Hóa thân của cả ba người cùng một lúc biến mất trên bầu trời, nhưng ngay sau đó, hình chiếu của họ lại giống như phủ kín cả không gian.
Trận chiến của họ không diễn ra ở Xích Phong giới, nó diễn ra ở một vùng thời không bên ngoài thế giới này.
Không cần Thần Thông pháp thuật lòe loẹt nào, chỉ có những trận đấu cận chiến bằng Thần Khí.
Ban đầu, đây còn là trận chiến 2 đánh 1, Bạch Hồn và Lâm Lục Dạ quây đánh Diệp Hiên.
Có hóa thân của Bạch Hồn bị Diệp Hiên một kiếm chém làm đôi, nhưng ngay sau đó, có một Hư Ảo Thân khác lập tức đi ra từ hư ảo tới thực tại, dùng Phủ Định Trường Mâu đâm xuyên qua tên kiếm sĩ vừa g·iết c·hết mình.
Nhưng ngay sau đó, hóa thân của Bạch Hồn lại bị một Mô Phỏng Thân của Diệp Hiên đi ra từ dòng thời gian bêu đầu ngay tại chỗ.
Đương nhiên là Lâm Lục Dạ đang có mặt trên chiến trường, cô không thể nào bỏ qua một kẻ dám chém đầu Bạch Hồn được, dù chỉ là một Hư Ảo Thân suốt ngày bị cô moi tim chăng nữa.
Ngay lập tức, thân thể của Diệp Hiên bị đục thêm năm cái lỗ bởi Hắc Ám Luân Hồi Vuốt, và thân thể của Lâm Lục Dạ lại bị một Diệp Hiên đánh lén, một kiếm phân chia thân thể cô nàng làm hai nửa.
Và vòng qua vòng lại, số hóa thân của cả 3 người đ·ã c·hết nhiều tới khủng kh·iếp.
Trong vùng không thời gian tách biệt hoàn toàn với Xích Phong giới này, không ai có thể biết được ba người đó đã chiến đấu với nhau trong bao lâu.
Chỉ biết là thân xác của những hóa thân này sẽ một lần nữa rơi vào thực tại của Xích Phong giới.
Tại vùng đồng bằng khô cạn, nơi vài phút trước còn là một đáy biển, giờ chỉ còn là một cái hố xuất hiện giữa đại dương bao la.
Sẽ cần thêm vài phút đồng hồ, nước từ đại dương xung quanh mới có thể trở lại, lấp đầy và biến nơi đây thành biển cả một lần nữa.
Nhưng trên vùng đất khô cạn ấy, mưa bắt đầu rơi.
Thứ nước mưa đang từ trên trời rơi xuống không phải là nước mưa thông thường, mà là một cơn mưa máu.
Và không chỉ dừng lại ở đó, vô số tàn chi, nội tạng, đầu người, t·hi t·hể,… của 3 đứa nào đó đang rơi xuống như mưa.
Thần Khí mà Bạch Hồn, Lâm Lục Dạ, và Diệp Hiên sở hữu quá khủng kh·iếp, mặc cho bọn họ có thể đỡ được sức mạnh từ một ngôi sao nổ tung, hay tay không xoa ra hố đen chăng nữa.
Khả năng phòng thủ của những hóa thân của họ là không đủ để có thể chống lại sức t·ấn c·ông mạnh mẽ từ Thần Khí ấy, một thứ sức mạnh chạm vào tức tử, có thể giúp chủ nhân của chúng chém c·hết đối thủ trong tích tắc.
Thành ra, trong trận chiến nằm ngoài không thời gian kia, bất cứ ai trong số họ chỉ cần chạm nhẹ vào Thần Khí của đối phương, họ sẽ bị hạ gục ngay lập tức.
Số lượng xác c·hết và máu rơi vào thực tại càng lúc càng nhiều.
Những xác c·hết không nhắm mắt của cả ba người dường như không thể đong đếm, chẳng mấy chốc, một ngọn núi do những xác c·hết chồng chất lên nhau đã được mọc lên, một ngọn núi với chiều cao hàng ngàn dặm.
Máu của 3 thực thể này rơi xuống như mưa, tạo ra một biển máu đầy vẻ c·hết chóc.
Đủ để thấy trận chiến bên ngoài không gian và thời gian ác liệt như thế nào.
Nơi nằm bên ngoài không gian và thời gian của Xích Phong giới, nơi đang là bãi chiến trường của 3 thực thể hùng mạnh.
Khi Diệp Hiên hay hai kẻ còn lại muốn ở nơi đây để tác động lên đối thủ ở thực tại, bọn họ sẽ phải tiêu tốn một lượng lớn thế giới lực lượng mới có thể làm được điều đó.
Nhưng nếu đánh nhau không ở vùng dị không gian này, số lượng thế giới lực lượng mà họ phải chi trả lại nhỏ hơn rất nhiều, có thể nói là họ có thể chiến đấu ở nơi đây cho tới vĩnh viễn.
Càng đánh nhau, tạo nghệ về không gian, thời gian của ba người này ngày càng tiến bộ rõ rệt.
Bọn họ không đánh nhau chỉ đơn thuần vì thù hằn cá nhân nữa, bọn họ đang thử nghiệm vô số các chiêu trò mới của mình.
Bạch Hồn liên tục tạo ra những hóa thân phiên bản mới, chúng có độ tồn tại thấp làm người giận sôi, khi thời gian hay không gian cũng khó mà ghi lại sự tồn tại của hắn.
Những hóa thân này liên tục đâm sau lưng, khiến cho Diệp Hiên không biết đã phải tổn thất bao nhiêu Mô Phỏng Thân của hắn mới có thể tìm ra cách khắc chế lại.
Nhưng mà thứ hóa thân phiên bản mới này cũng khiến cho đồng đội của Bạch Hồn là Lâm Lục Dạ phải gặp khó khăn.
Khi cô nàng thường xuyên gặp phải cản trở khi cố gắng đột kích Diệp Hiên, có thứ gì đó đã ngăn trước mặt, khiến cho Hắc Ám Luân Hồi Vuốt không thể nào vồ trúng được đối thủ.
Luân Hồi Thân cũng được Lâm Lục Dạ sửa qua vài phiên bản, một Luân Hồi Thân giờ này có thể ảnh hưởng đến một vùng không gian, sửa đổi pháp tắc của khu vực này.
Nếu như đối thủ không thể phá giải được quy tắc, kẻ đó sẽ rơi vào một vòng lặp thời không, không thể nào hoàn toàn g·iết được Lâm Lục Dạ.
Có thể nói Lâm Lục Dạ đang bước trên con đường trở thành một loại quy tắc quỷ dị.
Chính xác hơn cô ta đang hóa thành một loại quỷ dị đầu nguồn, khi mà mỗi một lần trở lại, các cách để phá giải quy tắc của cô nàng lại trở nên khó khăn hơn, không lần nào giống lần nào.
Nhưng trò này lại khá bị khắc chế bởi khả năng mô phỏng tương lai của Diệp Hiên.
Giống như một trò chơi giải đố nhưng đối phương đã ăn gian, nhìn toàn bộ đáp án ngay từ đầu.
Nên tuy Diệp Hiên đã phải bỏ lại không ít mạng khi đối đầu với những Luân Hồi Thân thế hệ mới, nhưng nguyên nhân của những c·ái c·hết này chỉ đơn giản là do hắn thao tác sai lầm mà ra.
Với Diệp Hiên, hắn vì quá bực mình vì đối thủ của mình lúc nào cũng thích chơi cái trò ẩn núp, đánh lén.
Nên khả năng truy tung, tìm và diệt của các Mô Phỏng Thân được tăng lên hết cỡ.
Hư Ảo Thân của Bạch Hồn còn đang núp ở một góc, chuẩn bị đi ra đánh lén một đợt, thì đột nhiên có kiếm khí đi theo những vết tích thời không cực kỳ nhạt tìm tới chỗ hắn, một kiếm bêu đầu.
Dần dần, cuộc chiến này đã biến chất, không còn lại một cuộc chiến đơn thuần vì chém g·iết nữa.
Càng lúc càng giống như đám người này đang luận đạo với nhau.
Hư Ảo Thân của Bạch Hồn dần xuất hiện tính chất quỷ dị, khả năng tất trúng lần theo nhân quả.
Các hóa thân của Diệp Hiên và Lâm Lục Dạ cũng xuất hiện những biến đổi tương tự.
Bọn họ đang học tập lẫn nhau, chiến đấu chống lại nhau và cùng nhau tiến bộ với một tốc độ nhanh khủng kh·iếp.
Con mắt của ba người này cũng thay đổi, với Diệp Hiên là Ngộ Đạo Nhãn do hắn tự chế.
Lâm Lục Dạ vẫn bật Con Mắt Của Hắc Thần, liên tục bao quát chiến trường, phân tích vạn vật.
Còn Bạch Hồn, đôi mắt của hắn vẫn vậy, chỉ là trên mắt xuất hiện vô số những đồ án phức tạp, là sự kết hợp của Thần Thông, tiên pháp, và ma pháp, tất cả những kỹ năng có thể tăng tầm nhìn của hắn.
Vì đây đã hóa thành một cuộc chiến để luận đạo, nên từ trận chiến 2 đánh 1, giờ nó đã hóa thành 3 bên hỗn chiến lẫn nhau.
Lần đầu tiên, Bạch Hồn chủ động chém g·iết với Lâm Lục Dạ, cũng là lần đầu tiên cô nàng đ·ánh c·hết hắn để kiểm chứng đạo của mình, chứ không phải đánh Bạch Hồn ra bã vì ghen nữa.
Cũng là lần đầu tiên kể từ đầu trận chiến, Diệp Hiên có thể thoải mái ngồi ăn dưa, nhìn cặp vợ chồng đối phương quay ra chém g·iết lẫn nhau.
Nhưng rất nhanh sau đó, hắn vẫn bị cuốn vào cuộc chiến ấy.
Ở một phương hướng khác, một nơi nằm ngoài thời không của Xích Phong giới.
Một tiểu thế giới đã được mở ra ở nơi đây, ngay trong những cơn bão năng lượng cuồng bạo nhất của Duy Độ Đại Dương, hay còn được gọi là Hỗn Độn Hải.
Trong tiểu thiên thế giới ấy, cả một lục địa rộng hàng triệu cây số đã được mở ra, chỉ để phục vụ cho 9 người duy nhất, những hóa thân của 9 vị Chủ Thần lãnh đạo Liên Minh Nhân Loại.
Một màn hình lớn, chính xác hơn là cả bầu trời của tiểu thiên thế giới này giờ đã được sử dụng làm màn hình chiếu trực tiếp trận chiến giữa Diệp Hiên, Lâm Lục Dạ và Bạch Hồn.
Các thành viên khác trong hội đồng 12 ghế Chủ Thần người gật gù thưởng thức, nhưng cũng có kẻ chê trách trận chiến đang được trực tiếp trên bầu trời.
Lúc này, Ghế Số 2 không choàng lên người tấm áo choàng mà Ghế Số 1 đã phát cho ông ta nữa.
Ngồi bên cạnh ông ta lúc này là Ghế Số 4, một cô gái vẫn trùm trên người tấm áo choàng đen thần bí, ánh mắt cô ta rực lên ngọn lửa c·hiến t·ranh không bao giờ tắt, trên tay cô ta lúc này là một bịch bắp rang bơ.
“Trận chiến này cũng đặc sắc đấy nhưng vẫn chưa đủ, nhưng nhìn hai đứa suốt ngày bón cơm chó cho người khác chém g·iết lẫn nhau, tôi nâng điểm của nó lên ngưỡng hợp cách.”
Ghế Số 4 vừa nói vừa nhai bắp rang, một giọng nói đầy vẻ ngạo kiều.
Nghe bạn thân của mình bình luận như vậy, Ghế Số 5 quay sang, nhìn về phía Ghế Số 8 Bạch Vũ Thần và Ghế Số 9 đang ngồi cùng một chỗ, cùng nhau ăn chung một bịch bắp rang, uống ống hút đôi đang được cắm trên một ly nước cỡ lớn.
Cảm nhận được có ánh mắt đầy vẻ ngờ vực đang nhìn về phía mình, Bạch Vũ Thần lập tức quay sang nhìn về Ghế Số 5.
Ngay lập tức, cô tiểu thư lại biết có người để mắt tới mối quan hệ giữa cô và Ghế Số 9.
“Nhìn cái gì vậy tiền bối?
Chẳng phải tôi đã nói với các người bao nhiêu lần, tôi và Ghế Số 9 chỉ là bạn khác giới thôi sao?”
Ghế Số 5 nghe vậy lại lập tức quay đầu đi nơi khác, đôi mắt đang tỏa ra ánh sáng hồ quang điện, nhìn qua tưởng chừng vô cảm xúc lúc này lại tràn đầy vẻ không tin.
Bạn bè khác giới?
Có bạn bè khác giới nào mà lên giường ngủ chung với nhau cả ngàn năm hay không?
Nếu Ghế Số 4 là người theo phái đục thuyền, thì Ghế Số 5 lại là người theo phái đẩy thuyền.
Nhưng cô đã đẩy qua không biết bao nhiêu năm, Ghế Số 8 và Ghế Số 9 vẫn chỉ làm bạn.
Đúng lúc này, ánh mắt của mọi người lập tức chuyển tới một phương hướng khác, Tây Vực.
Nơi đang có một cột sáng chói lóa bắn vào trong hư không.
Do thiên đạo của Xích Phong giới đã bị suy yếu đến mức sắp tiêu tán, lại còn bị Lâm Bạch đâm lưng, khiến cho cả thế giới rơi vào trạng thái hấp hối.
Thủ đoạn nô dịch ma thiên đạo để lại lên hóa thân của đám nửa bước siêu thoát cũng nhanh chóng suy yếu.
Trên người đám hóa thân này, một biện pháp dự phòng trường hợp hóa thân bị đoạt xá đã được kích hoạt, giải thoát chúng khỏi sự nô dịch của thiên đạo.
Và đám hóa thân này đã không ngần ngại hiến tế chính bản thân chúng, tạo ra một đợt sóng tín hiệu cực mạnh, đi xuyên qua không gian, gọi bản thể của chúng tới Xích Phong giới này để hủy diệt nó.
Thái độ của tất cả các vị Chủ Thần khi nhìn thấy cột sáng ấy không được tốt cho lắm.
Giống như thể thứ đó là một con ruồi đang đậu lên trên món ăn ưa thích của họ.
“Cái loại phương thức liên lạc này, lại là đám nửa bước siêu thoát sao?”
Mọi người ngồi ở đây đều lộ ra một vài vẻ khó chịu, bất mãn trước sự xuất hiện của những kẻ không mời mà tới.
Chỉ trừ Ghế Số 7 hoàn toàn vô cảm khi nhìn về phương hướng mà tia sáng kia hướng tới.
Là Chủ Thần của Liên Minh Nhân Loại, ai cũng từng bị đám nửa bước siêu thoát từ tương lai rượt qua vài lần, chỉ trừ Ghế Số 7, nên hắn khó có thể đồng cảm được với những người đồng nghiệp của mình.
Vì vậy, hắn rất muốn thử xem, rốt cuộc, đám nửa bước siêu thoát mà các đồng nghiệp của hắn ghét cay ghét đắng mạnh như thế nào.
Khi tia sáng kia biến mất trong không gian chưa được bao lâu, từng bóng người bỗng dưng xuất hiện trong hư không, tiến dần về Xích Phong giới.
Về số lượng, những kẻ kéo tới nơi đây đông khỏi phải nói, số lượng lên tới hàng trăm triệu thực thể nửa bước siêu thoát.
Vì phần lớn các thành viên của tổ chức đều là những chủng tộc phi nhân loại, nên dáng vẻ của đám người này nhìn qua vô cùng kỳ quái.
Nhưng chỉ cần nhìn qua sắc mặt, cũng đủ thấy được sự phẫn nộ đang ánh lên trong đôi mắt họ.
Dù sao thì hóa thân của chúng đã bị một cái thiên đạo ất ơ nào đó nô dịch, một hành động chẳng khác nào đánh mặt chúng.
“Hừm, cái Xích Phong giới đó thật đáng c·hết, dám đánh mặt chúng ta, không thể tha cho cái thế giới ấy dễ dàng như vậy được.”
“Kiệt kiệt kiệt, các vị, ta đang luyện chế Thiên Mệnh Châu, còn cần chút bản nguyên từ thiên đạo làm nguyên liệu, hi vọng các vị tạo điều kiện một chút.”
“Ở phía đằng xa kia có người đúng không? Nhìn dáng vẻ khá quen như chúng ta đã gặp ở đâu thì phải.”
Cả đám người đang hùng hùng hổ hổ, muốn đi hủy diệt Xích Phong giới thì đột nhiên chứng kiến 9 bóng người quen thuộc đang ngồi trong một tiểu thiên thế giới.
Đó nơi mà các vị Chủ Thần của Liên Minh Nhân Loại đang cùng nhau gặm bỏng ngô xem kịch.
Ban đầu, cả đám không hề nhận ra được những người này là ai, chúng cứ nghĩ chỉ là những đồng minh khác đã tới nơi đây từ rất sớm.
Vì đám Chủ Thần này ngay từ đầu cũng không có ý định che giấu hành tung của mình.
Cộng với tầm mắt có thể nhìn xuyên được vạn giới của một đám nửa bước siêu thoát, việc cái tiểu thiên thế giới ấy bị phát hiện cũng chẳng phải là chuyện quá to tát gì.
Nhưng rất nhanh chóng, đám nửa bước siêu thoát này đã nhận ra được thân phận của những kẻ đang ngồi gặm bỏng ngô kia.
Đây chẳng phải là những cơn ác mộng của bọn chúng, hóa thân của các Chủ Thần lãnh đạo Liên Minh Nhân Loại hay sao?
Nhận ra được thân phận những người ngồi ở nơi đó, rất nhiều tên nửa bước siêu thoát vì quá sợ hãi nên lập tức bỏ chạy.
Nhưng vẫn có một số lượng lớn những kẻ ở lại.
Chúng rất tự tin về số lượng người bên phe mình.
Và quan trọng nhất, chúng nhìn thấy được bản chất của những người đang ngồi gặm bỏng ngô kia là gì.
Một tên nửa bước siêu thoát có đầu giống như cóc nhìn về phía đám đang bỏ trốn, ánh mắt của thực thể ấy tràn đầy sự khinh miệt.
“Hừm! Đám hèn nhát!
Chỉ gặp hóa thân của đám Chủ Thần mà cũng sợ hãi bỏ chạy, làm như chúng gặp phải chính là bản thể của đám Chủ Thần đó vậy.”
Một kẻ khác rất nhanh chóng đứng lên phụ họa.
“Đúng vậy, dù cho bản thể của đám siêu thoát này đúng là thứ mà chúng ta không thể đối phó, nhưng mà hóa thân của bọn chúng chỉ có nửa bước siêu thoát mà thôi.”
Đám nửa bước siêu thoát lúc này đã lấy lại tinh thần, chúng cùng nhau tiến lại gần, muốn vây công vị Chủ Thần đã tách ra khỏi đoàn đội, Ghế Số 7.
Nhưng trước khí thế hung hung của đám người này, Ghế Số 7 chỉ có một suy nghĩ.
“Dạo này ta hơi nhạt mồm nhạt miệng, nên có lẽ hôm nay ta nên nhập một chút gia vị mới.”