Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 215: Bố trí.



Chương 214: Bố trí.

Cả Lạc Phong phường thị lúc này sôi trào, một số người muốn chiếm tấm bản đồ này làm của riêng.

Nhưng cái ý nghĩ ấy chỉ vừa mới nổi lên đã bị ném thẳng vào sọt rác.

Dù sao động tĩnh mà tấm ngọc bài phát ra lớn như vậy, muốn che giấu cũng quá làm khó người.

Trong phạm vi trăm dặm, có lẽ tất cả tán tu đều có thể chứng kiến tấm bản đồ ấy.

Với khả năng ghi nhớ của tu tiên giả, việc có thể nhìn qua không quên được chính là một loại thao tác cơ bản.

Nên muốn bịt lại thông tin này, cần có chiến lực Nguyên Anh lão tổ là ít nhất.

Mà thế lực có Nguyên Anh cảnh gần nhất cũng phải cách Lạc Phong phường thị cả vạn dặm, dù cho Nguyên Anh tu sĩ có dốc hết sức đuổi đến nơi cũng đã quá muộn.

Bởi vì đám tán tu từ khi nhìn thấy tấm bản đồ này, chúng cũng đã ý thức được có nguy cơ c·hết người sắp rơi xuống, nên chúng bắt đầu dọn nhà chuẩn bị chạy trốn.

Dù sao thì ở cái thời đại quỷ dị tu tiên này, chỉ có cần thận mới không bị người nguyền rủa, cần thận mới không bị ám toán, cần thận mới có thể sống sót.

Nên chỉ 5 phút trôi qua, Lạc Phong phường thị lúc này đã trở nên cực kỳ vắng lặng, người đi nhà trống.

Nếu có người trên đường phố thì cũng chỉ là từng đội người bình thường đang xách bao lớn bao nhỏ, chuẩn bị đi chạy nạn mà thôi.

Thông tin về tấm bản đồ dẫn đến di tích động phủ của Hóa Thần tu sĩ nhanh chóng được truyền ra, không từ miệng của mấy tên tán tu miệng rộng, thì cũng từ những thám báo mà các thế lực lớn nhỏ cài vào trong Lạc Phong phường thị truyền về.

Sau 3 giờ vắng vẻ, Lạc Phong phường thị lúc này lại trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.

Trên bầu trời, vô số tu sĩ chân đạp phi kiếm, xen lẫn ở giữa là các phi thuyền khổng lồ của các thế lực ở phía nam Đông Châu này.

Đủ các thế lực đã tới chỉ để nhìn xem tấm bản đồ được chiếu lên trên những tầng mây.

Dù thông tin chưa được xác nhận, nhưng đám tu sĩ thà tin là có hơn là không.

Cùng lắm là chờ đợi một tuần nữa, đến cái ngày mà động phủ xuất thế là biết có thật hay không.

Còn nếu thông tin này chỉ là một cái bẫy?

Thì n·gười c·hết cũng chỉ là các tán tu không đáng chú ý mà thôi, dù sao ở khu vực nghèo nàn này tán tu nắm một bó to, các thế lực lớn không bao giờ phải lo thiếu đá dò đường.

Vì vậy, người của các thế lực lớn sẽ không chấp nhận mạo hiểm trừ khi đám đá dò đường cho ra báo cáo…

Hổ Đầu sơn, ngọn núi được Số 4 đánh dấu trên tấm bản đồ, nơi được lựa chọn làm di tích động phủ của Hóa Thần tu sĩ.

Một nơi cách Lạc Phong phường thị hơn 500 cây số về hướng đông.

Kế hoạch của Số 4 đã bắt đầu, nó là một kế hoạch vô cùng đơn giản.

Đó chính là tạo ra một di tích giả, thu hút càng nhiều tu sĩ tới tìm kiếm cơ duyên càng tốt.

Sau đó các vật phẩm, tri thức trong di tích ấy sẽ dần dần ăn mòn những kẻ tìm đến cơ duyên, cho đến khi chúng trở thành các Bạch Hồn Tinh Linh.

Số 4 nhìn vào ngọn núi trước mắt, một ngọn núi cao với mây mù bao phủ, nơi từng lưu truyền khá nhiều truyền thuyết liên quan đến người tu tiên.



Nhưng rất tiếc, Số 4 đã dùng thần thức của hắn để quét qua quét lại ngọn núi này nhiều lần.

Và kết quả lời đồn chỉ là lời đồn, Hổ Đầu sơn chỉ làm một ngọn núi cao bình thường, không có động phủ tu tiên, cũng chẳng có địa mạch, linh khí thì mỏng manh,… hoàn toàn không phù hợp cho bất cứ kẻ nào muốn tu tiên.

Nhưng sau ngày hôm nay, truyền thuyết sẽ không còn là truyền thuyết nữa, nó sẽ trở thành sự thật.

Sức mạnh hiện tại của Số 4 đã có thể sánh ngang với một Nguyên Anh tu sĩ sau khi đã cắn nuốt thần hồn của Yên Vụ Lão Nhân.

Nên giờ, hắn có thể sử dụng nhiều thủ đoạn hơn so với trước.

Thần niệm của Số 4 lan tỏa ra môi trường xung quanh, nhanh chóng bao phủ cả tòa Hổ Đầu sơn.

Giờ ngọn núi này đối với hắn đã chẳng còn chút bí mật nào, hắn nắm rõ từng ngọn cây, cọng cỏ ở nơi đây.

Với thần niệm mạnh mẽ, Số 4 có thể khắc vô số trận văn ngay từ trong nội bộ của từng gốc cây, tảng đá.

Độ Kiếp cảnh trở xuống, trừ khi có người tu luyện nhãn thuật đến viên mãn cảnh giới, nếu không thì dù cho bất cứ ai nhìn qua cũng sẽ không thể phát hiện ra được có dấu tích của trận pháp ở nơi đây.

Số 4 hiện tại đang làm một hành động có thể nói là giả thần giả quỷ, nên hắn muốn làm đám tu sĩ tin tưởng thì phải làm mọi thứ trở nên càng thần bí càng tốt.

Trong suy nghĩ, Số 4 đã hoàn thành cả một trận pháp khổng lồ.

Lúc này, ánh mắt của Lôi Điện nhìn về Số 4 với một vẻ ngạc nhiên.

“Chỉ huy, trận pháp do anh bày ra gồm có ba phần, một phần che giấu khiến cho người ngoài không thể nhìn thấu bên trong trận pháp, phần thứ hai chính là dùng để phòng ngự phản công.

Và phần cuối cùng của trận pháp có thể dùng như một cột thu lôi, chẳng lẽ anh cần tôi ra tay sao?’

Trong số những người ở nơi đây, chỉ có mỗi Lôi Điện là người chuyên dùng sấm sét, nên nếu dùng điện để khởi động trận pháp này thì cô chính là người thích hợp nhất.

Về lý thuyết là vậy nhưng Số 4 chỉ cười mìm và lắc đầu.

“Không, không, Lôi Điện, cô hiểu lầm ta rồi.

Ở hiện tại, phần lớn sức mạnh của cô vẫn còn đang bị phong ấn, ta nỡ lòng nào dùng cái lượng điện ít ỏi trong người cô để kích hoạt cái trận pháp này.

Chúng ta sẽ sử dụng một nguồn điện khác, nguồn điện từ kẻ địch của chúng ta.”

Nói rồi Số 4 thả ra một tia khí tức của mình, tia khí tức không thuộc về Xích Phong giới này.

Dù đang bận đánh nhau với thiên đạo mới, nhưng quyền hạn sử dụng thiên lôi của thiên đạo cũ vẫn hoạt động.

Nó giống như một chương trình tự động đánh giá độ mạnh yếu của “vực ngoại thiên ma” sau đó tự động điều tiết lực lượng sao cho hợp lý, phù hợp với thực lực của “vực ngoại thiên ma” kia.

Và cuối cùng, lôi kiếp sẽ tự động khóa chặt và tìm tới đối phương.

Nhìn bầu trời với mây đen dày đặc, Số 4 nhếch môi cười.

Hắn biết điện chùa đến rồi, giờ chỉ việc xài mà thôi.

Lôi kiếp như một con rồng uốn lượn trên trời cao, khí thế kinh khủng khóa chặt lấy một tia khí tức được Số 4 thả ra.

Oanh!



Ánh sáng và t·iếng n·ổ chiếu rọi cả một vùng trời, muốn lau sạch tia khí tức không thuộc về thế giới này.

Nhưng lôi kiếp cũng đã đánh trúng vào trận pháp thu lôi mà Số 4 đã bày ra từ trước đó, từng phù văn huyền diệu sáng rực lên, một lực hút không thể kháng cự cắn nuốt toàn bộ lôi kiếp.

Năng lượng đã được nạp đầy đủ, cả ngọn núi Hổ Đầu lúc này sống lại.

Vô số phù văn được lôi đình thắp sáng, một cột sáng hình lăng trụ lục giác cứ như vậy mọc lên từ mặt đất, ánh sáng màu lam chiếu sáng cả ngàn dặm xung quanh như một ngọn hải đăng khổng lồ.

Trên tấm màn sáng của trận pháp, vô số phù văn, ký tự kỳ lạ liên tục ẩn hiện chìm nổi, khiến cho người ta nhìn qua cũng biết được ở nơi đây chắc chắn có cơ duyên lớn.

Từ phía xa, trên các phi thuyền cỡ lớn, người của các thế lực bá chủ phía nam Đông Châu lúc này đang bàn bạc với nhau, tất cả là về độ chân thật của thông tin động phủ của Hóa Thần tu sĩ xuất thế.

Trên boong của một con tàu với biểu tượng một thanh kiếm đẫm máu, lúc này người của 5 thế lực lớn đã có mặt để họp bàn với nhau.

5 thế lực này là các thế lực có Nguyên Anh lão tổ tọa trấn, là những thế lực số một số hai ở cái khu vực cằn cỗi này.

Bao Gồm: Huyết Kiếm cung, Minh Nguyệt tông, Lăng Hư các, Nguyệt Thiên hoàng triều, Lôi gia.

Trưởng lão của Huyết Kiếm tông bước ra, một lão già đầu đội ngọc quan, râu tóc chỉn chu, quần áo sạch sẽ, đó là nếu không ai để ý tới bộ y phục mà lão đang mặc, một bộ y phục với vô số gương mặt đỏ như ngâm trong máu đang không ngừng gào thét.

Huyết Kiếm cung là chủ nhà của phi thuyền đang diễn ra cuộc họp, nên đại diện của thế lực này là người mở đầu trước.

“Các vị, về tin tức về động phủ của Hóa Thần tu sĩ đã được truyền ra, các vị thấy mấy phần là thật?”

Nghe vậy, tam hoàng tử của Nguyệt Thiên hoàng triều đứng ra, một thanh niên mặc trên người một bộ áo có đồ án giao long đang thét gào, gương mặt, ngũ quan đều bị che phủ, khó ai có thể nhận ra gương mặt thật của hắn.

Khí vận giao long màu hoàng kim quay xung quanh thân thể hắn, một con giao long nhìn cực kỳ dữ tợn, với vô số các vết l·ở l·oét trên thân rồng, có chỗ còn lộ ra cả xương cốt.

“Theo thông tin mà bản hoàng tử nhận được, tên Yên Vụ lão nhân đó trước khi c·hết đã là nửa bước Nguyên Anh cảnh, chắc chắn trên người hắn phải có một cơ duyên lớn nào đó, không thì một tán tu làm sao có thể sánh được với một vị lão tổ được.

Nên có khả năng rất cao thông tin này là sự thật.”

Một làn gió thơm thổi qua ngay sau khi tam hoàng tử trao đổi xong tin tình báo.

Minh Nguyệt tông thánh nữ bước ra, một thiếu nữ tuổi đôi mươi, mái tóc đen dài được tết thành một búi tóc với 3 chiếc trâm ngọc, làn da trắng sáng, gương mặt thanh thuần, ả mặc trên người một bộ y phục bằng lụa trắng, từng giải lụa bay trong không trung như thể hòa cùng với gió.

Có thể nghe thấy vô số tiếng khóc đầy oan khuất lan trong không khí, gương mặt của các thiếu nữ xinh đẹp ẩn hiện trên từng dải lụa trắng ấy, đơn giản vì bộ quần áo mà Minh Nguyệt tông thánh nữ đang sử dụng được làm từ lụa trắng treo cổ của 49 cô gái khác nhau.

“Hì hì, tin tình báo từ Minh Nguyệt tông chúng ta cũng không khác biệt quá nhiều, xem ra một tán tu như Yên Vụ Đạo Nhân quật khởi nhanh như vậy là có lý do cả.”

Tới đây thì tất cả mọi người đều im lặng, khi mà thông tin tình báo của mọi người đều giống y hệt nhau.

Lăng Hư các đại sư huynh đeo mặt nạ quỷ che đi toàn bộ gương mặt, mặc trên người bộ đồ đen thần bí che kín toàn thân thể, cả người lúc nào cũng chìm trong một làn khói đen.

Từ đầu tới giờ ngoài việc ôm trong ngực một thanh đao ra, hắn chỉ nhẹ nhàng gật đầu đồng ý với những tin tình báo được hai người đi trước đưa ra.

Lúc này cả 4 người nhìn về phía một phương hướng cuối cùng.

Nơi mà người của Lôi gia đang đứng ở nơi đó.



Một người đàn ông trung niên với dáng người cao lớn như một con gấu, râu tóc xồm xoàm, cơ bắp rắn rỏi, ông ta cở trần để lộ ra những phù văn ký tự đáng sợ như thể lão đã xăm cả một nghi thức tà ác lên trên da của mình.

Khác với những người còn lại, người đàn ông trung niên này là một trong những Nguyên Anh cảnh của Lôi gia, vì vậy lão chẳng hề có chút hứng thú nào khi đi giao tiếp với mấy tên Kim Đan cảnh kia.

Ánh mắt của lão vẫn nhìn chằm chằm về phía Hổ Đầu sơn, nhìn về phía đám mây đen đang quay tròn trên đỉnh ngọn núi ấy.

Là một người chuyên dùng lôi đình để tu luyện, thái thượng trưởng lão của Lôi gia biết cái đám mây đen đó có nghĩa là gì.

“Sắp có thiên kiếp bổ xuống sao? Rốt cuộc ở nơi đó có thứ gì đang xuất thế?”

Ngay một giây sau, một tia lôi kiếp khổng lồ đánh thẳng vào Hổ Đầu sơn, ánh sáng chói lòa chiếu rọi cả ngàn dặm.

Lúc này có rất nhiều tu sĩ nhìn thấy cảnh tượng ấy mà hú hết cả hồn, nhiều người bắt đầu đi tìm chỗ ẩn núp.

Vì họ cảm nhận được uy lực của tia lôi kiếp ấy, thứ uy lực sẽ khiến cả ngàn dặm bị san bằng.

Nhưng sau hơn 10 giây qua đi, không có sóng xung kích hay bất cứ thứ chấn động nào tiến đến như họ dự đoán.

Đám tu tiên giả mở mắt ra, cái mà bọn họ thấy không phải là một vùng đất đã bị hủy diệt bởi lôi kiếp, cái mà họ thấy chính là một cột sáng khổng lồ như nối liền trời đất, ánh sáng tỏa ra đủ để tất cả mọi người có thể nhìn thấy nó dù cách cả ngàn dặm.

Lúc này đám tu sĩ của các thế lực lớn bắt đầu cuống cuồng lấy ra đủ thứ pháp bảo có thể truyền âm, thông báo cho thế lực sau lưng mình một tin tức.

Di tích động phủ của Hóa Thần tu sĩ là có thật!

Lúc này cả phía nam của Đông Châu sôi trào, tin tức này thậm chí còn lan đến các khu vực khác ở Đông Châu, dù sao những nơi khác vẫn tồn tại rất nhiều các tông môn từ Nguyên Anh cảnh trở xuống.

Dưới chân Hổ Đầu sơn, Số 4 nhìn vào trận pháp mình bố trí mà mỉm cười.

“Tốt, giờ vẫn chưa có thêm tia sét nào rơi xuống nữa, chứng tỏ trận pháp này hoàn toàn phù hợp với quy tắc của Xích Phong giới hiện tại.”

Thần niệm của Số 4 lúc này đang bao phủ phạm vi cả ngàn dặm, nên hắn có thể dễ dàng phát hiện ra vô số phi thuyền và một đám tu tiên giả đang ngự kiếm tiến về phương hướng này.

“Xem ra con mồi đã mắc câu rồi, chúng ta mau đi vào để bố trí di tích động phủ của Hóa Thần tu sĩ thôi.”

Nói rồi Số 4 nhẹ nhàng búng tay, trên màn sáng của trận pháp đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng hình cổng vòm, một cánh cổng đủ rộng để cả 4 người có thể đi qua cùng một lúc.

Sau khi cả 4 người đi qua, màn sáng của trận pháp lại khôi phục như chưa hề được mở ra.

Không ai có thể chứng kiến được có chuyện gì đang diễn ra sau màn sáng ấy, kể cả có là Độ Kiếp Nhân Tiên chăng nữa.

Số 4 lúc này vỗ vai Nham Long.

“Mấy ngày nay phải làm phiền chú mày rồi, nhớ đào một mê cung dưới đất như trong thiết kế này, ta và những người còn lại sẽ bố trí những công việc khác.”

Nói rồi Số 4 ném một bản thiết kế về phía đàn em của mình, không chỉ riêng Nham Long mà hai người còn lại cũng có phần.

Nhưng sau khi nhìn vào những bản thiết kế ấy, sắc mặt của mấy tên này không được tốt cho lắm.

“Chỉ huy, chúng ta hiện tại dù có thể vượt cấp chiến đấu, hay có thể một mình đánh trăm người cũng cảnh giới chăng nữa, nhưng cái cốt lõi là sức mạnh cũng chỉ loanh quanh Luyện Khí cảnh giới mà thôi.

Số lượng công việc này liệu có nhiều quá hay không?”

Bạo Phong lập tức đưa ra lời phàn nàn, khi mà công việc của hắn chính là chép sách.

Chép 20000 cuốn công pháp tu luyện, mỗi cuốn hơn 500000 chữ!

Nhưng Số 4 lúc này chỉ khoanh tay và cười.

“Ta cá mày sẽ không than vãn nữa sau khi nhìn vào việc mà Nham Long cần làm, với lại ta cũng không phải Số 3 đâu mà đi làm mò cá, ai cũng bận như nhau thôi nên làm việc đi.”