Chương 171: Biến số mới? Không sao cả, nhét nó vào kế hoạch.
Lại 20 năm qua đi, trận quyết chiến giữa thiên đạo và Đại Huyền thế giới ý chí sẽ bắt đầu vào 30 năm sau.
Lúc này Đại Huyền thế giới, đặc biệt là vòng ngoài ngày càng náo nhiệt.
Sau khi mở cửa, những kẻ lưu lạc từ vô số các thế giới khác nhau đã giáng lâm lên mảnh đất này.
Dân bản địa tại Đại Huyền muốn ngăn cản làn sóng di dân này lắm nhưng không thể.
Hơn 20 năm qua, đã có hàng chục triệu mảnh vỡ thế giới mới liên tục rơi vào không gian của Đại Huyền thế giới.
Với sự gia nhập của những mảnh vỡ thế giới này, diện tích của cả mảng lục địa giờ nay đã rộng lớn gấp hàng vạn lần so với trước.
Giờ này thế giới vẫn được gọi là Đại Huyền nhưng quốc gia đã tan vỡ này không còn là quốc gia duy nhất nữa.
Hàng trăm quốc gia nhỏ hơn do lưu dân cùng với những kẻ lưu lạc cùng nhau xây dựng đã được tạo nên.
Tuy nhiều quốc gia là vậy nhưng tình trạng c·hiến t·ranh giữa các quốc gia này lại gần như không xảy ra là mấy.
Bởi vì lãnh thổ của các quốc gia này mỗi ngày đều đang trở nên to lớn hơn, tài nguyên ngày càng nhiều hơn, linh khí càng lúc càng nồng đậm.
Nhưng không vì thế mà lục địa này yên bình, trái lại cả thế giới lúc nào cũng trong tình trạng c·hiến t·ranh không ngừng.
Vì thứ tràn ra từ các mảnh vỡ thế giới khác không chỉ có những kẻ lưu lạc mà còn có một lượng lớn đám quái vật với bản năng của dã thú.
Chiến tranh cũng phải là một cái giá phải trả với Đại Huyền thế giới để có thể tấn thăng.
Với thế giới ý chí của Đại Huyền, việc thế giới này hóa thành một trung thiên thế giới đã giúp nó lấy lại được một phần nào quyền hạn của thế giới.
Chuyện này cũng khiến cho cái thiên đạo ngoại lai kia phải cuống cuồng.
Chẳng phải ban đầu bên mình vẫn đè đối phương ra đánh, nhưng quanh đi quẩn lại 20 năm, cái đối thủ mình không để vào mắt giờ đã trở thành một đối thủ có chút uy h·iếp đối với mình.
Để đấu lại với Đại Huyền ý chí, các thiên đạo ý chí khác đã lôi ra vô số các tri thức mới lạ được chúng giấu rất sâu ra.
Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ lúc này cảm thấy hai người họ giống như hai con husky lẫn vào trong bầy sói.
Tri thức được lấy ra bởi một đám nửa bước siêu thoát dù có rất nhiều thiếu sót do thần trí đám này bị r·ối l·oạn, nhưng dù chỉ một ít trong số đó đều có thể làm hai người mở mang tầm mắt không ít.
Hiện tại Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ bỗng dưng cảm thấy việc hai người muốn chơi c·hết đám thiên đạo ý chí này có phải quá vô tình hay không.
Nhưng cảm xúc hối hận ấy nhanh chóng biến mất.
Quả nhiên không thể nào xem thường đám thiên đạo ý chí này.
Khi hai người họ lấy ra một phần tri thức để nghiên cứu, thông tin bị ô nhiễm trong tri thức ấy tràn ra, suýt nữa đánh cho hai người họ trở tay không kịp.
Giờ đống tri thức được đám nửa bước siêu thoát này đưa lên mặt bàn có một nửa là những tri thức không độc hại, nhưng lại có một nửa là chúng dùng để bẫy đồng bạn.
Chúng dùng những tri thức đến cả cái cảnh giới nửa bước siêu thoát cũng khó lòng phá giải rồi ném lên mặt bàn.
Đám thiên đạo ý chí này đều chưa bao giờ ngừng toan tính về việc mình sẽ đứng lên làm chủ tất cả các ý thức khác.
Vì là người bị hố như vậy, Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ quyết định sẽ không chơi c·hết đám thiên đạo ý chí này nữa.
Thay vào đó hai người họ sẽ ép khô toàn bộ hiểu biết của đám này trước khi chơi c·hết chúng.
Nhưng trước hết, hai người phải hố lại đám thiên đạo ý chí này một đợt, nếu không ý niệm không thể thông suốt được.
Vì vậy Bạch Hồn ném lên trên bàn cả đống tri thức từ tương lai xa lắc xa lơ nào đó, trong kho tàng tri thức mà Bạch Hồn lưu trữ lại, đây là tri thức vặn vẹo nhất mà hắn có.
Lâm Lục Dạ cũng ném một phần tri thức lên mặt bàn, loại tri thức này là tri thức cô từng có được khi nhìn thẳng vào Cổ Thần Bóng Tối Spherias.
Loại tri thức được hai người ném lên trên bàn lúc này còn ô nhiễm gấp hàng trăm lần những gì được đám nửa bước siêu thoát này ném lên.
Trong vô số các tiếng chửi bậy của vô số thiên đạo ý chí, cả hội đồng thiên đạo một lần nữa c·hết máy.
Nhân cơ hội này, hóa thân do hai người cùng lúc điều khiển một phân thành hai.
Bạch Hồn thử sử dụng khả năng sưu hồn của mình lên đám thiên đạo ý chí này, và thật may mắn, hắn thành công.
Nếu đám này trong trạng thái đỉnh cao thì Bạch Hồn cũng không phải là đối thủ của bất cứ ai trong số chúng.
Nhưng đám người này linh hồn và ý chí của chúng đã b·ị đ·ánh về khoảng Bán Thần cấp, tương đương với Thiên Tiên cảnh.
Với cấp độ sức mạnh như vậy chúng dễ dàng bị Bạch Hồn xâm lấn thành công và sao chép toàn bộ kiến thức.
Hôm nay đúng là ngày nhập hàng của hắn và Lâm Lục Dạ.
Lâm Lục Dạ lúc này cũng không chịu ngồi nhìn Bạch Hồn làm việc.
Cô lấy ra một phần tri thức đã bị ô nhiễm và thử dùng bóng tối thuần khiết của mình để ăn mòn những thứ ô nhiễm không thể diễn tả ấy.
Và cô cũng không ngờ rằng mình có thể thành công ngay từ lần đầu tiên.
Nhưng tri thức do cô thu thập được cũng có một vài chỗ bị ăn mòn.
Đây là điều không thể tránh khỏi, vì một vài phần quan trọng trong tri thức cũng là một dạng ô nhiễm.
Lúc này hai người bỗng nảy ra một ý tưởng.
Thiên đạo giờ chẳng phải đang trong trạng thái c·hết máy sao?
Tại sao không nhân cơ hội này và đánh tan thiên đạo từ bên trong và lấy đi mảnh vỡ thế giới có thể dẫn hai người họ trở về chủ thế giới?
Nhưng rất nhanh chóng, hai người đã ném cái ý tưởng ấy ra sau đầu.
Thiên đạo lúc này chỉ là c·hết máy, là ngủ say chứ không phải đang hấp hối.
Trừ khi có thể cùng một lúc hủy diệt tất cả thiên đạo ý chí, nếu không chuyện hai người đ·ánh c·hết các thiên đạo ý chí khác lúc này chính là vô nghĩa.
Càng g·iết nhiều thiên đạo ý chí, sức mạnh của thiên đạo sẽ càng được tập trung lại cùng một chỗ.
Điều này chỉ khiến cho thiên đạo ngày càng trở nên thanh tỉnh và nguy hiểm hơn thôi.
Cứ như vậy, Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ một người sao chép tri thức, người còn lại phụ trách phân loại và loại bỏ ô nhiễm.
Trong mắt hai người lúc này, đám thiên đạo ý chí này đúng là một đám dê béo.
Mỗi người trong số chúng đều tích lũy vô số tri thức, từ tu tiên đến ma pháp, từ khoa học đến huyền học.
Bạch Hồn dự tính, đám thiên đạo ý chí này còn có thể c·hết máy trong vòng 3 đến 5 năm nữa.
Từ giờ đến lúc đó hai người họ có thể kiếm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Kiếm được bao nhiêu kiến thức mới thì hai người không hề che giấu mà luôn chia sẻ cho nhau.
Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ có thể nghi ngờ tất cả những người khác nhưng chắc chắn hai người họ sẽ không nghi ngờ người còn lại.
Thời gian nhanh chóng trôi đi, lại 5 năm nữa qua đi mà thiên đạo vẫn đang trong trạng thái c·hết máy.
Chợt lúc này cả Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ đều cảm nhận được một biến số mới xuất hiện trên mảnh đất này.
Thường hai người sẽ không để ý tới biến số cho lắm.
Mạo hiểm giả, kẻ lưu lạc, dân chúng bình thường muốn chạy trốn khỏi Đại Huyền... mỗi ngày đều có không biết bao nhiêu người ra ra vào vào ở cái Đại Huyền thế giới này.
Nếu có Thiên Cơ Các hay mấy tổ chức khác tương tự ở thế giới này thì sớm muộn cũng phải giải tán vì đám này bói không chuẩn một chút nào.
Nhưng với Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ, hai người họ không quan tâm tiểu thế thay đổi như thế nào, nhưng đại thế chắc chắn không được phép thay đổi.
Và biến số lần này lại là thứ có thể thay đổi đại thế.
Vì vậy, ánh mắt của hai người lập tức được tập trung vào nhìn xem biến số này có gì đặc biệt.
Tương quốc, một quốc gia nhỏ ở phía tây nam của vòng ngoài Đại Huyền.
Một vương quốc non trẻ mới được thành lập 10 năm trước, nơi tụ tập vô số nạn dân, t·ội p·hạm và nô lệ bỏ trốn.
Đây là một vương quốc khá nghèo đói và lạc hậu, dù sao nó cũng được thành lập bởi một đám người nghèo kiết xác bị dồn vào đường cùng.
Nhưng giữa những khu ổ chuột lại xuất hiện một khu phố khá đặc biệt, nơi vô cùng giàu có và xa hoa, giống như một viên kim cương đặt trên bùn đất.
Nơi đây là khu phố thương mại, là nguồn thu nhập chính của cả vương quốc nhỏ này.
Hằng ngày có rất nhiều thương nhân từ cánh cổng truyền tống đi ra đi vào, lấy đi tài nguyên quý giá và chỉ để lại một chút canh thừa rượu cặn cho người dân vương quốc này có thể sống sót.
Ngày hôm nay, khu thương mại này lại đón tiếp một vị khách khá đặc biệt.
Một thanh niên tóc đen che mắt, hắn mặc trên người một bộ áo giáp đen bằng kim loại nhìn vô cùng thon gọn, chiếc áo choàng đen rách nát tung bay trong gió.
Người này lại là Inami, thanh niên may mắn từng bị hệ thống do Bạch Hồn nặn ra rơi trúng đầu.
Những người xung quanh hắn phần lớn đều là những nhà tư bản mang theo hàng chục vệ sĩ đi bên mình bảo hộ, dù có là nhà mạo hiểm giả nghèo đói nhất cũng ăn mặc nhìn sang trọng hơn hẳn thanh niên này.
Nhận thấy được ánh mắt giống như nhìn sinh vật quý hiếm từ những người xung quanh.
Inami lập tức sử dụng thuật ẩn thân và biến mất trên đường phố.
Có hai ánh nhìn hoàn toàn khác biệt khi nhìn vào thanh niên vừa biến mất ấy.
Một bên là những nhà tư bản với những ánh mắt phán xét đầy vẻ khinh thường.
Bên còn lại là những mạo hiểm giả đang vã mồ hôi hột.
Đám người này cảm thấy may mắn khi mấy ông chủ của họ chưa nói ra câu nào chọc tức thanh niên kia.
"Hù c·hết ta mất, vừa rồi có phải là Bóng Ma Tử Thần Inami không?"
"Cái kiểu tóc che mắt không nhìn thấy đường đó, không thể nào sai được, đó là cái kiểu tóc mà không một mạo hiểm giả nào dám để."
"Nghe nói tất cả những kẻ dám để kiểu tóc ấy đều không có ai có thể sống qua 3 cuộc thám hiểm."
Ông chủ đã thuê mấy tên mạo hiểm giả ấy lúc này cũng khá tò mò.
Chẳng lẽ tên ăn mặc rách rưới vừa rồi có thân phận thần bí nào đó hay sao?
"Bóng Ma Tử Thần Inami? Mấy người các ngươi đang nói đến ai vậy?"
Cuộc trò chuyện của đám mạo hiểm giả bị chen ngang, tuy đám người này sắc mặt không tốt lắm nhưng khi thấy người hỏi mình là ông chủ thì đám người này cũng nghiêm túc trả lời.
"Đó là một tên mạo hiểm giả được cho là thiên tài số một trong 10000 năm nay ở thị trấn mạo hiểm giả."
"Nghe nói hắn ta chỉ tốn 36 năm để đột phá từ Bạch Ngân cấp đến Bán Thần cấp!"
"Hắn ta nhiều lần một mình tàn sát nguyên cả một cái mảnh vỡ thế giới, máu chảy thành sông đúng nghĩa."
"Ta nghe qua chuyện của hắn, giống như hắn bị tổ đội của mình gồm 7 cô gái đồng loạt bán đứng cho đối thủ, tất cả chỉ để lấy được bí mật tại sao hắn có thể phát triển nhanh như vậy."
"Nhưng kể cả khi có rơi vào trong bẫy, bị cả ngàn mạo hiểm giả cùng cảnh giới vây công, hắn ta vẫn có thể tìm được đường sống trong chỗ c·hết, hắn thành công thoát ra và g·iết c·hết tất cả mọi người."
"Nhưng cũng từ đó Bóng Ma Tử Thần trở thành một kẻ lưu lạc, một sát thủ cô độc."
Nghe những lời đồn về tên Inami này, dù thông tin chính xác chỉ là một phần mười cũng đủ khiến cho nhà tư bản bên cạnh vã mồ hôi hột
Dù cho có ở trong trạng thái ẩn thân, Inami lúc này vẫn cảm thấy vô cùng bất an.
Vì ngay lúc này, hắn vẫn cảm nhận được mình đang bị người theo dõi.
Ánh mắt của Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ vẫn khóa chặt lấy hắn.
Nhìn cái kiểu tóc đặc trưng đó, Bạch Hồn lập tức nhớ ra hắn là ai.
Người này rõ ràng chính là thanh niên đã nhận được hệ thống do hắn và Lâm Lục Dạ tài trợ vào khoảng 56 năm về trước.
Bạch Hồn nhanh chóng nhận ra được, có một sợi dây nhân quả đang kết nối giữa người này và hắn.
"Thì ra là vậy, đây cũng là một tác dụng khác của cái gọi là nhân quả sao?"
Trong mắt Bạch Hồn, Inami có mặt ở đây vào ngày hôm nay có lẽ chính là để trả sạch nhân quả giữa hắn và hai người họ.
Còn trong mắt của Lâm Lục Dạ, khí vận của Inami lúc này lại là một màu vàng kim chói mắt.
"Thật không thể ngờ được, tên này quả thực đã trở thành nhân vật chính.
Khí vận của hắn giờ có thể sánh ngang với lại thiên mệnh chi tử."
Nhưng nhanh chóng, Lâm Lục Dạ đã nhìn ra được điểm bất thường trên người tên này.
"Khí vận của hắn có gì đó rất không đúng, tại sao nó lại nhìn quen thuộc như vậy?"
Rất nhanh chóng, cô nàng đã nhớ ra loại khí vận này thuộc về ai.
"Có vẻ như Đại Huyền thế giới ý chí đã nhận ra được thiên đạo lúc này đang c·hết máy, nó bắt đầu khuếch trương ra bên ngoài để tuyển thêm thiên mệnh chi tử mới."
Lâm Lục Dạ cau mày lại, nếu có thêm một thiên mệnh chi tử nữa, rất có thể cuộc chiến được dự đoán vào 25 năm sau có thể sẽ diễn ra sớm hơn.
Nhưng Bạch Hồn ngay bên cạnh cô thì không nghĩ vậy.
Hắn bước những bước chân vô cùng nhàn nhã về phía cô.
"Việc gì phải lo nhỉ, Lục Dạ, đằng nào thì tên đó vốn là người của chúng ta ngay từ đầu rồi."
Inami ngay từ đầu đã nhận được truyền thừa của Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ, bên trong thân thể hắn còn có cả hệ thống do hai người cung cấp.
Nói thẳng ra, hắn là một phân thân của hai người nhưng không biết mình đã là phân thân và giữ được suy nghĩ riêng của mình.
Nên việc Inami bị Đại Huyền thế giới ảnh hưởng là không đáng kể, dù có thiên mệnh nhưng nếu Inami không làm theo thiên mệnh thì cũng chẳng ảnh hưởng gì tới kế hoạch của hai người.
Lúc này, Bạch Hồn nở một nụ cười nhạt.
Trong mắt hắn, vô số nhân quả, sự kiện đang được phân tích.