Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 211: Tu tiên phường thị.



Chương 210: Tu tiên phường thị.

Một góc hẻo lánh nào đó ở Đông Châu, Lạc Phong phường thị, trong một phường thị dành cho người tu tiên.

“Linh khí, pháp khí mới đây!

Linh khí mới tìm được từ trong di tích mới đây!”

Đứng trước cửa hàng với cái tên Số 4, một thanh niên với dáng vẻ kỳ lạ đang không ngừng hô hào gọi hàng, tiếng hô chào hàng của hắn to đến nỗi người cách đó 3 con phố vẫn có thể nghe được.

Chỉ thấy thanh niên này là một soái ca với gương mặt đẹp trai, nhưng gương mặt ấy lại không hề phù hợp với thể trạng hiện tại của hắn.

Vóc dáng tên này quá là ngoại cỡ rồi, một tên to con cao hơn 3 mét, dáng người chẳng khác nào một con khỉ đột cỡ lớn, với đôi tay dài ngoằng được bọc trong lớp đá cứng rắn, khoác lên trên mình một bộ đạo bào màu nâu đen với những chi tiết trang trí hình rồng tinh xảo.

Đến gần và nhìn kỹ, có thể thấy rõ lớp đất đá trên đôi tay ấy thực ra là lớp vảy rồng cực kỳ rắn chắc, nhưng lại nhìn giống như những viên đá thô kệch, cặp sừng rồng giống như nai sừng tấm nhìn cực kỳ cồng kềnh, bất tiện.

Cái dáng vẻ nhìn kiểu gì cũng không giống người, ấy thế mà không có bất cứ tu sĩ nào xung quanh chỉ trỏ về ngoại hình của hắn, hay nói hắn là yêu quái hóa thành hình người.

Vì đơn giản, cái dáng vẻ của hắn tuy quái dị nhưng nhìn vẫn khá là bình thường trong cái phường thị này.

Và người đứng trước cửa hàng này là Nham Long, một trong ba đại tướng do Số 4 chỉ huy.

Sau một giờ Nham Long gào to mời khách, có một nhân viên mới bước ra từ cửa tiệm.

Một thiếu nữ với gương mặt ngây thơ, mái tóc trắng cắt ngắn với một vài lọn tóc tím nổi bật trên mái, một cặp kính râm che đi đôi mắt tím bí ẩn xuất hiện, cô nàng cầm theo ly nước để Nham Long có thể giải khát sau khi tên này đã gào to hơn một giờ đồng hồ.

Một bộ y phục đen khoác lên trên người cô nàng càng làm tăng thêm sự bí ẩn của Lôi Điện.

Người ta tới với cửa tiệm này không phải vì những tiếng rao hàng của tên to xác canh cửa, mà bởi vì nhan sắc của cô nhân viên tiếp tân này.

Bên trong cửa tiệm còn một nhân viên khác, một thiếu niên với bộ y phục của một kế toán tiên sinh màu xám tro, cậu đang ngồi trên bàn chống cằm, nhìn vào dòng người qua qua lại lại.

Mấy ngày ở cái phường thị này làm cho Bạo Phong chán đến c·hết.

Nhìn cửa hàng người khác không là Bách Bảo các, thì cũng là Linh Bảo lâu.

Nhìn lại cửa hàng nhà mình, Số 4?

Người qua đường người ta chỉ trỏ, rằng ông chủ của cửa tiệm này đã phá sản 3 lần và lần tiếp theo chính là lần số 4.

Cửa hàng này là một cửa hàng vô danh tiểu tốt, vừa bán những loại linh khí, đan dược chưa bao giờ xuất hiện.

Nó không có chút uy tín, lại chẳng hề có bất cứ một gia tộc, bang phái nào đứng sau.

Nên nếu như không có một mỹ nữ là Lôi Điện đi ra tiếp khách, thì có lẽ giờ này cái cửa hàng của Số 4 đã ế chổng vó.

Ở gian bên trong, ông chủ của cửa tiệm, Số 4 lúc này đang bận nghe điện thoại được gọi tới từ chủ thể của hắn, Bạch Hồn.

“Ui, chào sếp, gần một tuần rồi sếp không gọi làm em cứ tưởng sếp quên luôn em rồi chứ?”

“Có nhiệm vụ mới sao? Là đồng hóa càng nhiều sinh linh ở thế giới này thành Bạch Hồn Tinh Linh, càng nhiều càng tốt, em biết rồi.”



“Cái gì cơ? Số 1 với Số 3 giờ đã lôi kéo được hàng triệu người hóa thành Bạch Hồn Tinh Linh rồi á!”

“Rồi, sếp cứ yên tâm, em bao vụ này cho, chào sếp.”

Trong không gian u tối của một kho hàng chỉ có vài lỗ thông gió, Số 4 lúc này đang ngồi suy tư trên một chiếc ghế gỗ.

Suy nghĩ của hắn lúc này đang hiện lên vô số các phương án khác nhau, tất cả là để có thể vượt qua hai tên chỉ huy khác.

Dù sao thì Số 4 cũng là một trong những chỉ huy chính dưới trướng Bạch Hồn, hắn làm sao có thể để hai kẻ khác vượt mặt dễ dàng như vậy được.

Còn tình huống Số 5 như thế nào thì Số 4 không để ý, có lẽ giờ này người anh em Số 5 đang uống rượu say xỉn ở một góc nào đó rồi.

Số 4 nhanh chóng phân tích về vị trí địa lý, và đặc điểm của những nơi được hai người anh em của hắn chọn làm địa bàn.

“Giờ Số 1 đã khống chế được một thánh địa ở Đông Châu này, dưới thánh địa ấy có vô số các thế lực, vô số các vương triều, hoàng triều, gia tộc,…

Nếu cho Số 1 thời gian để chuyển hóa tất cả dân số trong vùng bị hắn kiểm soát, sớm muộn gì Bạch Hồn cũng sẽ có thêm hàng ngàn tỉ Bạch Hồn Tinh Linh mới.”

“Còn về Số 3, tên này lợi dụng v·ũ k·hí để có thể đồng hóa tất cả những người đã từng dùng qua những thứ v·ũ k·hí ấy.

Với chất lượng của mình, thì sớm muộn những v·ũ k·hí của Số 3 sẽ tràn ngập khắp các chiến trường của Hắc Nguyệt Thần Triều, mà Hắc Nguyệt Thần Triều cũng từng là một thế lực bá chủ, có lãnh thổ và dân số không hề thua kém so với Cực Đạo tông.”

Ngay sau đó, Số 4 cũng bắt đầu phân tích vị trí hiện tại của hắn.

“Mấy ngày qua, ta cũng đã thăm dò được vị trí của mình ở nơi đâu.

Nơi này là phía nam của Đông Châu, một nơi không có đủ tài nguyên, linh khí nên không thể tạo ra bất cứ một thế lực bá chủ nào, nhưng nơi đây lại có số lượng tán tu đông nhất, đồng thời cũng có số môn phái nhỏ đông đúc nhất.

Nên nếu so với Số 1 là cả một thánh địa, Số 3 lợi dụng c·hiến t·ranh thì ưu thế của ta chính là ở đám tán tu đông đảo này.

Mà có gì có thể thu hút được đám tán tu này cơ chứ?”

Sau một hồi suy nghĩ, Số 4 đã nghĩ ra được một phương án phù hợp nhất với tình huống hiện tại.

Bước ra khỏi kho chứa hàng, cả người Số 4 lúc này đã được bao phủ hoàn toàn bên trong một chiếc áo choàng đen, với họa tiết trang trí là những đám mây đỏ như máu.

Nếu ai đó vén tấm áo choàng ấy lên, bọn họ sẽ thấy hàng tá những thứ phụ tùng như thể tên Số 4 này vừa đi ăn c·ướp từ một hội chợ cosplay.

Từ khi bước vào cái Xích Phong giới này, tất cả thuộc hạ dưới trướng Số 4 đều đã cải trang lại bản thân mình, ăn mặc làm sao thích hợp nhất để có thể hòa vào trong thế giới này.

Nhưng với Số 4, hắn sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu nếu như phải thay đổi cách ăn mặc, vì vậy, để tránh người ta nhận ra hắn là “vực ngoại thiên ma” ngay từ cái nhìn đầu tiên, hắn phải tự che kín bản thân mình trong chiếc áo choàng Akatsuki.

Nhìn cấp trên của mình đi ra khỏi kho hàng, Nham Long, Lôi Điện và Bạo Phong đồng loạt nhìn về phía Số 4.

Bình thường, tên cấp trên của ba người họ không có chuyện thì chuyên môn trạch ở trong phòng, nhưng nếu như cấp trên phải đi ra ngoài đường thì chắc chắn có chuyện phải xử lý.

Số 4 nhìn về phía ba người, giọng nói ồm ồm sau khi bị bóp méo của hắn vang lên.

“Được rồi các em, chúng ta không còn cần thiết phải giấu mình trong cái phường thị này nữa, dọn đồ rồi rời đi thôi.”



Ba cấp dưới của Số 4 đều gật đầu nghe lệnh, đám người này không hề thăc mắc chuyện cấp trên muốn làm gì.

Vì dù Số 4 có không ăn mặc đứng đắn như thế nào, thì cách hắn làm việc luôn rất được lòng mọi người.

Trong ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả các tán tu xung quanh, tiệm hàng tên Số 4 vừa mở cửa chưa quá hai ngày nay đã đóng cửa.

Điều này khiến cho các tán tu đã mua qua hàng của cửa hàng này phải cuống cuồng.

Nhìn kiểu gì thì cũng thấy đám người này cũng giống như bán hàng l·ừa đ·ảo, giờ bị phát hiện nên chuẩn bị lên đường bỏ trốn.

Không chỉ có những khách hàng của cửa hàng, mà còn có những thám tử của các thế lực lớn nhỏ trong phường thị này cũng há hốc mồm bất ngờ.

Sự xuất hiện đầy bất ngờ của cửa hàng Số 4 làm cho rất nhiều người chú ý, đặc biệt là trong đám người này có một tên Trúc Cơ tu sĩ, nên vô số các thủ đoạn để thăm dò cửa hàng này đang được các thế lực lớn nhỏ bày ra.

Nhưng tất cả các kế hoạch nhằm vào thế lực mới tới này đều phải ngâm nước nóng, chuyện cửa hàng này đột nhiên bỏ đi chính là điều mà không ai ngờ tới.

Tất cả các hàng hóa được bày bán trên quầy nhanh chóng được người dọn dẹp, chỉ trong vòng 5 phút, cả cửa hàng đã trống trơn như vừa b·ị c·ướp sạch.

Nhóm người Số 4 không hề quan tâm đến ánh mắt những người xung quanh, bọn họ cứ nghênh ngang rời đi không một lời giải thích.

Nham Long với dáng người to lớn dẫn đầu mở đường, chỉ cần nhìn qua cái thể trạng to lớn của hắn là có thể thấy tên này không dễ chọc, tất cả mọi người đều mở một con đường cho hắn đi qua.

Số 4 và hai người khác có thể thoải mái đi sau mà không bị người cản trở.

Nhưng rất nhanh chóng, đám người Số 4 đã bị người chặn lại.

Nham Long quay lại nhắc nhở Số 4 với gương mặt đầy vẻ lo lắng.

“Chỉ huy, xem ra chúng ta gặp chút rắc rối rồi.”

Một đám tu sĩ với ánh mắt đỏ ngầu, gương mặt dữ tợn, giống như một bầy chó điên có thể lao lên cắn người bất cứ lúc nào đi tới.

Và mục tiêu bọn chúng hướng tới chính là cửa hàng của Số 4.

Với sự xuất hiện của đám người này, cả con phố nhanh chóng ồn ào khi các tu sĩ tháo chạy, xô đẩy nhau, nhưng cũng nhanh chóng trở nên yên tĩnh khi cả đám đã trốn vào trong nhà dân hay những quán rượu, quầy hàng ở hai bên đường.

Dù cho đám tu sĩ ở Xích Phong giới này bị ảnh hưởng bởi hệ thống tu luyện, có trở nên điên cuồng chăng nữa thì chúng vẫn giữ được bản năng xu lợi tránh hại.

Sau khi tìm được vị trí an toàn, đám tán tu ngóc đầu nhìn ra phía bên ngoài, rõ ràng chúng muốn ngồi xem kịch.

“Haha, xem ra đám người xứ khác kia phải chịu tội rồi.”

“Đúng vậy, Dã Cẩu bang đều là một đám chó điên, hôm nay chúng phát hiện ra một cửa hàng hoạt động trong địa bàn của mình mà không đóng tiền bảo kê, thì đương nhiên đám người đó phải đến để đập phá quán rồi.

Nếu ngày hôm nay chúng mà bỏ qua lấy lệ thì hung danh đám chó điên này sẽ bị suy giảm, còn ai muốn nộp tiền bảo kê cho chúng chứ?”

“Nghe nói Dã Cẩu bang chủ Du Thương chiến lực kinh người, chỉ Trúc Cơ cảnh đỉnh phong mà có thể đánh ngang tay với một Kim Đan tu sĩ 10 hiệp mới bị đối thủ đánh bại.

Xem ra đám thương nhân từ xứ khác kia phải chịu tội rồi, haha.”



Nghe đám tu sĩ bên cạnh mình đồn thổi, một vài tán tu từ nơi khác mới tới không tin vào chuyện này.

“Huynh đệ, nói khoác gì thì cũng phải vừa vừa thôi chứ, làm gì có chuyện hoang đường như Trúc Cơ có thể chiến Kim Đan được.”

Thấy một tên tu sĩ từ ngoài đến không tin vào lời mình nói, các tu sĩ ở Lạc Phong phường thị chỉ cười trừ.

Một tu sĩ tới gần giải thích nghi hoặc cho tên tu sĩ ngoại lai.

“Haha, huynh đệ ngươi không biết nên mới nói vậy thôi, chứ Du bang chủ tu luyện một môn công pháp được gọi là Hoán Cẩu Bì công.

Đây là một môn công pháp đặc biệt, nó có mạnh hay không chẳng phải nhờ vào tư chất tu luyện, mà là nhờ vào ý chí người tu luyện công pháp ấy có thể chịu đựng được đau đớn khi tu luyện hay không.

Mà Dư bang chủ đã đánh cực chắc căn cơ, đổi da với 49 con chó đen để có được thực lực nghịch thiên như ngày hôm nay.”

Nghe tới đây, tên tán tu cũng gật đầu hiểu tại sao mọi người lại nói như vậy, vì hắn cũng từng nghe qua truyền thuyết về thứ công pháp này.

Hoán Cẩu Bì công, muốn nhập môn cần tự lột một mảng da bất kỳ trên thân thể, viết lên trên da thông linh chú, sau đó lột một mảng da với kích thước tương tự từ một con chó đen, người và chó đổi da cho nhau trong suốt 7 ngày 7 đêm.

Trong quá trình chờ đợi, da người sẽ từ từ hút đi tất cả thể chất và tư chất tu luyện của chó đen, khiến con thú sống không bằng c·hết.

Ngược lại, da chó dính trên người lại có tác dụng tẩy kinh phạt tủy, hấp thu tạp chất trong thân thể người tu luyện, nhưng sẽ khiến cho người tu luyện cảm nhận phần da thịt đổi da với chó đen đau như bị chó dại cắn.

Nếu không thể chịu đựng được mà gãi vào phần da chó được cấy trên người, công pháp sẽ phản phệ và biến kẻ tu luyện thành chó đen.

Sau 7 ngày, khi da người được cấy lại trên thân thể người một lần nữa, người tu luyện vừa bước vào con đường tu tiên, vừa được cộng thêm tư chất, thể chất của con chó đen đ·ã c·hết.

Công pháp này muốn luyện thành còn cần trả một cái giá khác, đó chính là thần trí người tu luyện sẽ bị ảnh hưởng, họ sẽ trở nên hung tợn hơn, hiếu chiến hơn.

Khi tu luyện công pháp này, cần chú ý giới hạn về số lần có thể đổi da, tối đa một người chỉ có thể đổi với 49 con chó đen khác nhau.

Đương nhiên người có thể tu tới giới hạn 49 lần đã ít lại càng ít, nhiều người chỉ đổi da với một hoặc hai con chó đã đau muốn c·hết muốn sống.

Tên Dã Cẩu bang chủ Du Thương có thể đạt tới 49 lần đổi da chính là nhờ hắn đã không biết đau kể từ khi sinh ra.

Nên tên Du Thương lúc này có thực lực vô cùng kinh khủng, giống như một tu sĩ con người cộng với 49 con chó đen yêu vật Trúc Cơ cảnh cộng lại.

Và đương nhiên, hắn cũng hiếu chiến bằng 49 con chó cộng lại, chó dại hơn cả chó dại.

Bên cạnh đám tu sĩ đang chỉ điểm giang sơn, có một thiếu niên tiểu nhị là người bình thường đang bưng trà rót nước.

Nếu là lúc trước, thiếu niên này thường xuyên truyện trò với những người tu tiên xung quanh, cậu là người nắm bắt vô số thông tin, những chuyện lớn nhỏ trong phường thị này.

Nhưng mấy ngày hôm nay, thiếu niên chỉ cảm nhận được thế giới này giống như đã thay đổi, và cậu ta đã xuyên qua đến một thế giới xa lạ.

Vẫn là những tu sĩ ấy, vẫn là những thân phận ấy.

Nhưng quá khứ, sự tích của bọn họ giống như đổi thành một người khác, thế giới xung quanh cũng trở nên xa lạ, công pháp tu tiên trở nên quỷ quyệt, điên rồ.

Ví dụ như Dã Cẩu bang Du Thương cũng là Trúc Cơ cảnh, nhưng theo kí ức của thiếu niên, ông ta không tu luyện cái gì gọi là Hoán Cẩu Bì công, cái ông ta luyện là Huyết Thú Luyện Thể Thuật.

Giờ mọi thứ đã thay đổi, cậu thiếu niên hiện tại không biết mình đang sống ở nơi đâu, thế giới là chân thật hay hư ảo?

Nhưng tiểu nhị cũng chỉ đành giấu hết những thắc mắc ấy vào trong lòng, cậu quay sang nhìn về phía con đường bên dưới, nơi mà Dã Cẩu bang đang chuẩn bị bao vây đám người xa lạ.