Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 245: Cái hố trời này ta đã rơi xuống, như vậy cũng phải có kẻ đến sau rơi cùng!



Chương 244: Cái hố trời này ta đã rơi xuống, như vậy cũng phải có kẻ đến sau rơi cùng!

Bác Sĩ Khoa Hậu Môn hệ thống.

Một cái hệ thống y như tên của nó, không phải là một cái hệ thống đồng thời xuyên qua 99 cái thế giới.

Hiện tại sắc mặt Bạch Hồn phải nói là vô cùng đặc sắc khi nhìn thấy cái hệ thống này.

Đúng với cái tên của nó, hệ thống này chỉ hoạt động hiệu quả nhất nếu rơi vào trong tay bác sĩ khoa hậu môn, vì nó chỉ cho khen thưởng sau khi một bác sĩ đã khám xong hậu môn cho bệnh nhân.

Và phần thưởng sẽ tăng lên gấp đôi nếu như ca bệnh được chữa khỏi.

Nhưng vấn đề ở đây là, Bạch Hồn không phải chuyên ngành khoa hậu môn.

Dù biết cái hệ thống thứ hai của đám người xuyên việt nó là hoàn toàn ngẫu nhiên, nhưng Bạch Hồn không tin vận khí của hắn có thể kém được như thế này.

Nhưng sự thật là sự thật, biết sao bây giờ.

Giờ hắn đã lỡ vớ phải cái hệ thống này nên cũng đành chịu thôi, cảm giác nó còn xui gấp mấy lần khi hắn sa chân lỡ bước, lấy phải một con điên về làm vợ.

Ít ra Lâm Lục Dạ còn có thể giúp hắn nghiên cứu, thi thoảng lại cho hắn một số gợi ý khác người, giúp hắn có thể vượt qua được khó khăn, còn cái thứ hệ thống này ngoài việc làm một cái hàng mẫu ra thì hoàn toàn là vô dụng.

Bạch Hồn cố ngậm cơn tức này ở trong miệng, hắn bắt đầu vùi đầu vào nghiên cứu nguyên lý của hệ thống, phá giải cách mà nó có thể thích nghi với pháp tắc, dựa vào pháp tắc lấy đi thế giới lực lượng.

Sau hơn 3 ngày trôi qua.

Nhờ có Nhân Đạo Đại Trận bảo vệ, cả một vùng Nam Vực rộng lớn lúc này đã trở nên vô cùng an toàn.

Trừ đám tu sĩ tu luyện theo kiểu tự mình h·ành h·ạ mình còn có thể sống sót, tất cả những tu sĩ lấy người làm tài nguyên đều đã bị quét sạch, nên nội bộ cả vùng này đã không còn bất cứ mối nguy hiểm nào.

Và để giữ lại phần đất vừa được Ghế Số 2 mở rộng, hạm đội Liên Minh Nhân Loại đã quyết định chia quân làm hai đường, đi trấn thủ vùng biên giới mới.

Một hạm đội tiến tới trấn thủ Tây Vực.

Một hạm đội khác tiến tới biên giới Trung Châu.

Do Tây Vực có thể nói là sức cùng lực kiệt, không còn bất cứ sinh linh nào sinh sống trên mảnh đất ấy, quân số cũng chỉ còn lại khoảng vài chục ngàn tên hóa thân của thiên đạo.

Nhìn kiểu gì cũng không còn uy h·iếp quá lớn.

Nên chỉ có 3 chiến hạm được tách ra, trấn thủ khu vực phía tây.

Còn toàn bộ lực lượng còn lại, trong đó có cả đám người xuyên việt cũng đi tới biên giới Trung Châu.

Và trên những chiến hạm ấy, vẫn còn có một vị khách không mời mà tới.

Bạch Hồn hiện tại đang mặc trên mình bộ đồ chiến đấu của một sĩ quan hậu cần, hắn cải trang lại bản thân một lần nữa, nên giờ nhìn hắn chẳng khác nào một nhân viên kỹ thuật.

Nhưng nhân viên kỹ thuật này có vẻ không được nghiêm chỉnh cho lắm, khi mà hắn đội mũ lưỡi trai màu xanh lam, đeo kính râm, khẩu trang, như thể sắp làm một giao dịch bí mật, không thể để cho người biết tới.

Ngồi bên trong một phòng chứa đồ bị bỏ trống trong chiến hạm chính của hạm đội, hắn đang không ngừng mày mò, nghiên cứu và hoàn thiện hệ thống do chính hắn chế tạo.

Vài ngày trước, Bạch Hồn đã tìm ra được cách mà các hệ thống có thể tự thích nghi khi tiến vào các thế giới mới.

Nó là một đoạn chương trình vô cùng phức tạp, có thể dễ dàng tính toán ra được các tham số, pháp tắc, quy tắc của một vũ trụ hay bất cứ thế giới và khu vực mà ký chủ của hệ thống đang ở.



Đoạn thông tin ấy phức tạp đến nỗi đến tận bây giờ, Bạch Hồn vẫn chưa hiểu được nguyên lý hoạt động của nó là gì.

Nhưng không hiểu cũng có thể dùng tạm, hắn vẫn có thể sử dụng được thần thông để sao chép lại đoạn chương trình ấy, lắp đặt nó cho hệ thống của mình, kết hợp với những thần thông là một loại phần mềm.

Và bùm, giờ Bạch Hồn đã có thể sản xuất hàng loạt các hệ thống mới, hắn thích chế tạo ra hệ thống nào cũng được.

Đánh Dấu hệ thống, Vạn Lần Trả Về hệ thống,… cái gì hắn cũng có.

Nhưng dùng hệ thống luôn có một cái giá cao, đó chính là rất dễ bị thế giới để mắt tới, dù sao hệ thống cũng hút máu thế giới để phát triển, muốn không bị thế giới chú ý tới đúng là rất rất khó.

Nên thay vì sử dụng, tự làm tự ăn.

Bạch Hồn có thể tuyển thêm một số “công nhân” để sử dụng những hệ thống này, còn hắn chỉ việc phát ra hệ thống, sau đó nhìn thế giới lực lượng rơi vào ví của mình là được.

Hiện tại, Bạch Hồn đã chế tạo xong hơn 1000 hệ thống, đủ để thỏa mãn nhu cầu thị trường.

Nhưng trong số những hệ thống này, chỉ có một số ít hệ thống là nghiêm chỉnh, còn số hệ thống còn lại đều vô cùng khó nói.

Bạch Hồn nhìn ra ngoài khung cửa sổ, nhìn cảnh vật nhanh chóng trôi qua, trong lòng hắn lúc này đúng là có rất nhiều cảm xúc.

Một trong số đó chính là một cái khoái cảm khi sắp trả thù xã hội thành công.

Phải, là trả thù xã hội, tên này vì bị hố một lần, nên quyết định không chế tạo mấy cái hệ thống nghiêm chỉnh làm gì nữa.

“Cái hố trời này ta đã rơi xuống, như vậy cũng phải có kẻ đến sau rơi cùng!”

Bạch Hồn cắn răng cắn lợi nói.

Chợt, từng tiếng bước chân xuất hiện ở phía bên ngoài căn phòng chứa đồ, Bạch Hồn chỉnh lại cách ăn mặc của mình, đồng thời, hắn cũng bắt đầu sắp xếp, đưa đám hệ thống mình vừa chế tạo ra vào trong các hộp mù.

Không phải ngẫu nhiên mà Bạch Hồn lại lựa chọn ẩn náu ở một nơi bí mật như thế này, vì giờ này chuẩn bị cho một cuộc giao dịch thuộc loại không thể lộ ra ánh sáng.

Cánh cửa kim loại trong nhà kho được mở ra, một đội 10 người xuyên việt đang che kín không khác gì Bạch Hồn tiến vào trong.

“Ông chủ? Ta nghe người ta nói, chỗ này có bán hệ thống sao?”

Bạch Hồn chỉ gật đầu, hắn nói với một giọng ồm ồm, như thể đang muốn che giấu đi giọng nói thực sự của mình.

“Hàng đang ở ngay đây.”

Hắn chỉ vào những mù hộp được xếp chồng lên nhau ở một góc.

“Tiền đâu?”

Bạch Hồn giơ tay phải lên, ngón trỏ và ngón cái chạm vào nhau, liên tục xoa đều ra dấu.

10 người xuyên việt này lập tức lấy ra từ không gian trữ vật của mình sách kỹ năng, sổ tay ghi chép những tri thức kỳ quái, đủ thứ tài liệu kỳ lạ.

“Ông chủ, những tài liệu chúng ta đưa ra đều vô cùng quý giá, liệu ông chủ có cân nhắc xem có thể giảm chút giá hay không?”

Nhưng Bạch Hồn giống như bỏ mặc ngoài tai tất cả những lời này, hắn chỉ chăm chăm chọn lựa những thứ cần thiết với bản thân mình trong đống tạp vật mà đám người xuyên việt đã bày ra.

Hắn vừa lựa chọn, vừa đánh giá giá trị của những vật phẩm này.



Giọng nói khàn khàn vô cảm xúc vang lên.

“Là người xuyên việt có hệ thống, các ngươi phải biết giá trị của một hệ thống nó lớn như thế nào đi.

Ta đoán có rất nhiều thứ có mặt ở đây được hệ thống cụ hiện ra, nên có thể nói ta đang bán mấy con bò sữa chỉ để đổi lấy vài can sữa bò.

Nên vụ giao dịch này có diễn ra như thế nào, ta cũng sẽ là một người lỗ vốn, còn chưa kể việc kinh doanh hàng cấm như thế này là vô cùng nguy hiểm.”

Ở Liên Minh Nhân Loại, hệ thống đúng là một loại hàng cấm, khi mà nó trực tiếp hấp thu thế giới lực lượng để phát triển.

Nên mỗi năm, số hệ thống được chính phủ sản xuất ra là có hạn, phải được xác nhận và kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt, vì vậy, lời Bạch Hồn nói chẳng có gì sai.

Cái sai duy nhất trong lời nói của hắn, đó là đám hệ thống ở nơi đây là do hắn chế tạo ra, không phải đồ thải loại từ nhà máy mà hắn đã quảng cáo.

“Các ngươi nên biết, dù lô hàng hệ thống ta mang tới là một lô hàng thải loại kém chất lượng chăng nữa, nó vẫn là hệ thống, vẫn là thứ có thể đem lại lợi ích gấp hàng trăm, hàng ngàn lần những gì các ngươi đang giao dịch.”

Sau khi lựa chọn xong đồ đạc của mình, chỉ có một tên người xuyên việt là không đạt tiêu chuẩn, do tên này đã sử dụng những loại tài nguyên bình thường không có gì lạ, muốn qua mắt được Bạch Hồn.

Nhìn những người xung quanh lần lượt nhận được hộp chứa hệ thống cho riêng mình, đồng thời tài nguyên đám người đó giao dịch cũng được lấy đi, chỉ trừ lại những tài nguyên của mình, tên người xuyên việt kia bắt đầu bối rối.

“Ông chủ, liệu có sai lầm nào ở đây không?

Tại sao bọn họ lại giao dịch thành công nhưng đến ta lại bị từ chối?”

Nhìn vào cổ tay vẫn còn đang băng bó của tên này, Bạch Hồn nhận ra được người này chính là tên sở hữu Sát Thủ hệ thống, kẻ mà vài ngày trước bị tên khói đen nhập vào người, đi á·m s·át Trần Ngạo Thiên nhưng bị hắn ngăn cản thành công.

Nhưng không vì tên này là người quen mà Bạch Hồn sẽ cho tên đó cái hệ thống, dù việc có hệ thống đồng nghĩa với tên này sẽ trở thành một người làm công cho hắn.

Nhìn đối phương có vẻ vẫn không phục.

Bạch Hồn lấy lên một cuốn sách, phía trên đó có ghi Thuyết Linh Khí Khôi Phục, hắn chỉ tay vào cuốn sách còn đang được phong ấn này.

“Cuốn sách này nhìn qua có vẻ nó rất có giá trị, nhưng thật đáng tiếc,thứ này chỉ là đồ được làm giả.

Có thể làm giả tới cái mức này, có lẽ là nhờ hệ thống của ngươi đi.”

Tiếp theo đó, lớp màng đang bao bọc cuốn sách lập tức tan vỡ, để lộ ra bản chất thật của cuốn sách ấy.

Nó chỉ đơn giản là một cuốn tiểu thuyết ba xu nhìn qua không ai muốn mua.

Tiếp theo đó, Bạch Hồn giống như hóa thân thành một chuyên gia giám định bảo vật, liên tục chỉ ra những điểm sai lầm trong hàng giả mà tên người xuyên việt đã chế tạo ra.

Tên có Sát Thủ hệ thống giờ này không thể chối cãi gì hơn, hắn chỉ có thể cúi cái đầu xuống.

Sắc mặt của hắn lộ rõ vẻ không cam tâm, vì đây là lần đầu tiên, thủ đoạn làm giả từ cái hệ thống của hắn bị người nhìn thấu.

Điều này càng khiến hắn kiêng kỵ Bạch Hồn hơn, dù sao đến cả người sở hữu hệ thống cũng khó mà nhìn ra đồ giả đã được hệ thống của hắn ngụy trang.

Sau đó, tên này chỉ có thể cắn răng, ngoan ngoãn lấy ra tất cả những đồ tốt mà hắn cất giấu từ bấy lâu nay.

Nhìn những đồ vật được đặt trước mặt mình, Bạch Hồn gật đầu hài lòng, nhưng do gần đây hắn vừa bị hố, nên giờ tính cách của hắn không được tốt cho lắm, lòng dạ cũng khá nhỏ mọn.

Hắn đã ghim thù luôn với tên sát thủ kia, và động một chút tay chân vào cái hệ thống mà tên đó nhận được.



Bản năng sát thủ của tên người xuyên việt rùng mình khi hắn nhận lấy hộp hệ thống từ trong tay Bạch Hồn.

Lúc này, cả 10 người xuyên việt đều đã có trong tay hệ thống của riêng mình.

Họ đều rất háo hức và muốn sử dụng nó ngay tại nơi đây.

Cũng có một vài người cẩn thận như tên sát thủ, muốn tìm một góc khuất và sử dụng hệ thống thứ 2.

Nhưng lúc này, Bạch Hồn đột nhiên gọi bọn họ ở lại, hắn hắng giọng muốn nhắc nhở đám người này một chút, để cho chúng chuẩn bị sẵn tâm lý trước khi mở hộp.

“Khụ, các vị, ta phải nhắc nhở trước, vì những hệ thống này đều là hàng thải loại trên dây chuyển sản xuất, nên tác dụng của chúng sẽ có thể không đúng như ý muốn của các vị.

Nhưng đồng thời, cũng có khả năng có người sẽ nhặt được đồ để lọt, những hệ thống thực sự chất lượng.”

Đám người gật đầu đã hiểu, những cái hộp này giống như là hộp mù, có thể lấy ra đồ tốt từ đó hay không là tùy duyên.

Có người đã không đợi được mà sử dụng hộp mù ngay lập tức, trong con mắt của những người xung quanh, người này lập tức chạm vào chùm sáng bên trong cái hộp, sau đó hắn nhắm mắt lại cảm nhận thứ vừa chui vào thân thể mình.

Vài giây sau, kẻ này mở mắt ra với một nụ cười đầy đắc chí, chỉ cần nhìn qua cũng đủ biết tên này nhận được một hệ thống rất hợp với bản thân mình.

“Haha! Ta vừa nhận được Vạn Lần…”

Ngay lập tức, tên người xuyên việt đã che miệng hắn lại, hắn biết mình vừa lỡ lời, nói ra bí mật không nên nói.

Nhưng chừng đó cũng đủ để mọi người xung quanh biết được, tên này vừa nhận được một hệ thống chất lượng trong đống đồ bỏ đi.

Vì vậy, 8 người khác lập tức sử dụng hệ thống thứ 2 ngay tại chỗ.

Vài giây sau đó, người vui vẻ, kẻ chỉ cười khổ.

Có tên xui xẻo rút trúng một cái Dẫm Phân Chó hệ thống, càng dẫm nhiều vào mấy cái đống mà đám gâu gâu và họ hàng của chúng để lại, hệ thống càng cho nhiều ban thưởng, thậm chí là cả thiên phú mới.

Có một thiếu nữ buồn bã, nhưng ngay sau khi nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt cô nàng lại cười tươi như hoa.

“Ai, ta rút trúng Tối Cường Xúc Phân Quan hệ thống, may mà hệ thống đầu tiên ta nhận được là Ngự Thú hệ thống, nên ta đã quen với việc phải làm quan xúc phân rồi.”

Cơ chế hoạt động của hệ thống này không khác với Dẫm Phân Chó hệ thống cho lắm, dù sao cơ chế hoạt động của chúng đều cùng được chế tạo ra từ một chương trình.

Nhìn vào gương mặt đầy mơ ước của cô gái trẻ, Bạch Hồn cũng cảm thấy cạn lời luôn.

Hắn không cần phải đọc suy nghĩ cũng có thể đoán được cô gái kia đang nghĩ gì.

Chắc hẳn lại là muốn mở rộng bầy đàn ngự thú của mình, vỗ béo chúng rồi chờ làm quan xúc phân suốt cả ngày trời mà thôi.

Đây cũng là một trường hợp may mắn hiếm có, khi có người rút được một hệ thống có thể liên kết với hệ thống cũ.

Nhìn những đồng bạn đi cùng mình lúc này đều đã có hệ thống thứ 2, tên sát thủ dù không muốn mở hộp mù ngay tại đây, nhưng hắn cũng không muốn trở nên quá khác biệt với những người xung quanh.

Vì vậy, hộp mù trên tay hắn từ từ được mở ra.

Nhưng hắn nào có biết được, dưới lớp khẩu trang kia, Bạch Hồn đang nở một nụ cười đầy vẻ châm biếm.

Khi tên sát thủ mở mắt ra, cả người hắn nhìn qua giống như là sụp đổ, đôi mắt mất đi sức sống giống như nhân sinh chẳng còn gì đáng để lưu luyến nữa.

Vì cái hệ thống mà hắn vừa rút ra là một cái hệ thống rất hố, vô cùng hố, siêu cấp hố cha.

Một cái hệ thống tên: Heo Mẹ Lên Cây hệ thống!