Cầm được hệ thống trong tay, Bạch Hồn vui như trẻ nhận được quà.
Hắn không chờ nổi nữa, lập tức ném cái hệ thống ấy vào một tiểu thiên thế giới trực thuộc Bạch Hồn đại thiên thế giới.
Dù sao cẩn thận bao giờ cũng tốt, nếu như hệ thống có vấn đề, hắn chỉ việc cắt đứt liên kết với tiểu thiên giới, để cho hệ thống và cái thế giới ấy thích trôi đi đâu về đâu cũng được.
Xong việc, Bạch Hồn cảm thấy hắn không còn việc gì phải làm ở nơi đây nữa nên rời đi, lập tức biến mất trong nháy mắt.
Tiếp theo đó, hắn xuất hiện ở một khu vực nằm ở rìa ngoài Nhân Đạo Đại Trận.
Bạch Hồn rất cẩn thận nhìn lên bầu trời, khi mà hắn lấy cái Tu Di Thế Giới từ trong tay áo của mình ra.
Dù tên khói đen là một hóa thân không đáng chú ý chăng nữa, hắn vẫn là một hóa thân của thiên đạo Xích Phong giới này, và cũng là hóa thân của một tên nửa bước siêu thoát nào đó.
Ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra khi Bạch Hồn t·ra t·ấn một hóa thân của thiên đạo.
Vì vậy, để đề phòng thiên đạo, hắn lựa chọn ở vùng biên giới, đồng thời, hắn cũng đề phòng cả Liên Minh Nhân Loại nữa.
Đến lúc này mà trời vẫn bình thường, Nhân Đạo Đại Trận không có dị động, chứng tỏ rằng hắn vẫn an toàn.
Bước thêm một bước, không gian lập tức thay đổi, hoàn cảnh trở nên xa lạ.
Trong nháy mắt, từ một vùng đất c·hết hoang vu đã hóa thành một đồng cỏ xanh tươi.
Giữa đồng cỏ ấy, có một đống khói màu đen đang bị xích lại bởi những xiềng xích ma pháp.
Tuy mới trôi qua chưa đầy một giờ, nhưng khí thế của cái bóng đen ấy đã suy giảm đi vô số lần so với trước.
Giờ sức mạnh của nó cũng khó mà di chuyển nổi, đừng nói gì tới việc chạy trốn.
Để đảm bảo an toàn, Bạch Hồn lập tức sử dụng thêm hàng loạt thần thông mới, tất cả nhằm ngăn chặn tiên đoán, bói toán, làm nhiễu loạn nhân quả,…tất cả chỉ để ngăn không cho thông tin về cuộc thẩm vấn này bị lộ ra ngoài.
Xong việc, Bạch Hồn bắt đầu cuộc thẩm vấn của mình.
“Được rồi quý ngài khói đen, nói xem ngươi là ai, đến từ đâu, tổ chức của các ngươi có bao nhiêu người, gồm những ai.”
Là một hóa thân, không phải là bản thể, đương nhiên tên khói đen hoàn toàn không quan tâm đến những chiêu trò tra hỏi của Bạch Hồn.
“Ta không hiểu đầu óc của ngươi đang nghĩ gì nữa, sâu kiến.
Ngươi đang cố tra hỏi thông tin từ ta, hóa thân của một kẻ đã gần như có thể siêu thoát tất cả?
Ta không cảm thấy đau đớn, không người thân, không phải là một người thuộc về thời không này, thế giới này,…
Ngươi lấy cái gì để đe dọa ta, moi ra thông tin từ ta?”
Từng giọng nói đầy tính châm biếm, cợt nhả vang lên, chế giễu Bạch Hồn.
Nhưng Bạch Hồn lại vô cùng bình tĩnh, hắn chỉ từ từ lấy ra một chiếc bình thủy tinh nhìn vô cùng bình thường.
Chỉ là cái thứ đang được cất giữ trong chiếc bình ấy lại vô cùng bất bình thường.
Đó là một thứ vật chất nhìn như bùn đen, nhưng nó không phải là một vật chất vô cơ, nó giống như còn đang sống, đang không ngừng ngọ nguậy, giống như thể một con slime bùn.
Bạch Hồn có thể cảm nhận được đối phương đang r·ối l·oạn, tinh thần lực vô cùng bất thường, giống như thể một con người đang hoảng loạn khi chứng kiến một thứ gì đó vô cùng kinh khủng.
Cái thứ nhìn như bùn đen này lại có nguồn gốc từ chính đám nửa bước siêu thoát, là thứ bùn đen bám trên những tri thức và hiểu biết của đám người này.
Sau khi Bạch Hồn giải mã được những tri thức cấm kỵ, cái thứ bùn đen này cứ rơi đầy trên thế giới của hắn.
Vì không biết nên ném chúng đi đâu, hắn đã thu thập lại chúng, và nghĩ rằng mấy thứ kỳ lạ này sẽ có công dụng của chúng vào một ngày nào đó.
Theo dự đoán của Bạch Hồn, đám bùn đen ghê tởm này là một loại thủ đoạn bảo mật tri thức nào đó, một thứ chứa đầy nguyền rủa và bất tường.
Nếu là một người, thậm chí là một thế giới bình thường dính phải cái đống này, mọi quy tắc, định luật trên thế giới đều sẽ bị thay đổi, vặn vẹo, mọi thứ đều sẽ chứa đầy nguyền rủa và quỷ dị.
Nhưng với Bạch Hồn, mấy cái đống bùn đen này cũng ghê tởm đấy, nhưng vẫn chẳng là gì so với hắc ám ăn mòn mà Lâm Lục Dạ thả ra.
Nên Bạch Hồn có thừa kinh nghiệm để giải quyết mấy cái thứ ô nhiễm này.
Quả nhiên, hiện tại là lúc chúng phát huy ra tác dụng.
Bạch Hồn nở một nụ cười, nụ cười làm tên khói đen kia phải kinh hoàng, giống như thể hắn đã nhìn thấy một ác ma.
“Ta đoán ngươi biết thứ này là gì nhỉ, ta có thể nếm được mùi sợ hãi của ngươi rồi, nên đừng cố nói dối trước mặt ta.”
Tên khói đen cố co cái thân thể quái dị của hắn lại phía sau, cách càng xa lọ thủy tinh kia càng tốt.
“Những thứ này là cấm kỵ! Không! Đưa nó xa ra khỏi ta!”
Lúc này, Bạch Hồn nở một nụ cười đầy vẻ châm biếm đối với tên khói đen kia, hắn vẫn rất thích thú khi nhìn cái dáng vẻ quật cường của tên này.
Tiếp theo, Bạch Hồn lại lấy ra một lọ thủy tinh mới, bên trong nó chứa một thứ hắc ám còn đen hơn cả màn đêm.
Hắc ám nguyên chất lấy từ cổ thần bóng tối vào vài ngày trước, Bạch Hồn vẫn giữ lại một phần nhỏ làm vật thí nghiệm.
Khi nhìn tới cái thứ hắc ám ấy, tên khói đen này cũng ngừng việc dãy dụa, ánh mắt hắn lúc này trở nên vô thần.
Hắn đã hoàn toàn bỏ cuộc, hắn không muốn chống cự làm gì.
Là một người chuyên dùng hóa thân, Bạch Hồn cũng biết được điểm yếu của những hóa thân này là gì.
Đó chính là nguyền rủa, là những thủ đoạn có thể bám theo khi một hóa thân trở về.
Nếu như hóa thân b·ị đ·ánh g·iết ở đây, trên người vẫn còn lưu lại hắc ám của cổ thần bóng tối, hay nguyền rủa từ tri thức cấm kỵ, bản tôn cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng không hề nhỏ, thậm chí có thể bị những cấm kỵ này g·iết c·hết.
“Ta đầu hàng, ngươi muốn hỏi gì thì hỏi, ta cam đoan biết gì nói đấy.
Lúc bắt ta, ngươi chẳng phải muốn biết diệt thế đại ma nghĩa là gì sao?
Diệt thế đại ma chính là những kẻ tới từ Liên Minh Nhân Loại, có khả năng hủy diệt Xích Phong giới này.
Chúng ta sau khi xem xét nhiều lần, đã nghi ngờ tên Trần Ngạo Thiên chính là diệt thế đại ma mà thiên đạo đang lùng tìm, và đồng thời, hắn rất có thể là một Chủ Thần tương lai!”
Thấy tên này sợ sệt như vậy, chưa hỏi đã khai ra một đống thông tin, Bạch Hồn chẳng biết nên nói gì hơn ngoài bắt đầu cuộc tra hỏi.
“Được rồi, ngươi giới thiệu trước về bản thân mình đi.”
Tên khói đen giống như hít sâu một hơi, sau đó hắn nói tất cả những gì hắn có.
“Ta tên Krosdy, chủng tộc của ta là Hắc Phong, là một chủng tộc cách thiên hà khởi nguyên khoảng vài trăm ngàn tỷ năm ánh sáng.”
Ngay lúc này, Bạch Hồn lập tức cắt ngang hắn.
“Ngươi khoan nói cái đã, ngươi nói thiên hà khởi nguyên là cái quỷ gì?”
Chợt, Bạch Hồn cảm nhận được ánh mắt của tên khói đen kia đang nhìn hắn với ánh mắt nhìn nhà quê dế nhũi.
“Ta nhìn ngươi cũng là hóa thân của một người nào đó đi, cái kiến thức cơ bản như vậy mà ngươi cũng không biết sao?
Thiên hà khởi nguyên chính là thiên hà nơi Liên Minh Nhân Loại cai trị, là nơi kết nối với chư thiên vạn giới, cũng là nơi đủ thứ năng lượng tràn vào, cải biến lại vũ trụ này.”
Nhưng cái ánh mắt của tên khói đen lập tức phải nhắm lại, khi mà Bạch Hồn lại dí hai cái lọ thủy tinh gần mặt hắn.
“Khụ khụ, nếu tính theo lịch của Liên Minh Nhân Loại, năm nay có lẽ là 10024 đi, còn ta sinh năm 202357, là người của hai mươi vạn năm sau.
Dưới sự cai trị của Liên Minh Nhân Loại, ta tu luyện hơn mười vạn năm sau đó, trải qua không biết bao nhiêu khó khăn, cuối cùng cũng có thể chạm vào cánh cửa siêu thoát.
Nên tuổi thật của ta là hơn mười vạn tuổi.”
Tên khói đen đã khai báo xong toàn bộ sơ yếu lý lịch của hắn, nhưng nghe tới đây, Bạch Hồn cũng bắt được rất nhiều thông tin được ẩn giấu trong đó.
Có vẻ như trong tương lai, hoặc thậm chí ở ngay hiện tại, Liên Minh Nhân Loại vẫn tồn tại và không ngừng khuếch trương thế lực, mạnh tới nỗi giống như là bá chủ của vũ trụ.
Mà kể ra cũng chẳng có gì sai.
Bạch Hồn hiện tại vẫn đang trong trạng thái bị phong ấn, dù hắn không biết mình mạnh đến mức nào, nhưng hắn vẫn tự tin mình có thể xóa đi một vài cụm thiên hà dễ dàng, thậm chí có thể ảnh hưởng đến một mảng lớn vũ trụ.
Ấy vậy mà thực lực thời đỉnh cao của hắn cũng khó mà thoát được khỏi Nhân Đạo Đại Trận, đủ để biết nước trong Liên Minh Nhân Loại sâu như thế nào.
“Được rồi, mau nói về tổ chức của ngươi, các ngươi tới đây có mục đích gì?”
Khác với suy nghĩ của Bạch Hồn, tên Krosdy lại vô cùng thoải mái bán thông tin về cái tổ chức của mình, có vẻ như cái tổ chức ấy rời rạc hơn hắn nghĩ rất nhiều lần.
“Về tổ chức của chúng ta sao?
Nó chẳng hề có một cái tên chính thức nữa, người gọi nó liên minh báo thù, kẻ gọi nó là người phản kháng, nhưng cái tên được nhiều người công nhận nhất là Diệt Thần Liên Minh.
Trong truyền thuyết, Liên Minh Nhân Loại 12 Chủ Thần cùng một lúc quật khởi, dẫn dắt nhân loại đi ra từ đ·ống đ·ổ n·át, thành lập một trong những đế chế mạnh nhất vũ trụ,…nhưng đây lại là một truyền thuyết sai lầm.
Thực chất, chỉ có ba ghế đầu tiên trong hội đồng này là những kẻ xuất hiện từ thời kỳ đầu, còn lại 9 người khác lại do những thiên tài, đám người xuyên việt từ thế giới khác bổ sung.
Ở thời điểm hiện tại, theo dòng thời gian, Liên Minh Nhân Loại mới có 9 Chủ Thần, còn 3 ghế cuối vẫn còn ở đâu đó ngoài kia, một trong số đó có vẻ đang ở trên Xích Phong giới này.”
Bạch Hồn nghe vậy, hắn cũng cảm thấy rất thú vị, nhưng đây vẫn chưa phải là đáp án mà hắn muốn nghe thấy.
“Những thông tin ngươi vừa nói đối với ta cũng rất thú vị, nhưng hình như nó hơi lạc đề quá rồi, mục đích của các ngươi khi tới thế giới này là gì?”
Tên khói đen Krosdy giống như lấy hơi, sau đó hắn quyết định nói hết những gì mình biết.
“Chúng ta tới đây đơn giản là để á·m s·át Ghế Số 10, bóp c·hết hắn từ trong trứng nước khi hắn có thể trưởng thành.”
Lúc này trong đầu Bạch Hồn hiện lên vô số suy nghĩ.
Chẳng lẽ, lần trước bắt gặp đám người này ở Đại Huyền thế giới, chính xác hơn là ở Mạo Hiểm Giả thế giới là một sự trùng hợp sao?
Có lẽ vậy, hắn và Lâm Lục Dạ có lẽ đã gặp phải một đám người tới để mai phục một vị chủ thần tương lai đi.
Còn vị Chủ Thần tương lai đó là ai chứ?
Suy nghĩ một lúc, Bạch Hồn lập tức đưa ra kết luận của riêng mình.
Người vừa đi qua Mạo Hiểm Giả thế giới, vừa ở trên Xích Phong giới này thì chỉ có Diệp Hiên mà thôi, làm sao có thể là hắn và Lâm Lục Dạ được?
Nghĩ tới việc đám người này xuất hiện ở đây không liên quan gì tới mình, trong lòng Bạch Hồn cảm thấy như vừa thả xuống một quả tạ.
Nhưng ngay sau đó, hắn lập tức nghĩ tới một vấn đề khác, đó chính là thân phận của Diệp Hiên, một Chủ Thần tương lai của Liên Minh Nhân Loại, và cũng là một kẻ thù mà hắn phải đối đầu trong tương lai.
Một cục tạ vừa được bỏ xuống, mười cục tạ mới lập tức đè vào trong lòng hắn.
Đánh với một Chủ Thần tương lai của Liên Minh Nhân Loại?
Nghe có vẻ cũng oai đấy.
Nhưng đánh thắng, g·iết được Diệp Hiên thì rất có khả năng hắn và Lâm Lục Dạ có thể bị một Chủ Thần nào đó xuyên qua thời không, dùng một chưởng nghiền c·hết hai người họ.
Nếu kết quả hòa, không ai thua thiệt ai, rất có thể hoạt động của hắn bên trong Liên Minh Nhân Loại sẽ là nửa bước khó đi.
Còn kết quả thua?
Đương nhiên là bị người ta chém c·hết rồi.
Nên suy đi nghĩ lại, một kết quả hòa luôn là kết quả tốt nhất.
Nhưng có lẽ sau vụ Xích Phong giới này, Bạch Hồn sẽ cân nhắc đến việc rời xa Liên Minh Nhân Loại, và tất cả những thế giới đang bị nó ảnh hưởng.
Hắn muốn bỏ của chạy lấy người.
Mà nhắc tới hai chữ Chủ Thần, Bạch Hồn tuy đã nghe qua rất nhiều lần, nhưng hắn vẫn không hiểu rõ hai chữ này có ý nghĩa như thế nào.
Mà cần gì phải suy nghĩ nhiều, khi mà đã có một chuyên gia ở ngay cạnh hắn.
Không cần Bạch Hồn hỏi, tên khói đen kia đã lập tức thể hiện sự bất mãn của mình, hắn nói bằng một giọng nghiến răng nghiến lợi, dù hắn không có răng lợi.
“Thế gian thật bất công, nhân loại vì xuất sinh tốt mà chiếm được ngân hà khởi nguyên, nơi có thể kết nối với chư thiên vạn giới, đã vậy còn chiếm được khí vận của vũ trụ này, có được 3 kẻ siêu thoát.
Nhưng thiên mệnh của vũ trụ này là có hạn, chỉ đủ để làm ván cầu giúp cho 12 người có thể siêu thoát mà thôi.
Nhân loại đã chiếm được tận 25% khí vận của cả một vũ trụ rộng lớn rồi, nhưng như vậy vẫn chưa thể nào thỏa mãn được lòng tham của chúng.
Kế hoạch 12 Chủ Thần đã được Ghế Số 1 của Liên Minh Nhân Loại lập ra, nhằm chiếm đoạt toàn bộ khí vận còn lại.
Vì vậy, trong tương lai, Diệt Thần Hội đã được thành lập, với mục đích duy nhất là lật đổ sự thống trị của nhân loại.”
Có vẻ do cái ngoại hình giống người ngoài hành tinh, nên hiện tại tên Krosdy kia vẫn không coi Bạch Hồn là người.
Hắn cứ tiếp tục thao thao bất tuyệt kể về những gian khổ trong cuộc đời của hắn, vô cùng đặc sắc, đủ để viết ra làm một cuốn tiểu thuyết.
Bạch Hồn giờ cũng đã đoán được cái bản chất của tổ chức do đám nửa bước siêu thoát thành lập ra là gì.
Đây là một đám người ngoài hành tinh, hoặc là những kẻ có dã tâm, muốn chiếm lấy một vị trí siêu thoát thành lập.
Còn cách mà chúng dùng để chiếm đoạt vị trí siêu thoát này giống như là terminator, cử hóa thân về quá khứ để xử lý các Chủ Thần khi họ chưa trưởng thành.
Chỉ cần nhìn qua, Bạch Hồn cảm thấy cái tổ chức này không có tiền đồ.
Người đã siêu thoát, đã vượt trên cả dòng thời gian, thì làm sao có thể để bản thân ở quá khứ bị người g·iết c·hết dễ dàng được.
Hơn nữa, kể cả khi có g·iết c·hết được một vị Chủ Thần chăng nữa, đám người này sẽ quay sang chém g·iết lẫn nhau, để có thể ngồi lên được chiếc ngai vàng trống chỗ.
Việc có siêu thoát hay không chưa bao giờ là việc mà Bạch Hồn quan tâm, hắn hiện tại còn không biết rõ mình có thể sống sót hay không, dù sao đối thủ sắp tới nhiều khả năng chính là quá khứ của một vị Chủ Thần.