Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 173: Thiên đạo thức tỉnh.



Chương 172: Thiên đạo thức tỉnh.

Lại 10 năm nữa qua đi, còn 15 năm cho tới khi trận chiến giữa Đại Huyền thế giới và thiên đạo bắt đầu.

"Mau đứng lại cho ta! Vực ngoại thiên ma!"

Inami lúc này đang bị người đuổi g·iết.

Nhưng trên mặt hắn lúc này lại là một vẻ mặt vô cùng bình tĩnh giống như đang đi tản bộ thay vì bị người t·ruy s·át.

Đơn giản là vì đám người đang dí sau lưng hắn quá là yếu, yếu đến nỗi Inami coi chúng là không khí.

Nơi đây kỳ thị người từ ngoài thế giới đến như vậy chắc chắn không phải là vòng ngoài của Đại Huyền thế giới.

Cũng như Tiêu Huyền, Inami cũng đã đi vào vòng trong của thế giới này.

Ngay lập tức, hắn đã bị đuổi theo bởi người của Thiên Đạo Minh.

Đó là lý do hiện tại hắn đang bị người đuổi bắt.

Còn tại sao Inami lại có mặt ở nơi đây?

Thân là một nhà thám hiểm, Inami đã đi khắp nơi ở vùng ngoài Đại Huyền thế giới trong 10 năm qua.

Thế giới này chỉ còn một nơi hắn chưa đi qua mà thôi, một nơi được người dân bản địa và cả những kẻ nhập cư ở vùng ngoài coi như là cấm địa.

Vòng trong của Đại Huyền, nơi người ta chỉ đi vào chứ không đi ra.

Ban đầu Inami cũng chỉ coi cái được gọi là vòng trong của Đại Huyền cũng giống như bao cái cấm địa khác trên lục địa này.

Phải biết diện tích của Đại Huyền lúc này đã từ một tiểu thiên thế giới nhảy lên làm đại thiên thế giới.

Nhưng phần đất đai được mở rộng chỉ có khu vực vòng ngoài của lục địa, còn vòng trong kích thước vẫn không hề thay đổi dù cho Đại Huyền có hấp thu bao nhiêu mảnh vỡ thế giới chăng nữa.

Tất cả là do thiên đạo bị c·hết máy mà thành.

Khi đi vào vòng trong này, Inami cảm nhận được một bầu không khí vô cùng khác biệt nếu so với vòng ngoài.

Dân chúng ở nơi đây vô cùng nghèo đói, thậm chí còn ăn không đủ no ở cái thế giới linh khí dư dả, tùy tiện trồng cây cũng có thể bội thu.

Hắn rất nhanh chóng đã nhìn ra đáp án của mọi vấn đề.

Khác với vòng ngoài, tất cả linh khí ở vòng trong lúc này đều được tất cả các thế lực lớn chia cắt.

Biến nhiều vùng linh khí khô kiệt, chuyện luyện võ còn khó khăn chứ đừng nói gì tới việc tu tiên.

Vừa đi vừa quan sát phong cảnh, Inami chợt cảm thấy có vài luồng khí tức kỳ lạ bắt đầu tiếp cận hắn.

Từ phương xa, một đội tuần tra khác của Thiên Đạo Minh đang bay tới.

Nhìn qua trang phục của đám người này rõ ràng hoa lệ hơn hẳn những kẻ đang theo đuôi Inami từ trước đó.

Đám đang theo đuôi kẻ ngoại lai kia chỉ là một tiểu đội do các Trúc Cơ tu sĩ hợp lại.

Còn đội tuần tra đang tới là những kẻ đã đột phá Hóa Thần cảnh.

Inami thấy vậy chỉ có thể thở dài, trong tay hắn lúc này đột ngột xuất hiện hai thanh đoản đao với lưỡi đen như màn đêm.

"Ai, ta đâu có muốn g·iết người đâu, nhưng tại sao các ngươi cứ phải đi tìm đường c·hết?"

Khác với những lời đồn đại Inami như một con ác quỷ khát máu, tính cách thật của hắn vẫn luôn là một con cá mặn.

Từ sau khi bị dàn hậu cung phản bội, Inami đã mất đi niềm tin vào con người, hắn giờ chỉ muốn dùng cái tuổi thọ dài dằng dặc của mình để có thể đi chu du khắp nơi, muốn nhìn ngắm phong cảnh của các thế giới mà thôi.



Trong ánh mắt đầy nghi hoặc của đội tuần tra thuộc Thiên Đạo Minh, Inami đột ngột biến mất.

Loại ẩn thân thuật này chỉ có thể nói đã gần như không thể để lại dấu vết.

Khi Inami xuất hiện một lần nữa, hắn đã đứng trên đám mây cách nơi vừa biến mất chỉ 5 cây số.

Đám tu sĩ thấy vậy lập tức vui mừng, chúng muốn lao lên nhưng không thể.

Mặc kệ là Trúc Cơ tu sĩ hay Hóa Thần lão tổ đều không biết đầu mình đã bị chặt đi từ lúc nào.

Lưỡi đao không chỉ chém thân thể mà còn nghiền nát cả linh hồn, khiến cho không có thần hồn của bất kỳ kẻ nào có thể chạy trốn.

Inami nhìn qua hàng chục cái xác c·hết đang từ trên trời rơi xuống rồi quay người bỏ đi.

Nhưng ngay sau đó, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt đã cản đường hắn lại.

Một tên đao khách giang hồ đội nón lá, mặc áo choàng lông vũ đen đã cản đường vị khách tới từ dị giới.

"Lại một kẻ nữa muốn c·hết sao?"

Inami lập tức vào trạng thái chiến đấu, hắn tuy không cảm nhận được bất cứ loại khí tức nguy hiểm nào trên người tên đao khách này, nhưng giác quan thứ 6 lại cảnh báo cho hắn kẻ này vô cùng nguy hiểm.

Ở chiều ngược lại, Tiêu Huyền cũng cảm nhận được nguy hiểm từ phía đối phương, tay hắn cũng bắt đầu đặt lên trên chuôi đao, sẵn sàng cho một cuộc đụng độ có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

"Vị huynh đệ này, đừng động một chút là chém chém g·iết g·iết chứ.

Ta đoán ngươi là người từ vòng ngoài mà tới đi."

Inami lúc này sát ý đã giảm xuống, nhưng hắn vẫn đang trong tư thế chiến đấu.

Ai mà biết được đối thủ có phải đang giả vờ để mê hoặc hắn hay không.

"Hừm, người ở vòng trong như các ngươi chẳng phải gặp người từ ngoài tới là chém sao? Tại sao lại giông dài mà không ra tay luôn đi?"

Thấy sát ý của đối phương giảm xuống, Tiêu Huyền biết được còn có thể giao tiếp với người này.

"Vị huynh đệ này, ngươi hiểu lầm rồi.

Chúng ta không phải người của Thiên Đạo Minh, chúng ta là người của Nghịch Thiên Minh."

Inami lúc này bắt đầu thu thế lại, thấy đối phương tạm thời không muốn đánh, Tiêu Huyền cũng nhẹ nhàng thở dài.

"Ngươi nói Thiên Đạo Minh là gì? Nghịch Thiên Minh lại là cái gì?"

Tiêu Huyền lúc này bắt đầu giảng giải một số chuyện cho vị khách tới từ dị giới.

"Thiên Đạo Minh chính là cái đám người mà huynh đệ vừa gặp ấy, chúng là một đám vô cùng cực đoan, chúng sẽ t·ấn c·ông bất cứ ai không thuộc Thiên Đạo Minh của chúng.

Còn Nghịch Thiên Minh chúng ta lại ngược lại, trong liên minh của chúng ta cũng có không ít người tới từ dị giới giống như huynh đệ."

Thấy Inami đã gần như không còn đề phòng mình, Tiêu Huyền bắt đầu mời chào người này, dù sao một kẻ có thể cho hắn cảm thấy nguy hiểm thì làm sao có thể là kẻ yếu được.

"Vị huynh đệ này, ngươi có hứng thú gia nhập vào Nghịch Thiên Minh chúng ta hay không?"

Giờ Tiêu Huyền đã không còn là một người đơn độc như lúc trước nữa, hắn giờ nắm trong tay một thế lực, là người phải chăm lo cho cả thế lực của mình.

Thấy Tiêu Huyền tích cực mời chào mình như vậy, Inami lại nhớ về những ngày xưa cũ.

"Thật xin lỗi, ta không có hứng thú."

Inami lạnh lùng trả lời rồi rời đi, dù sao đây mới chỉ là lần đầu tiên Tiêu Huyền và hắn gặp mặt.



Kí ức ùa về, khi hắn còn ở trong thị trấn mạo hiểm giả, mọi người trong thị trấn lúc đó cũng tích cực mời chào hắn gia nhập đội ngũ của mình.

Nhưng tất cả đội ngũ tuyển nhận hắn đều rất nhanh chóng rạn nứt do tốc độ phát triển của hắn quá nhanh làm người thèm khát.

Vì vậy Inami chưa bao giờ ở trong một đội mạo hiểm giả được quá lâu.

Lần cuối cùng hắn đặt cược niềm tin của mình vào lòng người đó chính là khi hắn tự mình lập ra một đội ngũ, với tất cả những thành viên trong đội ngũ ấy đều có quan hệ với hắn, là tình nhân của hắn.

Nhưng tất cả mọi thứ đều làm hắn thất vọng, Inami không thể tin tưởng được vào lòng người nữa.

Cảm thấy tình hình ở vòng trong của Đại Huyền thế giới lúc này rối như tơ vò, Inami không còn hứng thú gì để khám phá thế giới này.

"Chờ đã, vị huynh đệ này..."

Tiêu Huyền còn chưa kịp nhắc nhở thì Inami đã lao thẳng vào hào quang màu vàng đang bao quanh vùng đất này.

Thanh niên tóc che mắt vì va vào trận pháp cấp cao với tốc độ quá nhanh, gương mặt hắn biến dạng như một người va vào cánh cửa kính trong suốt.

Kết quả là Inami bị chấn động não quá nặng mà tạm thời mất đi ý thức.

Tên sát thủ cứ như vậy ngã xuống đất từ độ cao cả ngàn mét.

Khi Tiêu Huyền đến nơi, hắn đã nhìn thấy Inami lúc này đang ngẩn người nhìn lên trên trời cao.

Inami lúc này hối hận rồi, biết như vậy hắn không đi vào vòng trong của Đại Huyền làm gì.

Cuối cùng, do không còn lựa chọn nào khác, Inami đành đi theo Tiêu Huyền trở về Nghịch Thiên Minh.

Trụ sở của Nghịch Thiên Minh không được đặt ở một nơi linh khí dư giả, trái lại nơi đây tràn nhập chướng khí, rừng đen núi đen làm người khác nhìn vào cũng phải rùng mình.

Dù sao người tu luyện thần võ đạo không bị phụ thuộc quá nhiều vào linh khí như tu tiên giả.

Vào 35 năm trước, khi mà Tiêu Huyền tiến vào vòng trong, hắn đã đánh với thiên mệnh chi tử của phe thiên đạo một trận.

Nhưng ngay sau trận chiến ấy, Tiêu Huyền lại phát hiện ra một tình huống vô cùng nghiêm trọng.

108 tòa tiên nhân đạo trường giống như tạo thành một loại trận pháp đặc biệt khiến người chỉ có thể vào chứ không thể ra.

Vì vậy, hắn không thể trở về Hắc Vũ cung được nữa.

May mắn hắn vẫn có đủ tài nguyên tu luyện từ những mảnh vỡ thế giới đã rơi vào đầu hắn trước khi vào vòng trong.

Để đối đầu với lại Thiên Đạo Minh, Tiêu Huyền biết mình không thể nào chiến đấu một mình được.

Vì vậy hắn đã nhặt lại lá cờ của cái Nghịch Thiên Minh đã b·ị đ·ánh tan đàn xẻ nghé từ trước đó.

Hắn truyền cho mọi người tu luyện thần võ đạo.

Làm cho liên minh này có thể có đủ sức chống lại Thiên Đạo Minh.

Sau 35 năm gian khổ phát triển, cuối cùng Nghịch Thiên Minh cũng đã đủ sức để c·hiếm đ·óng một phần vòng trong.

Khi chứng kiến pháo đài nằm giữa hai ngọn núi đen, Inami phải nhìn về phía Tiêu Huyền với thái độ đầy nghi ngờ.

Hắn nhìn kiểu gì cũng thấy pháo đài này giống như nơi ở của mấy con boss cuối ở mấy cái mảnh vỡ thế giới.

Tiêu Huyền nhìn qua cũng biết thành viên mới của Nghịch Thiên Minh đang nghĩ gì, dù sao thì người mới nào khi tới căn cứ này cũng nghĩ như vậy.

Hắn cũng đành bó tay, dù sao khắp vùng vòng trong này chỉ có nơi đây là thích hợp nhất để thành lập căn cứ.

Dù sao có vẻ người tu tiên không thích chướng khí ở khu rừng này cho lắm, nên đám người này thường né khu vực này ra.



Giống như thể thứ chướng khí ở nơi đây là một thứ gì đó vô cùng kinh tởm.

Inami ngay sau khi bất ngờ một chút cũng đã khôi phục lại trạng thái bình thường.

Dù sao hắn cũng từng sống ở nơi có hoàn cảnh tệ hơn rồi.

Càng vào sâu bên trong căn cứ này, chướng khí càng ngày càng ít, thậm chí hoàn cảnh ở nơi đây cũng chẳng khác ở bên ngoài kia là bao.

Khi Inami nhìn thấy loại khí tức tương tự đang phát ra từ trên người các trưởng lão của Nghịch Thiên Minh thì hắn cũng đã hiểu tại sao.

Dù sao tên sát thủ này cũng đã lang thang ở vòng ngoài Đại Huyền thế giới 10 năm, hắn cũng biết được thần võ đạo là gì.

Có thể thấy để đột phá thần thể cảnh, các trưởng lão đã lấy loại chướng khí bị người tu tiên tránh xa này làm căn cơ, chế tạo ra thể chất đặc biệt cho riêng mình.

Bách Chướng Tuyệt Linh Thể.

Một loại thể chất có thể nói là chuyên dùng để khắc chế tu tiên giả.

Chướng khí do người sử dụng phát ra có thể làm ô nhiễm linh khí của các tu tiên giả.

Chỉ cần b·ị đ·ánh trúng một đòn bởi thể chất đặc biệt này, dù cho có là Đại Thừa cảnh tu sĩ cũng phải tốn vài tháng để khôi phục, nếu hắn không muốn linh khí bị chướng khí ô nhiễm phá hủy căn cơ.

Nhờ vậy Nghịch Thiên Minh hiện nay mới có một chút tiền vốn để có thể vật tay lại với Thiên Đạo Minh.

Ngày hôm nay là ngày Inami, một thiên mệnh chi tử mới gặp thiên mệnh chi tử cũ là Tiêu Huyền.

Hai luồng khí vận gặp nhau trong mắt các tu sĩ bình thường thì không có vấn đề gì.

Nhưng trong mắt các tu sĩ chuyên tu nhân quả vận mệnh, hoặc là một vài thực thể có thể nhìn thấy khí vận.

Đây chẳng khác nào một v·ụ n·ổ h·ạt n·hân đang diễn ra ngay trước mắt.

Khí vận này mạnh mẽ tới nỗi đánh thức tất cả các thiên đạo ý chí còn đang trong trạng thái c·hết máy.

Rất nhanh chóng, vô số ánh mắt đã nhìn qua mọi ngóc ngách của vòng trong Đại Huyền thế giới.

"Hai thiên mệnh chi tử sao? Xem ra thế giới ý chí của thế giới này thật biết chơi."

Vô số ánh nhìn đầy ác ý từ các thiên đạo ý chí nhìn vào hai người, làm cho Tiêu Huyền và Inami lông tơ dựng thẳng.

Cả hai người lập tức vào trạng thái chiến đấu.

Họ nhìn về bầu trời, nơi vô số luồng suy nghĩ ác ý phát ra.

Nhưng trong hàng tá những ánh nhìn đang tập trung vào hai người họ, chỉ có hai ánh nhìn mang theo vẻ đạm mạc.

Trong hội đồng thiên đạo, hóa thân của Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ chỉ nhìn một lúc rồi cũng không quan tâm.

Dù sao trên người hai vị thiên mệnh chi tử này có mấy thứ là của chính hai người họ, có gì thì cũng chỉ là một đống cơ duyên được Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ âm thầm tặng cho.

Trong lúc Bạch Hồn còn đang giá·m s·át đám thiên đạo ý chí, Lâm Lục Dạ bên cạnh hắn lại bắt đầu đếm số thu nhập mình có được.

"Hơn 10 tỉ phần tri thức khác nhau được lấy từ đám thiên đạo ý chí, nếu như không phải hai tên thiên mệnh chi tử kia gặp nhau quá sớm, hai ta còn có thể lấy nốt 100 triệu phần tri thức còn lại."

Có thể nói trong 15 năm thiên đạo c·hết máy, có hai đứa nào đó đã nhân cơ hội này ă·n c·ắp phần lớn tri thức có trong đầu đám thiên đạo ý chí.

Mồm nói vậy thôi, nhưng cả Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ đều biết, hai người họ giờ này đều đang trong trạng thái quá tải khi có quá nhiều tri thức cần được xử lý.

Dù sao tri thức có được từ một đám nửa bước siêu thoát cũng đâu phải trò đùa.

Lúc này hội đồng thiên đạo bắt đầu bàn bạc với nhau, tất cả thiên đạo ý chí đang nghĩ ra đủ mọi cách để có thể xóa bỏ hai thiên mệnh chi tử bên phía Đại Huyền thế giới ý chí.

Thiên đạo lúc này cảm nhận được có gì đó không ổn, khi mà hai tên thiên mệnh chi tử về cùng một tổ chức.

Khí vận của Đại Huyền thế giới đang dần tăng lên ở vòng trong, nơi quan trọng nhất toàn thế giới.

Quyền hạn của thế giới ý chí đang không ngừng tăng lên, có xu hướng lấn áp cả thiên đạo ngoại lai.