Quả cầu linh tính bay v·út lên trên chín tầng trời, xuất hiện ngay giữa cuộc đụng độ của hai đám mây lôi kiếp.
Một tia Tử Tiêu Thần Lôi vô tình đi qua, đánh vỡ quả cầu Tương Lai Linh Cảm.
Bóng tối thuần khiết từ đó tràn ra, làm cho cả đám mây trở nên tăm tối hơn vô số lần.
Thứ hắc ám kinh khủng khiến cho thiên lôi cũng không thể thắp sáng bắt đầu lan tỏa khắp chiến trường.
Không cảm nhận được có sấm sét đánh sau cái mông mình nữa, Bạch Hồn lúc này thở phào nhẹ nhõm.
Hắn nhìn về đằng xa, nơi hắc ám lan tràn.
Việc để Bạch Hồn chạy trốn có thể khiến thế giới này bị hủy diệt trong vòng 3 năm nữa, nhưng nếu để cho cái thứ hắc ám kia lan tràn thì chỉ cần vài tuần là toang cả thế giới.
Nên bên nặng bên nhẹ, thiên đạo vẫn có thể nhận ra được, nó từ bó không t·ruy s·át Bạch Hồn nữa, thay vào đó nó phải đi giải quyết vấn đề quan trọng trước mắt.
Thứ hắc ám thuần khiết của Spherias lan tỏa trên chín tầng mây, biến cả một vùng rộng lớn hoàn toàn chìm trong bóng tối.
Nhưng thứ này giờ không còn có khả năng khuếch tán ra xa hơn được nữa, khi mà cả hai thiên đạo mới lẫn cũ đã ngăn cách khu vực này bởi vô số bức tường không gian.
Tuy vậy, một phần trăm linh khí mà thiên đạo dự trữ cũng bị chỗ hắc ám ấy cắn nuốt.
Kế hoạch thăng cấp thế giới của thiên đạo Xích Phong giới lúc này phải ngâm nước nóng, không đủ năng lượng là không đủ năng lượng, dù cho số năng lượng thất thoát ấy chỉ là một phần rất nhỏ.
Trong lúc thiên đạo còn đang bận việc, Bạch Hồn cũng đã xóa bỏ toàn bộ khí tức mà cái khí linh kia lưu lại trên người hắn.
Đồng thời, hắn cũng cho thêm đủ loại kỹ năng che giấu bản thân, rồi một lần nữa trở lại căn cứ trong bí mật.
Từ khi có lại thân thể của mình, Bạch Hồn cũng dần cảm nhận được cái gì gọi là mệt mỏi.
Cả ngày hôm nay, hắn không bị người đuổi theo cầm đao chặt thì cũng bị thiên đạo đuổi sau mông dí lôi kiếp, chạy cả trăm vạn năm ánh sáng loanh quanh Đông Châu không mệt mới là lạ.
Ngồi bẹp như muốn hòa tan vào cái ghế sofa, Bạch Hồn nghĩ tới rất nhiều chuyện.
Từ khi đi tới thế giới này, Bạch Hồn cảm giác mình vẫn còn rất yếu, hoàn toàn không đủ thực lực để giải quyết tất cả mọi chuyện.
Mấy chuyện lông gà vỏ tỏi ở Đông Châu này hắn đã giao cho cấp dưới của mình giải quyết, nhưng còn mấy chuyện lớn sắp diễn ra trước mắt khiến cho hắn cảm thấy vô cùng đau đầu.
Chuyện thứ nhất, và theo Bạch Hồn đây là chuyện dễ dàng nhất đó chính là chấm dứt nhân quả với Lâm Bạch, hắn hi vọng chuyện hố c·hết tên đó có thể chấm dứt được chuỗi nhân quả càng nhanh càng tốt.
Dù sao nếu không giải quyết được vấn đề thì có thể giải quyết người đưa ra vấn đề, và cái vấn đề phải g·iết c·hết Diệp Hiên của tên Lâm Bạch này đưa ra đúng là quá khó rồi.
Còn một phần nữa làm Bạch Hồn muốn giải quyết đi Lâm Bạch, đó chính là tên đó còn đang nắm giữ một phần linh hồn còn lại của Bạch Hồn, cộng với một vài mối thù phải đi làm không công hồi cả hai còn là một người nữa.
Chuyện thứ hai, đó chính là trận chiến với Diệp Hiên.
Dù là Bạch Hồn hay Lâm Lục Dạ đã dùng tất cả các thủ đoạn dự báo, bói toán, hai người họ vẫn nhận được một kết quả duy nhất, đó chính là cuộc chiến với Diệp Hiên chính là định mệnh của hai người.
Sau khi dùng Tương Lai Linh Cảm, Bạch Hồn cũng thấy được một phần sức mạnh của kẻ nhìn thấy được tương lai có thể mạnh đến thái quá như thế nào.
Trận đánh với Bá Đao Tông chắc chắn đã không thể nhanh chóng kết thúc được, nếu như Bạch Hồn không có khả năng thu thập tình báo từ tương lai.
Hắn đã cảm nhận được việc đứng ở thế bất bại nó sảng khoái đến nhường nào.
Vấn đề thứ ba, đó chính là chuyện cổ thần khôi phục gần đây.
Bạch Hồn có thể thấy được một phần sức mạnh của Spherias kinh khủng như thế nào, nhìn qua thứ hắc ám mà cô ta thả ra là đủ biết.
Nhưng thực lực này có lẽ chỉ là một phần nhỏ không đáng chú ý của thực thể ấy.
Chuyện Bạch Hồn phải đối đầu với vị cổ thần này trong tương lai chính là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Trong những gì Bạch Hồn chứng kiến ở tương lai, ả ta không chỉ muốn biến Lâm Lục Dạ thành đất ấm để mình có thể khôi phục, mà ả còn muốn cắn nuốt cả vợ hắn để khôi phục sức mạnh.
Nhưng hắn làm thế nào mới có thể đấu lại được vị cổ thần này chứ?
Phải biết, trong những thông tin mà hắn có được từ tương lai, Spherias ngay khi chiếm xác Lâm Lục Dạ đã có được sức mạnh ở cấp độ nửa bước siêu thoát.
Sức mạnh kinh khủng hoàn toàn có thể hủy diệt một cái đa nguyên vũ trụ dễ dàng.
Nghĩ tới đây, Bạch Hồn cảm thấy hắn vẫn chưa đủ mạnh, dù cho hắn có là một kẻ bật hack và thường xuyên cập nhật hack cho mình chăng nữa.
Bên trong đại thiên thế giới của hắn, Bạch Sắc Địa Phủ, một gốc cây linh hồn to lớn như một đại thiên thế giới.
Bản thể thực sự của Bạch Hồn lúc này mở mắt.
Lâu lắm rồi ý thức chính của hắn mới quản việc bên trong thế giới của mình, thường thì hắn vẫn để bản thể của mình treo máy ở khe hẹp giữa thực và ảo, còn chủ ý thức thì chạy ra thế giới bên ngoài chơi bời, khám phá.
Dù hắn hiện tại có là một thế giới chăng nữa thì ý thức của hắn vẫn là một con người, không phải là một cái thiên đạo vô tình vô nghĩa, nếu không hắn đã chẳng có vợ có con gì hết.
Hiện tại, Bạch Hồn cần phải tạo ra một phương án có thể giúp hắn mạnh lên nhanh nhất có thể.
Vì vậy, hắn bắt đầu cho các Bạch Hồn Tinh Linh của mình nghiên cứu mớ tri thức thu được từ Đại Huyền thế giới càng nhanh càng tốt.
Phải nói lần đó hắn và Lâm Lục Dạ thu hoạch quá lớn rồi, số tri thức từ hàng tỷ tên nửa bước siêu thoát quả thực quá lớn.
Bạch Hồn dự kiến, dù cho có cái đà tăng trưởng Bạch Hồn Tinh Linh như hiện tại, hắn cũng phải mất thêm hàng trăm năm để hấp thu toàn bộ chỗ tri thức ấy, và mất vài vạn năm để có thể thành thục vận dụng chúng để mạnh lên.
Đương nhiên Bạch Hồn không thể nào cứ bám theo mãi mớ tri thức đó được.
Hắn cũng đã cử người nghiên cứu những thứ khác, như tri thức từ cái khí linh vừa mới bị hấp thu, cộng với cả chỗ tri thức tu tiên của Xích Phong giới từ trước đó.
Chợt, Bạch Hồn cảm nhận được có một phòng thí nghiệm có một bước tiến mới.
Vì vậy ánh mắt của hắn lập tức chuyển tới phòng thí nghiệm ấy.
Trong phòng thí nghiệm, 4 tên Bạch Hồn Tinh Linh lúc này đang hò reo ăn mừng, ôm chầm lấy nhau như thể vừa thắng đậm trong một canh bạc lớn.
“Haha! Chúng ta thành công rồi!”
“Hồi còn sống, ta từng rất kính sợ với thần thông, luôn nghĩ rằng đó là một thứ chỉ có tiên nhân mới có thể hiểu rõ, không phải là thứ mà tán tu chúng ta có thể chấm mút.
Nhưng không ngờ được, có một ngày ta lại có thể phá giải được thần thông huyền bí.”
Đây là một nhóm Bạch Hồn Tinh Linh có nguồn gốc từ Xích Phong giới, vì vậy, đám người này được giao nhiệm vụ nghiêm cứu thần thông pháp thuật đặc trưng của thế giới này.
Thần thông là thứ có mặt ở rất nhiều tu tiên giới.
Có thế giới thần thông mạnh không còn gì để nói, nhưng cũng có những thế giới, thần thông cũng chẳng mạnh hơn phép thuật là bao.
Ở Xích Phong giới, đây là một loại sức mạnh cực kỳ đáng sợ, có thể giúp một tiên nhân thi triển lực lượng vượt qua các định luật, pháp tắc của thế giới.
Toái Họa Đao Pháp của đệ tam thái thượng chính là một loại thần thông như vậy, uy lực kinh khủng khi vượt qua quy tắc không gian, có thể t·ấn c·ông kẻ địch cách mình hàng vô số năm ánh sáng.
Nên Bạch Hồn vô cùng coi trọng những thứ thần thông pháp thuật này, nó có thể giúp lực chiến của hắn tăng lên một mảng lớn, có thể sử dụng thế giới lực lượng hiệu quả hơn hiện tại vô số lần.
Ban đầu, nghiên cứu của đám tinh linh này gặp rất nhiều khó khăn, khi mà không thể phá giải được nguyên lý hoạt động của thần thông.
Đơn giản là vì ở tu tiên giới, để có thể sử dụng được thần thông, tu vi ít nhất cũng cần phải đạt tới Độ Kiếp Nhân Tiên.
Nhưng như thế vẫn là chưa đủ, vì trong thân thể của Bạch Hồn không có linh hồn của bất cứ tu sĩ nào có thể sử dụng thần thông.
Mọi chuyện chỉ thay đổi khi trong hàng ngũ các Bạch Hồn Tinh Linh lại xuất hiện một người mới, đó chính là khí linh thanh bảo đao trấn tông của Bá Đao Tông.
Tên này có tu vi Chân Tiên cảnh thì không nói, đã vậy do sống qua nhiều thế hệ, nó đã tích lũy được rất nhiều thần thông lợi hại.
Nhờ vậy, nguyên lý của thần thông đã được phá giải hoàn toàn.
Bạch Hồn giờ nhắm mắt lại, hắn hấp thu những tri thức được cấp dưới của mình tải lên kho lưu trữ tri thức công cộng của mình.
Chỉ tốn vài giây ngắn ngủi, Bạch Hồn cũng đã nhìn ra được nguyên lý của thần thông.
“Ra là vậy sao, dùng thế giới lực lượng của nội thế giới, giải phóng chúng ra ngoài, sau đó cộng minh với quy tắc của thế giới bên ngoài, sau đó tiến hành thâm nhập, sửa đổi quy tắc, khái niệm của thế giới.
Khi đó, trong một khoảng khắc, kẻ sử dụng thần thông có thể tạm thời vượt qua được quy tắc của thế giới, biến những điều không thể thành có thể.”
Bạch Hồn tính ra, phương pháp này có thể giúp hắn tiết kiệm thế giới lực lượng gấp nhiều lần.
Lúc trước, hắn sử dụng thủ đoạn di chuyển mà không nhìn quy tắc không gian của thế giới có thể xem như một loại thần thông hình thức ban đầu.
Bình thường, nếu hắn chỉ sử dụng thế giới lực lượng để di chuyển, ước tính mức tiêu hao năng lượng là khoảng 10000.
Khi hắn sử dụng Thần Khí của mình là Phủ Định Trường Mâu, phủ định một vài quy tắc thế giới trong một phạm vi nhỏ, hắn có thể giảm mức tiêu hao xuống 50.
Nhưng giờ, sau khi nắm trong tay nguyên lý của thần thông, mức tiêu hao ấy có thể được ước tính là 1.
Thậm chí, nếu Bạch Hồn nghiên cứu đến mức độ cao thâm, mức tiêu hao có thể xuống cực thấp, chỉ là 0,1 hoặc 0,01.
Lúc đó, Bạch Hồn có thể chạy vòng vòng quanh Xích Phong giới mà không lo lôi kiếp có thể đuổi kịp hắn.
Có được đột phá mới, có lẽ toàn bộ cây công nghệ của hắn giờ này sẽ bước vào giai đoạn phát triển như giếng phun.
Quả nhiên, chỉ vài giây sau, một đám Bạch Hồn Tinh Linh khác cũng tìm ra được cách ứng dụng mới của thần thông vào nghiên cứu.
Trong một thư viện với vô số quyển sách khác nhau đang chất thành núi trên mặt đất.
Nơi đây chính là một phần nhỏ trong kho tàng tri thức từ đám nửa bước siêu thoát.
Thông thường, những tri thức có được từ đám nửa bước siêu thoát này đều rất mạnh mẽ, nhưng đồng thời, chúng cũng được mã hóa rất tốt.
Nên các Bạch Hồn Tinh Linh làm việc ở nơi đây thường có nhiệm vụ giải mã những tri thức ấy.
Giờ này, một tinh linh chuẩn bị thi triển một loại thần thông mới được phát minh ra.
Phá Phong: Khi thần thông này được triển khai, có thể hóa giải bất cứ vật thể, hay phi vật thể nào đang chịu khái niệm liên quan đến khóa hoặc phong ấn.
Bạch Hồn chỉ nhìn qua cũng đã nghĩ tới vô số cách sử dụng nó.
Nếu dùng để làm những việc thông thường thì có thể dùng để mở cửa, mở tủ, mở rương chứa đồ.
Dùng để giải quyết những vấn đề siêu phàm thì mở phong ấn, trận pháp, kết giới,…
Nếu biến thái dùng thì có thể tưởng tượng người khác đang bị “nhốt” trong bộ quần áo, chỉ cần một thần thông Phá Phong có thể giúp đối phương tự do hòa mình với thiên nhiên, trở lại trạng thái nguyên thủy nhất.
Còn biến thái hơn nữa, có thể coi kẻ thù đang bị nhốt bên trong xác thịt, một chiêu Phá Phong có thể dễ dàng lột da róc xương đối thủ, thậm chí cho chúng “mở mang đầu óc” đúng nghĩa đen.
Hắn còn nghĩ tới ứng dụng của thần thông này khi diệt thế, có thể bóc tách lớp vỏ của một hành tinh trong nháy mắt.
Không nghĩ nhiều nữa, Bạch Hồn muốn thử xem liệu cái thứ này có thực sự hoạt động hay không đã.
Chỉ thấy một luồng sáng nhạt nhìn qua không có gì đáng chú ý được tinh linh kia thả ra, bay thẳng vào bên trong một cuốn sách đang lơ lửng giữa không trung.
Ngay sau đó, một điều không thể tưởng tượng nổi đã biến thành có thể.
Những phù văn xiềng xích trên cuốn sách lúc này lập tức vỡ tan, cuốn sách được mở tung ra, những tri thức bên trong được phô bày ra trước mặt mọi người.
Nhưng chuyện này chưa kết thúc, Bạch Hồn quyết định tăng thêm cường độ thi triển thần thông, hắn muốn biết hạn mức cao nhất của nó ở đâu.
Thần thông Phá Phong tiếp tục được tăng thêm cường độ.
Những khái niệm như “cản trở” đều bị dọn dẹp.
Các văn tự không còn ở trong sách nữa mà lơ lửng khắp nơi trên không trung.
Rào cản ngôn ngữ do khác thế giới?
Không tồn tại.
Thần thông Phá Phong đã dỡ bỏ rào cản ấy, toàn bộ ký tự đã được chuyển đổi thành dạng ngôn ngữ mà mọi người có thể đọc hiểu được dễ dàng.
Kẻ từng sở hữu tri thức này đã đảo từ lại phần lớn các chi tiết quan trọng, nhiều chỗ tri thức còn bị đảo qua đảo lại vô số lần để che giấu, phòng ngừa có kẻ học trộm?
Không sao cả, tất cả những câu từ bị đảo đã tự động vận chuyển về đúng chỗ của nó.
Thậm chí những “rào cản” như những phần tri thức cấm kỵ đã bị tác giả xóa đi một lần nữa được tái hiện lại.
Tuy vậy, Phá Phong vẫn có một vài chỗ không thể bù đắp cho cuốn sách này.
Đó chính là những phần giả thuyết được tác giả đưa ra.
Có vẻ như “chưa biết” chính là một rào cản lớn, thứ mà Phá Phong không thể nào phá bỏ được.
Nhưng ngẫm lại thì thần thông Phá Phong giống như một chiếc chìa khóa, thứ có thể mở ra bất cứ cái hộp nào, giúp người dùng nó có thể lấy ra những kho báu bị cất giấu bên trong, mặc kệ cho cái hộp ấy có bao nhiêu ngăn ẩn chăng nữa.
Và những thứ chưa biết chính là phần tài sản vốn không tồn tại trong cái hộp.
Nên việc mong đợi một thứ không được cất trong hộp là nó tồn tại trong hộp chính là vô nghĩa.
Bạch Hồn cũng cho dừng thí nghiệm lại, chừng đó cũng khiến cho hắn rất hài lòng về thần thông mới này rồi.
Nhưng có một vấn đề làm Bạch Hồn đau đầu không thôi, đó chính là tiêu hao khi dùng thần thông đúng là quá lớn rồi, dù cho hắn có sở hữu cả một đại thiên thế giới chăng nữa.
Có lẽ hắn chỉ có thể sử dụng Phá Phong hết công suất được khoảng 3 đến 4 lần trong ngày mà thôi.