chí.

Hàng trăm triệu cánh cổng không gian được Bạch Hồn mở ra cùng một lúc dẫn tới hàng trăm triệu thế giới khác nhau.

Đừng hỏi tại sao Bạch Hồn lại có nhiều tọa độ thế giới như vậy, khi mà ngày trước hắn đã nhờ không biết bao nhiêu mạo hiểm giả đi cắm Thời Không Cọc Tiêu để tìm đường trở về nhà.

Giờ đường về nhà đã tìm được.

Mấy cái Thời Không Cọc Tiêu tưởng chừng vô dụng nay lại một lần nữa phát sáng phát nhiệt.

Nhờ có những thứ này giúp định vị không gian nếu không Bạch Hồn cũng không có tự tin để nuôi mập cái Đại Huyền thế giới ấy.

Bản thể của Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ lúc này cùng nhau bước vào một mảnh vỡ thế giới khác.

Nơi đây là một thế giới bị nhấn chìm bởi cát, xa xa còn có thể chứng kiến các kim tự tháp, những tàn tích của một nền văn minh đã bị hủy diệt.

Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ ngày hôm nay không tới đây để khám phá mảnh vỡ thế giới này.

Chỉ thấy Bạch Hồn bắt đầu đi loanh quanh khắp thế giới.

Trong ánh mắt của hắn lúc này xuất hiện vô số các sợi tơ nhân quả, Bạch Hồn đảo mắt liên tục để tìm ra được sợi tơ mà hắn mong muốn.

Cuối cùng, hắn cũng tìm ra được tiếp điểm mà hắn muốn.

Trong lăng mộ cũ nát, Bạch Hồn xuất hiện trong căn phòng quan tài, nơi đang chứa một con boss cấp độ 230, Đế Hoàng cấp.

Với thực lực của mình hiện tại, dù cho Bạch Hồn có mở tiệc tùng tung trời ở căn phòng này thì con boss cũng không thể đứng dậy mà quẩy được.

Hắn nhẹ nhàng dịch chuyển bị trí của một bình hoa về phía chân giường.

Nhân quả thay đổi dẫn tới vận mệnh của thế giới này và Đại Huyền thế giới cứ như vậy mà được liên kết với nhau.

Trong mắt Bạch Hồn lúc này, vô số nhân quả dây dưa với nhau.

Con boss Đế Hoàng cấp trong lăng mộ này là một xác ướp cổ đại.

Còn trong bình hoa kia lại chứa một con dao, thứ v·ũ k·hí có thể làm tổn thương thân thể bất tử của con boss.

Khoảng 37 năm nữa, con boss sẽ thức dậy bởi một đám mạo hiểm giả.

Khi nó thức dậy cũng là lúc bàn chân nó giẫm nát bình hoa, con dao được giấu trong bình hoa sẽ đâm xuyên qua cơ thể bất tử của nó và hóa giải sức mạnh của con boss.

Lúc đó đội mạo hiểm giả đáng ra phải là n·gười c·hết lại là người sống sót sau cùng.

Khi con boss c·hết đi làm hạch tâm của mảnh vỡ thế giới này thay đổi, khiến cho mảnh vỡ thế giới không thể giữ đúng quỹ đạo di chuyển cũ của mình mà sẽ rơi vào Đại Huyền thế giới khoảng 10 năm sau đó.

Bạch Hồn lúc này cảm thấy nhân quả thật đúng là huyền diệu.

Hắn chỉ cần thay đổi một chút tiếp điểm bé nhỏ, những việc còn lại nhân quả sẽ lo liệu cho hắn.

Một hành động tưởng chừng như vô ý cuối cùng lại có thể làm thay đổi cả vận mệnh.

Nếu hắn không có khả năng nhìn thấu nhân quả thì trong 50 năm nữa, hắn và Lâm Lục Dạ chỉ có thể thực hiện kế hoạch của mình một cách ngu ngốc nhất.

Đó là khổ sở đi qua từng thế giới, dồn lực đẩy chúng về phía Đại Huyền.

Về phía Lâm Lục Dạ, lúc này cô nàng cũng không hề rảnh rỗi một chút nào.

Trên tay cô giờ xuất hiện một điểm đen nhỏ như hạt đậu không đáng chú ý.

Nhưng đối với tất cả các thế giới mà nói, thứ này lại chính là đầu nguồn của sự hủy diệt, là bóng tối đã được pha loãng không biết bao nhiêu lần được chiết xuất ra từ thiên phú Hắc Ám.

Hiện tại thứ hắc ám này tuy có tiếp xúc với đủ loại năng lượng nhưng nó lại tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn.



Vì đây là một quả bom cần được kích nổ mới có thể nổ.

Trên tay cô nàng lúc này là khí vận của thiên đạo và Đại Huyền thế giới.

Đương nhiên đây là hàng đã được sản xuất công nghiệp, nhưng Lâm Lục Dạ đảm bảo khí vận do cô xoa ra không hề thua kém với bản gốc.

Đặt hắc ám thuần khiết vào chính giữa, sau đó bao bọc quanh nó bằng hai lớp khí vận.

Giờ trong tay cô nàng là một quả cầu ánh sáng thuần khiết, ai có thể ngờ bên trong thứ nhìn có vẻ vô hại này lại có hắc ám đủ để hủy diệt thế giới.

Tiếp theo đó, trong tầm mắt của Lâm Lục Dạ lúc này xuất hiện vô số các sợi khí cơ khác nhau, trong đó có một sợi khí vận hoàng kim đang tỏa ra hào quang may mắn.

Sợi khí vận này nhỏ hơn ở Đại Huyền quá nhiều.

Nhưng cô nàng cũng vốn không mong chờ gì ở đây, dù sao cái thế giới này quá là điêu tàn, sinh vật thì ít ỏi, thứ đông đảo nhất lại chính là những cái xác ướp.

Làm sao có thể sánh được với một thế giới đông dân như Đại Huyền.

Lâm Lục Dạ đặt quả cầu ánh sáng mình vừa tạo ra vào bên trong khí vận của thế giới này.

Trên môi cô nàng lúc này xuất hiện một nụ cười nhạt.

"Bom đã được đặt đúng chỗ rồi.

Không đúng, ta nên gọi cái thứ này là bả thì đúng hơn, dù sao đây khác gì thả một c·hất đ·ộc vào trong thức ăn của Đại Huyền thế giới đâu."

Lúc này Bạch Hồn cũng đã xong việc của mình, hắn đột ngột xuất hiện ngay sau lưng cô, đồng thời hắn cũng nghe được hết những gì cô nàng vừa nói.

"Người ta thả bả con chuột, con chó, con mèo, nhưng ngày hôm nay hai ta lại đi thả bả cho cả một thế giới."

Hai người lúc này tiếp tục đi tới một thế giới mới.

Một thế giới với biển xanh, cát vàng, mây trắng, bóng dừa.

Một nơi nhìn kiểu gì cũng vô cùng hoàn hảo để nghỉ dưỡng nếu không có ai để ý hàng đàn thủy quái đang bơi lội dưới nước.

"Đạo lữ của ta, ngươi lựa chọn thế giới này để hai ta đi nghỉ tuần trăng mật sao?"

Gương mặt vốn trắng bệch như n·gười c·hết của Lâm Lục Dạ bắt đầu dần đỏ lên đầy ngại ngùng.

Bạch Hồn thề hắn tới mảnh vỡ thế giới này đơn giản chỉ là để xem đám hóa thân của mình và quyến tộc của Lâm Lục Dạ làm ăn kiểu gì thôi.

Nhưng giờ nếu hắn cố giải thích thì chỉ có thể làm cô nàng mất hứng mà thôi.

Thấy cấp dưới của mình vẫn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao, hắn ta cuối cùng cũng yên lòng.

Giờ mọi thứ đã chuẩn bị đâu vào đấy rồi, Bạch Hồn giờ chỉ cần đảm bảo cho không có biến số nào ảnh hưởng tới việc các mảnh vỡ thế giới này không rơi vào Đại Huyền mà thôi.

Trong một khoảng thời gian rất lâu nữa, hắn và Lâm Lục Dạ sẽ ở đây để điều hành mọi thứ.

Tiện thể đây cũng là một kỳ nghỉ tuần trăng mật cho hai người.

Đại Huyền thế giới, hội đồng thiên đạo ý chí.

Lúc này, một vài ý kiến phản đối dự án mở rộng Đại Huyền thế giới vang lên.

"Các vị, đặc biệt là người đã đề xuất cái kế hoạch cắn nuốt các mảnh vỡ thế giới khác.

Các mảnh vỡ thế giới gần Đại Huyền này đã gần như hết rồi, chúng ta cũng nên đóng cửa thế giới này lại để tránh có thứ gì kỳ quái xâm nhập."

Nhưng thiên đạo ý chí này còn chưa kịp nói xong thì một mảnh vỡ thế giới khá lớn lại xuất hiện, nó rơi vào không gian của Đại Huyền thế giới trong ánh mắt vui mừng đầy sự tham lam của các thiên đạo ý chí khác.

Giống như một miếng bánh từ trên trời rơi xuống.